Chương : 5
Sữa Bò vẫn cảm thấy tên hầu con người của nó vốn dĩ là một đứa chộn rộn mà, nhưng nó vẫn rất thích hắn, hắn có làm gì ngu xuẩn đắc tội nó cũng sẽ khoan dung, bởi vì lúc hắn xoa xoa nó cảm thấy vô cùng thoải mái, hắn còn hầu hạ nó rất chu đáo nữa.
Chỉ có điều, người hầu của nó hôm nay đặc biệt ồn ào.
Giấc ngủ của nó bị quấy rầy, đồng thời nghe thấy Thường Nhạc rít gào, nó bèn từ trên ghế sa lông nhẹ nhàng nhảy xuống, không nhanh không chậm bước vào phòng của người hầu nhà nó.
Không biết tiểu người hầu có phải là đang xem cái thứ nhân loại gọi là phim kinh dị hay không. Người hầu nhà nó nhìn như đang sợ sệt thứ đó, làm nó có thể sẽ phải dùng móng vuốt cao quý của mình sờ sờ an ủi hắn.
Mà làm Sữa Bò bất ngờ chính là, ở trong phòng, người hầu của nó quăng cái chăn nó rất khoái xuống đất, hai tay cầm laptop giơ cao, có vẻ rất muốn nhẫn tâm đập bể.
Hắc Miêu lặng lẽ đi đến bên chân Thường Nhạc, dùng đầu cọ cọ vào mắt cá chân Thường Nhạc.
Nó nói: “Meo?” – Người hầu, mi đang làm gì?
Bình thường mèo mun vừa lên tiếng, Thường Nhạc lập tức phản ứng bằng cách xoa xoa nó. Thế nhưng, lúc này Thường Nhạc nghe thấy tiếng kêu của nó giống như là gặp quỷ vậy, sợ đến mức tuột tay quăng bể laptop.
Tiếng vang to đến nỗi khiến cho Thường Nhạc tỉnh táo không ít. Anh hít thở sâu một chút, ngồi xổm xuống nhìn mèo nhà anh thật gần.
“… Sữa Bò, mi… Mi có phải là…”
Mèo của Thường Nhạc cũng ngồi xổm dưới đất, con ngươi màu vàng óng nhìn thẳng vào anh, nó còn dùng móng vuốt nhẹ nhàng vuốt gò má của anh, giống như cổ vũ anh tiếp tục nói.
“Mi… Có thể biến thành người đúng không…?”
Lúc hắc miêu giơ móng vuốt lên an ủi anh, có gì đó khiến giọng nói của Thường Nhạc run lên. Bình thường động tác của mèo nhỏ cỡ nào nhìn cũng đáng yêu, hiện tại lại sâu sắc như người biết suy nghĩ.
Trong con mắt cơ hồ vừa có chờ mong lẫn không chờ mong của Thường Nhạc, mèo nhỏ nghiêng nghiêng đầu như là đang suy nghĩ gì đó. Sau đó, Hắc Miêu từ trên mặt đất đứng lên, hai chân đứng thẳng y như trong video, lại một lần nữa, biến thành người trước mắt Thường Nhạc— — — thân thể trần truồng, tứ chi kiện toàn nam tính, duy nhất khác biệt chỉ có cặp tai đầy lông và cái đuôi nhỏ, còn có cặp mắt vàng óng.
Thường Nhạc thấy tận mắt toàn bộ quá trình mèo của anh biến thành người, không muốn tin cũng chỉ có thể tin.
Mà anh vẫn là không nhịn được ở trong lòng gào một câu —— giảm thọ rồi mèo của ta biến thành người rồi!!!
Chỉ có điều, người hầu của nó hôm nay đặc biệt ồn ào.
Giấc ngủ của nó bị quấy rầy, đồng thời nghe thấy Thường Nhạc rít gào, nó bèn từ trên ghế sa lông nhẹ nhàng nhảy xuống, không nhanh không chậm bước vào phòng của người hầu nhà nó.
Không biết tiểu người hầu có phải là đang xem cái thứ nhân loại gọi là phim kinh dị hay không. Người hầu nhà nó nhìn như đang sợ sệt thứ đó, làm nó có thể sẽ phải dùng móng vuốt cao quý của mình sờ sờ an ủi hắn.
Mà làm Sữa Bò bất ngờ chính là, ở trong phòng, người hầu của nó quăng cái chăn nó rất khoái xuống đất, hai tay cầm laptop giơ cao, có vẻ rất muốn nhẫn tâm đập bể.
Hắc Miêu lặng lẽ đi đến bên chân Thường Nhạc, dùng đầu cọ cọ vào mắt cá chân Thường Nhạc.
Nó nói: “Meo?” – Người hầu, mi đang làm gì?
Bình thường mèo mun vừa lên tiếng, Thường Nhạc lập tức phản ứng bằng cách xoa xoa nó. Thế nhưng, lúc này Thường Nhạc nghe thấy tiếng kêu của nó giống như là gặp quỷ vậy, sợ đến mức tuột tay quăng bể laptop.
Tiếng vang to đến nỗi khiến cho Thường Nhạc tỉnh táo không ít. Anh hít thở sâu một chút, ngồi xổm xuống nhìn mèo nhà anh thật gần.
“… Sữa Bò, mi… Mi có phải là…”
Mèo của Thường Nhạc cũng ngồi xổm dưới đất, con ngươi màu vàng óng nhìn thẳng vào anh, nó còn dùng móng vuốt nhẹ nhàng vuốt gò má của anh, giống như cổ vũ anh tiếp tục nói.
“Mi… Có thể biến thành người đúng không…?”
Lúc hắc miêu giơ móng vuốt lên an ủi anh, có gì đó khiến giọng nói của Thường Nhạc run lên. Bình thường động tác của mèo nhỏ cỡ nào nhìn cũng đáng yêu, hiện tại lại sâu sắc như người biết suy nghĩ.
Trong con mắt cơ hồ vừa có chờ mong lẫn không chờ mong của Thường Nhạc, mèo nhỏ nghiêng nghiêng đầu như là đang suy nghĩ gì đó. Sau đó, Hắc Miêu từ trên mặt đất đứng lên, hai chân đứng thẳng y như trong video, lại một lần nữa, biến thành người trước mắt Thường Nhạc— — — thân thể trần truồng, tứ chi kiện toàn nam tính, duy nhất khác biệt chỉ có cặp tai đầy lông và cái đuôi nhỏ, còn có cặp mắt vàng óng.
Thường Nhạc thấy tận mắt toàn bộ quá trình mèo của anh biến thành người, không muốn tin cũng chỉ có thể tin.
Mà anh vẫn là không nhịn được ở trong lòng gào một câu —— giảm thọ rồi mèo của ta biến thành người rồi!!!