Chương : 45
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- La Kinh Lục Chưởng?! – Vừa nghe thấy xưng hô này, Trần ca nhất thời ngồi thẳng hơn một chút.
Lúc trước hắn nghe lời phong thủy đại sư nói không thể mua bất động sản, kết quả mấy năm nay hoàn toàn không mua một căn hộ nào, đương nhiên là cực tin phong thủy.
Nay nghe Trương Tiểu Kiếm nói chuyện có thực chất, đương nhiên liền nghiêm túc hơn.
- La Kinh Lục Chưởng ấy, hiện tại tôi cũng chỉ mới hiểu được đại khái mà thôi. – Trương Tiểu Kiếm trước uống một ngụm nước, sau đó lại nói nước miếng bay tứ tung: - La Kinh Lục Chưởng còn có thể gọi là tính toán cấp tốc trên ngón tay, còn được xưng là thời gian trên tay!
- Chưởng thứ nhất, tên là Thập Nhị Địa Chi chưởng, chủ yếu dùng để suy tính tuổi tác, cầm tinh của mệnh chủ và tiên mệnh.
- Chưởng thứ hai, tên là Tiên Thiên Bát Quái chưởng, chủ yếu là thu gom nước để lập hướng, chỉnh lý khí tràng lại dùng hệ thống lý luận của Tiên Thiên Bát Quái làm trụ cột.
- Chưởng thứ ba, Hậu Thiên Bát Quái chưởng, cách dùng phối hợp ứng dụng với Tiên Thiên Bát Quái, vị trí chọn đất lập hướng dùng cho Hậu Thiên Bát Quái.
- Chưởng thứ tư, Cửu Tinh Phiên Quái chưởng, gặp hung cắt hung, gặp cát cắt cát!
- Chưởng thứ năm, Cửu Tinh Bát Quái Bài Sơn chưởng, xem hình thái non nước, đường sông xa gần.
- Chưởng thứ sáu, Cửu Tinh Tử Bạch chưởng, căn cứ vào tam nguyên vận chuyển 180 năm, trình tự phi hành biến hóa quanh địa cầu để cắt đứt cát hung. Tức Khảm nhất bạch, Khôn nhị hắc, Chấn tam bích, Tốn tứ lục, Trung ngũ hoàng, lục Càn bạch, thất Đoái xích, bát Cấn bạch, cửu Ly tử.
Chờ đến khi nói xong hết La Kinh Lục Chưởng, Trương Tiểu Kiếm mới làm tổng kết cuối cùng:
- Có thể nắm giữ La Kinh Lục Chưởng, mới được tính là chân chính xuất sư, thượng đẳng trong thượng đẳng, cao thủ trong cao thủ.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Trần Tử Hào.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Dương Tử Anh.”
Woa ha ha ha ha ha ha!
Nhìn lời nhắc nhở từ hệ thống xuất hiện, Trương Tiểu Kiếm hưng phấn suýt nữa thì vỗ đùi thật mạnh một cái.
Kỹ năng của hệ thống thật là dùng tốt! Sợ anh chưa?!
Bình thường mà nói, người càng giàu thì thường thường lại càng tin phong thủy.
Nhất là nhà ở đế đô này, tùy ý mua một căn hở cái là mấy triệu hơn chục triệu, nếu lấy tiền này, đương nhiên là muốn mua thoải mái. Ít nhất lúc bình thưởng Trương Tiểu Kiếm nói chuyện với người khác về chuyện nhà ở, tuyệt đối có rất ít người hoàn toàn không quan tâm đến phong thủy.
Nay Trần Tử Hào hoàn toàn bị Trương Tiểu Kiếm hù đến, tiếp theo đương nhiên là không cần nhiều lời nữa, có hi vọng!
- Nói vậy ngược lại là có chút thú vị. – Trương Tiểu Kiếm dựa lưng vào sofa, thả lỏng caravat một chút, cười nói:
- Không ngờ một nhân viên tiêu thụ như cậu lại có thể biết được nhiều như thế. Ừ, thế này nhé, cậu nhìn tôi thử xem, có thể nhìn thấy cái gì trong tướng mạo của tôi hay không?
