Chương : 18
Thường Nhạc mở rèm cửa sổ ra, tỉ mỉ nhìn chung quanh gian phòng của mình.
Cũng tới lúc thay cách bày trí rồi… Gần đây cuộc sống tương đối buồn chán, không bằng mua cái gì đó đáng yêu đem đi trưng cho khuây khoả.
Thường Nhạc vỗ tay cái độp, lúc nằm xuống giường lại nhanh tay túm con mèo bông kế bên lại mà bóp mấy cái.
Con mèo nhồi bông mập ú này mềm mại cực kỳ, bên ngoài còn một lớp lông trắng mềm mại, cái mặt mèo cực vui vẻ cũng cực ngu, cái mông phía sau mập mập, đuôi lại mềm mại cầm rất đã tay.
Thường Nhạc bày nó ở trên giường, có lúc để gối đầu, có lúc dùng tựa lưng, có lúc ôm đi ngủ.
Hắc miêu lại nghĩ rằng, nó đã bị kẻ thứ ba soán ngôi rồi. Cái con mèo nhìn ngốc nghếch ngu xuẩn kia hằng ngày gần gũi người hầu của nó, nó phi thường không vui.
Dưới sự dung túng của Thường Nhạc, mèo mun thường xuyên cắn đuôi mèo bông hoặc là ngoạm lỗ tai nó vung qua vung lại. Đương nhiên, này trong mắt Thường Nhạc, nó là đang chơi đùa cùng mèo bông thôi, cho dù là mèo ngoài hành tinh, mèo cũng vẫn là mèo a.
Cũng tới lúc thay cách bày trí rồi… Gần đây cuộc sống tương đối buồn chán, không bằng mua cái gì đó đáng yêu đem đi trưng cho khuây khoả.
Thường Nhạc vỗ tay cái độp, lúc nằm xuống giường lại nhanh tay túm con mèo bông kế bên lại mà bóp mấy cái.
Con mèo nhồi bông mập ú này mềm mại cực kỳ, bên ngoài còn một lớp lông trắng mềm mại, cái mặt mèo cực vui vẻ cũng cực ngu, cái mông phía sau mập mập, đuôi lại mềm mại cầm rất đã tay.
Thường Nhạc bày nó ở trên giường, có lúc để gối đầu, có lúc dùng tựa lưng, có lúc ôm đi ngủ.
Hắc miêu lại nghĩ rằng, nó đã bị kẻ thứ ba soán ngôi rồi. Cái con mèo nhìn ngốc nghếch ngu xuẩn kia hằng ngày gần gũi người hầu của nó, nó phi thường không vui.
Dưới sự dung túng của Thường Nhạc, mèo mun thường xuyên cắn đuôi mèo bông hoặc là ngoạm lỗ tai nó vung qua vung lại. Đương nhiên, này trong mắt Thường Nhạc, nó là đang chơi đùa cùng mèo bông thôi, cho dù là mèo ngoài hành tinh, mèo cũng vẫn là mèo a.