Chương : 2
“Miastory…”
“Scor, con làm sao vậy?” Hermiastory cười nhìn Scorpio chạy đến bên chân mình. Hermiastory khom lưng xuống, ôm lấy cậu bé ôn nhu hỏi.
“Cha… Nhất định phải tìm mẹ sao?” Cậu bé lã chã chực khóc làm tình thương của mẹ của Hermiastory tràn ra.
Hermiastory yêu quý xoa khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của Scorpio.
“Làm sao vậy? Không muốn mẹ sao?”
Cậu bé bĩu môi: “Mẹ… Sẽ đối xử rất xấu với bảo bối, sẽ khống chế cha ăn bảo bối, sẽ…”
Hermiastory nghe cậu bé nói ‘Mẹ kế ác độc’ thì buồn cười.
“Bảo bối, con nhìn mấy thứ này ở chỗ nào?” Loại sách dạy hư trẻ con này sao Harry có thể cho bé con nhìn…
“Truyện Grimm!” Bánh bao trả lời rõ ràng vang dội.
“…” Hermiastory xoa huyệt thái dương, cô cũng thấy đau đầu, cô hiểu được Harry bất đắc dĩ.
“Nhưng cha muốn chăm sóc con, lại vừa phải đi làm, thực khổ …”
“Vậy sao không tìm cha khác?” Cậu bé chen ngang, chớp đôi mắt to ham học hỏi nhìn Hermiastory, “Như vậy cha có thể giống mẹ ở nhà chăm sóc con, cha kia đi làm, vậy không phải tốt lắm sao?”
“Con nói cha… A không, mình đang nói cái gì…” Hermiastory đề nghị lại đột nhiên phản ứng, cô ảo não, “Không đúng…”
Hermiastory phát hiện mình không thể phản bác, Harry và Malfoy quả thật rất xứng… A dừng lại!
Nữ phù thủy luôn cơ trí cảm thấy khóe miệng mình có chút run rẩy —— cuối cũng cô đã hiểu được vì sao Harry lại vội vã tìm một cô gái như thế, vì cứu vớt thế giới quan của Scorpio… Nhưng, nếu tiếp nhận loại đặt ra này, đột nhiên cảm thấy tính khả thi của phương án này thực lớn… A trời ạ! Hermiastory cố gắng loại ý tưởng này trong đầu mình.
Hermiastory ho nhẹ vài tiếng, hơi xấu hổ mở miệng: “Ừm, Harry cũng không thích… Khụ, hoặc là gả cho một người đàn ông khác, cậu ấy thích con gái.”
Scorpio ngây thơ gật đầu, vẫn nghiêng đầu nghi hoặc.
Hermiastory vô cùng xấu hổ, dù sao không phải ai cũng có cơ hội nói chuyện với con bạn về tính hướng bạn… Hermiastory nghĩ.
“Miastory…” Cậu bé lại mở miệng làm Hermiastory khẩn trương, sợ Scor lại nói cái gì kinh hãi.
“Mẹ bảo bối là cha, vậy một cha khác, a là ba, ba bảo bối là ai?” Cậu bé đứng đắn hỏi, tuy rằng thanh âm vẫn mềm mềm nhưng Hermiastory cũng đứng đắn.
Lời này nếu đổi thành những người khác thì khẳng định không hiểu, đáng tiếc Hermiastory chính là số ít người nghe hiểu.
Hermiastory mê mang, có nên nói hay không? Scorpio không phải một cậu bé được chờ mong sinh ra, chỉ là vì hai cha không chịu trách nhiệm say rượu nên Scor mới đến thế giới này. Nói thật, ngay từ đầu trừ bỏ Harry không ai thích đứa bé này.
Gầy teo, nhiều nếp nhăn, không khác một con khỉ vừa sinh ra là bao. Chờ làn da căng ra, tóc máu màu nâu mềm mại trên đỉnh đầu bóc ra, dài ra, tóc bạch kim, không có lúc nào là không nói cho mọi người sinh mệnh “xinh đẹp” này là chuyện ngoài ý muốn.
Harry vì đứa bé này mà rời khỏi thế giới pháp thuật ——tất cả mọi người biết tóc màu bạch kim ở thế giới pháp thuật đại biểu cái gì —— Slytherin và Malfoy.
Hiện tại toàn bộ thế giới pháp thuật, cũng cũng chỉ nhà Weasley biết bí mật này, thậm chí ngay cả cha đứa bé —— Draco Malfoy cũng không biết.
Mà hiện giờ, qua năm năm, đứa trẻ nhiều nếp nhăn cũng trưởng thành rồi, mái tóc bạch kim, mắt màu lam xám không khác cha mình là bao, không biết đã trải qua bao nhiêu đời truyền thừa, ngũ quan cũng tinh xảo xinh đẹp giống như những Malfoy kia. Scor ở bên Harry nên tính tình rất tốt, phương diện xử sự được Harry ảnh hưởng mà khiêm tốn có lễ.