Á à đậu má…
Thách anh đúng không?
He he, muốn làm khó anh, thân là người dũng mãnh có hệ thống trong người, còn có thể sợ mày chắc?
- Cái này nói thế nào nhỉ… - Trương Tiểu Kiếm gãi đầu, cười nói: - Tôi giúp anh xem thì không có vấn đề gì cả, nhưng mấu chốt là tôi sợ đến lúc đó anh sẽ trách tôi…
- Không trách không trách, cậu cứ nói đi. – Trần Tử Hào cười cười, tỏ vẻ có thể thừa nhận hết thảy, nói: - Chỉ cần nói đúng là được.
- Vậy thì tôi nói nhé. – Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một cái, nói: - Hiện tại ở trong sư môn chúng tôi, tôi chỉ có thể xem như là nhập môn, không học xem quá khứ, cũng không học xem tướng mạo tốt hay xấu, tôi chủ yếu là học chặn tương lai. Nếu Trần ca ngài không ngại, tôi thử chặn cho ngài xem thử?
Bên này bọn họ trò truyện khí thế ngất trời, bên kia đám nhân viên tiêu thụ rảnh rỗi nên không khỏi hiếu kỳ.
Trong Group salesman ----
Giang Nghi Niên: “Nhanh đến nhanh đến! Tôi vừa đi ngang qua nghe thấy ma mới vừa đến sáng nay đang nói phong thủy cho khách kìa!”
Kim Khải Toàn: “Thật hay giả? Cái tên xấu kia ấy hả?”
Giang Nghi Niên: “Đúng đúng đúng, chính hắn. Hôm nay tôi nghe thấy có người mới đến, nghe nói bằng cấp bình thường ngoại hình cũng bình thường, còn đang hiếu kỳ không biết vì sao người như vậy lại có thể thông qua phỏng vấn. Bây giờ xem ra có lẽ là do biết phong thủy.”
Tô Mai: “Người không thể nhìn bề ngoài nha. Em đi nghe thử xem, coi như là cơ hội học tập thôi.”
Sở Phi: “Một tên ma mới thôi mà, anh chỉ cần đọc sách một đêm là có thể hù cho đám phong thủy đại sư sửng sốt, có gì giỏi đâu.”
Giang Nghi Niên: “Không giống đâu. Vừa rồi tôi còn nghe thấy hắn nói La Kinh Lục Chưởng cái gì, không hiểu nhưng mà thật lợi hại!”
Sở Phi: “Vậy thì nghe thử xem, xem thử hắn có thể nói ba hoa chích chòe cái gì!”
Trong group nói như vậy, một đám nhân viên tiêu thụ dù sao cũng chẳng có việc gì, không biết từ khi nào đã lén lút vây quanh lại đây.
Đúng lúc Triệu Tịch Nguyệt muốn Trương Tiểu Kiếm tính tương lai cho hắn.
- Cũng được thôi. Vậy cậu có thể tính được chuyện bao lâu? Bảy ngày? Nửa tháng? Một tháng?
Sở Phi cùng Tô Mai liếc nhau, khóe miệng Sở Phi gợi lên một tia cười lạnh.
Vậy mà còn cần tính sao? Bảy ngày sau rau dưa đều lạnh…
- Kỳ thật tôi tính cái này không cần thời gian dài như vậy. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Bình thường tôi đều tính sự việc sẽ xảy ra ngay lập tức, càng nhanh lại càng chuẩn.
- Thật sao? – Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ nói: - Vậy cậu tính thử xem?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm đầu tiên là nhẹ nhàng hít vào một hơi, cười nói: - Hôm nay Trần ca anh có khả năng sẽ chảy máu, nếu như anh muốn uống nước ấy.
- Chảy máu? Uống nước? – Trương Tiểu Kiếm nhìn ly thủy tinh trước mặt mà người phục vụ vừa bưng tới: - Ý cậu là tôi không thể đụng vào ly nước này?
