Chương 76 : Trêu đùa Trang Huyền Nhi
Buổi tối , bàn tiệc
Cả nhà Trang gia bốn người đang tập trung ở đây không thiếu một ai
Triệu Vô Cực cũng ngồi trong bàn bữa tiệc vừa bắt đầu
Trang Đại Nghĩa lập tức nâng chén cười nói:
“Chén đầu tiên chúng ta cảm ơn Triệu thiếu hiệp đã cứu Huyền Nhi từ nơi nước sôi lửa bỏng trở về!”
“cạn”!
“Chén thứ hai cảm ơn Triệu thiếu hiệp giúp chúng ta trừ đi hết thảy hậu hoạn”!
“cạn”!
“Chén thứ ba chúc mừng Triệu thiếu hiệp vết thương khỏi hẳn , ở Thiên Giang thành danh vọng vang xa”!
“cạn”!
Triệu Vô Cực mấy hôm nay đúng là chủ đề thảo luận của rất nhiều người , tên của hắn cũng dần dần được biết đến , bây giờ nếu đi quán trà sẽ nghe được không ít người đang nói về chiến tích của hắn
Đáng tiếc thế giới này kĩ thuật vẽ cũng không quá tốt , mọi người đa số đều biết tên mà chưa biết mặt hắn
Triệu Vô Cực cũng không cần cái này danh vọng
Heo sợ mập người sợ nổi tiếng , nổi tiếng chưa chắc là chuyện gì tốt
Dễ dàng trở thành đối tượng bị nhằm vào cùng các loại tính toán
Triệu Vô Cực chủ tâm vẫn là ở tu luyện mà không phải tranh quyền đoạt lợi
Trang Đại Nghĩa cùng Trang phu nhân mỗi người một câu nói chuyện bàn tiệc ăn được rất vui vẻ hòa thuận
Trang Đại Nghĩa bỗng nhiên nói:
“Triệu thiếu hiệp , ngươi đến giờ vẫn chưa có hôn phối gì ,không biết ngươi thấy Huyền nhi nhà ta thế nào?”
Triệu Vô Cực như cười mà không phải cười nhìn nàng
Trang Huyền Nhi lập tức mặt đỏ lên, cha nàng sớm đã nói cho nàng biết hắn muốn gả nàng cho Triệu Vô Cực , nhưng bị hắn nhìn như vậy nàng vẫn có thẹn thùng của thiếu nữ
Trên má lập tức ửng lên hai rặng mây hồng , trông vô cùng dễ thương
Nàng cúi đầu e lệ, thỉnh thoảng mới dám ngẩng mặt lên nhìn Triệu Vô Cực
Bởi mỗi lần nhìn khuôn mặt hắn nàng lại không tự chủ được nhớ lại lúc đó hai người hôn nhau
Cảm giác mềm mại ngọt ngào, rung động lại thêm ẩm ướt khiến nàng càng nghĩ mặt càng đỏ, càng nghĩ càng thấy cả người khô nóng
Cho nên nàng lúc này không dám nhìn thẳng Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực lập tức nói:
“Huyền Nhi tất nhiên là cô nương tốt, ai lấy được nàng đều là tích phúc ba đời. ta với nàng chính là bằng hữu tốt!”
Triệu Vô Cực lời này trước khen sau trảm, lập tức muốn phân rõ giới hạn quan hệ với Trang Huyền Nhi
Trang Đại Nghĩa lập tức nói:
“tất nhiên là cô gái tốt a, ta dốc hết tâm sức nuôi dạy có thể không tốt sao?
Triệu thiếu hiệp, năm nay nàng cũng đã mười ba năm sau liền mười bốn cũng đến tuổi ăn hỏi, ngươi lại không có hôn ước gì, không bằng hai ngươi thử qua lại với nhau một chút a.
Dù sao Huyền nhi cũng thông minh xinh đẹp như vậy đốt đèn lồng tìm cũng không thấy, lại là người quen biết hiểu rõ. So với tìm một cái xa lạ cô nương làm quen còn tốt hơn nhiều a!”
Hắn câu này nói trắng ra , chính là bảo Triệu Vô Cực cùng con gái hắn cùng một chỗ
Trang Huyền Nhi cũng không phản đối gì chỉ là thẹn thùng im lặng mà thôi
Triệu Vô Cực hiểu rõ hắn muốn gì, có tính toán gì . Triệu Vô Cực chí lớn , sao có thể để Trang Đại Nghĩa dễ dàng như vậy liền trói buộc hắn ở đây
Triệu Vô Cực lập tức nói:
“Thực ra mà nói ta do luyện võ mà cao lớn một chút ,tuổi của ta còn rất nhỏ. Ta muốn lớn thêm một chút rồi lại nói chuyện này sau. Trang Huyền Nhi vẫn là bằng hữu tốt nhất của ta hiện giờ”
Trang Đại Nghĩa trong lòng mắng thầm , chờ ngươi lớn hiểu chuyện lúc đấy không tốt lừa gạt.
