Chương 68.1 : 2
Đáng tiếc vừa tỉnh lại đón chào hắn chính là một cái to lơn chưởng ảnh.
“Thiên Địa Tinh biến chưởng !” Triệu Vô Cực rống to một tiếng!
“ầm” lần này lập tức có tiếng nổ ra. Không giống lần trước là nội lực giao tranh lần này Triệu Vô Cực hoàn toàn áp đảo Hoàng Tông.
Triệu Vô Cực là đánh lén, có bất ngờ yếu tố , lại thêm Hoàng Tông vận công gấp gáp không ngưng tụ đủ lực cùng thế, cuối cùng cực kì nhanh chóng bị Triệu Vô Cực đánh tan chưởng pháp giống như diều đứt dây bay ra ngoài, miệng không ngừng nôn máu tươi.
Lần này Hoàng Tông cũng không có đứng dậy ngay, hắn lúc này thật sự bị thương nặng.
Cánh tay trái đã bị Triệu Vô Cực đánh gãy trong lúc đối chưởng, xương tay lệch khỏi vị trí đâm vào huyết nhục khiến hắn di chuyển một chút thôi cũng thấy đau đớn vô cùng.
Lục phũ ngũ tạng thì giống như có hàng trăm thớt mã đang điên cuồng chà đạp khiến hắn khí huyết quay cuồng đảo loạn, đau đớn tột cùng như muốn ngất đi, đáng tiếc hắn không thể cũng không dám ngất.
Ngất đi lúc này chính là đồng nghĩa với chết.
Hoàng Tông không thể tin nhìn lấy Triệu Vô Cực, hắn không nghĩ ra một người nhị lưu cao thủ cảnh giới bị đao chém lại không chết.
Triệu Vô Cực giống như hiểu thắc mắc trong lòng hắn, đưa tay vuốt sau đầu trọc của mình một cái hướng hắn giơ ra bàn tay đầy máu nói.
“Nhìn ! đây là máu của ta. Chiêu vừa rồi của ngươi rất khá! Tuy ta biết có nguy hiểm tới gần nhưng không hề phát hiện ra là đao của ngươi quay trở lại, đúng là một kì chiêu, đáng tiếc từ giờ trở đi ta đều sẽ không bao giờ mắc lại sai lầm như vậy.”
Triệu Vô Cực đơn giản giải thích cho hắn, cũng chứng minh mình bị thương. Nhưng hắn càng giải thích Hoàng Tông càng khó hiểu.
Ta muốn biết ngươi là làm sao không bị chết ? một đao chém đầu còn có thể không chết ngươi là cái gì quái vật a?
Triệu Vô Cực tất nhiên không phải quái vật, hắn là từ nhỏ luyện thể , cơ bắp phát triển , lại thên Tử Hà Bất Diệt thần công luyện bì luyện nhục thiên khiến cho cơ thể hắn làn da đàn hồi cứng cỏi vô cùng, có thể chống đối phàm khí.
Trước đã nói là chống đối dưới cảnh giới của hắn cùng phàm khí mà thôi, cùng cảnh giới hắn có bị cắt xuyên qua phòng ngự nguy hiểm
Một chiêu này của Hoàng Tông tuy âm người vô cùng , nhưng đao một khi rời tay lập tức không có nội lực tiếp tế Triệu Vô Cực liền không giống như trước ngần ngại đối phương rồi.
Đao này đánh vào đầu hắn cũng không phải là va vào sắc bén nhất chỗ mà chưa khai phong cùn mặt.
Nhưng thế thôi cũng đủ đánh Triệu Vô Cực đầu choáng mắt hoa chảy máu rồi.
Chính choáng váng hắn mới nằm im trên đất một lúc lâu như vậy.
Đến lúc này Hoàng Tông đi qua hắn liền tiện tay một kích đánh lén , Thiên Địa Tinh biến chưởng đại phát thần uy đánh bại hoàn toàn đối phương.
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi , cơ nhục phía sau đầu lập tức co rút lại, hắn vết thương liền ngưng đổ máu.
Đến tận đây trận đấu đã coi như kết thúc, Triệu Vô Cực thu hoạch thắng lợi. Hắn bây giờ có thể đi tim Trang Huyền Nhi mang nàng trở về.
Đáng tiếc Triệu Vô Cực từ trước tới giờ đều là không phải thánh mẫu loại người,hắn biết Hoàng Tông cùng hắn bây giờ đã là kết thù cực sâu lại là không chết không thôi.
Hắn bỏ qua cho Hoàng Tông , Hoàng Tông cũng sẽ không bỏ qua cho hắn .
Hoàng Tông có thể chưa có năng lực trả thù ngay nhưng hắn sẽ ở trong bóng tối như một con độc xà chờ cơ hội cắn Triệu Vô Cực một cái
Triệu Vô Cực một vạn cái không muốn cho Hoàng Tông cơ hội này, bởi vậy hôm nay Hoàng Tông cùng hắn phải có một cái kết, chỉ có thể một người được sống mà đứng.
