Chương 114.1 : Cát Báo
Nàng trước giờ luôn đối với bản thân sắc đẹp cùng trí tuệ kiêu ngạo vô cùng , không hề cho rằng bản thân có thể thất bại trước một sự việc gì . nhưng ở Triệu Vô Cực chỗ này nàng quả thật ăn thiệt thòi .
Triệu Vô Cực lại dùng ngôn ngữ lổ hỗng để trêu chọc nàng, cho nàng không công cho hắn sờ mó .
Đã thế lại còn ở trước mặt hắn mất mặt xấu hổ , phía dưới của nàng lúc này còn đang ẩm ướt đây .
Càng nghĩ càng phát điên , Cát Mẫn cảm thấy bản thân nhận lấy xỉ nhục cực kì lớn lao .
Nàng âm trầm tới cực điểm nói :
“ Triệu Vô Cực , ngươi đánh Cát Liễu còn có đường giảng hòa , ngươi nếu trêu đùa ta như vậy là muốn cùng Cát gia chúng ta không qua được sao ? ”
Triệu Vô Cực cười nói :
“ thế nào , muốn động võ rồi sao ? đây không phải là thứ các ngươi làm trước sao? bây giờ lại có vẻ như ta mới là kẻ xấu vậy ? ”
Cát Mẫn nghiến răng nghiến lợi nói :
“ Triệu Vô Cực , ngươi sẽ phải vì hành động ngày hôm nay trả giá đắt , ngươi sẽ phải hối hận ! ”
Nói xong nàng lập tức quay lưng rời đi , trước khi đi còn không quên tiện tay nắm lấy trên bàn tặng lễ .
Đúng vậy , nàng thu lễ vật về .
ở thế giới này tất cả mọi người đều xem thu lại lễ vật là một hành động vô cùng thất lễ , nhưng Cát Mẫn cảm giác nàng không cần cùng đối phương có chút rụt rè e ngại nào , đối phương quá vô sỉ , vô sỉ tới mức làm nàng buồn nôn .
nam nhân , đều là như vậy , thèm muốn sắc đẹp của nàng .
mà Triệu Vô Cực lại là trong đám khốn kiếp nam nhân đó vô sỉ nhất một cái kia , không những dùng lời nói lỗ hổng lừa nàng , còn trêu đùa nàng , để nàng ở trước mặt hắn mất mặt thật lớn .
thù này có thể không trả sao ? tất nhiên phải trả !
Cát Mẫn lúc này cảm thấy , bản thân đã hiểu được Cát Liễu một chút cảm giác hận Triệu Vô Cực .
Nàng là nữ nhân , sợ rằng cảm giác hận đó so với Cát Liễu còn lớn hơn rất nhiều .
Oán hận , nam nhân không bao giờ có thể so sánh được cùng với nữ nhân !
Cát Mẫn nhanh chóng rời đi , bước chân vội vàng , nàng muốn nhanh chóng trở lại gia tộc , báo cáo phụ thân nàng tiêu diệt Triệu Vô Cực .
Tất nhiên trong đó nội tình trực tiếp bị giấu diếm , mà nàng sẽ nói Triệu Vô Cực có bao nhiêu phách lối bao nhiêu càn rỡ , không xem ai ra gì .
Trở về chính là một hồi đâm bị thóc chọc bị gạo, Cát gia lần này nhất định cùng hắn phải khai chiến .
Như vậy nàng mới có thể thỏa mãn một chút tâm lí , giải một chút hận ý trong lòng .
Triệu Vô Cực nhất đinh phải chết !
Triệu Vô Cực thì không xem là chuyện gì to tát , hắn sớm đã lường trước được tình cảnh này .
Hắn cùng Cát gia không có cái gì giảng hòa có thể nói .
Triệu Vô Cực đi sang hai phòng bên cạnh , gọi lên Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch .
Hắn nói :
“ Kẻ địch sắp tới , chúng ta cũng không cần tách ra , cứ tập trung một chỗ , nếu có biến cố gì thì cùng nhau đối địch . Nếu ta nói hai người các ngươi không cần ra tay , vậy thì cũng đừng ra tay . Lấy thân phận các người , Cát gia sẽ không làm khó dễ gì hai ngươi ! ”
Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch gật đầu , bọn hắn lấy Triệu Vô Cực làm hạch tâm đoàn đội , đương nhiên sẽ nghe lời Triệu Vô Cực .
Thân phận bọn hắn cũng là một lá bài tẩy bảo đảm an toàn cho bọn hắn , nên cũng không cần quá sợ Cát gia hạ độc thủ.
Nguy hiểm nhất chỉ có thể là Triệu Vô Cực, hắn chính là đầu nguồn của mọi mâu thuẫn mà thôi .
Nếu ai có khả năng chết cao nhất, không nghi ngờ chỉ có thể là Triệu Vô Cực .
Ba người không tiếp tục tu luyện mà ngồi nhàn nhà uống trà , chờ Cát Mẫn trở lại gọi Cát gia cao thủ tới trả thù .
Cát Mẫn mang một bụng tức giận trở lại Cát gia , vừa vào tới phòng gặp mặt Cát Hổ lập tức phun liền một tràng , đủ loại trách mắng Triệu Vô Cực ô ngôn uế ngữ không ngừng được nàng thêu dệt nói , phải nói nữ nhân này nói xấu người khác quả thật rất có bản lĩnh .
