Chương 60 : Ngụy Tuấn xuất trận
Thanh Vân Tông , Ngụy Tinh phòng.
Cảnh báo trận pháp bỗng nhiên bị người vượt qua, Ngụy Tinh lập tức biết được.
“Ai lại dám vô lễ như vậy? Ở trong tông môn chưa được cho phép của ta cũng không thông báo một tiếng liền xông vào không sợ gây nên hiểu nhầm gì hay sao?”
Đối với tu sĩ mà nói tự tiện xông vào động phủ hoặc nơi tu luyện của người khác ,đánh gãy đối phương tu luyện chính là đại bất kính , bất cứ lúc nào cũng có thể khai chiến, tất ca trách nhiệm đều do người xông vào gánh chịu. Muốn gặp mặt trừ khi ngươi mời người ta ra ngoài hoặc được sự cho phép mới có thể bước vào.
Ngụy Tinh lập tức mở ra thần thức của mình bao trùm tối đa phạm vi, hắn phát hiện một người đang hướng mình lao tới, đối phương trên người khí tức vô cùng mạnh mẽ, so với hắn còn mạnh.
Ngụy Tinh cũng không nghĩ đối phương là tới gây chiến, nếu dám ở Thanh Vân Tông xông vào nhà hắn tấn công hắn , hắn chỉ cần hét lớn một tiếng sẽ có vô số người xông tới vây công tên xâm nhập giả này tới chết.
Nhưng hành động xông vào lập tức khiến Ngụy Tinh khó chịu, đây là đang xem thường hắn?
Ngụy Tinh tức giận hét lớn :
“Vô lễ ,ngươi là ai? Tại sao lại dám tùy tiện xông vào nhà của ta? Ngươi có biết hành động của mình ý vị như thế nào sao? Không sợ ta báo lên tông môn trách phạt?”
Trong thời gian hắn nói, người kia đã xông tới trước mắt hắn, đứng ở cách chỗ ghế hắn đang ngồi năm mét, hai mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Ảnh vệ, chính là tên gọi của những người đi hầu cận đi theo Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền tới môn phái này, đối với hai người bọn họ một lòng trung thành , có thể vì bọn họ mà chết.
Sau khi Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền kết thành đạo lữ, hai người hầu cận giả được tập hợp lại tạo thành hộ vệ đội tên gọi chung là ảnh vệ.
Ảnh vệ không nhiều người, nhưng mỗi người đều là tinh anh , được Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền dùng chính tài nguyên của mình bồi dưỡng ra.
Người này ảnh vệ không hề xem Ngụy Tinh là chuyện gì to tát, đối với hắn uy hiếp mắt điếc tai ngơ lập tức nói :
“Ngụy Tinh, Sở trưởng lão có lời gửi cho ngươi! Triệu Vô Cực đã rời tông môn, trong thời gian này nếu hắn có gì bất trắc, tất cả sẽ tính lên đầu ngươi. Trước đây ngươi cùng con trai ngươi một số chuyện xấu xa Sở trưởng lão đều biết nhưng không can thiệp vào mà thôi! Lần này ngươi nên biết điều một chút, nếu không môn quy cũng không thể ràng buộc được hai cái nguyên anh kì cao thủ lửa giận đâu!”
Ngụy Tinh lập tức hiểu rõ lai lịch đối phương. Là người của Sở Phi Huyền , đến đây để gõ gõ bản thân.
Triệu Vô Cực rời tông môn, hắn vốn đang nghĩ có nên làm chút gì tay chân để Triệu Vô Cực ở trên giang hồ vẫn lạc , giúp con trai hắn trả thù.
Nhưng bây giờ tình thế có biến , Sở Phi Huyền đã ra mặt cảnh cáo hắn, nếu hắn còn dám loạn động chỉ sợ thật sẽ rước lấy của nàng ngút trời lửa giận.
Lúc đấy còn quản cái rắm môn quy.
Ngụy Tinh mặt âm trầm hỏi :
“Ngươi đây là đang uy hiếp ta? Ta là Ngoại môn trưởng lão ngươi cũng dám uy hiếp ta?”
Ảnh vệ không mặn không nhạt nói, giọng điệu tràn ngập vẻ lãnh khốc:
“Là Sở trưởng lão uy hiếp ngươi không phải ta! Cần nói đã nói xong ngươi nên tự biết phải làm sao cho đúng!”
Nói xong hắn lập tức rời đi, không chút ý tứ cùng Ngụy Tinh dây dưa .
Ngụy Tinh tức giận đến mặt phát tím. Sở Phi Huyền xem thường hắn thì thôi, của nàng tay sai cũng xem thường hắn. Nhưng hắn lại không thể không nhẫn nhịn. Đối phương thật sự mạnh hơn hắn quá nhiều , gốc gác cũng không phải là hắn có thể sánh được.
