Chương 71.2 : 3
Lại nói tên này thanh niên giấu giếm tất có ý đồ riêng ,Triệu Vô Cực muốn biết ý đồ của bọn hắn là gì ? Thần Điện lại là cái gì tổ chức ? tổng đàn nằm ở đâu? Có bao nhiêu người? ai mạnh nhất? dưới người mạnh nhất điện chủ có bao nhiêu cao thủ ?
Những thứ này đều là trong chốc lát hắn cân nhắc ra, Triệu Vô Cực đang tính toán xem làm sao để có thể moi ra thông tin từ trong miệng đối phương
Hắn nói :
“Ta là Triệu Vô Cực , là của Trang gia tiểu thư bằng hữu, hôm nay Hoàng Phong thiếu bang chủ bắt cóc bạn ta, ta mới ra tay cứu nàng.Ngươi hôm nay đến đây hẳn không phải để đi dạo ngắm mát đi?”
Triệu Vô Cực tất nhiên không tin đối phương mang đội hình mạnh mẽ như vậy tới là để xem náo nhiệt cái gì
Cát La lập tức cười nói :
“Đương nhiên là đến lấy một thứ ,đáng tiếc lại bị ngươi nhanh tay hơn lấy mất rồi!”
Hắn cười nhìn Triệu Vô Cực ,Triệu Vô Cực lập tức liền hiểu hắn muốn thứ gì
Đương nhiên ngoài Ngũ Quỷ mật tịch không thể là thứ gì khác.
Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:
“cái này mật tịch là của Hắc Kình bang bang chủ, đâu phải của ngươi mà ngươi nói muốn thu là thu được”
Cát La lập tức nói :
“Không phải của ta , càng là không phải của hắn. ngươi có biết cuốn mật tịch này là từ đâu ra không?”
Nhìn Cát Lôi một mặt đắc ý như muốn nói “ngươi mau cầu ta nói ra a” Triệu Vô Cực liền thuận nước đẩy thuyền :
“Ở đâu ra?”
“Đương nhiên là cướp được!”
Hắc Kình bang vốn là làm hải nghiệp bang hội. ở Tinh Vân thành có một cái y dược thế gia, Tiêu gia.
Qua nhiều năm hành y chữa bệnh nghiên cứu, bọn họ giống như là nghiên cứu ra một chút mới mẻ đồ vật.
Đồ vật này là nhiều đời bọn họ tổng kết kinh nghiệm , sau đó tham khảo các loại võ công bí tịch có thể tìm được tạo thành cuốn này mật tịch tên là Ngũ Quỷ mật tịch
Tiêu gia từ sau đó lập tức ở trên giang hồ lấy thân pháp quỷ dị nổi danh, đáng tiếc thế gia này có một cái đặc điểm là hậu đại thông minh nhưng sức sinh sản quá kém, cho dù gia chủ có lấy nhiều phòng thì thiếp thì cũng không sinh ra được mấy cái nhi tử khi chi tán diệp
Càng buồn cười hơn là bọn họ suốt đời hành y làm việc tốt, lại nhân mạch càng ngày càng điêu linh
Gần đây một cái duy nhất còn sống thiếu chủ ra ngoài chữa bệnh cho người, liền là đi thuyền vượt biển tới hải San hô đảo.
Hắc Kình bang không biết là làm thế nào biết được thông tin tình báo cùng nội tình trong đó, biết người này Tiêu thiếu chủ mang trên người bí tịch lại ở trên biển không dễ gì trốn chạy lập tức ra tay cướp bóc
Bọn họ chính là làm cướp biến hoạt động tới đánh chiếm cái kia Tiêu thiếu gia chủ đi tàu, nhờ vào số lương ưu thế đánh nát ti của hắn
Tiêu thiếu gia chủ dù khinh công cao thế nào nữa cũng không thể ở trong biển rộng mênh mông chống lại Hắc Kình bang tàu cùng người cuối cùng ấm ức bị đánh giết.
Bí tịch cuối cùng lại rơi vào tay Hoàng Tông
Hoàng Tông có được bí tịch sau tu luyện cũng có chút thành tựu, đáng tiếc trước đây hắn không chuyên tu thân pháp nên tiến triển bị chậm lại
Sau đó chính là cùng Triệu Vô Cực đánh, bị hắn đánh chết.
Triệu Vô Cực nghe đến đây lập tức hiểu tình hình, hóa ra là đồ đi ăn cướp quả nhiên Hắc Kình bang không thứ gì tốt.
“Ngươi biết rõ lai lịch của nó như vậy vậy ngươi đinh làm gì với bí tịch này ?” Triệu Vô Cực hứng thú nhìn hắn mà hỏi
“tất nhiên là ta muốn thu hồi nó, cũng là nhiệm vụ lần này của ta. Tiểu tử, ngươi có thể đánh thắng Hoàng Tông nhưng ngươi không thể đánh thắng ta đâu, huống hồ chúng ta còn đông như vậy khuyên ngươi tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn giao ra bí tịch đi thôi tránh được một hồi nỗi đau xác thịt!”