Triệu Vô Cực bây giờ đã nổi danh, không ít cao sang quyền quý tiểu thư muốn bám lên hắn
Chờ hắn lớn lên hiểu chuyện sớm bị những cái này hồ li tinh mê hoặc đi mất đâu còn phần của Trang gia
Trang Đại Nghĩa thở dài nói:
“Nhưng Triệu thiếu hiệp a, con gái ta được ngươi cứu một lần, thi ân chưa kịp báo đáp lại cứu lần hai. Nhà ta có chút này gia sản chỉ sợ thiếu hiệp cũng không để vào mắt.
Huyền nhi chỉ còn cách lấy thân báo đáp cho công tử mà thôi. lại nói mấy hôm nay ngươi làm ra náo động lớn như vậy mọi người đều cho rằng Huyền nhi là nữ nhân của ngươi
Ngươi bây giờ không chịu qua lại với nàng một chút , một cơ hội cũng không cho nàng tương lai nàng làm sao lấy chồng a!”
Lời này của hắn cũng không phải ở nói láo, Thiên giang thành không ít người đều nói Triệu Vô Cực cùng Trang Huyền Nhi có gian tình, không khéo là Triệu Vô Cực đã nhìn trúng nàng mới vì nàng mà diệt Hắc Kình bang .
“Trang thúc thúc a, ta không phải là không cho nàng cơ hội , ta với nàng vẫn là hảo bằng hữu
Có thời gian bồi dưỡng một chút cảm tình, chuyện sau này lại để sau này nói tiếp a”
Triệu Vô Cực lập tức đổi cách xưng hô lên, gọi thúc thúc rất thân mật
Hắn muốn trấn an một chút Trang Đại Nghĩa đừng ở vấn đề này mãi dây dưa hắn cũng không tốt ý tứ từ chối
Trang phu nhân rất tinh minh, lập tức cười tiếp lời:
“Thế cũng tốt, để hai người bồi dưỡng thêm cảm tình đi”
Trang Đại Nghĩa suy nghĩ một chút lập tức hiểu ý lão bà của hắn. gật dầu nói :
“vậy phiền công tử nhiều chiếu cố Huyền nhi nha đầu ngốc này. Huyền nhi ngươi cũng thể hiện một chút a, đừng để Triệu thiếu hiệp thất vọng, chúng ta vẫn là rất có gia giáo nội hàm”
Trang Huyền Nhi lập tức nũng nịu nói:
“Cha, xem ngươi nói kìa ...” sau đó liền tiếp tục đỏ mặt
Nàng hôm nay là coi như đối với Triệu Vô Cực ngả bài, muốn bám lên hắn
Trang Đại Nghĩa nói cùng nàng nói không có gì khác nhau, nàng chỉ cần giả vờ ngượng ngùng cùng không tình nguyện một chút là được rồi
Đây cũng là mục đích từ đầu của Trang Đại Nghĩa , hắn cảm thấy vui vẻ, mục tiêu sắp thành công
Triệu Vô Cực lúc này mới nhớ ra lập tức nói:
“hôm nay có rất nhiều quà tặng cùng bái thiếp , đều là muốn mời ngươi gặp mặt dự tiệc gì đó một chút, Triệu thiếu hiệp muốn ta lúc nào đưa qua cho ngươi!”
Triệu Vô Cực nhìn hắn cười nói:
“Chắc hẳn là không ít thứ tốt a, Trang thúc thúc có thấy thứ gì có ý tứ sao?”
Trang Đại Nghĩa lập tức ho một tiếng nói:
“có ý tứ đồ vật là có một hai món, còn lại đa số là vàng bạc châu báu mà thôi!”
Triệu Vô Cực cười cười:
“vậy ta đều tặng hết cho đại thúc, còn bái thiếp đại thúc cứ giúp ta từ chối hết đi!”
Trang Đại Nghĩa lập tức lắc tay nói:
“như vậy sao được tất cả những thứ này vốn nên là của thiếu hiệp, là người ta tặng cho thiếu hiệp sao ta dám lấy”
Triệu Vô Cực càng là cười rạng rỡ nói:
“ta tạm thời không cần thứ này, coi như là tặng cho đại thúc để cảm ơn ngài chăm sóc ta mấy ngày hôm nay đi, sau này ta còn phải nhiều làm phiền ngài!”
Triệu Vô Cực cũng không được hắnn giúp cái gì chỉ là cho một chỗ ở mấy tên hộ về mà thôi so với tài phú mà hắn đưa đi giống như hạt cát trong sa mạc vậy
Trang Đại Nghĩa nhưng là nhất định không chịu nhận khách sáo nói:
‘Thế đâu được chúng ta Trang gia còn nợ thiếu hiệp ân tình đây sao có thể nhận quà của thiếu hiệp!”
“Trang thúc không phải ngài nói sau này chúng ta có thể trở thành người thân sao? thế cứ coi như ta trước tặng cho ngài một ít món quà nhỏ mà thôi !”
Triệu Vô Cực giở đòn sát thủ Trang Đại Nghĩa lập tức im lặng , cuối cùng giả vờ nói: