Chương 124.1 : Chiến đấu kết thúc , vang danh thiên hạ !
Đây chính là Cát Hổ chiếm thượng phong mang tới phản phệ cho Triệu Vô Cực , nhưng đối với Triệu Vô Cực bị thương thường xuyên mà nói , hắn vẫn không coi là gì , hoàn toàn có thể chịu được .
Hừ !
Lạnh rên một tiếng , Triệu Vô Cực góp nhặt nội lực nãy giờ đã được khôi phục từ việc vận chuyển chu thiên tuần hoàn của Tử Hà Bất Diệt thần công cùng một chút dược lực còn lưu lại , hắn lập tức gia tăng sức mạnh cho Thiên Địa Tinh biến chưởng nhằm cân bằng thế cục .
Quả nhiên , Cát Hổ lập vừa mới thuận tiện đẩy lên một chút , Triệu Vô Cực lại đè ngược trở về , không những thế Triệu Vô Cực còn nhờ vào mình đại thế đè hắn xuống thêm một chút
Nhưng cái này cũng có cái giá của nó , Triệu Vô Cực vết thương bắt đầu như đường chỉ lan vượt lên bả vai , máu tươi bắt đầu thấm ướt phần vai áo của hắn .
Cát Hổ ở phía dưới càng là không tốt đẹp gì , hắn cảm thấy nội phủ giống như là sôi trào lên , một ngụm ngịch huyết trào lên , nhưng bị hắn nén lại , ở khóe miệng bắt đầu rỉ ra .
Răng rắc !
dưới chân đài thi đấu vỡ nát , đá vụn bay tung tóe , Cát Hổ thân hãm vào mặt đất , đủ có thể thấy được bên trên hai người giao chiến có bao nhiêu kinh khủng cùng áp lực mà Cát Hổ đang phải gánh chịu
Trước đây Triệu Vô Cực cũng cùng Cát Báo đánh quá như vậy , hắn hiểu được đại thế chỗ lợi cùng hại .
Người ở phía dưới nếu không có vượt trội thể lực hoặc sức mạnh , tốt nhất không nên đơn giản đón đỡ đối phương từ trên giáng xuống nhất kích , vô cùng bất lợi .
Bởi vậy Triệu Vô Cực mới đánh vào điểm này , mong muốn mượn đại thế đem hắn cùng Cát Hổ ở giữa hai người khoảng cách tu vi dựa vào cái này san bằng đi một chút , sau đó dùng chiêu thức tinh diệu đi đánh bại hắn .
Đáng tiếc tính toán tốt, nhưng thế trận vẫn là bước vào giằng co cục diện .
Triệu Vô Cực cánh tay thương thế nặng nề , huyết nhục một mảnh be bét .
Cát Hổ thì chân đạp nát địa , khóe miệng rỉ ra máu tươi , tay phải nâng đỡ Triệu Vô Cực cũng đang bắt đầu từ trạng thái vững như bàn thạch mà bắt đầu run lên .
Nâng một cái áp lực to lớn như thế cũng cần thể lực chứ không phải chỉ cần nội lực , hắn tuy là người trưởng thành nhưng cũng không phải là cái gì luyện thể tu sĩ , lập tức bị ăn thiệt thòi lớn .
Răng rắc !
Cương khí hộ thể của Cát Hổ lập tức có dấu hiệu vỡ nát .
Trước đây Triệu Vô Cực đã đánh cho hắn gần tan biến toàn bộ cương khí hộ thể rồi , là Cát Hổ phát động tuyệt chiêu mới dựa vào tinh hoa sinh mệnh đi ngưng tự một lần nữa cương khí .
Nhưng đáng tiếc cương khí của hắn vẫn là quá yếu ớt , bù vào chỗ hổng còn chưa kịp kết hợp lại với nhau lại bị Triệu Vô Cực một lần nữa đánh vào , cương khí tan nát cũng là chuyện đương nhiên .
Cương khí vừa nát , Cát Hổ sắc mặt lập tức biên đổi .
Không có cương khí hộ thể ở giữa trung tâm chiến đấu đao phong mạnh mẽ vô cùng liên tục ở trên người hắn cắt ra từng đạo vết máu .
Không chỉ dừng lại ở đó , vết thương còn đang theo thời gian gia tăng .
Cát Hổ có chút không dám tin , hắn vừa tan đi cương khí hộ thể liền như vậy , Triệu Vô Cực nãy giờ là làm sao sống được .
Mở to mắt ra chăm chú nhìn , Triệu Vô Cực áo quấn cũng có rách nát , nhưng đao phong lướt qua người hắn chỉ để lại một điểm mờ, không hề gây một chút vết thường nào .
Đây cũng là Triệu Vô Cực kiên trì sử dụng ngưu bì dịch đoán thể kêt quả .
Cát Hổ lập tức muốn hộc máu , tên này có phải là quái vật hay không a ?
Thực lực mạnh thế đã đành , hẳn là hắn dùng hết thời gian ở tu luyện . Nhưng nhục thân rèn luyện không phải là ngày một ngày hai mà thành hắn là làm sao có đủ thời gian tu luyện a ?
Chẳng lẽ là từ trong bụng mẹ tu luyện ?
Cát Hổ cảm thấy tâm nặng vô cùng , trận chiến này hắn có hi vọng thắng sao ?
Triệu Vô Cực thấy Cát Hổ bị đao phong trảm thương , khí thể suy bại đi rất nhiều lập tức biết thời cơ của mình đã tới .
Chỉ chờ một lát , đối phương đã thể hiện ra vì mất máu quá nhiều mà khuôn mặt trắng bệch , Triệu Vô Cực biết thời cơ của mình đã tới .
Hắn gồng lên cơ bắp . tay phải đã nhuộm đẫm máu tươi cũng lập tức phồng lên một vòng trông thấy , Triệu Vô Cực hét to :
“ Đi chết đi !”
Hắn lập tức nhấn mạnh Thiên Địa Tinh biến chưởng đánh xuống khiến cho Cát Hổ áp lưc tăng lớn vô cùng .
Phụt !
Một ngụm máu phun ra , Cát Hổ lập tức bị phản phệ , hắn muốn gia tăng sức mạnh nhưng bản thân hắn đã tới cực hạn không thể ra sức thêm .
Ầm ! răng rắc !
Khí tức nổ tung , nội lực giao phong kết thúc , cả hai bay ngược mà ra , nhưng Triệu Vô Cực trước khí bay ra ngoài bởi bản thân mới là người thắng thế đã kịp thời đánh mạnh một chưởng vào ngực Cát Hổ .
Không phải hắn không muốn đánh chết đối phương mà là Cát Hổ đã né ra phần đầu của mình né được , bởi vậy hắn chỉ có thể đánh vào ngực mà thôi .
Dù vậy , Cát Hổ cũng đã bị đánh tàn , bay ngược mà ra .
Triệu Vô Cực miệng nôn ra một ngụm máu tươi , nhưng hắn cố gắng giữ lấy bình tình , một tia thanh minh ý thức của hắn lập tức ở không trung xoay người một vòng , phát động tiểu thần thông thiên cân trụy .
Triệu Vô Cực nặng nề đập xuống mặt đất , hai chân đứng thẳng .
Nhưng rất nhanh hắn liền nôn ra tiếp một ngụm máu tươi , cả người thụp xuống quỳ một chân trên đất , tay ôm lồng ngực .
Trước ngực khí huyết quay cuồng đảo loạn khiến hắn cảm giác vô cùng khó thở , nhưng may mắn Triệu Vô Cực thể phách cường đại có thể ở tình huống này còn không ngất đi , hắn nhanh chóng hít sâu một hơi cố gắng bình ổn khí tức của mình .
Tử Hà Bất Diệt thần công tự động vận chuyển lên , nhanh chóng vuốt ve kinh mạch trong cơ thể hắn để hắn có thể giảm bớt đau đơn sâu tận trong cơ thể , bởi vì chiến đấu mà sinh ra nội thương cũng đang được kìm hãm lại mà bắt đầu chữa trị .
Đối diện Cát Hổ thì không hề tốt một chút nào , hắn xương sườn gãy đoạn không chỉ bảy tám khối , khí cùng lực kiệt nội lực hao hết .
Một cái võ giả nếu hao hết nội công , sẽ không hề khác gì một cái phàm nhân , chỉ là bọn hắn bản năng vẫn có , so sánh phàm nhân nguy hiểm mà thôi .
Nhưng Cát Hổ thương rất nặng lại không có nội công duy trì , chỉ con nháy mắt nội thương biến trở nên càng nặng hơn , tính mạng của Cát Hổ nhanh chóng trôi đi .
Cát Hổ trong đầu lúc này một mảnh mờ mịt , hắn đang suy nghĩ , bản thân mình thật sự phải chết ở đây sao ?
Bại trong tay một cái thiếu niên hắn đương nhiên không quan tâm , nhưng thế cục đã quá rõ ràng .
Hắn bây giờ một ngón tay cũng không thể động , nội lực hao kiệt , đừng nghĩ tới cái gì lật bàn cơ hội .
Cát Hổ giống như là hồi quang phản chiếu , bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ , Cát gia rồi sẽ ra sao ?
Cát Mẫn có tài nhưng là nữ nhân , hắn một chết sẽ trở thành đối tượng được tranh đoạt .
Cát Liễu , phế vật một cái không thể ngăn cản nổi thế lực bên ngoài muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ .
Chưa kể mấy tên tộc thúc tộc đệ , nhất định muốn nhân cơ hội khuấy gió nổi mưa , tranh một cái gia chủ vị .
Ngoại ưu nội hoạn , Cát gia suy bại chính là kết cục đã định .
Tất cả những thứ này , chỉ tới từ Cát Liễu một lần tranh cướp phòng ăn mà thôi .
Võ giả nhiều lúc chính là như vậy , môt cái gia tộc phồn thịnh bỗng nhiên bị người diệt sát , chỉ vì một lời không hợp mà thôi .
Võ giả khoái ý ân cừu , chính là ở điểm này thể hiện ra .
Bọn hắn không xem mạng người như cỏ rác , nhưng cũng không coi trọng bao nhiêu .
Có thể sẵn sàng rút đao giết người nếu như cảm thấy cần thiết . nhưng trên giang hồ phân tranh nhiều nhất ngoài vì lợi ích ra chính là vì nhìn không hợp nhau mà thôi .
Võ giả khổ công xây dựng một đời gia tài , gặp phải người có võ công cao hơn mình đánh lến , cũng không thể bảo vệ được .
Bởi vậy tu luyện như đi ngược dòng nước không tiến tắc thoái , nếu đứng yên một chỗ sớm muộn bị người vượt qua .
Mà hắn , đứng ở vị trí gia chủ quá lâu , ở Hỏa Vân Thành quá lâu , bây giờ đã bị đám thanh niên thiên tài vượt qua mất rồi .
Bại cục đã định , binh bại như núi đổ , không thể làm gì được nữa .
Cát Hổ lấy hết sức lực cuối cùng , tay run run chỉ vào Triệu Vô Cực , dùng hết khí lực của mình dùng ánh mắt tràn đầy căm thù trừng hắn rên rỉ :