Chương 96.2 : Đánh bại lang quần
Uông uông uông !
Bốn phía không ngừng truyền ra tới tiếng sói tru cùng rên lên đau đớn thê thảm , không ít dã lang lúc này đã là trọng thương sắp chết , một số con thì đang còn loạn chạy , đội hình đã tan rã sạch sành sanh .
Một con dã lang trên người bị đốt đã gần đến bên bở vực tử vong , nó giống như là hồi quang phản chiếu , lập tức dùng ánh mắt căm thù tràn đầy phẫn nộ nhìn Triệu Vô Cực .
Chính nhân loại này đã làm nó trở nên như vậy ! chính nhân loại này đốt lửa trên người nó khiến nó sắp phải chết ! chính nhân loại này là con mồi của bọn chúng , lại giám phản kháng sự săn giết của bọn chúng !
Bao nhiêu nỗi uất hận căm thù của con dã lang trong đời đều không thể cao bằng lúc này , nó lập tức điên cuồng hướng Triệu Vô Cực lao tới .
Triệu Vô Cực lập tức cảm giác được đối phương hồi quang phản chiếu một kích muốn liều mạng , hắn trong lòng thầm mắng không tốt .
Đối phương làm như vậy chính là cho đồng bạn một cái làm gương , trước khi chết liều mạng trả thù một lần , còn hơn là ôm nỗi uất hận bị lửa đốt chết .
Có làm mẫu đương nhiên sẽ có học theo , lúc đó cả lang quần sẽ ồ ạt liều mạng tấn công bọn hắn .
Đây là hồi quan phản chiếu một kích , độ nguy hiểm còn phải hơn lúc đầu bị vây công mấy lần .
Triệu Vô Cực trong lòng mắng to , lập tức rống lên :
“ Đừng cùng chúng ngạnh kháng , dùng thân pháp leo lên cây tránh né một chút , bọn chúng chỉ là hồi quang phản chiếu mà thôi , chẳng mấy chốc nữa sẽ chết sạch , nhanh lên ! ”
Nói xong hắn lập tức phát lực , dưới chân đạp mạnh một cái bay lên .
Triệu Vô Cực nhảy lên vô cùng cao , có hơn năm mét , vừa chạm vào cành cây lập tức đạp nhẹ một cái mượn lực lại là leo lên thêm ba mét nữa mới dùng lại .
Hắn lúc này ở trên cây cao , quan sát xuống phía dưới .
Bên dưới Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch phản ứng cũng không chậm đang học theo hắn dùng thân pháp trèo lên cây , may mắn ở đây là rừng rậm cây cối đủ nhiều .
Tuy vậy muốn có thể ở đây dùng khinh công di chuyển như trong phim anime naruto là chuyện không thể nào .
Các tán cây bất quy tắc sẽ cản hết đường đi , không hề có thể di chuyển dễ dàng như vậy .
Trong phim cây cối mọc quá đều quá đẹp rồi , Triệu Vô Cực cũng có chút nghi ngờ rừng cây của bọn họ là rừng cây nhân tạo .
Phía dưới một đám dã lang đang cả người bốc lửa đứng dưới gốc cây điên cuồng rống giận .
Chúng muốn liều mạng , nhưng Triệu Vô Cực lại như con chuột nhỏ bỏ trốn , không có chút cường giả tự tôn nào cùng chúng đánh một trận tử chiến .
Chúng chỉ có thể ở dưới gốc cây dùng ánh mắt phẫn hận điên cuồng tới cực độ mà nhìn lấy Triệu Vô Cực , nhiều con còn đang không ngừng rống to phát tiết lửa giận .
Triệu Vô Cực nếu biết của bọn nó cái này suy nghĩ sẽ đưa ra một cái quốc tế tính thủ thế ngón giữa nói :
“ ngốc bức mới cùng ngươi liều mạng đây , ha ha ! ”
Lại nhìn lại một chút Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải , hai tên này chỉ là lúc đầu chiến đấu có chút thương nhẹ lúc này cũng không có cái gì to lớn thương tổn .
Từ Tiểu Bạch lại vì dùng sức hơi quá mà đang phì phò thở mạnh . Triệu Vô Cực chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm .
Ngươi a , mới thế mà đã mệt sao ? trường một cái mặt đẹp thế sau này chỉ có thể nằm dưới làm ngoan ngoãn tiểu thụ mà thôi !
Lắc đầu , thở dài , mở mắt ra . Triệu Vô Cực bỗng có chút mộng bức nhìn thấy th cùng Từ Tiểu Bạch đang trợn mắt nhìn mình .
Độ Hải nhẹ nhàng ho một tiếng , phá tan bầu không khí ngượng ngừng . Từ Tiểu Bạch thì đang dùng ánh mắt bốc lửa muốn giết người nhìn hắn .
Triệu Vô Cực mộng bức lần hai , hắn là vừa rồi không cẩn thận nói ra tiếng lòng sao ? không đúng a , tại sao có thể như vậy !
Triệu Vô Cực cảm thấy thật oan ức , tuy rằng lần đầu tiên gặp Từ Tiểu Bạch hắn đã cảm thấy đối phương thật là một cái tiểu bạch kiểm có tư chất làm thụ rất tốt , nhưng hắn cũng sẽ không thất lễ nói ra a .
