Chương 115.1 : Cùng nhất lưu cao thủ giao chiến
Dù sao Triệu Vô Cực cũng là xuất kì bất ý , dựa vào Cát Báo không hiểu rõ hắn nội tình , dùng thân pháp chấn nhiếp đánh tan hắn cương khí .
Lần sau Cát Báo sẽ vô cùng cẩn thận , không dễ dàng gì để Triệu Vô Cực thừa cơ hội như vậy .
Mặt đất nứt ra, Tiểu Hoàng như một cái lành nghề sát thủ từ dưới mặt đất cực kì nhanh chóng xuất hiện .
Thử nhãn híp lại thành một đường , đôi mắt màu đỏ trở nên càng yêu dị hơn .
Từ trong túi không gian của bản thân móc ra chủy thủ , Tiểu Hoàng lập tức dùng tốc độ cực kì nhanh chóng lao tới Cát Báo .
Tiểu Hoàng vốn thiên hướng tốc độ phát triển , một thân bản lĩnh ngoài tốc độ ra cũng không còn gì khác , đây chính là giống loài đặc điểm , khó lòng cải biến . Không minh thử cũng chỉ có thể đến như vậy mà thôi .
Nhưng nó theo Triệu Vô Cực thời gian dài , đối với ẩn nấp đâm lén vô cùng thành thạo , tự bản thân cũng ngộ ra được trong đó vài điểm quan trọng.
Đối với đánh lén , trước tiên phải ẩn nấp được bản thân khí tức . cái này Tiểu Hoàng làm được rất tốt , nó lại là ở dưới mặt đất , cho dù có linh thức quét qua cũng chưa chắc phát hiện được .
Thứ hai chính là tốc độ phải nhanh , nó cũng làm rất tốt .
Thứ ba chính là ra tay phải chuẩn , lực công kích cùng xuyên thấu phải cường . Cái này nó lại chỉ có thể làm tốt nửa đầu , nửa sau còn phải xem đối thủ ra sao , có chút xem thử (nhân) phẩm .
Tiểu Hoàng như một cơn hắc phong rút ra chủy thủ lao tới , nó hướng Cát Báo cổ họng đâm tới .
Cát Báo lúc này tinh thần cũng chưa tan rã , hắn ý thức được nguy cơ sinh tử đang tử phía dưới mặt đất tiếp cận hắn mục tiêu chính là hắn động mạch cổ .
Cát Báo đang ở giữa trời , hắn không có chỗ mượn lực chỉ có thể dùng hết sức bình sinh vặn vẹo cơ thể né tránh ra nguy hiểm .
Phốc !
Tiểu Hoàng chủy thủ ở trên cổ hắn lập tức để lại một đạo vết máu.
Nó cũng không dừng lại , thu hồi chủy thủ , hướng Cát Báo sau người tiếp tục lao ra.
Tiểu Hoàng thành danh tuyệt kĩ , đâm cúc !
Phập ! Rống !
Máu tươi vẩy ra , từ trong miệng Cát Báo cũng đồng thời truyền tới một tiếng gầm lên đau đớn , giận dữ khuất nhục hòa lẫn một chút khoái cảm .
Tiểu Hoàng một kích thành công lập tức độn thổ trốn xa .
Triệu Vô Cực đều nhìn rõ những thứ này , hắn thở ra một hơi đáng tiếc .
Tiểu Hoàng kích đầu tiên đâm trúng cổ Cát Báo nhưng chỉ làm hắn bị thương da thịt , chưa hề cắt vào động mạch chủ .
Kích thứ hai của nó đã thành công , Triệu Vô Cực coi như cũng được an ủi . Cát Báo chiến lực hẳn là sẽ giảm mạnh , nhưng đồng thời cũng kích nộ hắn , khiến hắn trở nên điên cuồng hơn .
Thời gian tới chiến đấu nhất định phải cẩn thận , nếu không bất cứ lúc nào cũng có thể trọng thương bỏ mạng .
Một cái người điên cuồng có thể cực lớn gia tăng sức sát thương của hắn nhưng cũng giảm mạnh độ chính xác của hắn , Triệu Vô Cực đối với thứ này hiểu rõ vô cùng .
Cát Báo rơi xuống đất , trong miệng thét dài vẫn còn chưa dừng lại .
Hắn bị Triệu đánh cho hai cánh tay máu thịt be bét , nhưng đối với Cát Báo thân thể cường tráng không thành vấn đề , hắn vẫn có thể tiếp chiến .
Trên cổ vết thương không quá nghiêm trọng , có thể bỏ qua không nhìn . nhưng một kích đâm cúc này quá âm hiểm bỉ ổi , Cát Báo gần như muốn vỡ tan .
Hắn một cái thô hán , nam nhân vị cực nặng , làm sao chịu nổi nỗi nhục bị người bạo cúc , mà đối phương lại còn là một con chuột .
Cảm giác đau đớn , tê rát khiến chân như muốn bủn rủn liên tục truyền tới thần kinh của hắn , khiến Cát Báo hai mắt đỏ lên , gần như phát điên .
