Chương 91.1 : Soi hồn cùng Pháp Luân Chiếu Minh cường hãn công dụng
Trang gia gần đây mượn danh tiếng cùng thế của hắn phát triển mạnh mẽ không ít , Trang Đại Nghĩa mỗi ngày đều là đang thu đấu vàng , hắn cười khuôn mặt đều nhanh nở hoa .
Khổ sở kinh doanh mấy chục năm cũng chưa chắc bằng mượn Triệu Vô Cực thanh thế mở rộng buôn bán trong thời gian gần đây . Mỗi người chỉ cần nghe danh tiếng Triệu Vô Cực ở Trang gia lập tức cho hắn khuôn mặt tươi cười .
Hàng hóa thì giảm giá , con đường lưu thông thì thuận tiện . một số nơi mặt bằng cửa hiệu trước đây không thể mua nổi bây giờ cũng đã mua không ít .
Trang gia lúc này chính là một mảnh phong quang , Trang Đại Nghĩa càng là xuân phong đắc ý , bọn hắn đang hướng gia tộc đẳng cấp rảo bước tiến lên .
Tuy là yếu nhất gia tộc cũng là gia tộc , lạc đà chết còn hơn ngựa . Gia tộc là thứ mà bọn hắn trước đây tiểu tộc không thể cùng so sánh đấy .
Đương nhiên nhà giàu mới nổi cũng có cái tai hại chính là nội tình quá yếu .
Tất cả mọi thứ bây giờ đều là đang dựa vào Triệu Vô Cực , một ngày Triệu Vô Cực chết hoặc bỏ đi bọn hắn liền sẽ bị đánh trở về nguyên hình , không còn cao thủ tọa trấn .
Vì thế Trang Đại Nghĩa mỗi lần thấy Triệu Vô Cực đều hết sức khách khí , sợ làm hắn không vui . Hơn nữa cũng thúc dục Trang Huyền Nhi tới gần , nhiều một chút cùng Triệu Vô Cực tiếp xúc , bồi dưỡng một chút cảm tình .
Triệu Vô Cực trở lại , lập tức có tì nữ giúp hắn làm tốt nước cùng đồ áo . Triệu Vô Cực chỉ cầm tắm nữa là xong .
Đồ áo hắn thường mặc vẫn là một bộ màu vàng , trên đó họa tiết vẫn là từng đĩnh vàng tung bay . Triệu Vô Cực đối với cái này họa tiết cũng không có gì bài xích , Sở Phi Huyền trước đây may áo cho hắn dùng loại này hoa văn hắn mặc đều quen thuộc , không hề cảm thấy thổ khí chút nào .
Sau này hắn cũng đều bảo người may đồ áo mới theo loại này họa tiết , mỗi lần cùng người giao thủ đồ áo đều sẽ rách tung tóe . Hắn nhu cầu về quần áo ngày càng nhiều .
Triệu Vô Cực tắm rửa xong , nghỉ ngơi một chút .
Hắn báo cho hộ vệ một tiếng , mở lên trận pháp , kiểm tra bên trong phòng từng ngóc ngách đề phòng có người ẩn nấp , sau đó lập tức vào trạng thái tu luyện .
Triệu Vô Cực lúc này không còn đơn thuần ngồi thiền mà là sử dụng hôm trước Độ Hải chia sẻ cho hắn .
Đầu tiên là Chiếu Hồn pháp . Ngồi xếp bằng dùng tay xoa bóp các huyệt vị bên cạnh tai cùng thái dương , hốc mắt để cho tinh thần lập tức an tĩnh lại , trở nên chuyên tâm không bị ngoại vật ảnh hưởng . tạo tiền đề cho Pháp Luân Chiếu Minh .
Triệu Vô Cực cảm thấy bản thân tinh thần đã đủ tập trung , lập tức nằm xuống trên giường dựa theo Pháp Luân Chiếu Minh phương pháp vận dụng mà thi hành .
Pháp Luân Chiếu Minh cực kì nhận mạnh một cái điểm quan trọng chính là Ý tự nhủ quên hết chân, tay, thân mình . Mắt nhắm , nội ý nhìn thẳng từ giữa trung tâm hai chân mày tới phía trước , rồi tập trung chú ý tới cái rún .
Trạng thái này gọi tắt chính là vong ngã cảnh giới , là một cái sâu nhập vào toàn tâm toàn ý tu luyện , quên hết bản thân tứ chi lục giác chỉ để lại một tia tâm thần . Ở trạng thái này người tu luyện có thể đẩy cao tốc độ tu hành lên gấp nhiều lần bình thường tu hành .
Cho dù bị hạn chế tư chất nếu có thể ở cảnh giới này phát triển lên mà nói , cũng có thể cùng một số thiên tài tư chất cao ganh đua so sánh .
Nếu thiên tài mà đạt tới cảnh giới này thì sẽ trở thành thiên tài trong đám thiên tài , chính là siêu cấp thiên tài hay yêu nghiệt mức độ .
Nhưng cảnh giới này không phải ai nói hay muốn là có thể đạt được tới .
