Chương 7: 7: Cô Cô Bá Đạo 2
“Không được! Trừ hắn ra, những người khác các ngươi có thể tùy ý lựa chọn!”Thi Tuyết Vân một lời chắc như đinh đóng cột.Đám người Thiên Linh tông nhìn Dịch Thiên Vân đứng cạnh Thi Tuyết Vân, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh thường.Dù Thi Tuyết Vân đã cố gắng che giấu nhưng kiểu gì thì kiểu, tin tức này vẫn cứ truyền ra ngoài: Dịch Thiên Vân chính là một tên phế nhân không có huyết khí.Nếu để hắn xuất chiến, chẳng phải là đi nộp mạng à? Vậy thì Thiên Tuyền Cung cũng thua luôn.Bây giờ.không chỉ đám người Thiên Linh tông xem thường Dịch Thiên Vân, mà ngay cả đệ tử Thiên Tuyền Cung cũng cực kỳ bất mãn với hắn.Cố tình là cung chủ lại bao che, lần này còn gây ra việc lớn như thế.Đây không phải là tìm thêm rắc rối cho Thiên Tuyền Cung thì gì!“Ta cũng biết được sơ sơ về lại lịch của Dịch Thiên Vân.Nếu như ta nhớ không lầm thì hắn hẳn là con trai do cung chủ tiền nhiệm sinh ra.Bên ngoài đồn đại hắn thiếu hụt huyết khí, có thể chết bất cứ lúc nào.Khó trách Thi cung chủ không muốn để hắn tham gia.Ngẫm lại cũng đúng.Để một tên phế vật không có huyết khí này tham gia tỷ thí thì không thể nào thắng được.Chẳng qua hắn dám khiêu chiến quyền uy của Thiên Linh tông, nên cho dù có là phế vật thì cũng phải lên đài.Nếu không chẳng khác nào là miệt thị Thiên Linh tông chúng ta!”Triệu Hoá Long bô lô ba la giải thích một hồi.Nói đến đoạn sau thì ý là kiểu gì cũng muốn Dịch Thiên Vân tham gia tỉ thí.Trình độ vô sỉ này đúng là còn dày hơn cả lớp tuyến đọng ngoài kia.Trên người Thi Tuyết Vân chợt tràn ra một luồng khí thế cực kỳ mạnh mẽ, bao phủ hết bốn phía xung quanh.Tuyết động lập tức bị thổi tung rồi nhanh chóng hoà tan.Chỉ nháy mắt, khí khủng khiếp đã khiến những người có mặt ở đây cảm nhận được áp lực nặng nề.Khí thế cường giả Ngưng Đan Kỳ đỉnh phong lại uy mãnh như vậy!Sau một khắc, Thi Tuyết Vân lập tức vọt tới trước mặt Triệu Hóa Long, nàng không chút do dự, phất tay lên rồi vỗ xuống.“Ba” một tiếng vang giòn tan vui tai vang vọng khắp cả sân nhỏ.Cái tát này vừa đánh xong, Thi Tuyết Vân đã về lại vị trí cũ.Nàng đứng trước mặt Dịch Thiên Vân, y phục trên người nhẹ nhàng bay trong gió, từ trên xuống dưới không có chút lộn xộn thất lễ nào.Mùi hương nhàn nhạt chui vào trong mũi Dịch Thiên Vân, cảm giác rất an tâm, mê người.Mà trên mặt Triệu Hoá Long lại có thêm một dấu tay năm ngón bỏng rát.Cái tát này khồng chỉ đánh lên mặt mà còn đánh thẳng vào lòng tự trọng của ông ta.Những người có mặt ở đây, chẳng ai ngờ được Thi Tuyết Vân sẽ làm như vậy.Trực tiếp cho ông ta một cái tát.Thử hỏi tôn nghiêm Triệu Hoá Long còn đâu nữa?“Thi cung chủ, tại sao ngươi lại đánh ta? Chẳng lẽ không sợ tạo nên hiềm khích giữa hai nhà chúng ta ư!”Cái cổ thô to ngắn ngủn của Triệu Hóa Long đỏ rực lên vì tức.Trong lòng ông ta cực kỳ phẫn nộ, nhưng ngại tu vi không bằng Thi Tuyết Vân, đánh nhau chắc chắn là bị ngược.