Chương 9
15.
Đợi danh tiếng của cha tôi ổn định trở lại, cuối cùng Dương Tiểu Kiều cũng không kiên nhẫn được, bà ta đã không gặp cha tôi một tháng rồi.
Bà ta nâng cao bụng, tìm đến cửa nhà ép mẹ tôi ly hôn.
Con gái bà ta thi trượt đại học, bác sĩ nói trong bụng bà ta là con trai, hiện giờ đã được sáu tháng.
Trong khi đó, tôi đi làm ở công ty, mà cha tôi, đang quay chương trình cho đài truyền hình.
Khi dì Lưu gọi điện thoại cho tôi, trong nhà có một người phụ nữ mang thai, xông vào vườn hoa của người khác, tôi thầm nghĩ, để dì Lưu ngăn cản, không được để bà ta vào trong nhà, tránh kích thích đến mẹ tôi.
Giao việc cho dì Lưu xong, tôi bảo tài xế lái xe đưa tôi về nhà, cùng lúc đó gọi điện thoại 120 báo cảnh sát.
Trên đường đi, mở camera giám sát trên điện thoại, đã thấy Dương Tiểu Kiều nâng cao bụng, dùng sức lắc mạnh cửa sắt trong nhà tôi, bảo vệ và dì Lưu đang muốn túm bà ta đi, bà ta lại hô hào gọi:
"Thẩm Như Thiến, mày mau ra đây, nghe nói mày sắp khoẻ rồi, ra đây nhìn tao mang thai con trai này."
"Tụi mày ai dám đụng vào tao, tao sẽ đâm chết người đó."
Thấy bà ta khóc lóc om sòm, bảo vệ sợ xảy ra chuyện, cũng không dám cưỡng ép kéo đi.
Mẹ tôi đang ngồi ở sảnh phòng khách đọc sách, nghe thấy âm thanh đi ra ngoài.
Dì Lưu đỡ mẹ tôi, muốn đưa bà trở về phòng, nhưng mẹ tôi lại bảo bọn họ thả Dương Tiểu Kiều ra:
"Chị Lưu, bà ta có vẻ tìm đúng người rồi, chị để bà ta vào trong đi."
Sau khi Dương Tiểu Kiều đi vào phòng khách, vênh váo tự đắc nói với mẹ tôi:
"Nhìn thấy bụng tao rồi chứ? Tao mang thai một đứa con trai, là của Khương Lực."
"Thẩm Như Thiến, Khương Lực yêu tao, hắn nói đã sớm chán mày rồi, tao khuyên mày, sớm ly hôn rồi dọn ra ngoài nhanh đi, tránh khỏi cảnh bị đuổi ra khỏi nhà, sau đó đến cả nhà cũng không có mà ở."
Cha tôi là người ở rể, tôi theo họ mẹ là họ Thẩm, mọi mảnh đất trong nhà tôi, đều được đứng dưới tên tôi.
Không ngờ cha tôi dỗ dành Dương Tiểu Kiều, để bà ta nghĩ rằng, nếu cha tôi không ly hôn với mẹ tôi, mẹ tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
Mẹ tôi té ngã xuống đất, hai tay che ngực, tôi cảm thấy lo lắng hơn, vẫn còn một đoạn đường nữa mới có thể về đến nhà.
Thân thể mẹ tôi không tốt, lại bị kích thích, ông ngoại tôi cũng biết rõ cha tôi sớm đã vượt quá giới hạn, lại không nói rõ ràng, tiếp tục để tôi bên cạnh cha tìm lí do.
Dì Lưu cầm thuốc sơ cứu, cho mẹ tôi uống.
Dương Tiểu Kiều còn ở một bên nói này nói kia:
"Mày nhìn mày đi, thân thể cũng không tốt, tao còn chưa bắt đầu làm gì, mày đã ngã xuống rồi. Mày biết bộ dáng người vợ nội trợ hiền lương là như thế nào không?”
"Mày yếu ớt như thế, thì nhanh chóng nhượng chức cho tao đi."
"Ngay bây giờ cút ra ngoài cho tôi!"
Tôi xông vào cửa chính, đầu tiên tát cho bà ta một bạt tai.
Đi theo ngay phía sau tôi, còn có cảnh sát và xe cứu thương, có cả phóng viên cùng đến đào thêm tin tức.
Dương Tiểu Kiều vừa khóc vừa náo, xông đến trước mặt tôi:
"Tao mang thai con trai của cha mày, con nhóc con mày có gì mà nói?"
Sau đó bà ta bị cảnh sát khống chế.
Mẹ tôi dựa vào người dì Lưu, cùng một nhóm người nâng đỡ, đi đến xe cứu hộ.
Mà Dương Tiểu Kiều, bị cảnh sát giam giữ vì tội cố ý gây rối.
Quá trình bà ta mang còng tay bị lôi đi, đã được phóng viên ghi lại toàn bộ.
Không lâu sau, tin tức tình nhân mang thai đến cửa khiêu khích vợ cả, khiến vợ cả tức giận đến mức nhập viện, đã thành một chủ đề nóng.
Trong video, Dương Tiểu Kiều được ống kính quay rõ nét, khuôn mặt bà ta vặn vẹo, bộ dạng đáng sợ, điên cuồng mà gào thét:
"Tại sao lại bắt tao? Tao không làm cái gì hết, là cô ta tự ngã!"
