Chương : 164
Thế Giới Khác.
Ở một thời không khác, nơi này bầu trời luôn một màu âm u bao trùm rộng khắp địa lục. Mây đen cuộn mình nhìn tựa như chốn sâu thẳm nơi địa ngục, còn có cũng chẳng thấy dấu hiệu gì của sự hiện diện của mặt trời cả.
Nơi này sơ lược có thể nhìn ra thấy nó rất đáng sợ, bởi bầu trời luôn một màu u ám cũng đã thôi đi. Đằng này mặt đất nó cũng là cằn cõi một màu đen kịt luôn, sơ lượt thấy chẳng có bóng cây nào.
Địa lục này bị chia cắt giữa hai thế lực lớn, gồm có bốn chủng tộc khác nhau cùng sinh hoạt. Ở đây, tình hình chiến sự rất lâu về trước dường như vẫn luôn bình yên. Ấy nhưng, riêng trăm năm gần đây thì đã bất đầu có dị động chiến tranh đến nơi rồi.
Ở tại địa lục u ám này nó có một thế lực được gọi là Yêu Tinh tộc, tộc này nó cũng có một đế chế cường quốc riêng, nhìn chung cũng có thể nói là cực thịnh vượng.
Cường quốc này vì muốn có ánh sáng cho dân chúng sinh sống, nên ở trung tâm thánh điện luôn có một thứ có thể kích hoạt phát ra ánh sáng thay thế cho bầu trời âm u. Ánh sáng này nó vẫn luôn ẩn mình sau làn mây đen kịt, khi đến lúc được thôi động thì nó mới ló dạng ra soi sáng cho tất cả.
Do thế nên ở đây cũng có thể chia làm ban ngày và ban đêm như ở thế giới bình thường. Cứ vậy dân chúng Yêu Tinh tộc cũng có thành trì lớn nhỏ thịnh vượng vô cùng, còn có cũng vậy mà canh tác trồng trọt cũng là rất thịnh.
- ---------...----------
Kinh đô thành lớn của Yêu Tinh tộc người người đông đúc tấp nập, sơ qua thì thấy dáng vẻ chuẩn con người nó rất là ít, còn lại thì là thấy rất nhiều yêu tinh đủ các màu da.
Yêu tinh điểm chung mi dài hoặc tai dài, hoặc có đặc điểm dị thường trên thân, và cuối cùng chung là không có cánh như thiên thần. Ấy nhưng cũng có một ít trường hợp cá biệt thì cũng có thể có cánh.
Kinh đô rộng lớn này thật có rất nhiều thứ khó có thể nhất thời tả ra rõ ràng hết được, vậy nên hiện trước cứ kể sơ qua về lực lượng của kinh đô này trước đã.
Quân đội Yêu Tinh tộc thật rất đa dạng nhiều loại, trong đó còn có một ít loại thuộc chuyên quyền chỉ riêng thần điện mới có thể ra lệnh. Đặc biệt nhất đó là một đội quân toàn tinh anh vẫn luôn được chúng yêu chúng toàn dân ngưỡng mộ trực thuộc giống như là cấm quân đặc biệt vậy.
Nhà cửa ở đây thì do khí hậu đặc thù chẳng có rừng cây tự nhiên gì, vậy nên nó toàn được xây nên toàn bộ là đất với đá. Do vậy thật càng khiến chắc chắn kiên cố hơn rất là nhiều.
Trung tâm kinh đô Yêu Tinh tộc có một quảng trường lớn được đặt một bức tượng cũng rất to lớn khủng bố. Bức tượng này không ai khác mà chính là người đứng đầu tộc của họ.
Bức tượng đứng sừng sửng hiên ngang trước thời gian dài vô tận, vẻ uy nghi của nó qua năm tháng thì vẫn luôn được chúng dân tôn thờ tin phục tuyệt đối.
Tượng lớn tựa núi cao vút khiến bất kì đâu trong thành cũng có thể nhìn được rõ ràng, còn có bức tượng này nó chính là của một giống nam nhân. Sau lưng bức tượng còn thấy rõ đôi cánh đang xếp gọn ở sau, nhìn chung rất là uy mãnh.