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Ừm…
- Tôi còn thật không tin đâu. – Trần Tử Hào lại cười cười, vươn tay đi lấy ly thủy tinh kia: - Một ly nước mà thôi, tôi…
Ai ngờ hắn vừa nói đến đây, đã nghe thấy một tiếng “Đùng”, hắn còn chưa kịp bưng ly thủy tinh lên, nó đã vỡ mất!
Mảnh vỡ thủy tinh cắt qua ngón tay hắn, nhất thời có máu chảy ra từ trên ngón tay hắn!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Trần Tử Hào.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Dương Tử Anh.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Tô Mai.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Sở Phi…”
Một vòng người xung quanh nhìn Trương Tiểu Kiếm nhìn là nhìn thấy ma! Thằng này nói chuẩn ghê vậy?!
Vừa nói sắp chảy máu, máu đã chảy ra luôn?!
Nhìn điểm số khiếp sợ đang liên tục spam, trong lòng Trương Tiểu Kiếm vui muốn nở hoa!
Woa ha ha ha ha ha ha! Mẹ kiếp, lúc này sợ chưa?!
Chỉ cần cho anh một cơ hội, toẹt đối sẽ khiến chúng mày nghẹn họng không trả lời được nhá!
Bây giờ cũng là vì đang ở đây nhé chứ anh nói cho chúng mày biết, nếu cho anh hai lon bia Snow Light Refreshing, anh có thể chém cho chúng mày hoài nghi nhân sinh!
Group salesman trực tiếp nổ tung!
Giang Nghi Niên: “Đậu má vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?! Thằng Trương Tiểu Kiếm này cũng quá thần sầu nhỉ?!”
Kim Khải Toàn: “Quả thực không dám tin! Hắn vừa nói sẽ bị thương, sau đó lập tức bị thương?”
Tô Mai: “Quả nhiên là không thể nhìn người qua bề ngoài, xem ra bản lãnh này của hắn rất đáng giá học tập nha.”
Sở Phi: “Mê tín dị đoan. Sao có khả năng được? Tuyệt đối là do trước đó đã dùng thủ đoạn nào đó. Tôi không tin!”
Giang Nghi Niên: “Khó mà nói, lại xem thử xem đi.”
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- La Kinh Lục Chưởng?! – Vừa nghe thấy xưng hô này, Trần ca nhất thời ngồi thẳng hơn một chút.
Lúc trước hắn nghe lời phong thủy đại sư nói không thể mua bất động sản, kết quả mấy năm nay hoàn toàn không mua một căn hộ nào, đương nhiên là cực tin phong thủy.
Nay nghe Trương Tiểu Kiếm nói chuyện có thực chất, đương nhiên liền nghiêm túc hơn.
- La Kinh Lục Chưởng ấy, hiện tại tôi cũng chỉ mới hiểu được đại khái mà thôi. – Trương Tiểu Kiếm trước uống một ngụm nước, sau đó lại nói nước miếng bay tứ tung: - La Kinh Lục Chưởng còn có thể gọi là tính toán cấp tốc trên ngón tay, còn được xưng là thời gian trên tay!
- Chưởng thứ nhất, tên là Thập Nhị Địa Chi chưởng, chủ yếu dùng để suy tính tuổi tác, cầm tinh của mệnh chủ và tiên mệnh.
- Chưởng thứ hai, tên là Tiên Thiên Bát Quái chưởng, chủ yếu là thu gom nước để lập hướng, chỉnh lý khí tràng lại dùng hệ thống lý luận của Tiên Thiên Bát Quái làm trụ cột.
- Chưởng thứ ba, Hậu Thiên Bát Quái chưởng, cách dùng phối hợp ứng dụng với Tiên Thiên Bát Quái, vị trí chọn đất lập hướng dùng cho Hậu Thiên Bát Quái.
- Chưởng thứ tư, Cửu Tinh Phiên Quái chưởng, gặp hung cắt hung, gặp cát cắt cát!
- Chưởng thứ năm, Cửu Tinh Bát Quái Bài Sơn chưởng, xem hình thái non nước, đường sông xa gần.
