Chương 81: Những trận chiến kinh hoàng
Bảo Thiên và Kiến Văn lao lên tấn công nhau.
Những luồng sát khí kinh người va chạm vào nhau tạo nên những cơn địa chấn dữ dội.
Tất cả thành viên dưới trướng Kiến Văn cũng phải khiếp sợ trước sức mạnh của cả hai người đó.
Ở Ma Giới, Huỳnh Quang Thế đang dẫn bang sơn tặc Uy Hiệp Bang xông thẳng vào thành.
Nhưng ở trên không trung có một cô gái với mái tóc dài đen óng có khuôn mặt thanh tú lạnh lùng với một đôi mắt rất sắc sảo đến mê người, bộ đồ màu trắng tăng thêm vẻ diễm lệ của cô ấy cùng với làn da trắng như tuyết. Đọc thêm ?hiều tru?ệ? ở -- ??uM??U??N.?? --
Cô ấy không ai khác chính là Phong Lãnh Nguyệt.
Những thành viên của bang hội sơn tặc Uy Hiệp Bang nhìn thấy cô thì đều nhìn đến ngây ngẩn cả người.
Một người phải thốt lên:"trên thiên hạ này, không ai hợp với từ băng thanh ngọc khiết hơn cô ấy vì chẳng ai trong như băng, sạch như ngọc hơn cô ấy"
Người khác lại nói:"tôi thấy từ diễm mỹ tuyệt luân mới hợp vì cô ấy xinh đẹp tuyệt trần"
Huỳnh Quang Thế lạnh lùng nói:"thật là vẻ đẹp câu hồn đoạt phách, đẹp đến mức cướp đi hồn phách người ta, khiến người khác phải khiếp sợ"
Phong Lãnh Nguyệt vẫn im lặng quan sát trên không trung.
Huỳnh Quang Thế cười nói:"có thể đứng được trên không trung thì chắc chắn cô là cao thủ"
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:"huyết nguyệt, tàn hoa "
Mặt trăng bỗng trở nên đỏ rực, một cơn mưa hoa phủ kín bầu trời.
Huỳnh Quang Thế cảm thấy nguy hiểm nên nhanh chóng nhảy ra khỏi yên ngựa, một cánh hoa nhỏ nhắn rơi vào lưng của con ngựa thì liền ngay lập tức con ngựa đó bị tách ra làm hai mảnh.
Huỳnh Quang Thế chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này thì quay lại định bảo mọi người mau chạy đi nhưng hắn đã quá chậm vì tất cả họ đã chết với những đoạn cơ thể tách lìa.
Huỳnh Quang Thế tức giận nói:"họ đã chạm vào những cánh hoa đó rồi"
Phong Lãnh Nguyệt không biểu cảm nói:"người tiếp theo phải chết chính là ngươi"
Huỳnh Quang Thế hét lên:"ta sẽ giết ngươi"
Dưới mặt đất mọc lên hai cây khổng lồ to lớn liên tục tấn công cô.
Huỳnh Quang Thế tức giận nói:"mộc linh sát"
Hai cây đó như có sinh mệnh mà phát sáng lên, chúng soắn lại thành mũi nhọn đáng sợ đâm về phía Phong Lãnh Nguyệt nhưng cơ thể của cô biến thành những cánh hoa bay đi.
Trong Tàng Thư Các của Ma Giới, Hoàng Tiểu Long đang đọc những cuốn sách cổ.
Trong sách viết năm xưa, có một giáo phái rất đáng sợ là Huyết Tử giáo khiến cho Huyền Giới chìm trong chết chóc mà Tuyệt Thần Giới cũng không thể ngăn cản được tà giáo này. Vào năm đó, Huyết Tử giáo đã hồi sinh được Tà Thần với sức mạnh vô cùng cường đại. Một cái hất tay là có thể hủy diệt cả một nửa thiên hạ nhưng có một người tên là Hoàng Hắc Diên đã đi đến và dùng một ngón tay phóng ra năng lượng khổng lồ hủy diệt luôn cơ thể của Tà Thần
sau đó người ấy cũng đã rời đi.
Hoàng Tiểu Long ngạc nhiên nói:"là ông cố đã tiêu diệt Tà Thần sao?"
Ở trên núi, Thảo Vy và Đặng Ngọc My vẫn nói chuyện với nhau.
Thảo Vy cười nói:"ta đã giúp tỷ kiếm đầy đủ dược liệu rồi đó"
Đặng Ngọc My cười vui vẻ nói:"cảm ơn muội nhiều lắm"
Thảo Vy lo lắng nói:"tỷ tỷ cẩn thận khi xuống núi nhé dưới chân núi nhiều thú dữ lắm"
Đặng Ngọc My gật đầu đáp:"ta biết rồi"
Đặng Ngọc My bỏ đống dược liệu vào túi rồi rời đi trong vui vẻ.