Ngụy Tinh thở ra một hơi lấy lại bình tĩnh liền đối với bên ngoài phòng nói :
“Người đâu, Ngụy Tuấn đâu rồi? đi qua bên kia tìm hắn nói cho hắn không nên loạn động với Triệu Vô Cực thời gian này ở trong tông môn ngoan ngoãn tu luyện cho ta !”
“Vâng!” bên ngoài đáp lại một tiếng. Người canh cổng chỉ là luyện khí kì tu vi lúc nãy Ảnh vệ xông vào hắn không thể ngăn cản cũng không dám ngăn cản.
Một lúc sau , tên kia trở về gấp gáp nói:
“Trưởng lão, Ngụy Tuấn công tử đã rời khỏi tông môn một quãng thời gian!”
Ngụy Tinh còn có thể không biết rõ Ngụy Tuấn là làm gì sao, trong lòng tức điên, Ngụy Tuấn là đang tìm rắc rối thay cho hắn đây mà . Lập tức rống to nói :
“Đuổi theo, lập tức đuổi theo cho ta! Đưa hắn về đây, hắn không muốn về nói cho hắn biết không về từ sau cũng không cần về nữa rồi!”
Ngụy Tinh tức giận đến khí huyết chảy ngược mặt đều hiện lên vẻ ửng hồng.Tên kia thấy thế lập tức đáp một tiếng vội vã rời đi tông môn tìm Ngụy Tuấn.
Ngụy Tinh bình phục một chút sức lức , trong lòng âm thầm thở dài.
Hi vọng Ngụy Tuấn chưa làm ra cái gì yêu thiêu thân, nếu không hắn cũng không tốt bàn giao, tiếp tới thời gian sẽ là ngập đầu tai ương. Nếu hắn bị Sở Phi Huyền trả thù mà vẫn lạc, Ngụy Tuấn mới luyện khí kì cảnh giới ở trong tông môn thường xuyên cùng người kết thù tính cách sớm muộn sẽ bị người chơi chết.
Bây giờ hắn còn đang tại thế mới có thể kinh sợ đám này gia hỏa trả thù tâm tư, nếu hắn chết đi, Ngụy Tuấn số mệnh coi như cũng khó bảo toàn.
Triệu Vô Cực thì không hề biết những thứ này, hắn đang ở trên đường lao nhanh tâm tình hết sức vui vẻ.
Thời gian dài ở trong tông môn cũng làm hắn có chút nhàm chán , bây giờ một thời gian ngắn nữa là có thể thoải mái ở trên phồn hoa thành trì đi lại, tham gia giang hồ náo nhiệt hắn thật là chờ mong.
Không biết giang hồ ở thế giới này có giống với trong tưởng tượng của hắn hay không? Không biết trên giang hồ mĩ nhân có nhiều hay không ? Hắn đối với giang hồ hết sức ngóng trông!
Triệu Vô Cực bây giờ đã hai tuổi rưỡi có thừa, thân cao cũng lớn lên một đoạn dài. Đừng nhìn hắn tuổi nhỏ lại khá cao , ở thế giới này linh lực tràn đầy lại được ăn uống linh thực Triệu Vô Cực lớn nhanh cũng không có gì là lạ.
Hắn bây giờ dựa vào thân cao gần một mét cũng có thể tính là một cái thiếu niên rồi không phải là hùng hài tử nữa.
Thế giới này vẫn là giống Trung Quốc cổ đại một chút, phàm nhân thành thân tuổi tương đương sớm. Mười bốn tuổi là đã có thể thành gia lập thất, vì vậy thiếu niên thiếu nữ ở đây vốn sớm hiểu chuyện, không thiếu yêu nghiệt thiên tài giữa hàng ngàn hàng vạn người ở đây tỏa ra của mình sáng lạn quang huy.
Mỗi người đều có sở trường của mình, người thì kinh thương, người thì chính trị, người thì võ học. Những người này đều đến từ thế gia, có gia tộc văn hóa tôi đúc mà thành, không phải là những bình dân con em có thể cùng bọn họ so sánh được.
Ở thế giới này, nếu không có hệ thống hoặc lão gia gia giúp đỡ ngươi cá ướp muối đột kích ngược bạch phú mĩ tỉ lệ gần như vô hạn tới gần không.
Điếu ti chuyển mình cái gì chỉ là trong truyền thuyết mà thôi. Đừng đem những cái kia trong tiểu thuyết nhân vật chính nghĩ được quá thần. Bọn họ nếu không có hệ thống giúp đỡ có thể đột kích ngược thành công sao.
Không nói luyện đan luyện khí thu sủng vật cái gì, đến nỗi bị truy sát cũng không thể chạy trốn chứ đừng nói vượt cấp giết địch.