Chương 63.2 : 2
Lúc này Trang Huyền Nhi lại lên tiếng :
“ta hỏi chuyện này có chút đường đột không biết Triệu công tử năm nay bao nhiêu tuổi?”
Triệu Vô Cực nghĩ một chút nói :
“ba tuổi” Hắn tuy chưa đến ba tuổi nhưng làm tròn lên nói cho thuận miệng , nam nhân lớn tuổi mới hấp dẫn.
Trang Huyền Nhi giống như là gặp cái gì kinh lôi, lập tức há to miệng nói :
“Công tử không đùa ta, ba tuổi có người lớn như ngươi sao?”
Triệu Vô Cực cười nói :
“không có gì, ta ăn uống tốt lại thêm từ nhỏ luyện võ nên thân hình cao một chút”
Triệu Vô Cực đúng là so với tuổi của hắn có chút cao, tất nhiên là vì luyện võ tạo thành.
“Ta nghe nói luyện võ hết sức khó khăn lại tốn thời gian ,Triệu công tử là từ trong bụng mẹ liền luyện võ hay sao mà còn trẻ như vậy liền lợi hại như vậy?”
Triệu Vô Cực có chút ngại ngùng nàng cũng không phải người đầu tiên nói hắn như vậy rồi.hắn liền nói :
“không phải , ta cũng mới luyện võ mà thôi. Chẳng qua đối phó mấy tên sơn tặc hoàn toàn là đủ rồi,”
Thì ra người luyện võ đều lợi hại như vậy. Trang Huyền Nhi trong lòng tự định nghĩa một chút. Triệu Vô Cực mới luyện võ mà đã có thể một mình xử lí mấy chục cái sơn tặc trong mắt nàng giống như là thần nhân như vậy lại chỉ mới tu luyện, thế những cái kia tu luyện mấy chục năm lão gia hỏa còn chẳng phải mạnh bay lên tận trời.
Nàng lập tức bị Triệu Vô Cực đưa cho một cái định nghĩa sai lầm. hắn đúng là mới luyện võ không lâu nhưng nếu lấy hắn làm tiêu chuẩn đo lường thì gần như tất cả cao thủ võ lâm đều có thể đi chết.
Triệu Vô Cực sinh ra ở Thanh Vân Tông có được tông phái truyền thừa, lại có đan dược hỗ trợ đột phá, tu luyện không nhanh mới là lạ.
Những võ lâm nhân sĩ kia phần lớn đều là từng chút một mài nước công phu đi ra, lại không có cái gì đan dược cùng truyền thừa, tu luyện cả đời cũng chỉ một điểm nửa điểm sức mạnh như vậy. so với Triệu Vô Cực quả là cách biệt một trời một vực.
Trang Huyền Nhi càng là muốn hỏi xem Triệu Vô Cực đã có hôn phối hay chưa , nhưng nàng là nữ nhân hỏi như vậy có chút trắng ra , đành phải chờ trở về để cha nàng thay nàng ra mặt.
Một đường thuận lợi tiến vào Thiên giang thành, lại đi tới Trang gia. Đoàn người lúc đi nhiều lúc về ít cũng làm không ít người ở Trang gia bàng hoàng.
Đi vào Trang gia đại viện, Triệu Vô Cực lập tức thấy một cái trung tuần nam nhân vội vã đi tới nói :
“huyền nhi, hương nhi hai ngươi đây là làm sao? Hộ vệ đi đâu hết rồi?”
Trang Huyền Nhi lập tức lôi kéo tay cha nàng nói:
“Phụ thân chúng ta ở trên đường trở về gặp phải mãng ngưu sơn giặc cướp may mắn có vị thiếu hiệp đây trượng nghĩa ra tay tương trợ, tại trận liền xuất thủ đánh giết hơn hai mươi tên sơn tặc chúng ta mới tránh thoát một kiếp. Chính là của chúng ta ân nhân”
Lại hướng về Triệu Vô Cực nói :
‘Triệu Công tử đây là phụ thân của ta, Trang Đại Nghĩa!”
Triệu Vô Cực lễ phép chào:
“Trang gia chủ ngươi tốt!”
Trang Đại Nghĩa lúc đầu nghe vốn là nửa tin nửa ngờ, một cái thiếu niên có thể như thế nào lợi hại mà có thể cứu con gái hắn khỏi sơn tặc, không khéo là dàn mưu lập kế mưu chiếm hắn cái này con gái cùng gia sản . sau đó lại nghe Triệu Vô Cực tại trận chém giết hai mươi tên sơn tặc thì lập tức phủ nhận ý nghĩ này.
Có thể diễn nhưng nếu Mãng Ngưu sơn dám lấy hơn hai mươi tính mệnh tên sơn tặc ra diễn thì Mãng Ngưu sơn đã sớm vong.
Hắn lập tức đánh giá Triệu Vô Cực ,càng nhìn càng hợp mắt.