Như vậy rất khó làm bằng hữu được không ?
Không ngờ lúc nãy một giây lát , lắc đầu ngán ngẩm hắn liền lỡ mồm rồi ?
Chắc là do chiến đấu quá căng thẳng , Triệu Vô Cực lau trên đầu mồ hôi , dùng ánh mắt xin lỗi cùng vô cùng ngượng ngùng nhìn về phía Từ Tiểu Bạch .
Từ Tiểu Bạch thì lại tức giận thở phì phò , ngực liên tục chập chùng .
Không biết hắn là do mệt hay là do tức giận khí không thông nữa . Từ Tiểu Bạch lập tức gằn từng chữ nói :
“ Triệu ! Vô ! Cực ! ”
Có thể thấy hắn rất tức giận , nhưng đại chiến trước mắt hắn không thể cùng Triệu Vô Cực trở mặt , đây không phải lúc . hơn nữa hắn cũng không có tự tin đánh bại Triệu Vô Cực , chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt .
Độ Hải lúc này đứng ra giải hòa nói :
“ Triệu thí chủ ngươi nói quá lời ! Từ thí chủ bình tĩnh một chút , lúc này không thể tự loạn trận cước , nếu không chúng ta đều khó sống ! ”
“ Hừ ! ”
Từ Tiểu Bạch hừ lạnh một tiếng lập tức ngoảnh mặt đi , rất có dáng vẻ hờn dỗi vậy .
Triệu Vô Cực thì lại chỉ có thể thở dài , hắn đây là mao bệnh gì a , bỗng nhiên lỡ miệng nói ra suy nghĩ của mình . trước đây hắn không giống có bênh như vậy a!
Độ Hải thì lúc này chỉ muốn bổ sung một câu :
“ Từ thí chủ kì thật ta thấy ngươi cũng rất giống tiểu bạch kiểm , Triệu thí chủ nói không sai ngươi rất có tư cách làm thụ ! ”
Nhưng hắn phật môn không thể nói vậy , cũng không dám nói vậy .
Hắn nếu đổ thêm dầu vào lửa lúc này sợ là đoàn đội này phải tan rã !
Triệu Vô Cực không quan tâm vấn đề này nữa , trở lại xin mời bữa cơm bồi tội cho Từ Tiểu Bạch vậy , hắn nhìn xem đám dã lang .
Dã lang lúc này thê thảm vô cùng , một đống hơn năm mươi con lang quần tập trung ở dưới gốc cây không ngừng tru lên , có con còn muốn leo lên cây.
Nhưng lửa trên người chúng đốt vô cùng nhanh chóng cùng mạnh mẽ , chẳng mấy chốc lang quần đã bị một mảnh thảm sát .
Nên đốt chết thì bị đốt chết , còn chưa chết thì đều sắp phải chết .
Lúc này lang quần có thể nói là toàn quân tan rã , không còn sức chiến đấu .
Lang Vương lúc này chính là quang can tư lệnh , không binh lực có thể dùng .
Rống ! Rống ! Rống !
Lang Vương lập tức điên cuồng rống to , Triệu Vô Cực làm nãy giờ nó đều nhìn thấy , nhưng không thể ngăn cản nổi .
Một cái nhân loại lại dám phản kháng nó săn giết !
Một cái nhân loại lại giết của nó tộc quần !
Một cái nhân loại biến nó thành quang can tư lệnh !
Nó bây giờ dưới tay đã không có lang , Lang Vương còn là Lang Vương sao ? không có tộc quần nó bây giờ chính là lang thang sói , sẽ không có tộc quần nào dễ dàng chấp nhận nó .
Muốn vào trừ khi là nó khiêu chiến đánh bại của bọn họ Lang Vương .
Nhưng đối phương cũng không phải là cơm khô muốn ăn lúc nào thì ăn , Lang Vương một cái đều là không đơn giản , từ trong biển máu đi ra mới có tư cách trở thành Lang Vương .
Nó muốn tới khiêu chiến kết quả cũng là lưỡng bại câu thương , nếu may mắn chiến thắng cũng sẽ bị cái khác lang khiêu chiến giết chết .
Lang quần này chính là nó tất cả tài sản cùng sinh mệnh giá trị .
Bên trong đám chết đi lang kia còn có của nó mấy cái mẫu lang được nó vô cùng sủng hạnh .
Bây giờ tất cả đều không ! Bây giờ nó đã trở thành dã lang mà không phải lang vương uy phong hiển hách nữa rồi !
Tất cả đều tại nhân loại kia !
Lang Vương con mắt đỏ lên , trong lòng nó vô cùng điên cuồng , nó muốn cùng Triệu Vô Cực quyết đấu .
Cho dù Triệu Vô Cực trốn ở trên cây , nó cũng sẽ không hề bỏ qua cho Triệu Vô Cực .
Chỉ có Triệu Vô Cực chết đi hoặc nó chết đi mới có thể hóa giải nỗi hận trong lòng nó .
Lang Vương nhìn lại lang quần , lúc này đã không còn một cái nào lang đứng vững , tất cả đều đã chết sạch , bị lửa đốt chết !
Nó đưa ánh mắt tràn đầy nộ khí , điên cuồng ,khát máu nhìn Triệu Vô Cực rống to .
Nó , nhất định phải giết tên nhân loại này , bằng bất cứ giá nào !