Cát Hổ cũng bị nàng nói cho cảm thấy tức giận , Triệu Vô Cực lại như thế không biết điều, còn ngang nhiên khiêu khích Cát gia , thật đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp .
Cho rằng bản thân trẻ tuổi có nhị lưu đỉnh phong cảnh giới liền không ai làm gì được hắn rồi sao ?
Thật đúng là thiên đại trò cười , hôm nay hắn nhất định phải dạy cho Triệu Vô Cực một bài học nhớ đời , để hắn ở dưới âm tào địa phủ mười tám tầng địa ngục vẫn không thể quên được .
Hắn nổi giận đùng đùng nói :
“ Tìm nhị thúc của ngươi tới đây ! ”
Cát Mẫn biết chuyện này đã được quyết định , lập tức gật đầu đi ra ngoài , một lát sau nàng dẫn một cái nam nhân trung niên tới .
Người này chính là Cát Báo , đệ đệ ruột của Cát Hổ .
Khác với Cát Hổ hình thể trung dung cân đối , Cát Báo lại là một cái tráng hán . hắn ăn rất nhiều , bởi vậy cơ thể cùng là từng khối cơ bắp nổi lên , khuôn mặt cũng vì vậy rộng lớn hơn , hai người nếu ở ngoài không ai có thể nhận ra bọn hắn là huynh đệ .
Nhưng Cát Hổ lại biết rõ đệ đệ hắn là bởi vì hậu thiên tu hành yêu cầu , sau đó ăn uống chi dục tăng mạnh mới tu luyện đến một bộ dàng này lúc trước bọn hắn chính là không khác gì nhau là mấy .
Cát Báo cũng là Cát gia cái thứ hai nhất lưu cao thủ , Cát gia hai cái nhất lưu cao thủ một trong .
Cát Hổ vừa vào phòng lập tức ồm ồm hỏi :
“ Đại ca , ngươi gọi ta đến có việc gì không ? ”
Cát Hổ âm trầm mở miệng nói :
“ Có một cái tiểu bổi , nhị lưu đỉnh phong cao thủ , không biết sống chết nhiều lần khiêu khích Cát gia chúng ta , ngươi giúp ta giết đi hắn ! ”
Cát Báo cũng không hỏi tại sao lại giết hay hoàn cảnh thế nào hắn chỉ hỏi :
“ đối phương ở đâu ? ”
Cát Hổ quay lại với Cát Mẫn nói :
“ dẫn đường cho nhị thúc của ngươi ! ”
Cát Mẫn vâng dạ một tiếng lập tức lên đường , Cát Báo lạnh lùng theo sau .
Cát Báo trước giờ phong cách hành sự vẫn là như vậy , ít lời vô cùng , như một cái thô hán .
Nhưng hắn làm việc rất chắc chắn , gần như mọi việc Cát Hổ giao cho hắn đều có thể hoàn thành .
Đối phương chỉ là nhị lưu đỉnh phong , cho dù là đỉnh phong so với nhất lưu vẫn là một trời một vực .
Nhất lưu cao thủ cương khí vừa ra , kết quả chính là nghiền ép nhị lưu cao thủ .
Mặc cho ngươi có cái gì hoa chiêu , chỉ cần không phá vỡ được của bọn hắn cương khí hộ thân , đều không thể đả thương tới hắn .
Nếu có may mắn phá được , đối phương cũng không phải chỉ ngồi im cho ngươi đánh , nhất định cũng sẽ bị một trận đánh đập tàn nhẫn .
Nói chung , nhị lưu cao thủ gặp nhất lưu cảm giác vô cùng khó chơi . đây chính là chất biến dẫn tới chênh lệch , khó lòng dùng số lượng bù đắp được .
Tất nhiên nhất lưu cũng sẽ có lúc mệt mỏi ,bởi vậy mới nói là khó lòng bù đắp được mà không phải không bù đắp được .
Nếu bỏ ra đủ nhiều hi sinh vẫn là có thể kéo mệt chết nhất lưu cao thủ , nhưng như thế không hề có lời .
Bởi vì thực lực nghiền ép , hắn mới vô cùng tự tin như vậy , Triệu Vô Cực không thể ở trong tay hắn chơi ra cái gì hoa chiêu , không thể dãy ra cái gì bọt nước .
Cát Mẫn thì trong lòng mừng thầm , chỉ cần nhị thúc của nàng ra tay Triệu Vô Cực không thể nào còn sống rời khỏi Hỏa Vân Thành , hắn trêu chọc bản thân mối thù cũng có thể báo , chuyện này cũng sẽ không có người thứ ba biết tới , danh tiết của nàng cũng được đảm bảo .
Bọn họ đi rất nhanh , một lúc sau đã tới trước nhà trọ của Triệu Vô Cực đang thuê .
Triệu Vô Cực ở trong phòng , giống như là cảm ứng được cái gì lập tức đi tới bên cửa sổ , rất nhanh hắn liền từ giữa dòng người tấp nập nhìn thấy Cát Mẫn cũng Cát Báo .