- ---------...----------
Ở một nơi chuyên tụ họp buôn bán hàng hóa người đông chen chân khó khăn, lúc này thấy ở một quán nước bên đường có một nhóm người yêu tinh cùng lão bản hình người buôn chuyện rất rôm rả.
Ngay lúc này một hài tử nhỏ bỗng từ bên trong quán lớn chạy ra gọi. "Cha.! Cha.! Người mau nhìn, mau nhìn kìa."
Lão bản cứ ngỡ chỉ là quán bên đường mà thôi, ấy nhưng thật chất lại là một quán thật bự mới đúng. Còn vài cái bàn đặt cho khách nhân bên đường nó cũng chỉ là trước cửa quán mà thôi. Làm vậy là hòng dễ dàng nhất cho những người không thích ở lại lâu đi vào trong làm gì.
"Cáp tử.! Con gọi cha làm gì.?" Lão bản liền quay đầu hỏi.
Cáp tử một tay chỉ hướng trên đường lớn nói. "Cha.! Là... là... Cấm quân thần điện kìa."
Mọi người đang uống nước nghỉ chân nghe vậy thì cũng ánh mắt nhìn qua vẻ rất ngưỡng mộ những người cấm quân này.
Một lão yêu thúc thúc liền vẻ vuốt râu bạc không kìm được lên tiếng nói. "Hàizz... Thật đúng là rất vinh quang nha. Nếu nhà ai mà có con cái được thần điện chiêu mộ làm cấm quân thì liền rất vang danh diệu tổ rồi đi."
"Đúng vậy.! Đúng vậy.!" Một thúc yêu khác cũng nói. "Cấm quân nó rất là vinh diệu, vậy nên muốn vào cũng thật là rất khó."
"Đúng thế... đúng thế...." Liền rất nhiều người cũng đồng tình đáp.
Bỗng Cáp tử nhỏ bé nhanh chóng lên tiếng. "Con sau này nhất định sẽ vào được cấm quân thần điện."
"Nhóc cũng muốn sao.?" Một lão yêu thúc vui vẻ hỏi lại.
Xong liền thấy cũng rất nhiều người bỗng cười rất vui vẻ. "Ha... ha... ha... Vậy nhóc phải cố gắng hơn nữa đấy... Đúng đấy.! Còn có nếu được thì cha của nhóc chắc sẽ rất vui ra mặt đấy... Ha... ha... ha..."
"Các vị xin đừng nghe hài tử nói lung tung làm gì." Lão bản vội lên tiếng cáo lời.
"Không sao.! Không sao.! Hài tử có chí như vậy là tốt mà thôi... Đúng đấy.! Lão bản thúc chớ khắc khe với hài tử làm gì. X... x... o... o..." Rất nhiều người cũng liền cười nói rất vui vẻ.
Lão yêu thúc thúc lúc đầu bỗng lại vuốt râu bạc lên tiếng. "Vậy Cáp tử là đã có dự định sẽ vào nhóm quân nào chưa.?"
"A.! Cái này có gì phải hỏi chứ, nhất định là nhóm quân Kim Yêu Diệu Linh uy danh đỉnh đỉnh rồi." Cáp tử rất ngây thơ đáp.
"Kim Yêu Diệu Linh.! Ồ... xem ra là muốn nhóm quân đứng đầu sao.... Ha... ha... ha... Nhóc xem ra cũng có mắt nhìn đấy... ha... ha... ha... X... x... o... o..."
Mọi người đều cười nói rất vui vẻ, ấy nhưng lão yêu thúc thúc kia thì lại chỉ vuốt râu bạc vẻ rất cô liêu xa cách. Ánh mắt của lão còn thấy ra vẻ rất đượm buồn khó có thể nói thành lời nữa.
Một yêu tinh trẻ tuổi bên cạnh thấy vậy liền khẽ nói. "Cha.! Người đừng quá suy nghĩ nhiều làm gì đâu."
"Hàizz... Thời gian quả quá vô tình.! Yêu Thần Quân danh hào đỉnh đỉnh xong pha chiến trận cùng với Ma Vương một thời.... ấy vậy mà giờ đã chẳng còn ai nhớ tới nữa rồi."
