Chương 86.2 : Đại khai sát giới Thanh Lang bang
Còn xông tới không phải là đi nạp mạng sao ? Mọi người cũng là người không ai chán sống , bọn hắn muốn tiền nhưng cũng phải có mạng mới có thể sử dụng được a !
Mọi người ai loạn trảm thì loạn trảm , ai hô đánh giết thì tiếp tục đánh giết , nhưng cũng không ít người tỉnh táo lại , bọn họ bắt đầu lùi ra vòng ngoài của trận chiến , muốn tìm cơ hội thoát đi .
Triệu Vô Cực quá mạnh mẽ , không phải là bọn hắn có thể đối phó .
Triệu Vô Cực chú ý thấy tất cả , hắn đã sớm cảm nhận được thế trận biến hóa , muốn đi sao ?
Đám này Thanh Lang bang bang chúng , thường ngày dựa vào Thanh Lang bang thế lớn làm không ít chuyện xấu , giờ này thấy hắn đánh tới cửa thì lại muốn trốn đi , tránh né phong mang ?
Tuy nói mỗi người đều vì mình tư lợi , nhưng một chút nghĩa khí cũng không giảng thì còn lăn lộn cái gì bang hội . Giờ khắc này bọn hắn hẳn là nên cùng xông lên vây công Triệu Vô Cực mới đúng chứ ? hắn giết còn chưa cảm thấy đã đây !
Triệu Vô Cực cũng đối với hạng người này vô cùng chán ghét , nếu có thể hắn đã sớm giết sạch người ở đây , đáng tiếc đối phương số lượng quả thật quá nhiều , mỗi người cản đường Triệu Vô Cực đều không thể di chuyển thoải mái .
Triệu Vô Cực hừ lạnh một tiếng , hai tay lập tức biến thành tàn ảnh , hộ thủ nặng hai mươi lăm kg lập tức tháo ra .
Trên người nhẹ đi năm mươi kg Triệu Vô Cực lập tức cảm thấy vô cùng sảng khoái .
Ha Ha Ha !
hắn cười to một tiếng , Thủy Thượng Phiêu thân pháp tốc độ một lần nữa đẩy cao .
Lúc nãy hắn như là một cái quỷ ảnh thu gặt sinh mạng thì lúc này Triệu Vô Cực đến quỷ ảnh một số người cũng không thể thấy rõ .
Giữa trường lập tức xảy ra một tràng cảnh vô cùng quỷ dị , Thanh Lang bang bang chúng đứng tại chỗ bỗng nhiên bị người một trảo xuyên não , máu tươi phun ra thẳng tắp ngã xuống đất khí tuyệt .
Lúc này đừng nói phàm nhân , ngay cả tam lưu cao thủ cũng không nhấc lên nổi một chút chiến ý nào . Bọn họ trong đầu ngay lúc này ý nghĩ chỉ có một chữ mà thôi : “ Chạy ! ”
Chỉ có chạy bọn hắn mới có thể giữ được mạng sống , chỉ có chạy mới có thể đi vào bên trong báo cho bang chủ , nhờ vào bang chủ võ lực tiêu diệt Triệu Vô Cực .
Triệu Vô Cực đã nằm ngoài khả năng đối phó của bọn hắn , không cách nào cùng đối phương giao phong .
Đúng lúc này một tiếng quát to truyền tới :
“ Cuồng đồ , dám ở ta Thanh Lang bang diễu võ dương oai , ngươi hôm nay nhất định phải chết ! ”
Lập tức mọi người nhìn về phía tiếng nói phong tới , trong mắt Thanh Lang bang bang chúng lập tức dấy lên hi vọng chi hỏa , bởi vì bọn hắn biết đây chính là giọng của bang chủ bọn hắn .
Bang chủ võ lực cao cường , chỉ cần bang chủ tự thân xuất mã Triệu Vô Cực không thể tiếp tục tàn sát bọn họ như vậy .
Nơi ánh mắt mọi người đổ dồn về , một đoàn người đang đi tới .
Đi ở chính giữa chính là một cái trung niên nam tử , ánh mắt dài hẹp âm lãnh , khuôn mặt khá gầy , hai má hóp lại , bờ môi mỏng . Hắn ăn mặc trên người y phục tơ lụa sang trọng , kiểu cách cầu kì , vừa nhìn liền biết chính là người có quyền thế .