- Chưởng thứ sáu, Cửu Tinh Tử Bạch chưởng, căn cứ vào tam nguyên vận chuyển 180 năm, trình tự phi hành biến hóa quanh địa cầu để cắt đứt cát hung. Tức Khảm nhất bạch, Khôn nhị hắc, Chấn tam bích, Tốn tứ lục, Trung ngũ hoàng, lục Càn bạch, thất Đoái xích, bát Cấn bạch, cửu Ly tử.
Chờ đến khi nói xong hết La Kinh Lục Chưởng, Trương Tiểu Kiếm mới làm tổng kết cuối cùng:
- Có thể nắm giữ La Kinh Lục Chưởng, mới được tính là chân chính xuất sư, thượng đẳng trong thượng đẳng, cao thủ trong cao thủ.
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Trần Tử Hào.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Dương Tử Anh.”
Woa ha ha ha ha ha ha!
Nhìn lời nhắc nhở từ hệ thống xuất hiện, Trương Tiểu Kiếm hưng phấn suýt nữa thì vỗ đùi thật mạnh một cái.
Kỹ năng của hệ thống thật là dùng tốt! Sợ anh chưa?!
Bình thường mà nói, người càng giàu thì thường thường lại càng tin phong thủy.
Nhất là nhà ở đế đô này, tùy ý mua một căn hở cái là mấy triệu hơn chục triệu, nếu lấy tiền này, đương nhiên là muốn mua thoải mái. Ít nhất lúc bình thưởng Trương Tiểu Kiếm nói chuyện với người khác về chuyện nhà ở, tuyệt đối có rất ít người hoàn toàn không quan tâm đến phong thủy.
Nay Trần Tử Hào hoàn toàn bị Trương Tiểu Kiếm hù đến, tiếp theo đương nhiên là không cần nhiều lời nữa, có hi vọng!
- Nói vậy ngược lại là có chút thú vị. – Trương Tiểu Kiếm dựa lưng vào sofa, thả lỏng caravat một chút, cười nói:
- Không ngờ một nhân viên tiêu thụ như cậu lại có thể biết được nhiều như thế. Ừ, thế này nhé, cậu nhìn tôi thử xem, có thể nhìn thấy cái gì trong tướng mạo của tôi hay không?
Á à đậu má…
Thách anh đúng không?
He he, muốn làm khó anh, thân là người dũng mãnh có hệ thống trong người, còn có thể sợ mày chắc?
- Cái này nói thế nào nhỉ… - Trương Tiểu Kiếm gãi đầu, cười nói: - Tôi giúp anh xem thì không có vấn đề gì cả, nhưng mấu chốt là tôi sợ đến lúc đó anh sẽ trách tôi…
- Không trách không trách, cậu cứ nói đi. – Trần Tử Hào cười cười, tỏ vẻ có thể thừa nhận hết thảy, nói: - Chỉ cần nói đúng là được.
- Vậy thì tôi nói nhé. – Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một cái, nói: - Hiện tại ở trong sư môn chúng tôi, tôi chỉ có thể xem như là nhập môn, không học xem quá khứ, cũng không học xem tướng mạo tốt hay xấu, tôi chủ yếu là học chặn tương lai. Nếu Trần ca ngài không ngại, tôi thử chặn cho ngài xem thử?
Bên này bọn họ trò truyện khí thế ngất trời, bên kia đám nhân viên tiêu thụ rảnh rỗi nên không khỏi hiếu kỳ.
Trong Group salesman ----
Giang Nghi Niên: “Nhanh đến nhanh đến! Tôi vừa đi ngang qua nghe thấy ma mới vừa đến sáng nay đang nói phong thủy cho khách kìa!”
Kim Khải Toàn: “Thật hay giả? Cái tên xấu kia ấy hả?”
Giang Nghi Niên: “Đúng đúng đúng, chính hắn. Hôm nay tôi nghe thấy có người mới đến, nghe nói bằng cấp bình thường ngoại hình cũng bình thường, còn đang hiếu kỳ không biết vì sao người như vậy lại có thể thông qua phỏng vấn. Bây giờ xem ra có lẽ là do biết phong thủy.”
Tô Mai: “Người không thể nhìn bề ngoài nha. Em đi nghe thử xem, coi như là cơ hội học tập thôi.”