Con trai thứ ba của lão thúc nhỏ tuổi nóng nảy, thấy cha buồn thì liền có chút tức giận liền bèn hô nói với Cáp tử.
"Cáp tử.! Vậy chứ đệ có muốn đầu quân cho Yêu Thần Quân không.?"
"Yêu Thần Quân.!" Cáp tử vẻ rất nghi hoặc nói. "Yêu Thần Quân là nhóm quân của thành nhỏ ở đâu vậy đại ca ca.! Đệ xin lỗi vì thật chưa từng nghe tới nó."
"Đúng đấy.! Mọi người hình như cũng là cũng không biết qua." Một yêu niên trẻ tuổi bỗng rất quen thuộc với mọi người liền tiếp hướng lão thúc râu bạc hỏi.
"Vọng lão bá.! Lão bá là người tuổi rất dài rồi, vậy không biết người có biết hay không.?"
"À... à...." Vọng lão bá liền vẻ chẳng biết phải nói sao nữa, liền liếc xéo tam nhi xong lên tiếng.
"À.! Tam nhi tử chỉ là học ít không rõ nên chắc là đã vô tình nói đến một cái nhóm quân nhỏ ở nơi nào đó rồi đi. Vậy nên không đáng nhắc đến làm gì.!"
"À... à... Thì ra là vậy.!" Liền nhiều người cũng hiểu và gật đầu đồng tình, bởi tất cả bọn họ thế hệ bây giờ hầu như là chỉ có biết một nhóm uy danh đỉnh đỉnh lúc bấy giờ mà thôi. Còn về cái Yêu Thần Quân thì quả là quá xa xôi rồi.
Tam nhi tử Vọng lão cảm thấy rất uất ức, hai mắt đã rưng rưng muốn lên tiếng nói rõ cho tất cả biết Yêu Thần Quân nó là gì. Ấy nhưng y thấy vẻ nghiêm nghị của cha y thì cũng đành nuốt lời ngậm miệng.
Đại ca và nhị ca của y bên cạnh cũng là đều khẽ lắc đầu thở dài, bởi do cả hai nghĩ tam đệ chắc là còn nhỏ chưa hiểu chuyện rồi. Bởi chính hai người bọn họ đây cũng là vì ý của cha mới đầu quân Yêu Thần Quân.
Chứ thật cả nhà bọn họ cũng chẳng ai là biết rõ về cái Yêu Thần Quân là có gì ghê gớm đâu chứ.
Lão bản chủ quán thúc ấy lúc bấy giờ hai mắt cũng bỗng ánh lên một tia phức tạp, tiếp cũng bỗng khẽ thở dài một cái.
Vọng lão tuy vẻ nhìn đã già, ấy nhưng lại rất thính. Liền cũng đã phát hiện ra lão bản thân quen ngày nào hình như cũng là có biết Yêu Thần Quân.
Liền khiu mi Vọng lão bỗng thẳng thừng hướng lão bản dọ hỏi. "Tung lão bản.! Lão hình như là có biết qua Yêu Thần Quân sao.?"
Tung lão bản bị hỏi thẳng liền hơi khó xử nhìn qua, tiếp lão lại thấy nhi tử cùng mọi người quen hàng ngày cứ mắt nhìn vào lão chờ nghe chuyện như mọi khi.
Tung lão bản nhìn qua ánh mắt ngây thơ trong sáng của nhi tử thì liền như không muốn nó nghĩ sai theo lẽ thường, vậy nên liền quyết định nói ra.
"Yêu Thần Quân.! Danh trứ dưới duy chỉ một người, trên tất cả các nhóm quân bình thường khác. Tương truyền chính là trợ thủ đắc lực bên cạnh của Ma Vương."
"Ồ.... Bá khí như vậy.!..... X... x... o... o..." Liền rất nhiều khách quen nghe thế thì liền tin tưởng Tung lão bản, bởi họ thật với lão bản kết giao cũng là không ít thời gian đâu.
"A.! Trợ thủ của Ma Vương....!" Cáp tử lập tức như ngây ngốc vội hỏi. "Cha.! Cha mau kể cho con nghe đi."