Trên người hắn tỏa ra một cỗ sát khí , luồng sát khí này từ ánh mắt của hắn tập trung khóa chặt Triệu Vô Cực , muốn từ đó kinh sợ hắn .
Đáng tiếc Triệu Vô Cực tâm trí kiên định , ý chí mạnh mẽ một chút sát khí này đối với hắn chỉ là trò đùa .
Triệu Vô Cực đoán , người này chính là Thanh Lang bang bang chủ Lan Ngọc Tự . Đối phương cảnh giới chính là nhị lưu cao thủ lâu năm .
Đi kế bên hắn cũng là một người tỏa ra nhị lưu cao thủ khí tức , người này khuôn mặt chữ điền mày rậm mắt to mũi lớn . Thân thể hắn vai rộng lưng dài , sử dụng chính là đao pháp .
Triệu Vô Cực nếu đoán không nhầm người này chính là không lâu trước Thanh Lang bang mới mời được tới khách khanh trưởng lão một trong .
Hắn ánh mắt tìm kiếm một hồi , cuối cùng cũng không tìm thấy cái thứ ba khách khanh trưởng lão .
Xét trường hợp này , Thanh Lang bang vốn nên dốc toàn lực ứng phó mới đúng , sẽ không đi ẩn dấu thực lực của mình làm cái gì .
Triệu Vô Cực đã đánh đến tận cửa , cho dù vây công cũng phải đưa hắn vây đánh đến chết . thế mà đối phương lại dấu đi một cái nhị lưu cao thủ , có thể sao ?
Đương nhiên là không khả thi , trừ khi vốn là chỉ còn có một cái nhị lưu cao thủ mà thôi !
Thế một cái còn lại đi đâu ? đương nhiên là lúc trước ám sát hắn bị Triệu Vô Cực tiện tay giết chết , đến nay xác chết đã bị hắn từ nhẫn trữ vật lấy ra quăng một góc nào đó rồi mà thôi !
Triệu Vô Cực vừa nhìn tới đây liền hiểu , sự việc lần này là liên hoàn ám sát của Thanh Lang bang đối với hắn mà thôi .
Đã như vậy chỉ cần có oán báo oán , có thù báo thù là được rồi .
Hắc thủ sau màn đã lộ diện cũng không cần truy xét thêm nhiều làm gì nữa .
Triệu Vô Cực lại nhìn sang một bên , đi bên cạnh Lan Ngọc Tự chính là một đôi nam nữ trẻ tuổi chính là Thanh Lang bang đại tiểu thư Lan Ngọc cùng Nhị thiếu chủ Lan Vô Đạo , đi cuối cùng chính là quản gia của Thanh Lang bang .
Đám người rất nhanh thì đi tới , mọi người ánh mắt đối diện , toàn trường bầu không khí có chút im lặng , mọi người đều đang chờ xem Lan Ngọc Tự đối với chuyện này sẽ nói gì !
Lan Ngọc Tự vốn đang ở hậu viện nghe quản gia báo cáo nhiệm vụ lần này cùng xem xét Ngũ Quỷ mật tịch ảo diệu , không ngờ bên ngoài lập tức có người đánh tới .
Hắn lúc này cùng vị này khách khanh trưởng lão lập tức cùng nhau đi ra ngoài xem là có việc gì , tiện thể cũng đang ở đó Lan Ngọc cùng Lan Vô Đạo cũng cùng đi .
Triệu Vô Cực đánh giá hai người này một chút , Lan Ngọc cũng được tính là một cái mĩ thiếu nữ , đáng tiếc khí chất âm lãnh ác độc , tâm tư như rắn rết , ở trước một bộ phía sau lại là một bộ cực kì khiến Triệu Vô Cực chán ghét .
Còn tên kia hẳn là nhị công tử , nhưng lại là đại thiếu chủ của Thanh Lang bang .
Tên này nếu đánh giá ra ngoại hình so với Lan Ngọc Tự còn khá là giống , so với Lan Mã Đức còn giống hơn nhiều .
