Chương 2: Sự Tôn Trọng Cuối Cùng
Tư Sở thuê được một chỗ ở , đây là một tiểu bang nhỏ cách xa thành phố . Nếu muốn đến đây phải đi mất ba tiếng.Tư Sở vốn chưa giải quyết xong chuyện ly hôn giữa cô và Âu Thành Đông , nhưng cô mặc kệ . Trước hết phải kiếm được việc làm và ổn định chỗ ở.Cô là người của địa phương khác đến đây , nên rất được mọi người nhiệt tình giúp đỡ . Trong đó có một anh chàng chạc tuổi Âu Thành Đông , nhưng anh ta lại rất thư sinh , còn có chút nhát gan . Tuy là con trai nhưng lại làm một ông chủ của tiệm bánh kem nổi tiếng ở tiểu bang này . Thấy Tư Sở chưa có việc làm , liền ngỏ ý nhận cô vào tiệm bánh của mình . Dù gì vẫn đang thiếu nhân viên.- Trí Thông , cảm ơn anhTư Sở đưa ly nước cho chàng trai đó , anh ta chỉ cười tươi rồi nói- Không có gì , không cần khách sáo . Sau này em cần gì cứ gọi anh là được nhé Tư Sở.Anh chàng tên Trí Thông này giúp đỡ cô rất nhiệt tình , cậu ta bị vẻ bề ngoài xinh đẹp cùng với gương mặt thanh tú của Tư Sở thu hút chỉ trong lần đầu gặp mặt.Nhìn căn hộ không phải thuộc dạng chung cư cao cấp như cô đã từng chung sống với Âu Thành Đông . So với căn đó , thì diện tích căn này khá nhỏ , vừa đủ một người sống.Tư Sở chuyển đến đây một tuần , liền như bách phát bách trúng . Cô kiếm được việc làm trong một tiệm bánh kem , còn thuê được nhà với giá rất rẻ . Một tháng lương Trí Thông đề ra , có thể dư sức với cuộc sống của cô hiện tại.Điện thoại reo lên , Tư Sở nhìn dãy số lạ trên màn hình có chút thắc mắc . Rồi cô cũng nhấc máy.( Cô Sở , tôi là Nhậm Lịch đây , chủ tịch nói thứ bảy tuần này sẽ là ngày ra tòa ly hôn . Cô sắp xếp chút thời gian được không ạ? )Tư Sở nghe đến việc ly hôn , trong lòng lại hẫng đi một nhịp . Là trợ lý của anh gọi đến , Nhậm Lịch!( Được , cảm ơn vì đã gọi thông báo cho tôi )Nói xong cô liền dập máy , Tư Sở không muốn nghe bất cứ thứ gì liên quan đến Âu Thành Đông dù chỉ một chút.Trí Thông nhìn sắc mặt không được tốt của Tư Sở , anh cũng không dám hỏi gì nhiều . Chắc chắn là cô gặp chuyện không vui rồi!...Âu Thành Đông trầm mặt ngồi ở bàn làm việc , anh vốn không quá bận tâm đến việc ly hôn giữa cô và mình . Nhưng cuộc gọi vừa rồi lại khiến anh phân tâm! Người đàn bà này , sao hôm nay lại kiêng cố , một hai đòi ly hôn cho bằng được vậy nhỉ?Anh mặc kệ , dù là lí do gì đi chăng nửa , thì ngày mai nữa thôi . Anh và cô chính thức đường ai nấy đi , một đời về sau cũng không dính liếu đến.- Sếp , anh còn muốn dặn dò gì nữa không ạ?- KhôngÂu Thành Đông nhạt nhẽo trả lời . Vốn trong cuộc sống của anh trước giờ , không hề xuất hiện hai chữ Tư Sở!Nhậm Lịch cuối đầu ra ngoài , anh ta xém chết ngạt vì hôm nay tính tình của sếp có chút kì quái , không bình thường chút nào!