"Đúng đấy.! Tung lão bản người hãy kể cho mọi người nghe xem... Đúng đấy kể đi.... Oa... Nhóm quân của Ma Vương đó nha.... Vậy... vậy... không phải thân phận nó là lớn nhất rồi sao a.... Còn có nếu nói vậy thì sao cho tới tận bây giờ vậy mà không ai biết được Yêu Thần Quân chứ.... X... x... o... o..."
Tung lão bản vẻ cười mỉa mai lên tiếng. "Không phải là cho tới bây giờ, mà nói chính xác nó chính là đã có từ khi Ma Vương còn tại rồi."
"Oa... Lâu như vậy á.... Vậy... vậy... bọn họ thân phận sao vẫn luôn được giấu kín vậy... x... x... o... o..."
"Hừ...." Tung lão bản hừ lạnh một tiếng nói. "Không phải bị giấu kín đâu.! Mà là do thời gian quá lâu rồi, vậy nên mọi người hiện chỉ nhớ đến cái trước mắt mà thôi đi."
- ---------...----------
Tung lão bản cứ vậy liền kể lại cái tương truyền sự tích cho mọi người cùng nghe một hồi rất lâu.
"Yêu Thần Quân có tới hai vị tướng quân.... Một băng tướng, một hỏa tướng, dưới họ còn có không ít các phó tướng rất cao cường... Tương truyền hỏa tướng từng vung tay một cái thì đã liền thiêu cháy cả một thành lớn của Ma tộc... X... x... o... o..."
Một hồi kể chiến tích lừng lẫy của Yêu Thần Quân, liền làm cho tất cả mọi người như chìm vào hư ảo. Vọng lão thì cứ càng nghe càng say sưa hãnh diện trong lòng, Cáp tử thì là hiện miệng đã mở lớn không khép lại được.
Cứ vậy mọi người cứ vô hình chung càng ngày càng đông hơn tụ tập dừng chân lại nghe kể truyện, bởi thật họ sống trong thời bình yên đã rất lâu rồi. Vậy nên tận mắt thấy qua chiến trận nó quả là rất xa vời.
Vậy nên chiến trường cường giả của Ma Vương thì càng thêm làm cho bọn họ rất lấy làm hứng thú, vô tình yêu tinh vô số một con đường lớn cũng vì thế mà càng nên tắt đường chẳng thể chen chân đi qua.
"Hay... Hay...." Mọi người thì cứ không ngừng khen hay với những trận đánh lớn nhỏ của Yêu Thần Quân qua lời kể của Tung lão bản.
Lão thúc bán hoa quả bên đường cùng nhi tử cũng bị thu hút nhìn qua nghe kể, liền lúc này nhi tử lại hỏi.
"Cha.! Yêu Thần Quân.... Con muốn được đi vào Yêu Thần Quân... Được dưới tay của Ma Vương mà làm việc."
Mẫu thân của y thấy vậy liền lên tiếng. "Hàizz... Yêu Thần Quân gì chứ.! Bộ con không nghe rõ là tương truyền thôi sao. Vậy nên nó cũng không phải là thật đâu, bởi nếu là thật thì mọi người chắc đã phải biết qua rồi."
Người cha nghe thê tử nói vậy thì liền cũng chỉ biết ngượng ngùng cười cười, bởi thật thế nhân bây giờ nó quả rất đúng với những gì thê tử vừa nói. Tiếp khẽ thở dài lão lại nói.
"Đại tử.! Con cầm chút hoa quả này tặng cho Tung thúc thúc đi."
"Vâng ạ.!" Ngoan ngoãn nhận lời Đại tử thân hình to lớn vẻ trưởng thành ấy nhưng tính tình rất hòa đồng, tiếp rủ thêm nữ nhi của lão bán hàng sấy khô bên cạnh đi cùng.
Cố chen qua đám đông Đại tử vừa đi vừa nói. "Muội nhanh lên chút đi mà."
Yêu tinh muội muội vẻ mới lớn hơi khó khăn chen lấn nói. "Huynh đợi muội chút.!"
