Chương 122.1 : Gió đổi chiều , thế giới ác ý bị ngăn chặn
Hắn nếu biết như vậy sớm đã một mình đấu hai người , cho Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn vây công Triệu Vô Cực , như vậy phẩn thắng lớn hơn nhiều .
Tuy bọn họ đánh cược phần thưởng khác nhau, nhưng đã là hỗn chiến cũng không quy định bắt buộc phải đánh thế nào , tất cả nhìn phát huy a.
Lần này tuy thất sách , nhưng chiến cuộc cũng chưa tới mức quá xấu , hắn vẫn còn cơ hội .
Chỉ cần Triệu Vô Cực một bại , tên kia tiểu bạch kiểm cũng không là cái gì nỗi lo , hắn cùng Trần Mãnh Sơn hợp lực đánh bại tên hòa thượng kia trận chiến này liền xong .
Bọn hắn bây giờ chỉ cần lấy lại mặt mũi là được , còn Mục gia ra sao cũng không quá quan tâm , thế cục đã có chút hơi rối loạn rồi .
Không ít đại gia tộc cũng đang xem trận đấu này , đối với kết quả bọn hắn vô cùng ngạc nhiên .
Một cái không biết từ đâu ra nhóm thiếu niên vậy mà có thể đơn giản ở Hỏa Vân Thành quấy lên sóng to gió lớn như vậy quả thật là hiếm thấy .
Triệu Vô Cực không nói , hắn là đối tượng mời chào của tất cả gia tộc còn lại , nhưng nếu không thể mời chào vậy bọn hắn dều sẽ nghĩ cách tiêu diệt hắn , hoặc cần thiết hơn chính là hợp lực tiêu diệt .
Cho dù Triệu Vô Cực có mạnh mẽ tới đâu cũng không thể chống lại tất cả gia tộc chung sức trấn áp .
Bọn họ đối với Triệu Vô Cực cũng là có e ngại , đây cũng là tâm lí chung của mọi người .
Một cái mới tới Hỏa Vân Thành không hiểu rõ nguồn gốc , người ở Hỏa Vân Thành sẽ chung sức bài ngoại cũng không có gì lạ .
Nhưng Triệu Vô Cực còn mang thêm bằng hữu của hắn , tuy chỉ là nhị lưu đỉnh phong lại có giết chết nhất lưu cảnh cường giả , sau này bọn hắn trưởng thành lên sợ rằng sẽ có được ảnh hưởng Hỏa Vân Thành hướng gió sức mạnh , bọn hắn không muốn tám đại gia tộc biến thành chín đại gia tộc a , tài nguyên ở Hỏa Vân Thành đã chia xong .
Bởi vậy lúc này mọi người đang nhanh chóng muốn tìm hiểu lai lịch của đám người này muốn tìm ra phương thức đối đáp chính xác nhất .
Điển hình là ngồi ở phòng khách quý Vân gia .
Vân gia là một trong bát đại gia tộc ở Hỏa Vân Thành , chỉ đứng sau Thiên gia về tài phú cùng võ lực .
Bọn hắn nuôi dưỡng cao thủ nhiều như mây , lần này đại chiến cũng là hấp dẫn bọn hắn tới xem .
Vân gia gia chủ Vân Dương lúc này ở trong phòng , bên cạnh hắn chính là trong gia tộc mấy vị trưởng lão , bọn hắn cũng đang thảo luận một trận chiến này .
Vân Dương nói :
“ Lập tức cho người đi tìm hiểu thân thế mấy người kia . tên Triệu Vô Cực thì không cần , lần trước đã có được thông tin của hắn rồi . tên tiểu bạch kiểm kia thì đi hỏi đấu trường quản sự xem hắn tới từ gia tộc nào , còn tên hòa thượng kia cũng rất dễ tìm , dù sao hắn ở cảnh giới này có thể lên tới nhị lưu thiên tài cũng là từ đại tự đi ra người , tập trung vào mấy cái đại tự này tìm hiểu là được !”
Một cái trưởng lão tiếp lời :
“ vâng , gia chủ !”
tên này trưởng lão nhanh chóng rời đi , một lúc sau hắn quay lại nói :
“ là Thiên vân thành Từ gia , tên hòa thượng kia tạm thời chưa có thông tin gì nhiều !”
Vân Dương gật đầu nói :
“ sợ rằng cũng là dòng chính con em , nếu không kiếm pháp cùng bảo kiếm cũng không tốt như vậy , nếu ra tay với hắn chính là việc cực kì ngu xuẩn . lần này Cát , Mục , Trần tam gia làm việc quá lỗ mãng rồi , tự rước lấy nhục mà thôi !”