Triệu Tử Hàn ngồi trên cành cây lạnh lùng nói:"Hoàng tộc thật đúng là quái vật"
Những luồng sát khí kinh người va chạm vào nhau tạo nên những cơn địa chấn dữ dội.
Tất cả thành viên dưới trướng Kiến Văn cũng phải khiếp sợ trước sức mạnh của cả hai người đó.
Ở Ma Giới, Huỳnh Quang Thế đang dẫn bang sơn tặc Uy Hiệp Bang xông thẳng vào thành.
Nhưng ở trên không trung có một cô gái với mái tóc dài đen óng có khuôn mặt thanh tú lạnh lùng với một đôi mắt rất sắc sảo đến mê người, bộ đồ màu trắng tăng thêm vẻ diễm lệ của cô ấy cùng với làn da trắng như tuyết. Đọc thêm ?hiều tru?ệ? ở -- ??uM??U??N.?? --
Cô ấy không ai khác chính là Phong Lãnh Nguyệt.
Những thành viên của bang hội sơn tặc Uy Hiệp Bang nhìn thấy cô thì đều nhìn đến ngây ngẩn cả người.
Một người phải thốt lên:"trên thiên hạ này, không ai hợp với từ băng thanh ngọc khiết hơn cô ấy vì chẳng ai trong như băng, sạch như ngọc hơn cô ấy"
Người khác lại nói:"tôi thấy từ diễm mỹ tuyệt luân mới hợp vì cô ấy xinh đẹp tuyệt trần"
Huỳnh Quang Thế lạnh lùng nói:"thật là vẻ đẹp câu hồn đoạt phách, đẹp đến mức cướp đi hồn phách người ta, khiến người khác phải khiếp sợ"
Phong Lãnh Nguyệt vẫn im lặng quan sát trên không trung.
Huỳnh Quang Thế cười nói:"có thể đứng được trên không trung thì chắc chắn cô là cao thủ"
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:"huyết nguyệt, tàn hoa "
Mặt trăng bỗng trở nên đỏ rực, một cơn mưa hoa phủ kín bầu trời.
Huỳnh Quang Thế cảm thấy nguy hiểm nên nhanh chóng nhảy ra khỏi yên ngựa, một cánh hoa nhỏ nhắn rơi vào lưng của con ngựa thì liền ngay lập tức con ngựa đó bị tách ra làm hai mảnh.
Huỳnh Quang Thế chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này thì quay lại định bảo mọi người mau chạy đi nhưng hắn đã quá chậm vì tất cả họ đã chết với những đoạn cơ thể tách lìa.
Huỳnh Quang Thế tức giận nói:"họ đã chạm vào những cánh hoa đó rồi"
Phong Lãnh Nguyệt không biểu cảm nói:"người tiếp theo phải chết chính là ngươi"
Huỳnh Quang Thế hét lên:"ta sẽ giết ngươi"
Dưới mặt đất mọc lên hai cây khổng lồ to lớn liên tục tấn công cô.
Huỳnh Quang Thế tức giận nói:"mộc linh sát"
Hai cây đó như có sinh mệnh mà phát sáng lên, chúng soắn lại thành mũi nhọn đáng sợ đâm về phía Phong Lãnh Nguyệt nhưng cơ thể của cô biến thành những cánh hoa bay đi.
Trong Tàng Thư Các của Ma Giới, Hoàng Tiểu Long đang đọc những cuốn sách cổ.
Trong sách viết năm xưa, có một giáo phái rất đáng sợ là Huyết Tử giáo khiến cho Huyền Giới chìm trong chết chóc mà Tuyệt Thần Giới cũng không thể ngăn cản được tà giáo này. Vào năm đó, Huyết Tử giáo đã hồi sinh được Tà Thần với sức mạnh vô cùng cường đại. Một cái hất tay là có thể hủy diệt cả một nửa thiên hạ nhưng có một người tên là Hoàng Hắc Diên đã đi đến và dùng một ngón tay phóng ra năng lượng khổng lồ hủy diệt luôn cơ thể của Tà Thần
sau đó người ấy cũng đã rời đi.
Hoàng Tiểu Long ngạc nhiên nói:"là ông cố đã tiêu diệt Tà Thần sao?"
Ở trên núi, Thảo Vy và Đặng Ngọc My vẫn nói chuyện với nhau.
Thảo Vy cười nói:"ta đã giúp tỷ kiếm đầy đủ dược liệu rồi đó"
Đặng Ngọc My cười vui vẻ nói:"cảm ơn muội nhiều lắm"
Thảo Vy lo lắng nói:"tỷ tỷ cẩn thận khi xuống núi nhé dưới chân núi nhiều thú dữ lắm"
Đặng Ngọc My gật đầu đáp:"ta biết rồi"
Đặng Ngọc My bỏ đống dược liệu vào túi rồi rời đi trong vui vẻ.
Triệu Tử Hàn ngồi trên cành cây lạnh lùng nói:"Hoàng tộc thật đúng là quái vật"