Thứ nhất , người biết và tu luyện pháp này chủ yếu là phật môn , mà phật môn chỉ làm một cái đoàn thể không quá nhiều người trong tu luyện giới nói chung mà thôi .
Bởi vì bí pháp mỗi môn phái đều rất ít đối ngoại tiết lộ hạn chế , tu luyện giới cũng không quá nhiều người hiểu cái này , cho dù hiểu cũng không dễ gì luyện thành .
Người đạt được thì luôn có tư tâm , muốn chiếm làm của riêng mà không phải là chia sẻ .
Hắn thiên tân vạn khổ có được , vì cái gì phải miễn phí cho người khác ?
Mỗi người đều là suy nghĩ như vậy , bởi vậy bí pháp này cũng không thịnh hành !
Thứ hai chính là tư chất hạn chế , mỗi người không phải cứ học được pháp này là có thể tu luyện thành công .
Nếu không phật môn nhiều đệ tử như vậy sớm tất cả đều đã là thiên tài siêu cấp , phật môn sợ đã sớm thống nhất tu luyện giới rồi .
Tuy hiện tại phật môn ở tu luyện giới địa vị không thấp nhưng cũng không quá mạnh mẽ .
Bọn họ chỉ có thể có một cái vừa phải địa vị , không quá quang trọng cũng không quá yếu , có quyền lên tiếng mà thôi .
Đương nhiên phật môn cũng không thiếu thiên tài luyện thành , bọn họ chính là trụ cột hiện nay của phật môn . Chính bởi vì có bọn họ phật môn mới có được địa vị vững chắc tới ngày hôm nay .
Biết được khẩu quyết là một chuyện , có thể tu luyện thành hay không là một chuyện khác .
Giống như ngươi có rất nhiều kiến thức sử dụng súng , lăp ráp súng nhưng không có nghĩa ngươi liền bắn súng giỏi . đưa cho ngươi một thanh súng , sợ rằng bắn bia đứng im còn không mấy cái trúng chứ đừng nói tới bia di chuyển hay luyện thành thần thương thủ .
Thứ ba chính là tu luyện giới quá tạp , quá nhiều thứ khiến người ta bị phân tâm . Không giống với phật môn khá là thanh tĩnh vô vi , tu luyện giới nhiều màu sắc cùng cám dỗ khiến bọn hắn khó mà tập trung sâu tu luyện được .
Mọi người đang tu luyện cũng là đang vì bản thân tư lợi mà tu luyện . vì tiền tài , vì mĩ nữ , vì quyền lực . . . Trong lúc tu luyện mà để ý nhiều thứ như vậy , vì nhiều thứ như vậy mà tu luyện thì làm sao có thể tập trung tinh thần được .
Ngược lại phật môn mỗi ngày công việc đều đặn đúng giờ , ít thứ cám dỗ , mọi người chỉ chăm chỉ luyện võ , tinh thần lúc nào cũng ở trạng thái vui vẻ trái lại dễ dàng nhập tĩnh sâu hơn .
Bởi vậy pháp môn này thích hợp phật môn mà chưa hắn thích hợp ngoại nhân , nếu cương quyết tu luyện sợ rằng làm nhiều mà công ít trễ nải thời gian tu luyện .
Triệu Vô Cực tuy là một cái xuyên qua người , tinh thần bên trong cũng tồn không ít loại ý nghĩ xấu , nhưng từ ngày tới thế giới này hắn cũng đã thay đổi rất lớn .
Triệu Vô Cực mỗi ngày kiên trì luyện tập tạo cho bản thân một cái thói quen vô cùng khỏe mạnh , không tập luyện hắn liền không chịu được .
Mỗi ngày cũng đều đang ở khiêu chiến giới hạn của bản thân , giống như đứng mã bộ chuyện này khiến hắn tinh thần càng là cứng cỏi , ý chí dễ dàng điều khiển bản thân tiềm thức , ức chế bản thân thói hư tật xấu .
Hắn ở thế giới này mục tiêu chí cao lại là làm mạnh nhất tu tiên giả , bởi vậy đối vơi tu luyện vô cùng để bụng , trước giờ chưa hề qua loa làm cho xong việc cũng góp phần tạo thành hắn thành tựu hiện tại .
Triệu Vô Cực nằm trên giường , hắn rất nhanh thì bước vào trạng thái tu luyện của Pháp Luân Chiếu Minh thức tu luyện .
Quên đi tứ chi ngũ giác chỉ giữ lại một điểm ý thức . Triệu Vô Cực cảm thấy cũng không quá khó khăn , đầu tiên hắn liền mất đi cảm giác ở tay phải .
Tay phải chính là hắn thường xuyên sử dụng nhất tay , nên hắn đối với tay phải càng là quen thuộc cùng dễ dàng khống chế , lập tức hoàn thành .
Tay phải của hắn giống như đã bị cắt rời khỏi cơ thể , hắn không hề cảm giác được tay phải tồn tại nữa , nhưng hắn biết chỉ cần ra khỏi trạng thái này hắn liền sẽ cảm giác lại được tay phải ngay lập tức .