Đối phương tuổi hơn hai mươi , cảnh giới mới chỉ là sơ nhập tam lưu cao thủ , quá yếu .
Triệu Vô Cực đối với Thanh Lang bang tương lai người kế nghiệp vô cùng quan ngại , yếu như vậy sau khi Lan Ngọc Tự chết hắn có thể tu luyện tới được mức nào ? có thể gánh lên nổi Thanh Lang bang gia đại nghiệp đại sao ?
Còn Lan Ngọc tương lai đương nhiên là sẽ được gả đi làm hôn nhân chính trị , cho dù nàng có tài giỏi đến mấy ở Thanh Lang bang cũng chỉ là một con cờ có giá trị lớn mà thôi .
Lan Ngọc Tự lúc này đi tới , nhìn thấy Triệu Vô Cực thì chợt giật mình một cái . Hắn giống như có vẻ suy nghĩ .
Lan Ngọc Tự lúc này trong lòng là suy nghĩ liên tục :
“ Tên thiếu niên này không phải là Triệu Vô Cực sao ? Bây giờ hắn sao lại ở đây ? không phải là nên sớm chết rồi sao ? vừa nãy quản gia còn báo nhiệm vụ đã hoàn thành Triệu Vô Cực đã trúng độc mà chết rồi cơ mà ? Hắn có thể phục sinh sao ? nếu không thì chính là một cái bẫy , bí kíp ta đạt được không biết là thật hay là giả ? ta đã xem qua cũng không thấy cái gì khả nghi a ? ”
Triệu Vô Cực giúp bọn hắn một đại ân , lần trước chính là hắn diệt đi Hắc Kình bang Thanh Lang bang chúng ta mới có thể thuận lợi tiếp nhận phần lớn sản nghiệp của bọn hắn một bước lên trời biến thành đệ nhất bang hội Thiên Giang thành nhưng cũng chính hắn là mối uy hiếp to lớn của bọn hắn .
Trong lòng nghi ngờ hắn hướng về quản gia hỏi :
“ Quản gia chuyện này là thế nào ? không phải ngươi nói nhiệm vụ đã hoàn thanh rồi sao ? tại sao đối phương còn có thể ở đây đại khai sát giới ném hết chúng ta Thanh Lang bang mặt mũi ? ”
Quản gia lập tức sợ hãi quỳ xuống nói :
“ Bang chủ , ta thực sự đã nhận được mật tịch từ tên ta mua chuộc ở Trang gia , hắn nói Triệu Vô Cực đã chết rồi a . Nếu hắn không chết sao ta có thể có được mật tịch này ? ta cũng không hiểu tại sao hắn còn có thể đứng ở đây a ! bang chủ tha mạng ! ”
Cùng hắn kinh ngạc còn có Lan Ngọc . Chuyện lần này chính là nàng một tay bày mưu tính kế , không ngờ cuối cùng lại ra cái biến số .
Hôm nay chết nhiều người như vậy chỉ sợ tương lai nàng ở Thanh Lang bang danh vọng cũng sẽ nhận không nhỏ đả kích .
Nàng cũng rất nghi hoặc Triệu Vô Cực là làm sao có thể còn sống đứng ở đây ? đáng lẽ hắn đã nên chết rồi chứ ? chả lẽ quản gia lại đi lừa dối cha nàng ?
Không đúng , quản gia sẽ không ngốc đi làm việc như vậy , vả lại Triệu Vô Cực vừa xuất hiện ở đây mọi thứ đều sẽ bị làm sáng tỏ .
Chính xác đáp án chính là cả quản gia cũng bị lợi dụng mà thôi . Mà người lợi dụng đương nhiên là Triệu Vô Cực , hắn muốn thông qua manh mối này tìm ra chủ sự sau màn .
Lan ngọc mắng thầm một câu , bản thân quá thất sách rồi , không ngờ lại để Triệu Vô Cực còn sống sót trở lại trả thù .
Nàng vốn phái ra một cái khách khanh trưởng lão , nhưng giờ này Triệu Vô Cực ở đây e rằng đối phương đã lành ít dữ nhiều .
Nàng có thể nghĩ ra được đương nhiên Lan Ngọc Tự cũng có thể nghĩ ra được , bí tịch này e sợ là giả rồi .