Vị kia trưởng lão hỏi lại :
“ Gia chủ vậy chúng ta nên làm thế nào ?”
Vân Dương chậm rãi nói :
“ Tên họ Từ tiểu tử kia không cần làm gì cả , hắn sẽ sớm rời khỏi Hỏa Vân Thành của chúng ta thôi , hắn vốn mục đích không ở đây, tên hòa thượng kia cũng là như vậy. chỉ cần phải chú ý tên Triệu Vô Cực kia , hắn chính là nhân tố không ổn định nhất . nếu cảm thấy hắn ngã về gia tộc nào , lập tức có thể tìm cách tiêu diệt , nhưng trước hết phải thông báo cho ta một tiếng !”
Trưởng lão này lập tức gật đầu , im lặng ngồi xuống xem tiếp trận đấu .
Đây cũng là mấy đại gia tộc còn lại cách nhìn chung , bọn hắn cũng không phải là ngốc , không cần vội vàng đưa ra quyết định như Cát , Mục , Trần tam gia , bởi vậy không dễ gì phạm sai lầm .
Cát , Mục , Trần tam gia bởi vị tổn hao mặt mũi , lại đánh giá sai sức mạnh của hai bên nên mới lâm vào tình cảnh lưỡng nan này .
Bầu không khí ở giữa đấu trường lúc này vô cùng âm trầm , Cát Hổ nhìn Mục Chiếu Minh , trong miệng mắng thầm một tiếng phế vật .
Đường đường nhất lưu cao thủ lại bị một cái nhị lưu đánh gần chết . cho dù đối phương có bảo kiếm , chỉ cần cẩn thận một chút , có cương khí hộ thân cũng không dễ gì bại nhanh như vậy .
Đằng nay hắn lại bị tức giận làm cho mất khôn , đến cương khí hộ thể cũng không kịp củng cố liền bị Từ Tiểu Bạch binh đi hiểm chiêu một đòn đánh bại .
Thế trận bây giờ đang hết sức căng thẳng , hai bên rơi vào giằng co.
Trên khán đài người vui người buồn , tiếng mắng chửi không ngớt .
Mục Chiếu Minh lúc này đã là trọng thương trạng thái , hắn hít vào thì ít thở ra thì nhiều , sinh mệnh như ngọn đèn lấp lóe trước gió có thể tắt bất cứ lúc nào .
May mắn đối thủ của hắn là Từ Tiểu Bạch lúc này cũng là mềm nhũn ngồi trên mặt đất , không hề dư lực đi truy sát hắn .
Từ Tiểu Bạch nếu muốn động thủ , hắn chỉ cần nói ra bỏ cuộc, trọng tài nhất đinh sẽ can ngăn , đơn giản bởi vì bọn hắn không phải là sinh tử đấu .
Mục Chiếu Minh vô cùng tức giận , hắn không ngờ hôm nay gặp phải mấy cái tiểu bối đều có thể lật thuyền trong mương như vậy .
Đường đường là mục gia gia chủ , bản thân hắn đối với mình chiến lực cũng là rất có lòng tin .
Nhưng một lần sơ suất tiếp cận bị Từ Tiểu Bạch tuyệt chiêu đánh bại để hắn mang trong lòng vô tận không cam tâm cùng uất ức .
Mục gia sau chuyện này danh vọng hiển nhiên sẽ tụt dốc không phanh , các gia tộc khác cũng sẽ nhân cơ hội chèn ép bọn họ một phen , ngày tháng sau vô cùng khó qua .
Thua trận này , mất năm mươi vạn lạng bạc đối với gia tộc hắn là một đả kích không nhỏ nhưng hắn vẫn còn chịu được .
Nhưng ở trên võ đài từng tiếng ô ngôn uế ngữ không ngừng truyền vào tai hắn khiến hắn tâm vô cùng tức giận ,
Mục Chiếu Minh vốn là một người lòng tự trọng rất cao , không chịu được nhục , bởi vậy hắn vô cùng để ý chuyện này ,
Bây giờ bên ngoài liên tục mắng chửi hắn phế vật hắn có thể không để ý sao ?
Cảm nhận trên người đau đớn , tất cả những thứ này đều là thiếu niên kia ban cho hắn , Mục Chiếu Minh lúc này nội tâm điên cuồng chi ý đã nảy sinh .