••••••••••••Hôm nay là ngày ra tòa ly hôn , sáng sớm Tư Sở cô đã dậy sớm chuẩn bị , Trí Thông nghe cô đến thành phố cũng muốn đi cùng , anh viện đủ cớ để được đi cùng cô . Tư Sở cũng hết cách , cô không có quyền ngăn cản sự tự do của Trí Thông nên không quan tâm mấy.Ngồi trên xe bus , đây là trạm đến cuối cùng , xuống chuyến này cô sẽ bắt taxi về thẳng thành phố.Trên suốt quãng đường , Trí Thông không ngừng nhìn cô , lâu lâu lại để mắt đến Tư Sở . Anh sợ cô lên thành phố rồi sẽ không quay lại nữa , lúc đó người khó rung động như anh biết tìm đâu một Tư Sở thứ hai đây?Trí Thông đi theo cô đến trước tòa án , ánh mắt anh đột nhiên khó hiểu , cô đến đây làm gì?- Trí Thông , anh có việc thì đi trước đi . Tôi có một số chuyện cần giải quyết.- Không sao , anh đợi đượcTrí Thông vừa dứt lời , giọng nói lãnh đạm ngày nào cất lên phía sau lưng cô.- Tư Sở!Cô giật mình xoay người , khuôn mặt đang cau có của Âu Thành Đông đập vào mắt cô , là anh gọi tên cô sao? Đây là lần đầu tiên , anh gọi thẳng tên cô...Tư Sở cứ nghĩ , một người lạnh nhạt như Âu Thành Đông thì làm gì biết đến tên cô cơ chứ?Âu Thành Đông khó chịu từ lúc còn ngồi trong xe , nhìn tên đàn ông đứng cạnh cô , anh đột nhiên muốn lao đến xé xác hắn ra . Nhưng đột nhiên quên mất mình không là gì cả.- Chúng..chúng ta đi thôi!Tư Sở luống cuống bước đi , bỏ lại Trí Thông đang khó hiểu lẫn khó chịu đứng đó . Người đàn ông kia là ai? Ngay khi cô gặp người đó , Trí Thông thấy được trong mắt cô là nỗi buồn không đáy.Việc ly hôn diễn ra rất nhanh chóng , chưa đầy một tiếng , cả hai cùng bước ra chung một cánh cửa . Âu Thành Đông từ đầu buổi đến cuối buổi vẫn là khuôn mặt đó , cảm xúc không chút thay đổi.Tư Sở gần như chết lặng đi , cô bước ra khỏi cổng tòa án , nhìn thấy Trí Thông vẫn đứng đó đợi . Cô có chút ngạc nhiên.- Sao vẫn còn ở đây?- Đợi em , chúng ta về được chưa?Trí Thông nhìn khuôn mặt cố gượng cười của cô , lòng anh khó chịu vô cùng.Tư Sở cũng không luyến tiếc , liền gật đầu rồi bước đi.Âu Thành Đông ngồi trong xe , bàn tay bất giác cuộn tròn lại nhìn hai người ở ngoài . Đôi mắt đẫm nước mắt của cô lúc đồng ý ly hôn trong tòa án vẫn còn ám ảnh anh , lúc đó cô nhìn anh đến bi thảm . Ánh mắt đó nói lênNếu anh thay đổi quyết định , cô cũng sẽ vứt bỏ tất cả liêm sĩ để mà trở về bên cạnh anh một lần nữa . Nhưng Âu Thành Đông lại làm ngược với những gì cô mong muốn , anh dứt khoát đồng ý , để rồi cùng day dứt ánh mắt của cô nhìn mình.- Về công tyÂu Thành Đông ra lệnh , Nhậm Lịch liền gật đầu rồi khởi động xe rời khỏi đó.Tư Sở đứng bên ngoài nhìn chiếc xe rời đi , chỉ thầm cười nhạo bản thân . Kết quả của ngày hôm nay là do cô lựa chọn , cô chắc chắn sẽ không hối hận , nhưng điều khiến cô tiếc nuối rằng . Tại sao năm năm trôi qua như vậy , anh một lần nhìn về phía cô đáp trả lại tình cảm cũng không có?Đôi mắt đỏ hoe cố gắng kiềm nén , cô chỉ biết cuối mặt xuống mà đi . Ly hôn , chính là giải thoát cho cả hai..Là sự tôn trọng cuối cùng cô dành cho anh cũng như bản thân mình!