Chương : 216
Tang Bắc đang thực hiện video call với Bạch Ân.
Ở đầu bên kia, phía sau Tang Bắc là người đàn ông tới ám sát Bạch Ân, ông ta bị băng dính trói quặp tay ra sau lưng, ngồi trên ghế, nửa chết nửa sống.
Không hiểu sao, trong cái bầu không khí nặng nề này, Bạch Ân lại nhớ tới lời của Trịnh Hòa: “Da em dễ mẫn cảm, miệng cũng không được dán băng dính…. “
Bạch Ân giữ khuôn mặt lạnh te, nói: “Đưa hắn lại gần đây.”
Màn ảnh kéo gần lại, người đàn ông ngẩng đầu lên, nhìn Bạch Ân, cười đầy khiêu khích: “Sao, bỗngdưng nhớ tới tôi?”
Bạch Ân vắt cặp chân dài của mình lên nhau, tư thái ung dung, hỏi: “Cậu có bị da mẫn cảm không?”
Người đàn ông: “….”
Người đàn ông: “Ông đùa tôi đấy à?”
Ở đầu bên kia, phía sau Tang Bắc là người đàn ông tới ám sát Bạch Ân, ông ta bị băng dính trói quặp tay ra sau lưng, ngồi trên ghế, nửa chết nửa sống.
Không hiểu sao, trong cái bầu không khí nặng nề này, Bạch Ân lại nhớ tới lời của Trịnh Hòa: “Da em dễ mẫn cảm, miệng cũng không được dán băng dính…. “
Bạch Ân giữ khuôn mặt lạnh te, nói: “Đưa hắn lại gần đây.”
Màn ảnh kéo gần lại, người đàn ông ngẩng đầu lên, nhìn Bạch Ân, cười đầy khiêu khích: “Sao, bỗngdưng nhớ tới tôi?”
Bạch Ân vắt cặp chân dài của mình lên nhau, tư thái ung dung, hỏi: “Cậu có bị da mẫn cảm không?”
Người đàn ông: “….”
Người đàn ông: “Ông đùa tôi đấy à?”