Sở Phi: “Một tên ma mới thôi mà, anh chỉ cần đọc sách một đêm là có thể hù cho đám phong thủy đại sư sửng sốt, có gì giỏi đâu.”
Giang Nghi Niên: “Không giống đâu. Vừa rồi tôi còn nghe thấy hắn nói La Kinh Lục Chưởng cái gì, không hiểu nhưng mà thật lợi hại!”
Sở Phi: “Vậy thì nghe thử xem, xem thử hắn có thể nói ba hoa chích chòe cái gì!”
Trong group nói như vậy, một đám nhân viên tiêu thụ dù sao cũng chẳng có việc gì, không biết từ khi nào đã lén lút vây quanh lại đây.
Đúng lúc Triệu Tịch Nguyệt muốn Trương Tiểu Kiếm tính tương lai cho hắn.
- Cũng được thôi. Vậy cậu có thể tính được chuyện bao lâu? Bảy ngày? Nửa tháng? Một tháng?
Sở Phi cùng Tô Mai liếc nhau, khóe miệng Sở Phi gợi lên một tia cười lạnh.
Vậy mà còn cần tính sao? Bảy ngày sau rau dưa đều lạnh…
- Kỳ thật tôi tính cái này không cần thời gian dài như vậy. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Bình thường tôi đều tính sự việc sẽ xảy ra ngay lập tức, càng nhanh lại càng chuẩn.
- Thật sao? – Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ nói: - Vậy cậu tính thử xem?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm đầu tiên là nhẹ nhàng hít vào một hơi, cười nói: - Hôm nay Trần ca anh có khả năng sẽ chảy máu, nếu như anh muốn uống nước ấy.
- Chảy máu? Uống nước? – Trương Tiểu Kiếm nhìn ly thủy tinh trước mặt mà người phục vụ vừa bưng tới: - Ý cậu là tôi không thể đụng vào ly nước này?
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Ừm…
- Tôi còn thật không tin đâu. – Trần Tử Hào lại cười cười, vươn tay đi lấy ly thủy tinh kia: - Một ly nước mà thôi, tôi…
Ai ngờ hắn vừa nói đến đây, đã nghe thấy một tiếng “Đùng”, hắn còn chưa kịp bưng ly thủy tinh lên, nó đã vỡ mất!
Mảnh vỡ thủy tinh cắt qua ngón tay hắn, nhất thời có máu chảy ra từ trên ngón tay hắn!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +8 đến từ Trần Tử Hào.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Dương Tử Anh.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Tô Mai.”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Sở Phi…”
Một vòng người xung quanh nhìn Trương Tiểu Kiếm nhìn là nhìn thấy ma! Thằng này nói chuẩn ghê vậy?!
Vừa nói sắp chảy máu, máu đã chảy ra luôn?!
Nhìn điểm số khiếp sợ đang liên tục spam, trong lòng Trương Tiểu Kiếm vui muốn nở hoa!
Woa ha ha ha ha ha ha! Mẹ kiếp, lúc này sợ chưa?!
Chỉ cần cho anh một cơ hội, toẹt đối sẽ khiến chúng mày nghẹn họng không trả lời được nhá!
Bây giờ cũng là vì đang ở đây nhé chứ anh nói cho chúng mày biết, nếu cho anh hai lon bia Snow Light Refreshing, anh có thể chém cho chúng mày hoài nghi nhân sinh!
Group salesman trực tiếp nổ tung!
Giang Nghi Niên: “Đậu má vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?! Thằng Trương Tiểu Kiếm này cũng quá thần sầu nhỉ?!”
Kim Khải Toàn: “Quả thực không dám tin! Hắn vừa nói sẽ bị thương, sau đó lập tức bị thương?”
Tô Mai: “Quả nhiên là không thể nhìn người qua bề ngoài, xem ra bản lãnh này của hắn rất đáng giá học tập nha.”
Sở Phi: “Mê tín dị đoan. Sao có khả năng được? Tuyệt đối là do trước đó đã dùng thủ đoạn nào đó. Tôi không tin!”
Giang Nghi Niên: “Khó mà nói, lại xem thử xem đi.”