Hắn từ mặt đất đứng dậy , trong miệng thở phì phò như trâu điên , ánh mắt điên cuồng nhìn Triệu Vô Cực .
Nam nhân uy nghiêm bị xâm phạm , thể diện mất hết .
Hắn sau này ra ngoài lăn lộn , người khác sẽ dùng ánh mắt đã từng bị bạo cúc nhìn hắn , khiến hắn làm sao có thể chịu nổi .
Người trên giang hồ coi trọng mặt mũi vô cùng , Triệu Vô Cực làm thế không khác nào là ném hết của hắn mặt mũi , sợ rằng đời này hắn cũng không ngẩng đầu lên nổi .
Thù này không đội trời chung !
Còn chưa kể phía dưới liên tục truyền lên tín hiệu đau đớn nóng rát khó nhịn , thỉnh thoảng còn xem kẽ khoái cảm , khiến Cát Báo càng là muốn phát điên đến mức tận cùng , hắn lúc này chính là một thùng thuốc nổ, chỉ cần thêm một mồi lửa vào lập tức sẽ bùng cháy .
Bên ngoài Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch đang vây xem , Độ Hải thì che mắt lẩm bẩm :
“ Triệu thí chủ lại dùng chiêu này , đối với người khác lòng tự trọng đả kích quá lớn , sợ rằng trận chiến này không chết không thôi !”
Từ Tiểu Bạch thì là có vẻ phát hiện cái gì chuyện hay nói :
“ ngươi nói giống như bọn họ sẽ bỏ qua cho chúng ta vậy ! ta phát hiện Triệu Vô Cực đối với bạo cúc có sở thích rất đặc biệt a !”
Độ Hải lạnh sống lưng nói :
“ a di đà phật , không thể cùng hắn là địch !”
Từ Tiểu Bạch ánh mắt đảo quanh , khó hiểu nhìn Cát Báo lẩm bẩm nói :
“ bị bạo cúc thật có sung sướng sao ? sao ta nghe trong tiếng gầm của hắn có chút khoái cảm đây này !”
Độ Hải ánh mắt ngạc nhiên nhìn về Từ Tiểu Bạch . Bằng hữu , suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm a , nhất định không được có .
A di đà phật , Độ Hải cảm giác bên mình mấy người ai cũng khác người , thật khó giao lưu a!
Bên ngoài người xem thì điên cuồng xem kịch hay nghị luận , một người ngạc nhiên nói :
“ Ta thiên , bạo cúc , tên kia thiếu niên quá âm độc !”
Một người khép lại hai chân để cảm giác phía dưới bớt đi lạnh lẽo cũng nói :
“ Cát Báo lần này đúng là mất hết thể diện , Cát gia cùng tên thiếu niên này bây giờ không còn là đánh nhau vì thể diện nữa rồi , mà là sinh tử đại thù không chết không thôi !”
“ Cát Báo thật thảm a , một cái đại nam nhân lại bị một con chuột cho bạo cúc , một thời gian về sau sợ rằng không thể đi nặng , không khéo còn để lại trong lòng cái gì bóng ma tâm lí a !”
“ Ta có một cái bằng hữu , cũng bị thương hoa cúc , hắn phải mất cả tháng chăm sóc , không dám đi nặng quá nhiều mới chuyển biến tôt , nhưng mỗi ngày đều đang như là bị cực hình , thật là thảm !”
“ là một cái nam nhân , ta cảm thấy cần phải lên án hành động này , không thể để trên giang hồ ai đánh nhau cũng một chiêu bạo cúc như vậy a . như thế giang hồ sớm muộn loạn !”
“ các ngươi nhìn , Cát Báo hoa cúc đang không ngừng đổ máu , máu còn chảy đầy ra cả chân hắn kìa , hắn sẽ không vì mất máu mà chết chứ ?”
“ tên kia thiếu niên thật âm độc , mọi người nên cẩn thận đừng trêu chọc đến hắn !”
Bên ngoài nghị luận sôi nổi vô cùng , bọn hắn tiếng nói cũng không hề kiềm chế cái gì , mỗi câu đều là như một nhát kiếm đâm vào tim của Cát Báo .
Nam nhân uy nghiêm ? đã không còn .
Danh vọng , mặt mũi của bản thân ? đã không còn .
Từ nay về sau trở thành trò cười , trở thành đề tài nói chuyện cho Hỏa Vân Thành ? chắc chắn!
Bị trở thành bạo cúc nhân vật đại diện ? ở Hỏa Vân Thành chắc chắn là hắn .
“Rống”!
Điên cuồng rống to , Cát Báo đã không thể nào kiềm chế trong lòng mình phẫn nộ nữa rồi , hắn muốt giết chết cái này thiếu niên , sau đó là tàn sát hết người xem trận đấu này .
Nội công bị hắn điên cuồng thiêu đốt lên , cương khí hộ thể lập tức hiện lên , đôi tay nắm chặt quyền cương ngưng tụ .
Cát Báo thùng thuốc nổ đã được những lời nói vừa nãy châm ngòi , hắn muốn cùng Triệu Vô Cực tử chiến .