Chương 73.1 : 2
Tay hắn là trảo mà không giống như trảo lại giống như một thanh kiếm, không khí bị hắn không ngừng cắt đứt , khí lưu đảo loạn chỉ cần bị hắn chạm vào vị trí liền lập tức đứt ra từng đường huyết trảo hết sức đau đớn
Cát La kiếm cũng không ngừng múa động nhưng hắn kiếm lúc thì bị Triệu Vô Cực trước lúc xuất chiêu đánh vào cổ tay cản lại lúc thì bị hắn nhẹ nhõm né tránh lúc lại bị hắn ngạnh kháng dùng tay bắt lấy
Dần dà , Cát La trên người vết thương càng nhiều , hắn thân pháp tuy không bằng Triệu Vô Cực nhưng lúc này đang trong tình trạng huyết tế không những tốc độ xuất kiếm nhanh hơn, mà thân pháp cũng được tăng lên
Hắn đối với Triệu Vô Cực trảo pháp cũng có phòng bị , Triệu Vô Cực có thể tránh né kiếm pháp của hắn hắn đương nhiên cũng có thể né tránh trảo pháp của Triệu Vô Cực .
Đáng tiếc hắn vẫn là kĩ kém một bậc, thỉnh thoảng lại bị Triệu Vô Cực trảo trúng .
Không cần trúng quá mạnh chỉ sượt qua thôi hắn cũng cảm nhận được trên người lại nhiều ra ba đạo huyết trảo, máu tươi đang không ngừng chảy ra từ đó, vết thương vô cùng đau xót khiến hắn càng đánh càng uất ức, càng đánh càng muốn phát điên
Triệu Vô Cực tuy cũng trúng không ít vết kiếm nhưng hắn nhục thân mạnh mẽ hơn Cát La nhiều ,lại chủ động khống chế cơ nhục co rút khép lại vết thương, chỉ một lát máu ngừng chảy là hắn không cần phải tiếp tục khống chế cơ nhục nữa
Cứ tình hình này trận đấu , Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể kéo chết hắn, thể lực hắn chắc chắn không bằng Triệu Vô Cực .
Hai người đang lúc đánh cho hỏa hoa tung tóe bên ngoài cũng đang nghị luận sôi nổi.
Một người hiếu kì hỏi:
“Các ngươi là người trong giang hồ? biết cái này Thần Điện là ở đâu ra sao? ta cũng nghe không ít môn phái nhưng chưa bao giờ nghe tới Thần Điện cái này môn phái a!”
“ta cũng không biết. đừng nói ta sợ rằng ở đây cũng không ai biết đi ! nhìn bọn họ một mặt lơ ngơ lác ngác liền biết rồi! cái nào môn phái đội hình lại có thể mạnh mẽ như vậy! người đi theo bảo hộ một cái thiếu niên đều là nhị lưu cao thủ, vậy tông môn đó không phải nhất lưu cao thủ đi đầy đất sao?”
“ta nghe nói trên giang hồ có một tên tự xưng bách hiểu sinh! Cái gì cũng biết ! không bằng sau này đi tìm hắn hỏi thử xem!”
“bách hiểu sinh cách đây quá xa, tìm được hắn thì mọi việc cũng xong rồi ! không bằng chờ việc này qua đi tất cả mọi người cùng tìm hiểu một chút cái này Thần Điện , người đông sức mạnh lớn không chắc không thể tìm ra manh mối gì?”
Một cái không phải võ giả chỉ có thể quan sát bề ngoài nói:
“các ngươi nhìn a. tên kia thiếu niên có bao nhiêu mạnh? Hắn một mình có thể độc xông Hắc Kình bang giết sạch Hắc Kình bang mà bây giờ cùng người kia chỉ là đánh ngang tay, hai người kia đều một thân thương tích xem ra cả hai đều nhanh không được rồi!”
Lúc này Triệu Vô Cực cùng Cát La đang tạm thời dừng lại nghỉ một chút lấy hơi, sau đó lại điên cuồng lao vào đánh giết nhau, hai người lại quấn thành từng đạo bóng mờ. người vừa nói lại không thấy cái gì, hắn động thái thị lực không thể theo kịp hai người bọn họ
Một người cảm khái nói:
“trên giang hồ từ lúc nào xuất hiện nhiều thiếu niên thiên tài như vậy mà trước đây lại không hề nghe danh tiếng gì ? chả lẽ giang hồ muốn biến thiên rồi sao?”
Nhìn Triệu Vô Cực cùng Cát La đều là người rất trẻ tuổi, hắn cảm giác bản thân bây giờ vẫn là tam lưu cao thủ lại lớn tuổi như vậy quả là tu luyện đều tu đến trên thân chó, tương lai thật mịt mờ
“ta dám cược hai người này đều là đại môn phái đi ra lịch luyện người!” một cái thích đánh bạc cá cược người lên tiếng.
“nhìn tên mới đến kia mang theo một đám ăn mặc hắc trang thần bí như vậy lại còn mạnh mẽ nữa , ngươi cho là mọi người đều không thấy a? có gì tốt suy đoán!”