“Lời gì nên nói thì nói, không nên nói thì nuốt lại.Chẳng lẽ Triệu trưởng lão chưa từng nghe qua sao? Còn phế vật, nếu hắn là phế vật thì đám người nằm trên đất kia là gì? Rác rưởi à?” Thi Tuyết Vân lạnh lùng nói.Nếu Triệu Hoá Long không phải là trường lão Thiên Linh tông thì đã bị một tát của nàng đánh chết từ lâu rồi.Dịch Thiên Vân chính là vảy ngược của nàng, kẻ nào dám thương tổn tới hắn thì kẻ đó nhất định phải chết!Dịch Thiên Vân cùng bị hành động của cô cô nhà mình doạ cho chết khiếp.Đây chính là người thân duy nhất, người vẫn luôn bên cạnh bảo vệ hắn.Hành động bá đạo của Thi Tuyết Vân khiến tất cả những người có mặt ở đây hiểu rõ, trong lòng nàng Dịch Vân Thiên có địa vị cao đến mức nào.Vì hắn mà nàng không tiéc trở mặt cùng Thiên Linh tông!Thật ra trong lòng Thi Tuyết Vẫn cũng có chừng mực, Thiên Linh tông chắc chắn không dám làm loạn.Cho dù nàng tát Triệu Hoá Long một cái thì hai nhà cũng không rơi vào thế chiến được.Tuy tổng lực của Thiên Linh cung yếu hơn Thiên Linh tông một chút, nhưng nếu so về nhân mạch thì Thiên Linh cung lại mạnh hơn Thiên Linh tông không ít đâu.Thiên Linh cung có không ít đệ tử đã tìm được đạo lữ mà xuất môn, tuy địa vị không quá cao nhưng mang một ít người về đây trợ giúp thì vẫn được.Triệu Hóa Long biết lời nói của mình có chút quá đáng, nhưng bị ăn một cát tát đau như thế thì làm sao ông ta có thể nuốt trôi được cơn giận này chứ.Ông ta lạnh lùng nói:“Cái tát này cuủa Thi cung chủ chính là muốn nhục nhã ta.Việc này không phải chỉ một câu đơn giản là có thể giải quyết xong được đâu.Nếu như ta nói sai thì tại sao ngươi nhất quyết không cho hắn lên đài thi đấu?Không phải ta muốn làm khó hắn, mà là do hắn đả thương đệ tử của chúng ta nên các ngươi nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời hợp lý.Còn cả việc hắn dám vu khống người tông môn ta có ý đồ cướp đoạt Long Huyết Thần Đan nữa.Các ngươi cho rằng Thiên Linh Tông chúng ta không có nổi một viên Long Huyết Thần Đan sao!”Triệu Hoá Long càng nói thì cáng tức giận, trước mặt nhiều người như vậy mà Thi Tuyết Vân lại cho ông ta một cái bạt tai.Nhắm mắt lại cũng biết chuyện này nhục nhã đến mức nào.“Thì sao? Ta nói lại một lần nữa, ta tin Thiên Vân sẽ không tuỳ tiện ra tay đánh người.Là đệ tử các ngươi muốn cướp đoạt linh đan trước.Dù tông môn các ngươi không thiếu một viên Long Huyết Thần đan, thế nhưng sẽ không dùng trên người đám phế vật này! Nếu vẫn khăng khăng đổ tội lên đầu Thiên Vân thì đưng mong ta sẽ khách sáo!”Khí thế trên người Thi Tuyết Vân còn chưa tan hết, lại một lần nữa dâng lên.Chỉ nháy mắt là nộ khí đã bốc lên ngùn ngụt.Nếu để Dịch Thiên Vân lên đài, thua là điều không phải bàn cãi gì nên chuyện này tạm không nói đến.Cái chính ở đây là huyết khi trong cơ thể hắn quá kém, nếu bị đập bay ra thì không chết cũng tàn.Cho nên dù thế nào đi nữa, chắc chắn Thi Tuyết Vân sẽ không nhượng bộ, đây là giới hạn cuối cùng của nàng!Tuy khí thế của nàng rất mạnh nhưng Dịch Vân Thiên đứng đằng sau lại nhất hết mọi khinh thường.Một nam nhân lại nhu nhược bất lực trốn sau lưng nữ nhân thì khác gì một tên mặt trắng ẻo lả ăn bám chứ.Ở thế giới… lấy võ làm đầu nay, đây đúng là mỗi sự sỉ nhục cực lớn..