Chương 37 : Chương - 37
" Tiểu Phượng nó vẫn khỏe, ở cùng một chỗ với Hồng Quân."
" Không sao là tốt rồi" Nghê Minh lo lắng nhất là cho Phượng Hi, giờ thấy nàng không sao thì cũng bớt lo phần nào.
" Tông tiền bối, ngài vừa nói Ngũ Hành truy đuổi hậu nhân Tần gia, có phải là Tần gia – Tần Vũ không?" Lâm Lâm đi tới trước Tông Quật, cười hỏi.
" Tiểu nha đầu, mặc dù ta so với ngươi thì tuổi tác lớn hơn nhiều, nhưng ngươi dù gì cũng là bát cấp Tiên đế rồi, không cần phải gọi ta là tiền bối, nếu kính trọng ta thì gọi ta tiếng đại ca là được" Tông Quật vừa cười vừa nói." Không sai, lần này Ngũ Hành thật đáng thương hắn đã phạm vào bao nhiêu sai lầm rồi mà không biết. Hậu nhân Tần gia lần này quan hệ với Tần vũ tuyệt đối không bình thường.
" Là hậu nhân của Tần tiền bối?" Lâm Lâm phảng phất thấy được quá khứ hiện về quanh đây, ngày đó Tần Vũ xả thân cứu mình, và còn những chuyện đau lòng nữa…không thể không nhớ đến một người – đồ đệ Tần Vũ – Liễu Hàn Thư.
" Ngũ Hành, ta tuyệt đối không cho ngươi làm thương tổn đến hậu nhân của Tần tiền bối, cùng lắm là ngọc đá đều nát" Thái độ của Lâm Lâm rất kiên quyết.
Ngũ Hành thật sự đau đầu, ngay hôm nay hắn mới biết người mà hắn đang truy đuổi là hậu nhân của Tần Vũ, nhưng cho dù là như thế hắn cũng không sợ. Vì nếu Tần Vũ chưa phi thăng thì hắn không bao giờ dám làm như thế, nhưng Tần Vũ đã sớm phi thăng từ rất lâu rồi, Tần gia tại tiên ma yêu giới không có một nhân vật nào có tầm ảnh hưởng lớn cả.
Bây giờ tình hình hiện tại đã có thay đổi lớn, Tông Quật cùng Nghê Minh đã đến, Ngũ Hòang giờ này đã mất đi ưu thế, hai người này đều là siêu cấp thần thú, nếu Ngũ Hòang có tìm được cái tiên phủ kia thì hắn cũng không chiếm được phần tiện nghi nào.
" Ha ha, Tông Quật, nhiều năm rồi không gặp tính tình của ngươi vẫn như xưa ha"
Không trung tuôn ra một trành cười, Tông Quật ngẩng mặt mỉm cười, Ngũ Hành cùng Tử Quang kinh ngạc nhìn nhau, tiếng cười thì ở không trung nhưng vẫn không thấy bóng một người nào.
Giữa không trung xuất hiện một bóng người, chậm rãi hạ xuống mặt đất, trên đỉnh đầu có một nét đặc thù riêng, mọi người nhìn qua là biết ngay hắn chính là đương kim Long Hòang Phương Điền.
" Phương Điền, ngươi không ở trong ổ của mình sao, đến đây làm gì?"Tông Quật cười mắng.
Tông Quật cùng Phương Điền tại nhân gian giới đã biết nhau, giao tình cũng không đến nỗi tồi, tại Tiên Ma Yêu giới tuy ít gặp nhau nhưng cũng không thể nói là quan hệ không tốt.
" Ngươi tới được sao ta không tới được? Không biết là kẻ nào có lá gan lớn tới mức mà trêu vào hậu nhân của Tần gia?" Phương Điền hướng Tông Quật truyền âm hỏi, còn nhìn Ngũ Hành cười cười, nhưng để ý thấy nụ cười của hắn có điểm kỳ quái.
" Tin tức của ngươi quả thật là thông thiên, ngươi và Tần gia không có giao tình gì thế nào mà lại đến đây?" Tông Quật cười cười, truyền âm nói.