- ---------...----------
Thêm một hồi lâu sau thì Tung lão bản cũng dừng lại uống một ngụm nước cho thấm giọng, tiếp lão lại nói.
"Hôm nay đến đây.! Bởi nếu kể hết thì nó có rất rất nhiều lắm, vậy nên chẳng thể một hai ngày là kể hết được đâu."
"Oa... Thêm một chút nữa đi... Đúng vậy.! Kể thêm một chút nữa đi...." Mọi người liền rất đông yêu cầu kể thêm.
Đại tử cùng với vị cô nương yêu tinh nhỏ kia cũng là rất cuồng nhiệt hô nói muốn nghe thêm, Cáp tử y cũng là rất mong chờ cha mình kể thêm. Riêng Tung lão và phu thê bán hoa quả bên đường thì vẻ rất hưởng thụ phong tình hồi tưởng về câu chuyện Tung lão bản vừa kể.
Tung lão bản khó xử lên tiếng. "Mọi người... mọi người... Cũng chỉ là tương truyền mà thôi, vậy nên cũng không có gì đặc biệt đâu.! Do vậy có gì để hôm khác lão sẽ tiếp cùng mọi người kể sau đi."
"Một chút nữa đi... Trời vẫn còn sớm lắm mà... Đúng đó Tung lão... Kể thêm chút nữa đi.... X... x... o... o..."
"Cha.! Người kể thêm một chút nữa đi...." Cáp tử cũng khẩn khiết van cầu.
"Hàizz..." Thở dài, Tung lão thấy vẻ nhi tử mà không đành lòng lên tiếng. "Được.! Nhưng chỉ thêm một chút nữa thôi đấy. Bởi chuyện về Ma Vương quả là có rất là nhiều lắm."
Cứ vậy Tung lão bản lại kể thêm một hồi lâu nữa, cho đến khi lần nữa nói xin tạm dừng vậy mà vẫn còn rất nhiều người vẫn còn rất không hài lòng cho dừng.
Tung lão bản khó khăn lắm mới có thể khướt từ rất nhiều khách quen hẹn hôm sau sẽ kể tiếp. Cứ vậy bọn họ mới chịu buông tha mà lần lượt rời đi.
Khi tình trạng đã quay lại bình thường rồi thì lúc này thấy phu thê bán hoa quả cũng đi qua ngồi cùng với Tung lão bản và Vong lão trò chuyện hỏi thêm.
Đại tử, yêu tinh muội muội, Cáp Tử và các vị nhi tử của Vong lão cũng là cùng đứng xung quanh một vòng không đi xa.
Lúc này Tung lão bản thấy phu thê thúc bán hoa quả thì liền nói. "Cự lão đệ.! Ngồi đi... ngồi đi..."
"Được.!" Cự thúc ngồi xuống xong liền hỏi. "Tung lão huynh.! Xem ra Yêu Thần Quân huynh đây cũng là biết không ít rồi đi."
"Không dám.! Không dám.! Cũng chỉ là buôn bán lâu năm nên mới biết được nhiều chuyện từ người khác mà thôi."
Vọng lão không mấy tin tưởng nói. "Tung lão đệ.! Yêu Thần Quân, quân kỷ nghiêm ngặt, nào đâu có dễ dàng có được thông tin nhiều như thế cơ chứ."
"À.! Cái này thì lão đệ cũng khó nói lắm, bởi những chuyện vừa kể nó cũng chỉ là nghe từ người khác mà thôi. Vậy nên độ đáng tin nó cũng là không đáng để nhắc tới đâu."
"Cũng đúng.! Nghe qua thì thấy Tung lão huynh cũng chỉ là kể đại khái mà thôi, còn chi tiết thì cũng chẳng kể rõ ràng bao nhiêu cả." Cự thúc cũng liền hiểu được.
"Ừ.! Chắc là lão đã nghĩ nhiều rồi." Vọng lão cũng đồng ý tạm cho qua.
Ấy nhưng bỗng Tung lão bản lại nói. "Thế sao Vọng huynh và Cự đệ lại biết về Yêu Thần Quân.?"