Đợi danh tiếng của cha tôi ổn định trở lại, cuối cùng Dương Tiểu Kiều cũng không kiên nhẫn được, bà ta đã không gặp cha tôi một tháng rồi.
Bà ta nâng cao bụng, tìm đến cửa nhà ép mẹ tôi ly hôn.
Con gái bà ta thi trượt đại học, bác sĩ nói trong bụng bà ta là con trai, hiện giờ đã được sáu tháng.
Trong khi đó, tôi đi làm ở công ty, mà cha tôi, đang quay chương trình cho đài truyền hình.
Khi dì Lưu gọi điện thoại cho tôi, trong nhà có một người phụ nữ mang thai, xông vào vườn hoa của người khác, tôi thầm nghĩ, để dì Lưu ngăn cản, không được để bà ta vào trong nhà, tránh kích thích đến mẹ tôi.
Giao việc cho dì Lưu xong, tôi bảo tài xế lái xe đưa tôi về nhà, cùng lúc đó gọi điện thoại 120 báo cảnh sát.
Trên đường đi, mở camera giám sát trên điện thoại, đã thấy Dương Tiểu Kiều nâng cao bụng, dùng sức lắc mạnh cửa sắt trong nhà tôi, bảo vệ và dì Lưu đang muốn túm bà ta đi, bà ta lại hô hào gọi:
"Thẩm Như Thiến, mày mau ra đây, nghe nói mày sắp khoẻ rồi, ra đây nhìn tao mang thai con trai này."
"Tụi mày ai dám đụng vào tao, tao sẽ đâm chết người đó."
Thấy bà ta khóc lóc om sòm, bảo vệ sợ xảy ra chuyện, cũng không dám cưỡng ép kéo đi.
Mẹ tôi đang ngồi ở sảnh phòng khách đọc sách, nghe thấy âm thanh đi ra ngoài.
Dì Lưu đỡ mẹ tôi, muốn đưa bà trở về phòng, nhưng mẹ tôi lại bảo bọn họ thả Dương Tiểu Kiều ra:
"Chị Lưu, bà ta có vẻ tìm đúng người rồi, chị để bà ta vào trong đi."
Sau khi Dương Tiểu Kiều đi vào phòng khách, vênh váo tự đắc nói với mẹ tôi:
"Nhìn thấy bụng tao rồi chứ? Tao mang thai một đứa con trai, là của Khương Lực."
"Thẩm Như Thiến, Khương Lực yêu tao, hắn nói đã sớm chán mày rồi, tao khuyên mày, sớm ly hôn rồi dọn ra ngoài nhanh đi, tránh khỏi cảnh bị đuổi ra khỏi nhà, sau đó đến cả nhà cũng không có mà ở."
Cha tôi là người ở rể, tôi theo họ mẹ là họ Thẩm, mọi mảnh đất trong nhà tôi, đều được đứng dưới tên tôi.
Không ngờ cha tôi dỗ dành Dương Tiểu Kiều, để bà ta nghĩ rằng, nếu cha tôi không ly hôn với mẹ tôi, mẹ tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
Mẹ tôi té ngã xuống đất, hai tay che ngực, tôi cảm thấy lo lắng hơn, vẫn còn một đoạn đường nữa mới có thể về đến nhà.
Thân thể mẹ tôi không tốt, lại bị kích thích, ông ngoại tôi cũng biết rõ cha tôi sớm đã vượt quá giới hạn, lại không nói rõ ràng, tiếp tục để tôi bên cạnh cha tìm lí do.
Dì Lưu cầm thuốc sơ cứu, cho mẹ tôi uống.
Dương Tiểu Kiều còn ở một bên nói này nói kia:
"Mày nhìn mày đi, thân thể cũng không tốt, tao còn chưa bắt đầu làm gì, mày đã ngã xuống rồi. Mày biết bộ dáng người vợ nội trợ hiền lương là như thế nào không?”
"Mày yếu ớt như thế, thì nhanh chóng nhượng chức cho tao đi."
"Ngay bây giờ cút ra ngoài cho tôi!"
Tôi xông vào cửa chính, đầu tiên tát cho bà ta một bạt tai.
Đi theo ngay phía sau tôi, còn có cảnh sát và xe cứu thương, có cả phóng viên cùng đến đào thêm tin tức.
Dương Tiểu Kiều vừa khóc vừa náo, xông đến trước mặt tôi:
"Tao mang thai con trai của cha mày, con nhóc con mày có gì mà nói?"
Sau đó bà ta bị cảnh sát khống chế.
Mẹ tôi dựa vào người dì Lưu, cùng một nhóm người nâng đỡ, đi đến xe cứu hộ.
Mà Dương Tiểu Kiều, bị cảnh sát giam giữ vì tội cố ý gây rối.
Quá trình bà ta mang còng tay bị lôi đi, đã được phóng viên ghi lại toàn bộ.
Không lâu sau, tin tức tình nhân mang thai đến cửa khiêu khích vợ cả, khiến vợ cả tức giận đến mức nhập viện, đã thành một chủ đề nóng.
Trong video, Dương Tiểu Kiều được ống kính quay rõ nét, khuôn mặt bà ta vặn vẹo, bộ dạng đáng sợ, điên cuồng mà gào thét:
"Tại sao lại bắt tao? Tao không làm cái gì hết, là cô ta tự ngã!"