Chương 80.2 : 3
Hắn tất nhiên sẽ không nói là hắn học trộm ở kiếp trước , đó mới là ngốc bức hành động đây
Trang Huyền Nhi cười cười nói:
“ giang hồ thật là như vậy sao ? chém chém giết giết chính ta khó phân ? ”
Triệu Vô Cực nghiêm túc nói:
“ nếu ngươi sau này muốn ra giang hồ thì không được tin tưởng bất cứ ai, dù cho đối phương có là danh môn chính phái đại tu sĩ. Nếu không chết cũng không biết chết thế nào ! ”
Triệu Vô Cực ý vị thâm trường nói , Trang Huyền Nhi gật đầu
Nàng tin tưởng Triệu Vô Cực không lừa mình, hơn nữa là ở vấn đề này lừa mình.
Triệu Vô Cực có thể ở trên giang hồ chém giết nhiều như vậy mà tới giờ vẫn bình yên vô sự đương nhiên có tài năng của hắn , hắn cũng không có lí do đi lừa nàng đối với hắn không có chỗ tốt gì .
Ngược lại hắn đang chia sẻ kinh nghiệm của mình cho nàng để nàng sau này có thể tránh được những tình huống như thế.
Hai người vui vẻ vừa đi vừa trò chuyện , Triệu Vô Cực đang muốn nói một chút gì bỗng nhiên bước chân dừng lại
Phía trước hai người xuất hiện một cái nam thanh niên, tuổi chừng mười sáu , nhìn khí tức hẳn là vừa mới bước vào nhị lưu đỉnh phong cảnh giới không lâu
Mười sáu tuổi, nhị lưu cảnh giới có thể so với Thần Điện người chậm ,nhưng ở trên giang hồ đã là rất khó có được thiên tài, vạn dặm chọn một siêu cấp thiên tài yêu nghiệt, không phải ai cũng giống như Triệu Vô Cực xuất thân tu tiên môn phái lại đi luyện nội công
Người này dáng người không tính quá cao, nhưng lại hơi thon gầy khuôn mặt khá là anh tuấn tiêu sái, sau lưng hắn còn mang một thanh kiếm.
Triệu Vô Cực đánh giá một chút đối phương, mày hơi mỏng, mắt to tròn trong sáng, sống mũi thon dài tinh xảo, bờ môi đầy đặn lại kết hợp với làn da trắng như tuyết. trong lòng hắn lập tức vang lên ba chữ to:
“ Tiểu Bạch Kiểm ! ”
Triệu Vô Cực đi lên một bước chặn lại Trang Huyền Nhi nói:
“ không biết các hạ là ai , chặn lại chúng ta đường có việc gì ? ”
Người kia lập tức cười nói:
“ Công tử không nên hiểu lầm ! ta lúc nãy cũng ở trong Minh Nguyệt lâu , nghe được ngươi đánh đàn cảm thấy hết sức bội phục cầm kĩ của ngươi nên muốn làm quen một chút mà thôi không hề có ác ý gì ! ”
Triệu Vô Cực đánh giá đối phương một chút, khuôn mặt hắn cười rất sáng lạng , có vẻ là tính tình ôn hòa người, không giống đang nói dối
Triệu Vô Cực cũng không phải là dạng người nhìn mặt mà đánh giá một người, nhưng trước hết gặp cũng chỉ có thể dựa vào tướng mạo cho cái cảm giác ban đầu mà thôi
Hắn cũng không thể ai tới làm quen cũng đều nghi ngờ đối phương mà từ chối thẳng thừng chứ ?
Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn đối phương hỏi :
“ ngươi thật chỉ muốn làm quen ? ”
Thanh niên nhân kia nói:
“ Đương nhiên , nhìn dáng dấp công tử hẳn là thua tuổi ta đi , ta tên là Từ Tiểu Bạch ngươi có thể gọi là là tiểu Bạch cũng được, chúng ta có thể tìm một chỗ uống trà nói chuyện một lúc sao ? đương nhiên là ta mời ! ”
Triệu Vô Cực trong lòng thầm nhả rãnh : “ ngươi dài một khuôn mặt tiểu bạch kiểm thì thôi tên còn là tiểu Bạch , quả thật không thể sai đi đâu được ! ”
Triệu Vô Cực nhìn Trang Huyền Nhi hỏi:
“ ngươi trước trở về Trang gia , ta cùng vị này công tử gặp mặt một lúc sẽ về sau ! ”
Triệu Vô Cực không muốn mang theo Trang Huyền Nhi , nếu có việc gì xảy ra cũng bị vướng tay vướng chân không thể phát huy toàn bộ thực lực
Trang Huyền Nhi nhu thuận nói :
“ được , Vô Cực, ta trước trở về ngươi cũng phải về sớm a ! ”
Nói xong nàng lập tức đi ngay, vô cùng nghe lời
Triệu Vô Cực còn tưởng nàng sẽ ý kiến một hai hoặc đòi đi theo đây, tốn công hắn khuyên nhủ một hồi
Không ngờ Trang Huyền Nhi lại nghe lời như vậy
Vứt ra sau đầu tạp niệm , Triệu Vô Cực nhìn Từ Tiểu Bạch nói:
“ không biết Từ công tử muốn ở đâu nói chuyện ? ”
“ Thuyền hoa đi, ta cảm thấy ở đấy nói chuyện rất tốt, phong cảnh hữu tình lại yên tĩnh ”
Triệu Vô Cực lập tức ngạc nhiên , đối phương lần đầu gặp mặt lại chủ động như vậy rủ hắn đi làm mấy chuyện không hợp thiếu nhi sao ?
Thuyền hoa chính là một hình thức kinh doanh khác của hồng lâu , là nơi hồng trần nữ tử tụ tập , khác biệt ở chỗ là hồng lâu là ở trên mặt đất kinh doanh thuyền hoa lại là ở trên mặt nước kinh doanh .
Nhìn sắc mặt ngạc nhiên Triệu Vô Cực , đối phương lập tức biết hắn hiểu lầm lập tức ho khan một cái nói :
“ công tử không cần hiểu nhầm , ta mời ngươi đi chính là chính quy thuyền hoa , trên đó chỉ có thể uống trà hoặc ăn uống một chút gì đó , là một nơi tốt để đàm đạo . ”
Triệu Vô Cực lập tức hiểu , thuyền hoa cũng không phải toàn bộ là dùng tới kinh doanh hồng lâu , một số thuyền hoa là chính quy ăn uống , uống trà nơi . Rất thanh nhã .
Triệu Vô Cực lúc này mới hiểu , hắn nghĩ quá rồi . xem ra đối phương vẫn là rất chính quy , không hề suy nghĩ lệch đen tối như hắn .
Triệu Vô Cực cười nói :
“ vậy mời công tử dẫn đường ” !
Từ Tiểu Bạch đi trước , Triệu Vô Cực theo sau chẳng mấy chốc đã tới một cái thuyền hoa khá là to lớn .
Thuyền nổi trên mặt nước , nước ăn khá sâu chứng tỏ bên trong cũng rất nặng . bên ngoài thuyền được trang trí đèn lồng cùng các loại sặc sỡ ruy băng nhìn từ bên ngoài vô cùng bắt mắt .
Thuyền hoa đẹp nhất cùng hoạt động tích cực nhất phải là về đêm , ban ngày cũng hoạt động nhưng kém náo nhiệt hơn nhiều
Ban ngày đa số các thuyền hoa kinh doanh xác thịt sinh ý đều nghỉ ngơi , buổi tối lại mở cửa tiếp khách .
Thiên giang thành cuộc sống về đêm cũng bởi thế trở nên sinh động hơn rất nhiều .
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch lên thuyền , một cái trung tuổi bà chủ lập tức đi ra cười nói :
“ Hoang nghênh hai vị khách quan tới thăm , mời mời mời , mau vào ! Không biết hai vị muốn dùng gì ? ”
Bà chủ lập tức dẫn hắn cùng Từ Tiểu Bạch đi vào bên trong , bên trong có phòng riêng để ăn uống cùng nói chuyện , Từ Tiểu Bạch tỏ ra khá quen thuộc , có thể là trước đây hắn từng đi qua những chỗ như thế này .