" Ta đối với Tần gia hiểu rất rõ, thậm chí còn nhiều hơn ngươi kia." Phương Điền lại nhìn Tông Quật và với một nụ cười cực kỳ bí hiểm đoạn, hắn quay lại nhìn Ngũ Hành nói:" Ngũ Hành, nghe nói ngươi đuổi giết mấy người, chỉ là Kim tiên chi cảnh, sao lại có việc này? Chỉ là một Kim tiên mà sao ngươi cũng phải đích thân xuất thủ?"
Lâm Lâm chân mày nhíu chặt, Ngũ Hành lại có thêm Long Hòang, quả làm cho nàng cảm thấy bất an.
" Tông Quật, chờ xem kịch vui đi. Ngũ Hành tiểu tử này không biết được kết quả cuối cùng đâu, trong nhà ta có một vị …. Người đó đang tới đây" Phương Điền truyền âm cho Tông Quật, cười hắc hắc nói.
" Ngươi nói vị kia….có phải là …Tĩnh tiền bối?" Tông Quật con mắt sáng ngời, truyền âm hỏi.
" Chính là bà ta, ngươi cứ chờ đó mà xem kịch hay đi" Phương Điền truyền âm cho Tông Quật, hắn là người đứng giữa hai bên, cũng không tỏ ra thái độ là chống lại bên nào.
Thời gian qua, Hoàng Phủ Tĩnh ở lại Tiên Ma yêu giới nhưng không ở Long tộc, nàng đi du ngoạn khắp nơi. Tông Quật cũng từng ra mắt nàng một lần. Hoàng Phủ Tĩnh chỉ hoa tay thôi đã khiến cho Tông Quật cùng Nghê Minh không thể nhúc nhích, khi đó Tông Quật đã biết nàng là một cao thủ Thần giới. Sau đó, nàng ở lại Long tộc, không ít lần Phương Điền truyền tin cho Tông Quật nói về sự kiện này. Hai lần Tông Quật đến bái phỏng đều bị Hoàng Phủ Tĩnh gây thương tích, ngoài Phương Điền nói với nàng được dăm ba câu thì không có ai được nàng để ý.
Nhận được Phương Điền truyền tin, Tông Quật càng cảm thấy yên tâm, mỉm cười nhìn Ngũ Hành, chỉ tội cho Ngũ Hành là hắn không biết tình hình của hắn hiện giờ bất lợi như thế nào.
" Long Hoàng bệ hạ, việc xảy ra như thế ngài có ý gì không?" Ngũ Hành vòng tay (ôm quyền) hướng Phương Điền cười cười hỏi.
" Ta cũng không có gì, chỉ là đúng lúc đi ngang qua đây, thấy có nhiều đại nhân vật đều ở đây nên cũng chỉ muốn xem có chuyện gì xảy ra ở đây thôi." Phương Điền cười hắc hắc nói.
" Long Hoàng bệ hạ quả là cao nhân, sự việc là như thế này: trước đây mấy ngày tại Ngư Dương tinh, tên cuồng đồ này to gan dám giết một tiên đế, mấy vị kim tiên. Hôm nay ta truy đuổi đến đây chính là tên tiểu tử hậu nhân Tần Gia, nhưng bị Lâm tiên tử cùng Tông tiền bối ngăn trở, tin tưởng Long hoàng bệ hạ anh minh tuyệt không phóng mặc cho chúng tẩu thoát. Ngũ Hành gắt gao nhắm vào việc Hồng Quân giết chết mấy người, ngôn ngữ mạnh bạo truy kích Lâm Lâm mấy người.
" Lại có việc này? Tên này cũng quả thật điên cuồng, Ngũ Hoàng ngươi yên tâm, tên cuồng đồ này nhất định ta không buông tha."" Phương Điền xoay người đi tới hướng Ngũ Hành, không quên nháy mắt với Tông Quật.
Nhìn Phương Điền đang đứng về phía mình, Ngũ Hành trong lòng đại thịnh, ngữ khí so với lúc trước cũng mạnh bạo hơn." Tông tiền bối, tên kia giết tiên đế cùng mười mấy kim tiên của ta, đó là sự thật."