Đối phương chính là lợi dụng chuyện này tìm ra chân tướng chủ sự sau màn , hắn quản gia cũng là bị lừa dối đối tượng mà thôi .
“ Phế vật ! ”
Một tiếng nộ mắng , Lan Ngọc Tự lập tức tung ra một chưởng đánh thẳng vào huyệt bách hội của tên quản gia đang quỳ trên đất .
Quản gia theo hắn bao năm cũng không tránh được vận mệnh bị diệt sát , Lan Ngọc Tự không hề giảng tình cảm , hắn chỉ quan tâm lợi ích mà thôi .
Quản gia lập tức sắc mặt trắng bệch , thất khiếu chảy máu , trong ánh mắt hắn sự sống lập tức biến mất .
Quản gia ngã ra đất , chết không thể chết thêm .
Lan Ngọc Tự nhìn phía dưới hàng trăm bang chúng chết bởi vì chuyện này , trong lòng khó chịu vô cùng .
Không ngờ tính kế đối phương lại bị đối phương phản tính kế , lần này đúng là thua lỗ lớn rồi .
Hắn lại nhìn con gái mình , chính nàng chủ trương sự việc lần này muốn đem Triệu Vô Cực diệt sát , cũng là nàng bày mưu tính kế đương nhiên lần này tội lỗi nàng đều phải gánh chịu , hắn đợi sau chuyện này nhất định sẽ tính sổ với nàng .
Hắn hồn nhiên quên mất bản thân chính là người đông ý kế hoạch này . Hắn không bao giờ sai , hắn luôn là người vĩ đại nhất .
Lan ngọc thấy thế biết bản thân lần này phạm một cái cực lớn sai lầm , sợ rằng rất khó có thể chuộc lỗi được . nàng có thể còn sống đứng đây chính là vì nàng là hắn con gái .
Sau chuyện này sợ rằng sẽ phải gả đi ra ngoài thực hiện một cuộc hôn nhân chính làm một cái quân cờ mang lại nhiều lợi ích cho Thanh Lang bang rồi .
Lan Ngọc đối với vận mệnh tương lai của mình bi ai !
Lan Vô Đạo thì lại hứng thú xem hết tất cả mọi thứ , có cha hắn ở đây Lan Vô Đạo là thiếu bang chủ cũng không hề có tiếng nói gì , tốt nhất tĩnh quan kì biến là được .
Chừng nào cha hắn còn chưa chết , hắn vẫn còn chưa nắm đại quyền của Thanh Lang bang , hắn vẫn còn phải tiếp tục chịu đựng sự bá đạo của cha hắn .
Lan Vô Đạo nhẫn nhịn từ lâu đã quen thuộc , nhưng hắn cũng sắp không chịu nổi rồi .
Trong lòng của hắn cũng có tính toán riêng , đáng tiếc võ lực của hắn cũng chẳng ra sao , nếu không hắn đã sớm nghĩ đoạt quyền rồi .
Bây giờ cho dù đoạt quyền thành công hắn cũng không thể trấn áp nổi Thanh Lang bang nội ưu ngoại hoạn .
Bởi vì thế , hắn vẫn phải tiếp tục nhẫn nhịn .
Thanh Lang bang bang chủ Lan Ngọc Tự quay sang cùng hắn khách khanh trưởng lão nói :
“ Độc trưởng lão , lát nữa phải làm phiền ngài cùng ta ra tay áp chế tiểu tặc này ! Không thể chế phục hắn Thanh Lang bang danh vọng sẽ bị đả kích vô cùng nghiêm trọng . Danh vọng của Thanh Lang bang xem hết vào một trận chiến này mong trưởng lão giúp một phần sức lực ! ”
Họ Độc trưởng lão cũng là cười nói :
“ Tốt , ta là Thanh Lang bang khách khanh trưởng lão đương nhiên sẽ vì bang chủ giải ưu . Ta đao cũng đã lâu không giết thiên tài , hôm nay lập tức có thể thỏa mãn nó một phen ! ”
Nói xong hắn cũng khặc khặc cười , Lan Ngọc Tự gật đầu nhìn về phía Triệu Vô Cực lạnh lùng tuyên bố :
“ hôm nay , ngươi nhất định phải chết ! ”