Lại nói Triệu Vô Cực cũng đã đối với Hoàng Phong bắt cóc Trang Huyền Nhi nổi sát tâm, bọn họ chính là giết con mối thù không đội trời chung, đây càng là thêm một lí do cho Triệu Vô Cực giết Hoàng Tông.
Đánh bại Hoàng Tông Triệu Vô Cực cũng không cảm thấy gì vui sướng tâm tình, Hoàng Tông chỉ là một cái trên đường phong cảnh mà hắn gặp thôi, tương lai hắn sẽ còn phải cùng rất nhiều cường giả giao đấu, đánh bại nhị lưu cao thủ như Hoàng Tông không có gì đáng để làm hắn tự hào.
Triệu Vô Cực chỉ mê luyến cảm giác tim bởi vì sợ hãi mà đập rộn ràng, cảm giác chiến đấu huyết dịch sôi trào mà thôi.
Hắn đối với Hoàng Tông cảm thấy không có gì hứng thú, lập tức nói ra:
“Để ta đưa ngươi một đoạn đường!”
Hoàng Tông nằm trên đất vô cùng thê lương ,hắn bị Triệu Vô Cực đánh bại , bị một cái thiếu niên đánh bại, bị một cái hắn vừa cho là ngu ngốc thiếu niên đánh bại.
Đến nỗi, tay hắn cũng đã gãy, cả người trọng thương khó nhịn, khí lực hao hết muốn đứng dậy cũng không được
Hắc Kình bang từ đây thật xong, không có hắn Hắc Kình bang sẽ sớm bị người khác thôn phệ. Không có hắn con trai của hắn Hoàng Phong chẳng là cái chó gì ở Thiên Giang thành, lại bởi vì thường ngày làm ác mà bị người người gọi đánh như chuột chạy qua đường.
Không có hắn, mười cái phòng tiểu thiếp lập tức sẽ biến thành của nam nhân khác đồ chơi, các nàng tuy đã bị hắn sử dụng qua nhưng trong mắt người khác là giá trị thiên kim bảo vật, không thể bỏ qua.
Không có hắn, thiên kim nhiều đi nữa cũng có tác dụng gì đây, hắn chết cũng không ai sẽ vì hắn đốt vàng mã .
Càng nghĩ càng điên cuồng, càng nghĩ càng phẫn nộ không cam lòng.
Lúc này đã không còn gì để hối tiếc cùng che giấu, phải lật lên lá bài tẩy cuối cùng rồi.
Hoàng Tông thê lương cười to, hắn như phong ma càng cười càng to, càng khó khống chế.
Triệu Vô Cực nhíu mày dừng lại bước chân.
Một đám bang chúng ở bên ngoài thì xì xào bàn tán:
“không thể nào bang chủ không thể thua được .hắn không phải là nhị lưu cao thủ có năm mươi năm công lực sao?”
“thiếu niên này nhìn còn rất nhỏ cũng không có bao nhiêu năm tu luyện a, làm sao có thể đánh bại bang chủ? Chả lẽ hắn là quái thai ở trong bụng mẹ liền bắt đầu tu luyện sao?Cho dù thế hắn cũng không thể có hơn năm mươi năm công lực sao?”
“ta nghe nói có một số tông môn bồi dưỡng ra siêu cấp thiên tài , hắn chả lẽ là những cái này tông môn người? Nếu như vậy chúng ta Hắc Kình bang chọc phải đại địch rồi a!mọi người không cẩn thận sẽ bị người ta huyết tẩy một bang a!”
“Bang chủ vậy mà thua, ông trời của ta.trong lòng của ta vô địch bang chủ vậy mà bị người đánh bại? sau này Hắc Kình bang sẽ ra sao ?”
“còn có thể ra sao, thiếu chủ ham mê tửu sắc không thể trấn bang, bên ngoài cái khác bang phải thì nhìn chằm chằm. thành chủ cũng sẽ nhân cơ hội giải tán bang thu hồi địa bàn.Chỉ cần bang chủ vừa chết mọi thứ sẽ như núi đổ”
Một cái thông minh người phân tích.
“vậy chúng ta sau này phải làm sao?” Một người mặt mờ mịt hỏi
Trước đây bọn họ dựa vào Hắc Kình bang ở bên ngoài chèn ép người khác hỗn ăn uống miễn phí làm ác cũng không thiếu chuyện. Bây giờ nếu bang phái vừa tan rã, sợ là ra ngoài lập tức sẽ bị người đánh chết.
Có Hắc Kình bang bọn họ là một con chó dữ biết ỷ thế cắn người ,không có Hắc Kình bang làm chỗ dựa, bọn họ sẽ bị bình thường những người bọn họ cho là hiền lành dễ bắt nạt này loạn côn đánh chết.
Đến lúc đó cũng không biết tìm ai khóc. Còn những người kia không khéo sẽ nghiên cứu ra cái gì đả cẩu bổng pháp cũng nên.