Chương : 206
Trịnh Hòa đóng cửa tủ lạnh, quay đầu lại nói với Bạch tiên sinh: “Nhà hết cái ăn rồi, em phải đi mua đồ.”
“Ừm, tôi biết rồi.” Bạch Ân trả lời rất rõ ràng.
Trịnh Hòa ấp a ấp úng:“Nhưng là, Bạch tiên sinh, hiện giờ ngài có cảm thấy khỏe không? Họ nói, lúc em đi, nhất định phải trói ngài lại, nhưng em không muốn làm thế…..”
Bạch Ân vốn tưởng Trịnh Hòa lo trên đường đi, mình sẽ xảy ra biến cố gì, nào ngờ, ngay từ đầu cậu ấy đã không muốn mang mình theo, trong lòng ông cảm thấy mất mát. Bạch Ân kéo Trịnh Hòa qua, giữ lấy bờ vai cậu, nghiêng đầu, đặt môi mình lên bờ môi đó, ông không đưa đầu lưỡi ra mà chỉ dán hai bờ môi vào nhau, rất nhẹ nhàng.
Trịnh Hòa sợ mình đè lên ông liền dùng tay chống thân thể, ngoan ngoãn nhận lấy sự thân thiết của Bạch Ân.
“Ừm, tôi biết rồi.” Bạch Ân trả lời rất rõ ràng.
Trịnh Hòa ấp a ấp úng:“Nhưng là, Bạch tiên sinh, hiện giờ ngài có cảm thấy khỏe không? Họ nói, lúc em đi, nhất định phải trói ngài lại, nhưng em không muốn làm thế…..”
Bạch Ân vốn tưởng Trịnh Hòa lo trên đường đi, mình sẽ xảy ra biến cố gì, nào ngờ, ngay từ đầu cậu ấy đã không muốn mang mình theo, trong lòng ông cảm thấy mất mát. Bạch Ân kéo Trịnh Hòa qua, giữ lấy bờ vai cậu, nghiêng đầu, đặt môi mình lên bờ môi đó, ông không đưa đầu lưỡi ra mà chỉ dán hai bờ môi vào nhau, rất nhẹ nhàng.
Trịnh Hòa sợ mình đè lên ông liền dùng tay chống thân thể, ngoan ngoãn nhận lấy sự thân thiết của Bạch Ân.