" Ta thừa nhận là có chuyện này, nhưng Ngũ Hành ngươi chớ quên là hắn giết người cũng có nguyên nhân" Lời lẽ Tông Quật m** mai, luôn luôn đả kích Ngũ Hành.
" Mặc kệ là nguyên nhân gì, giết người của ta mà ta không trả thù, sau này thử hỏi làm sao ta có thể ăn nói với thuộc hạ của mình?" Ngũ Hành nói về đại nghĩa oai phong lẫm lẫm, nhưng hắn không nghĩ tới ngay cả Hồng Quân ở đâu hắn cũng không biết được.
Nói rất hay, khả năng của ngươi điên đảo thị phi khiến ta thật bội phục"
Hồng Quân mang theo Cổ Bàn và Phượng Hi xuất hiện bên cạnh Tông Quật nói lớn.
" Tiểu Phượng" Nghê Minh lo lắng nhất là Phượng Hi, nên vừa thấy nàng xuất hiện liền đến ngay bên cạnh nàng.
" Các ngươi rốt cục cũng chịu ra rồi à, đã thế rồi sao còn không dám ra?" Ngũ Hành nhìn chằm chằm Hồng Quân cùng Cổ Bàn hỏi, nhìn thấy Hồng Quân cùng Cổ Bàn trong lòng Ngũ Hành xuất hiện cảm giác vừa mừng vừa sợ. Mặc dù nói như thế nào thì bọn Hồng Quân cũng đã giết người của hắn, tội này thì không thể tha được nhưng mà … đối diện với một thế lực không phải nhỏ trước mắt thì hắn cũng không nắm chắc được phần thắng.
" Ngươi…ngươi chính là hậu nhân của Tần gia" Phương Điền đột nhiên nhìn thẳng Hồng Quân hỏi.
" Đúng vậy, các hạ chính là Long Hòang tiền bối?" Hồng Quân đã sớm biết Hòang Phủ Tĩnh nên dám chắc Phương Điền sẽ không xuống tay với mình.
" Tốt lắm, ta hỏi ngươi Long tộc ta tại Tử Huyền Tinh, Tộc trưởng và các trưởng lão có phải do ngươi giết?"
" Bọn họ muốn cướp vật của Tần gia ta, chết còn chưa đủ"
" Ngươi… ngươi giết nhiều người Long tộc như vậy mà không sợ sao?" Mặc dù Phương Điền sẽ không mang rắc rối đến cho Hồng Quân, tuy nhiên nghe Hồng Quân nói vậy thì hắn cũng cảm thấy lửa giận trong lòng bốc lên.
" Tĩnh a di đã nói với ta nên ta không sợ" dáng vẻ khiêu khích hướng về phía Phương Điền.
Nhắc tới Hoàng Phủ Tĩnh, nhất thời Phương Điền không nói được gì, chỉ nhìn chằm chằm Hồng Quân nhưng một câu cũng không thốt ra được. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Ngay như bên cạnh, đã tụ tập đầy đủ cao thủ tiên giới, Long Hoàng cũng tự mình tới, nhìn xung quanh, trông có vẽ Ngũ Hoàng chiếm ưu thế, vì hắn nghĩ truyền thừa của Long Hoàng có thể đối phó với Tông Quật nên rõ ràng hắn không còn e ngại ai cả.
" Ha ha, đại bá, lúc trước ta còn trách người không gọi ta trong những dịp vui chơi nhộn nhịp này, nhưng bây giờ thấy cảnh này không biết là thế nào…he he hehe" Không trung truyền lại một đạo âm thanh, một nhân ảnh ngay tức khắc xuất hiện bên Tông Quật
" Thì ra là Trùng, ta muốn ngươi gặp qua hậu nhân Tần Vũ, nhưng bây giờ có người đòi giết hắn nè ".
