Chương : 11
Rồi tôi đi theo hắn ra xe và đến trường. Ngồi sau chiếc xe SH ( ú uồi! Đúng là con nhà giàu có khác) của hắn, tôi nhắm tít mắt vì sợ quá. Tốc độ lái của hắn kinh khủng thật. Đang lúc trên đầu có tỉ tỉ tỉ ngôi sao thì...
- Đến trường rồi! Cô có định xuống xe không hả?
Tôi từ từ mở mắt... Thấy mình đã an toàn, xe dừng hẳn thì mới nhẹ cả người:
-Chưa đến tuổi lái xe mà lái ác chiến quá vậy...hay là muốn biểu hiện trước mặt tôi chứ gì?
- Cô xứng để tôi phải làm thế sao?
- Có anh mới không xứng để biểu hiện trước mặt tôi thì có
Thế là lại 1 cuộc võ mồm xảy ra....Có bao nhiêu con mắt nhìn chúng tôi chằm chằm.
-NHÌN GÌ MẤY NGƯỜI VÔ CÔNG DỒI NGHỀ KIA? ( Tôi khó chịu khi có tiếng xì xào ghen tức với tôi :" con kia đang muốn tiếp cận hot boy khối 9 kìa....bl blka)
Tất cả đều im thin thít hết cả... Vì tôi là " đàn chị " cho nên bọn nhóc phải kiêng nể và giải tán ngay
Thấy mặt tôi hầm hầm... Hắn bào chữa :
-Này! Định đứng đây làm tượng triển làm ak?
- Lãm cái đầu anh. ( tôi nguýt tên đó 1 cái rõ dài)
- Thế cô định đứng đây?
-Tất nhiên là không rồi...mà anh vô lớp trước đi. tôi có tí việc.
-Việc gì?
-Ô hay! Vô duyên à nha ! Đi woashington city mà cũng bị " tra khảo" nữa hả? ( Tôi lấy lí do để chuồn)
-Woashington city? ( hắn tò mò)
-Là " vê kép xê" đấy! hâhhaa
Hắn ngượng quá....hahaha...
-Thôi! Tôi đi đây...có gì thì đợi tôi đi " Hoa Kì" về nhé! haha( tôi vừa nói vuiwaf cười...hắn chín mặt...tức giận....ko đợi j thêm... Tôi chạy đi luôn...)
****************
Đang đi trên con đường hoa lá, cỏ cây tung bay, thả hồn trong gió mát ...
-Này! Lương Oải Hương!
-Ơ! Mi làm gì ở đây đấy Lương Mạnh Hải?
-Này! Tên của ta ai cho mi gọi linh tinh thế hả?
-Vậy sao? Thế tên ta mi cũng được gọi hả?
- Thôi! Mà hôm qua mi đi đâu mà không về nhà đấy! Con gái con đứa dám đi sớm về muộn thế hả?
-Chả đi đâu...
-Thật sao? (nhếch mép)....-Ta thấy mi đi cùng tên Dương mà..
-Hả? Dương/ Mi biết hắn ta?
-Không những biết...Bịn ta còn là bạn thân ế.
-Thân? Sao ta ko biết nhỉ?
-Đần như mi thì biết cái j....Ta là hot boy mà.
-Hót....Hót cái j cơ chứ.....hót...ấy thì có
-Sao? ( Mạnh hải như đang sắp nổi giận)
-Hờ...ót...hót.....bờ...oi.....boi......được chưa?( tôi đánh vần)
-Cẩn thận đấy! Ta mách papa cho coi.
-Ấy đừng mà...Em zai đáng yêu của chị...Cho chị xin lỗi đi.....Rồi chị sẽ khao em 1 chầu mà. Nha!
-No!
-Đi mà em trai độc nhất vô nhị của chị...Nể tình chị là chị duy nhất quả đất của em mà tha cho chị đi...Cũng tại chị cứu Dương nên mới phải ở lại nhà tên Thái Minh thôi mà!
-Thái Minh?
-Ờ...Thì tên Dương bị bọn côn đồ đánh...ta thấy hắn bị đánh ghê quá nên dùng "mĩ nhân kế" hạ gục chúng...rồi cứu hắn htui mà....Ta cũng cứu cả tên Thái Minh nữa...hehe...xem chị của mi giỏi không?
-Thôi! Ta có việc rồi! Ta đi đây! Tối về ta bắt ngươi khao 1 chầu nhé! Nhớ đấy!
-Mơ đi...Ngươi ưởng thật sao? Đầu óc non nớt thật.
-Cứ thử đi... Không thì ốm đòn với papa...đk em chổi lông gà "hôn đít" nhé! haha
-Oke! Oke! Ta sẽ khao là được chứ j.
Reng! Reng!
Đúng lúc đó thì tiếng chuông báo hiệu giờ vào học đã đến....Tôi đi ngay về lớp.