Hermiastory lần thứ hai xoa sợi tóc mềm mại của Scor, ghen tị với Malfoy và Potter hai người đàn ông mà lại có một đứa con đáng yêu như vậy. Chủ ý phá hư một tá, miêu tả bộ dáng ba cho cậu bé chờ mong: “Ba con a, giống con có mái tóc bạch kim, rất cao.”
“Cao như cha sao?” Cậu bé nghiêng đầu hỏi.
“Cao hơn cha con nhiều!” Hermiastory không phúc hậu trả lời rõ ràng.
“Chẳng lẽ còn cao hơn Hermiastory?!” Cậu bé kinh ngạc. Trong mắt cậu, Hermiastory đã rất cao, dù sao cô còn cao hơn cha!
Hermiastory cố nén cười gật gật đầu, nhìn cậu bé sùng bái, cô thấy mình sắp không nhịn được cười.
“Khụ khụ,” Hermiastory hắng giọng tiếp tục đề tài —— cô sắp cười, “Ba con anh tuấn, là đại quý tộc của thế giới pháp thuật, rất có tiền, là thành viên ban giám đốc Hogwarts, rất nhiều nữ sinh Slytherin muốn gả cho cậu ta, cậu ta còn còn mở rất nhiều cửa hàng bán độc dược…”
Hermiastory kể, Scorpio không khỏi có chút khát vọng, cậu bé kéo ống tay áo Hermiastory, hai gò má ửng đỏ hưng phấn: “Miastory, có thể mang con đi thấy ba không?”
Hermiastory xin lỗi lắc đầu: “Không, Harry sẽ không vui khi ta mang con đi gặp cậu ta.”
“Vậy có thể nói cho bảo bối tên ba là gì không?”
“Thật có lỗi, chỉ sợ không được.”
Cậu bé xinh đẹp thất vọng phồng mồm cúi đầu, bộ dáng uể oải cũng rất đáng yêu làm Hermiastory không đành lòng.
“Nhưng… Chờ con 11 tuổi, không chừng có thể nhìn thấy cậu ta.” Hermiastory cười bổ sung.
Vì thế Scor đáng yêu bắt đầu chờ mong sinh nhật 11 tuổi, cũng nghĩ làm gì để có thể trước 11 tuổi nhìn thấy người ba thần bí của mình.
“Scor, con làm sao vậy?” Hermiastory cười nhìn Scorpio chạy đến bên chân mình. Hermiastory khom lưng xuống, ôm lấy cậu bé ôn nhu hỏi.
“Cha… Nhất định phải tìm mẹ sao?” Cậu bé lã chã chực khóc làm tình thương của mẹ của Hermiastory tràn ra.
Hermiastory yêu quý xoa khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của Scorpio.
“Làm sao vậy? Không muốn mẹ sao?”
Cậu bé bĩu môi: “Mẹ… Sẽ đối xử rất xấu với bảo bối, sẽ khống chế cha ăn bảo bối, sẽ…”
Hermiastory nghe cậu bé nói ‘Mẹ kế ác độc’ thì buồn cười.
“Bảo bối, con nhìn mấy thứ này ở chỗ nào?” Loại sách dạy hư trẻ con này sao Harry có thể cho bé con nhìn…
“Truyện Grimm!” Bánh bao trả lời rõ ràng vang dội.
“…” Hermiastory xoa huyệt thái dương, cô cũng thấy đau đầu, cô hiểu được Harry bất đắc dĩ.
“Nhưng cha muốn chăm sóc con, lại vừa phải đi làm, thực khổ …”
“Vậy sao không tìm cha khác?” Cậu bé chen ngang, chớp đôi mắt to ham học hỏi nhìn Hermiastory, “Như vậy cha có thể giống mẹ ở nhà chăm sóc con, cha kia đi làm, vậy không phải tốt lắm sao?”
“Con nói cha… A không, mình đang nói cái gì…” Hermiastory đề nghị lại đột nhiên phản ứng, cô ảo não, “Không đúng…”
Hermiastory phát hiện mình không thể phản bác, Harry và Malfoy quả thật rất xứng… A dừng lại!
Nữ phù thủy luôn cơ trí cảm thấy khóe miệng mình có chút run rẩy —— cuối cũng cô đã hiểu được vì sao Harry lại vội vã tìm một cô gái như thế, vì cứu vớt thế giới quan của Scorpio… Nhưng, nếu tiếp nhận loại đặt ra này, đột nhiên cảm thấy tính khả thi của phương án này thực lớn… A trời ạ! Hermiastory cố gắng loại ý tưởng này trong đầu mình.
Hermiastory ho nhẹ vài tiếng, hơi xấu hổ mở miệng: “Ừm, Harry cũng không thích… Khụ, hoặc là gả cho một người đàn ông khác, cậu ấy thích con gái.”
Scorpio ngây thơ gật đầu, vẫn nghiêng đầu nghi hoặc.
Hermiastory vô cùng xấu hổ, dù sao không phải ai cũng có cơ hội nói chuyện với con bạn về tính hướng bạn… Hermiastory nghĩ.
“Miastory…” Cậu bé lại mở miệng làm Hermiastory khẩn trương, sợ Scor lại nói cái gì kinh hãi.
“Mẹ bảo bối là cha, vậy một cha khác, a là ba, ba bảo bối là ai?” Cậu bé đứng đắn hỏi, tuy rằng thanh âm vẫn mềm mềm nhưng Hermiastory cũng đứng đắn.
Lời này nếu đổi thành những người khác thì khẳng định không hiểu, đáng tiếc Hermiastory chính là số ít người nghe hiểu.
Hermiastory mê mang, có nên nói hay không? Scorpio không phải một cậu bé được chờ mong sinh ra, chỉ là vì hai cha không chịu trách nhiệm say rượu nên Scor mới đến thế giới này. Nói thật, ngay từ đầu trừ bỏ Harry không ai thích đứa bé này.
Gầy teo, nhiều nếp nhăn, không khác một con khỉ vừa sinh ra là bao. Chờ làn da căng ra, tóc máu màu nâu mềm mại trên đỉnh đầu bóc ra, dài ra, tóc bạch kim, không có lúc nào là không nói cho mọi người sinh mệnh “xinh đẹp” này là chuyện ngoài ý muốn.
Harry vì đứa bé này mà rời khỏi thế giới pháp thuật ——tất cả mọi người biết tóc màu bạch kim ở thế giới pháp thuật đại biểu cái gì —— Slytherin và Malfoy.
Hiện tại toàn bộ thế giới pháp thuật, cũng cũng chỉ nhà Weasley biết bí mật này, thậm chí ngay cả cha đứa bé —— Draco Malfoy cũng không biết.
Mà hiện giờ, qua năm năm, đứa trẻ nhiều nếp nhăn cũng trưởng thành rồi, mái tóc bạch kim, mắt màu lam xám không khác cha mình là bao, không biết đã trải qua bao nhiêu đời truyền thừa, ngũ quan cũng tinh xảo xinh đẹp giống như những Malfoy kia. Scor ở bên Harry nên tính tình rất tốt, phương diện xử sự được Harry ảnh hưởng mà khiêm tốn có lễ.
Hermiastory lần thứ hai xoa sợi tóc mềm mại của Scor, ghen tị với Malfoy và Potter hai người đàn ông mà lại có một đứa con đáng yêu như vậy. Chủ ý phá hư một tá, miêu tả bộ dáng ba cho cậu bé chờ mong: “Ba con a, giống con có mái tóc bạch kim, rất cao.”
“Cao như cha sao?” Cậu bé nghiêng đầu hỏi.
“Cao hơn cha con nhiều!” Hermiastory không phúc hậu trả lời rõ ràng.
“Chẳng lẽ còn cao hơn Hermiastory?!” Cậu bé kinh ngạc. Trong mắt cậu, Hermiastory đã rất cao, dù sao cô còn cao hơn cha!
Hermiastory cố nén cười gật gật đầu, nhìn cậu bé sùng bái, cô thấy mình sắp không nhịn được cười.
“Khụ khụ,” Hermiastory hắng giọng tiếp tục đề tài —— cô sắp cười, “Ba con anh tuấn, là đại quý tộc của thế giới pháp thuật, rất có tiền, là thành viên ban giám đốc Hogwarts, rất nhiều nữ sinh Slytherin muốn gả cho cậu ta, cậu ta còn còn mở rất nhiều cửa hàng bán độc dược…”
Hermiastory kể, Scorpio không khỏi có chút khát vọng, cậu bé kéo ống tay áo Hermiastory, hai gò má ửng đỏ hưng phấn: “Miastory, có thể mang con đi thấy ba không?”
Hermiastory xin lỗi lắc đầu: “Không, Harry sẽ không vui khi ta mang con đi gặp cậu ta.”
“Vậy có thể nói cho bảo bối tên ba là gì không?”
“Thật có lỗi, chỉ sợ không được.”
Cậu bé xinh đẹp thất vọng phồng mồm cúi đầu, bộ dáng uể oải cũng rất đáng yêu làm Hermiastory không đành lòng.
“Nhưng… Chờ con 11 tuổi, không chừng có thể nhìn thấy cậu ta.” Hermiastory cười bổ sung.
Vì thế Scor đáng yêu bắt đầu chờ mong sinh nhật 11 tuổi, cũng nghĩ làm gì để có thể trước 11 tuổi nhìn thấy người ba thần bí của mình.