Triệu Vô Cực không cần làm gì cả chỉ việc đi theo , món ăn đã được Từ Tiểu Bạch gọi , hắn gọi đều là món ngon nhất :
“ bà chủ , ở đây có cái gì chiêu bài món ăn ngươi cứ việc mang lên , thêm một hũ rượu là được ! ”
“ tốt , công tử chờ một chút lập tức có ngay ! ”
Nói xong nàng như một làn gió lập tức đi ra ngoài đóng cửa lại , Triệu Vô Cực lúc này mới đánh giá một chút hoàn cảnh xung quanh .
Phòng cũng không quá rộng dài chừng ba mét rộng hai mét , hai người ngồi ăn uống thừa sức , trong phòng cũng trang trí một số vật dụng để tăng thêm tính ưu nhã , đương nhiên những vật này cũng không có bao nhiêu giá trị to lớn .
Phía ngay bên cạnh bàn ăn là cửa sổ , cửa sổ được chuyên môn thiết kế để cho người ngồi trên bàn ăn có được góc nhìn tốt nhất ra bên ngoài , tăng cường cảm giác thoải mái .
Triệu Vô Cực cảm thấy thuyền hoa này làm cũng rất tốt , so với trước đây hắn ở địa cầu cũng không kém bao nhiêu , đương nhiên phải kể tới trong đó khoa học kĩ thuật chênh lệch nữa .
Từ Tiểu Bạch lúc này mời lên tiếng nói :
“ tới quá vội còn chưa kịp hỏi công tử quý tính đại danh ! ”
“ Ta là Triệu Vô Cực , công tử muốn gọi Vô cực cũng không vấn đề gì ! ”
Ở thế giới này nếu thân thiết hoặc vô cùng quen thuộc mới có thể trực tiếp gọi tên nhau , nếu không chỉ gọi bằng họ mà thôi .
Triệu Vô Cực sảng khoái như vậy cũng khiến Từ Tiểu Bạch rất hứng thú nói :
“ tuy rất muốn gọi công tử là Vô cực nhưng chúng ta trước hết vẫn nên giữ quân tử chi lễ trước , sau này nếu thân thiết hơn ta sẽ thay đổi cách xưng hô . ”
Triệu Vô Cực cười cười , tên này còn rất lễ nghĩa đây . hắn buông ra cây đàn để một bên .
Từ lúc trong quán trà đi ra hắn đều chưa có thời gian cất đi cây đàn .
Từ Tiểu Bạch cười nói :
“ không biết Triệu công tử học đàn bao lâu ! ”
Triệu Vô Cực mặt hơi cứng ngắc một chút , cũng không thể nói ta mới học một tuần , trước đây đều là rảnh rỗi mới xem lão cha đánh đàn đi .
Hắn nói :
“ ta cũng không nhớ rõ đã tập bao lâu , thời gian chủ yếu của ta đều sử dụng để luyện tập võ đạo . ”
Hắn phần sau cũng không nói dối , thật sự Triệu Vô Cực bản thân thời gian lớn đều ở luyện tập võ đạo .
Từ Tiểu Bạch cũng gật đầu nói :
“ lúc nãy công tử cùng lão nhân kia đối thoại ta cũng nghe được , gia sư quả nhiên là tài hoa hạng người , có thể dạy ra công tử một thân bản lĩnh cùng cầm kĩ như vậy quả không đơn giản , không biết Triệu công tử năm nay bao nhiêu tuổi ? ”
Triệu Vô Cực lập tức cứng một chút , sao đám người này cứ thích hỏi tuổi tác thế a !
Hắn cẩn thận nói :
“ năm nay tại hạ mới ba tuổi ? ”
Từ Tiểu Bạch trên mặt nụ cười sáng lạn bỗng chốc cứng lại , sau đó mặt hắn từ trắng lại biến thành đỏ , từ đỏ lại biến thành tím một bộ nghẹn rất khó chịu .
Từ Tiểu Bạch lập tức vỗ bàn đứng dậy , quay lưng bước đi ra ngoài một loạt hành động vô cùng tiêu sái tự nhiên .
Triệu Vô Cực cũng là mộng bức , đối phương sao bỗng nhiên nổi giận a . Hắn lập tức gọi :
“ Từ công tử chậm đã , sao ngươi lại có thể bỏ đi như vậy a ! thế bàn cơm này ai trả tiền ? ”