Trang Huyền Nhi lúc này tranh thủ lên tiếng:
“Triệu công tử là vì luyện công nên mới phải cạo trọc đầu, đừng nên nhầm hắn với tăng nhân, nếu không lát nữa thiết yết mời ân nhân của chúng ta lại ra cái náo trò.”
Nàng nhìn như đang nhắc nhở Trang Đại Nghĩa nhưng thực ra là đang nói đối phương không phải tăng nhân có thể lấy vợ, con gái ngươi đã nhìn trúng hắn.
Trang Đại Nghĩa là cha nàng đương nhiên hiểu nàng, lập tức trên mặt nụ cười xán lạn nói:
“Đa tạ công tử nếu không có ngươi Trang gia chúng ta lập tức phải tuyệt tự chúng ta chỉ có hai người con gái này, nếu bị sơn tặc bắt đi quả thật quá thảm rồi. Chúng ta hai cái mạng già này không biết sống thế nào , ngươi chính là đại ân nhân của chúng ta a”
Triệu Vô Cực khiêm tốn nói :
“Lão gia quá lời, ta chỉ là thấy việc nghĩa hăng hái làm, gặp bất bình một tiếng hống mà thôi”
“ha ha , không quá lời không quá lời! Không biết công tử năm nay bao nhiêu tuổi đã có hôn phối hay chưa?”
Triệu Vô Cực e hèm một tiếng nói :
“Ta năm nay ba tuổi chưa có hôn phối gì!”
Lần này đến lượt Trang Đại Nghĩa ngạc nhiên, ba tuổi có như ngươi cao lớn sao?
Gần bằng ta cái này mười ba tuổi nữ nhi chiều cao đi
Triệu Vô Cực nhìn hắn một mặt mộng bức đành phải một lần nữa giải thích:
“là do ăn uống tốt lại thêm luyện võ nên cao lớn mà thôi”
Trang Đại Nghĩa lúc này như bừng tỉnh đại ngộ, haha cười nói :
“Vậy mau mời công tử đi tắm sau đó chúng ta cùng ăn cơm tối, để thể hiện ra chúng ta Trang gia đạo đãi khách.”
“Người đâu mua đưa Triệu công tử tới phòng khách chuẩn bị nước tắm, hầu hạ công tử thật tốt”
“Dạ Lão gia!” Một đám tì nữ lên tiếng đáp.
Triệu Vô Cực cùng Trang gia ba người gật đầu, hắn liền đi theo thị nữ tới phòng khách.
Cả ngày bôn ba hắn cũng cần tắm cùng nghỉ ngơi một chút, buổi tối tiếp tục dùng cơm đãi khách của nhà họ Trang.
Lại nói Trang gia đại viện cũng rất rộng tuy là tiểu thương buôn gia tộc nhưng nội tình cũng không kém, gia nô dạy được rất tốt không có cái nào mắt chó coi thường người khác kiều đoạn xảy ra.
Đồng thời hắn cũng vừa từ nói chuyện qua mới biết được Trang gia chỉ có hai mụn con gái này là tâm can bảo bối. Ở cổ đại, thương nghiệp gia tộc lại không có nam nhân chấn trụ mà chỉ có con gái tương lai gả ra ngoài mang tài sản của mình làm của hồi môn đúng là một bi ai cố sự.
Đa số người sẽ lợi dụng chỗ này vì mưu lợi tài phú mà tìm đủ mọi cách lại gần Trang Huyền Nhi cùng Trang Huơng Nhi để lấy lòng hai nàng sau đó thuận lợi kiếm một bút của hồi môn.
Đây cũng là Trang Huyền Nhi bi ai, bởi vậy nàng vừa gặp Triệu Vô Cực lại nhớ tới mĩ nhân anh hùng cố sự lập tức động lòng.
Triệu Vô Cực không hề biết nhà nàng gia sản ra sao đều mạo hiểm cứu hai tỷ muội các nàng, tuy có thể chỉ là thiếu niên khí thịnh giang hồ hành hiệp trượng nghĩa một tiếng rống nhưng hắn cứu hai người nàng là sự thật.
Có ân tất báo là gia giáo của nhà nàng, Triệu Vô Cực lại soái võ công lại giỏi, không lấy thân báo đáp còn chờ cái gì nữa đây.
Tương lai Triệu Vô Cực trấn thủ Trang gia, gia sản của nhà nàng cũng sẽ không bị lạm dụng Triệu Vô Cực cũng không vì gia sản nhà nàng mà mới cưới nàng.
Dù sao hai người trước có gặp mặt cơ hội lại là hoạn nạn hỗ trợ, sau này bồi dưỡng tình cảm cũng rất dễ dàng.
Nghĩ tới đây, Trang Huyền Nhi cùng Trang Đại Nghĩa trở về phòng mình gọi lên phu nhân nhà hắn thảo luận lên hết sức có khí thế cùng vui vẻ.
Triệu Vô Cực,bọn họ đã nhìn chuẩn con rể. không thể bỏ qua.