“bọn họ chỉ là nhị lưu cảnh giới mà ta cảm thấy giống như là đang xem hai cái nhất lưu cao thủ đánh vậy! thật khó tin nhị lưu cao thủ lại có thể mạnh đến như vậy!”
“các ngươi có nghe đối thoại của bọn họ không? Hắc Kình bang là đánh cướp Tinh Vân thành Tiêu gia ! Tiêu gia này có thân pháp mạnh mẽ như vậy sao trước giờ độ nổi tiếng thấp như vậy a?”
“ha ha ngươi là cô lậu quả văn! Cái này Tiêu gia ta biết chỉ khá nổi tiếng ở Tinh Vân thành mà thôi. bọn họ nổi bật hơn người vẫn là y thuật . nhắc tới Tiêu gia người ta thường nhắc tới y thuật xuất phàm nhập hóa của bọn họ chứ không phải võ công. Thân pháp này mạnh thì mạnh nhưng bọn họ không phải là loại cao thủ lấy chiến đấu làm chính , không chiến đấu thì sao có danh tiếng? nên bọn họ không nổi tiếng cũng là bình thường!”
“thì ra là vậy a . đa tạ huynh đệ giải đáp”
“Mau nhìn chiến đấu các ngươi nói xem ai sẽ thắng ?”
Bên ngoài bắt đầu nghị luận sôi nổi Triệu Vô Cực cùng Cát La thì lại đang đánh sống đánh chết.
Lúc này hai người trên người quần áo đã sớm nát, không đúng là Cát La quần áo nát ,Triệu Vô Cực nát từ lúc xông đánh Hắc Kình bang .
Cát La hình tượng có chút chật vật ,tóc vốn đã rồi bù nay lại thấm máu dính bệt vào nhau , quần áo bị máu của hắn nhiễm đỏ một mảnh, càng đánh hắn càng cảm giác cả người vô lực ,tay muốn nâng lên kiếm cũng có chút run rẩy
Triệu Vô Cực cũng không khá hơn hắn là bao, liên tục thở dốc , thể lực tiêu hao quá độ ,trên người vết thương đổ máu tốc độ không nhanh nhưng hắn cảm thấy bản thân rất mệt mỏi chỉ muốn đi ngủ một chút mà thôi.
Lúc này hai người từ chiến đấu tách ra, Triệu Vô Cực cười nói :
“còn tưởng Thần Điện thế nào ghê gớm , hóa ra ngươi cái này thiếu chủ cũng chỉ có như vậy”
Cát La thở hổn hển nói:
“ngươi nhầm, ta không phải thiếu chủ. Thần Điện cũng không có cái gì thiếu chủ. Ta chỉ là một cái thành phần quan trọng trong đó mà thôi, danh xưng cũng là công tử mà không phải thiếu chủ”
“A, thế ra ta còn đề cao ngươi đây. Thần Điện sẽ không chỉ có ngươi dạng này tuổi trẻ thiên tài chứ, nếu không cũng đừng ở trên giang hồ ra vẻ ta đây rồi , nhiều mất mặt.”
“ta cũng không phải người mạnh nhất, nếu ngươi gặp đám kia biến thái quái vật ngươi mới biết cái gì gọi là tuyệt vọng, sợ rằng ngươi trong vòng ba chiêu sẽ bị đánh giết , chạy cũng đừng nghĩ chạy”
Triệu Vô Cực trên mặt hiện rõ vẻ khinh bỉ nói:
“Ta phi, ngươi hù dọa ai. Trên đời này bồi dưỡng được ngươi ở tuổi này cao thủ đã là ghê gớm lắm rồi còn có thể có cái gì quái vật nữa sao?”
Cát La giống như là nhớ lại cái gì hình ảnh trước đây , trên mặt vốn đã trắng bệch lại càng thêm tái nhợt.
Đám kia quái vật, tuy hơi lớn tuổi nhưng mỗi cái đều là cường giả, mạnh đến hắn chỉ có thể chết lặng mà không dám nổi lên cái gì không phục tâm lí.
Còn Triệu Vô Cực khinh bỉ hắn chỉ có thể nói cho Triệu Vô Cực : ngươi quá ngây thơ, Thần Điện sức mạnh không phải là ngươi có thể phỏng đoán!
Tất nhiên đây là hắn đang nghĩ, hắn nói :
“hai mươi tuổi liền là nhất lưu cao thủ , ngươi nói có phải quái vật không?”
Hai mươi tuổi giang hồ tuấn kiệt người ta ba cũng mới giỏi lắm là nhị lưu cao thủ, hoặc nhị lưu đỉnh phong, so vơi Thần Điện này quả thật yếu đến bạo
Triệu Vô Cực đã thu thập được không ít tin tức hắn liền giả vờ nửa tin nửa ngờ hỏi:
“Ngươi là đang nghiêm túc ? không đùa ta? Ngươi chỉ là công tử thế phía trên ngươi còn nhiều người nữa a? bọn hắn chính là quái vật ngươi nói đúng không? Chả lẽ gọi là lão gia cái gì?”
Cát La lập tức phì cười, ngươi nghĩ cái gì a? trên công tử là đến lão gia? Thế trên nữa có phải là lão thái gia rồi?