" Lại có chuyện bực mình thế à, Ta là huynh đệ hậu nhân của Tần Vũ đây, kẻ kia ở đâu, cho ta xem với" Liên Trùng cả kinh nói, kỳ thật Liên Trùng ở bên này tiên giới, với tu ma giới mà nói hắn thuộc hạng tu hành quá lâu năm, sau khi Hồng Quân gửi truyền tấn cho Tông Quật, Tông Quật cũng nghĩ kỹ Liên Trùng đang ở tinh cầu phụ cận nên Liên Trùng cũng biết được sự kiện đang diễn ra,
" Liên Trùng tiền bối, vãn bối đã gặp qua (?!?!) xin ra mắt tiền bối" Hồng Quân hướng về phía trước hành lễ,ân cần hỏi. Liên Trùng là cố hữu của Tần gia nên Hồng Quân thực sự biết rõ về con người này.
" Ngươi chính là Hậu nhân Tần gia?là ai khi dễ ngươi nói cho ta biết, Huynh đệ của Liên Trùng mà dám khi dễ khách gì không xem mặt mũi ta ra gì, tốt xấu gì ta cũng là Tu ma tiểu thần ma, mặc kệ kẻ nào khi dễ ngươi, nói cho ta biết ta rửa nhục cho ngươi. Liên Trùng nói, trong mắt hiện lên đạo đạo đao mang.
" Tu ma Tiểu thần ma Liên Trùng" Ngũ Hành đứng dậy nói lớn, Tần Vũ phi thăng đã hơn ngàn vạn năm, thế nào mà Tiên ma yêu giới còn nhiều bằng hữu như thế? Chỉ vì một tên hậu nhân Tần gia mà dấy lên một trận sóng gió.
Liên Trùng công lực không cao, công lực chỉ lục cấp yêu đế, nhưng ngại một điểm cha mẹ hắn đều là bát cấp yêu đế, tại Ma giới thế lực hùng cứ một phương. Bình thường Liên Trùng xuất hiện cả hai giới Tiên Ma gây náo loạn, chỉ là hắn không gây náo loạn quá mức. Danh tiếng của Liên Trùng tiên ma yêu giới đều biết.
Những thuộc hạ của Bằng Ma hòang Phương Lam đã bao cho hắn về những việc bất thường của Ngũ Hành, hắn cũng biết Ngũ Hàng đuổi giết hậu nhân tần gia là vì Thần khí.
Tần Vũ ba huynh đệ chém giết trước kia mặc họ, ngay cả Bằng ma hòang cùng Phi điểu nhất tộc đều bị sỉ nhục, sau khi nhận được tin báo, Phương Lam ở hành tinh phụ cận trong lòng không yên, lập tức thông qua truyền tống trận tới Ẩn Đế tinh. Một là hi vọng cướp được Thần khí, hai là hi vọng có thể giết được tần gia hậu nhân Tần gia
" Ngũ Hòang, Long Hoàng hôm nay như thế nào lại tới Ẩn Đế tinh, bổn Hòang hôm nay muốn đến bái phỏng Lâm Lâm tiên tử, không có nghĩ gặp các vị bằng hữu."
Ẩn Đế tinh tụ tập ngày càng nhiều người, Bằng Ma hoàng Phương Lam hướng Phương Điền, Ngũ hành hành lễ, căn bản không nhìn Tông Quật và Liên Trùng vào mắt.
" Bằng Ma hòang đại nhân, vì sao ngài lại biết nơi này?" Ngũ Hòang mừng rỡ, vì dù gì hắn cùng với bằng ma hòang có chút giao tình", Nhìn thấy thái độ của Bằng ma hòang hắn biết Bằng Ma hoàng đứng về phía mình, điều này không nói ai cũng biết.
" Ngũ Hòang bệ hạ, ngươi không thấy tại Ẩn Đế tinh hôm nay phi thường náo nhiệt sao? Bổn Hòang làm sao có thể bỏ qua cơ hội này." Phương Lam cười to, hắn đột nhiên nhìn thấy Tông Quật nhìn mình và bên cạnh đó là một nụ cười có thể coi như là nhạo báng.
" Chẳng biết sống chết là gì" Phương Điền cùng Tông Quật trong lòng nghĩ.
Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m