Quả nhiên là vì công pháp mà đến, bọn họ mất công điều tra ra nhiều tin tức như vậy tất nhiên không chỉ để cho vui
Ngũ Quỷ mật tịch từ khi bị Hắc Kình bang cướp khỏi tay Tiêu gia chính là một cái bánh ngon ai cũng muốn tranh cắn một miếng, người nào nắm đấm to thì người đấy lấy được
Vốn không còn tồn tại cái gì đạo lí của ta của ngươi ai trước ai sau, là thứ thị phi ai cũng muốn tranh đoạt
Quan trọng là đối phương đến từ Thần Điện một cái tổ chức hắn không biết, Thần Điện lại đối với tin tức nắm giữ linh thông như vậy có thể thấy được bọn họ ở trên giang hồ có bao nhiêu nhãn tuyến
Đừng nhìn một chút tin tức mà thôi, muốn xây dựng được mạng lưới tình báo không phải là chuyện dễ dàng cùng ngày một ngày hai
Phải trải qua thời gian dài đào tạo cùng cài gián điệp vào các thế lực, có lúc vì một cái gián điệp mà có thể tiêu tốn cả mấy chục năm cũng là chuyện bình thường
Triệu Vô Cực tâm tư lưu chuyển, hắn đang muốn tính kế một chút, làm sao để an toàn rút đi nhưng trong lòng hắn vẫn muốn cùng Cát La đánh một trận
Thiên tài cùng thiên tài ở giữa luôn là ngươi không phục ta ta không phục ngươi
Muốn có tiếng nói chung chỉ có thể đánh phục đối phương ,để đối phương công nhận sự mạnh mẽ của ngươi
Từ đó đối phương mới coi trọng ngươi , lời nói của ngươi mới có trọng lương
Đương nhiên thiên kiêu cũng có thuộc về mình tự tin cùng kiêu ngạo
Đơn giản nhìn Cát La khinh thường thái độ đối với bọn họ là hiểu
Triệu Vô Cực lập tức cười nói:
“Ngươi muốn vây công ta sao? ta không nghĩ ngươi sẽ làm như thế!”
Cát La hứng thú nhìn hắn nói:
“Ồ tại sao?”
“Tại vì ngươi cảm thấy ngươi mạnh hơn ta, ta không phải là đối thủ của ngươi! Ngươi nếu muốn cướp đi bí tịch vậy chỉ cần tự mình đánh bại ta là được, kể đến đám người ngu ngốc này sẽ có hộ vệ của ngươi lo ngươi sẽ không vì hậu chiến mà nội công khô cạn lo lắng
Nhưng đáng tiếc , ta lại không cho rằng như vậy. Hoàng Tông , ta có thể đánh bại.
Ngươi, ta cũng có thể đánh bại.”
Cát La ha ha cười to nói:
“Tiểu tử ngươi thật cuồng a, còn muốn khiêu chiến ta?”
“Ngươi nếu coi câu vừa rồi là khiêu chiến thì cũng có thể , ta thấy ngươi ở Thần Điện địa vị không thấp chứ? Cũng là thường xuyên chém giết loại người, chả lẽ còn sợ chiến sao? Ngươi nhìn liền biết là lớn tuổi hơn ta, bị ta khiêu chiến không dám ứng chiến còn xưng cái gì thiên tài! Ta phi, lớn tuổi như vậy cũng mới luyện tới nhị lưu cao thủ, có biết ta năm nay bao nhiêu tuổi không? Ngươi tính là cái rắm thiên tài”
Triệu Vô Cực ban đầu lời lẽ còn dễ nghe, đằng sau lập tức khó nghe hẳn lên
Hắn mở miệng trào phúng Cát La lớn tuổi mà tu luyện mới bằng hắn để Cát La cảm thấy bản thân không phải là cái gì chân chính thiên tài
Cát La tất nhiên không chịu , hắn trước giờ đều tự cho bản thân là một cái thiên tài, thiên kiêu
Sức mạnh của hắn là từ biển người giết ra, từ trong hàng trăm người cùng cảnh giới đoạt được
Hắn luôn cụ bị vượt cấp khiêu chiến thực lực, mà tới nơi này lại bị một đám giang hồ võ giả khinh bỉ cười chê
Hắn làm sao có thể chịu được!
Cát La lập tức cười lạnh nói :
“tiểu tử , ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi! Ngươi sẽ vì lời vừa rồi mà hối hận thật nhiều!”
Triệu Vô Cực cũng cười to:
“người để ta phải hối hận, đến giờ này còn chưa sinh ra!”
Nói xong hắn đưa Trang Huyền Nhi đẩy qua một chỗ xa, lập tức bày ra tư thế trảo pháp chuẩn bị đón địch
Mà Cát La cũng từ trên nóc nhà phi thân mà xuống nhẹ nhàng chạm đất.
Hắn lấy ra bản thân kiếm, là một cái phong cách bình thường kiếm, ở giữa có hai đường kẻ dọc theo thân kiếm tới mũi kiếm
Mũi kiếm chỉa thẳng vào Triệu Vô Cực hai người khí thế lập tức thẳng tắp kéo lên
Chiến đấu muốn bắt đầu!