Ngay lập tức đám nhi tử tất cả cũng rất tò mò về cái vấn đề này, bởi hiện bọn họ hình như đã nhận ra một điều đó là Yêu Thần Quân nó là có tồn tại thật.
"Khụ... khục... khụ..." Vọng lão liền sặc chén nước trên tay ho khan không ngừng.
Cự thúc thì vẻ ngây ngô quay qua nhìn trời nói. "Thê tử.! Nhìn trời chắc cũng đã là giờ cơm rồi đi. Thôi.! Phu thê chúng ta mau dọn hàng rồi về nhanh thôi."
"Ừ.! Giờ hình như nó cũng muộn rồi." Thê tử cũng vẻ rất phối hợp giả ngây.
"Ườm....!" Cự thúc vẻ gật gù xong nhanh nói tiếp. "Vậy đệ xin về trước đây.! Hai huynh cứ việc tự nhiên đi."
Dứt lời phu thê Cự thúc liền nhanh như tên bay chạy một mạch đã qua tới bên kia đường lớn bất đầu dọn hàng luôn rồi.
Vọng lão thấy vậy liền biết Cự đệ có trá, còn có cũng phải khen là đệ ấy rất thông minh rồi. Liền lão cũng nhanh vội vụt tỉnh lên tiếng.
"Ây... dá... Áo đã bị ướt hết rồi a... Không được.! Phải nhanh về nhà thay ra mới được." Dứt lời lão liền nhanh cũng chạy đi nói vọng lại.
"Tung lão đệ.! Ta có việc rồi, hôm khác gặp vậy..." Tiếng vang hiện liền cũng đã khá xa mất rồi.
Đám nhi tử tất cả thấy rõ hết mọi chuyện liền rất đồng lòng nghĩ. "Có trá.!"
"Ươm... Ườm..." Yêu tinh muội muội nghe ra thì cũng gật gật đầu đồng ý.
Tung lão bản thì là trong lòng cũng rất kinh ngạc không thôi, bởi lão thật không nghĩ rằng hai lão huynh đệ đã quen biết nhiều năm này lại cũng là có ẩn tình không nhỏ đâu.
- ----------...----------
Ngày hôm sau.
Kinh đô Yêu Tinh Tộc hôm nay bỗng dân chúng một phen rất oanh động khắp mọi nơi, cho dù ngõ nhỏ đường lớn thì cũng là một tương truyền cực kì kinh thiên liên quan tới Yêu Thần Quân và Ma Vương.
Liền cho tới buổi sáng ngày hôm nay thì mọi ngã đường lại có một sự việc rất ly kỳ, đó chính là rất đông người hiện đều cùng một dòng đổ về một hướng.
"Này... Này... Các ngươi đi đâu đấy.?" Một tên yêu tinh nhà quê chưa hiểu chuyện liền hỏi.
"Hả... Ngươi là bị ngốc hay sao mà hỏi như vậy a..." Liền một yêu tinh trung niên rất kinh ngạc chớp chớp đôi mắt.
Một yêu tinh khác liền nói. "Bộ ngươi còn chưa biết hôm qua là có người kể truyện về sự tích của Ma Vương hay sao.?"
"Ma Vương á.!" Liền hắn rất kinh ngạc tiếp hỏi. "Chuyện Ma Vương thì có gì chưa biết đâu mà cần phải nghe hôm qua chứ.?"
"Ầy... Vậy là ngươi không biết rồi.! Bởi người này là kể rõ một nhóm quân qua từng chiến trường lớn nhỏ của Ma Vương đi qua đấy, rất chi tiết cụ thể rõ ràng, chứ không mơ mơ hồ hồ về Ma Vương là người lập quốc không đâu."
"Cái gì.....?" Y liền mở trừng mắt nói. "Không thể nào a... Ma Vương tại thế chẳng biết đã qua bao lâu rồi a... Vậy nên làm sao lại có thể có người hiểu rõ ràng nhiều chiến trường của ngài ấy được cơ chứ.?"
"Là ngươi chưa nghe kể qua đó thôi.! Bởi người này kể rất chính xác từng mảnh đất thành nào là xảy ra chiến trận, còn có trận đánh đó là đánh với ai, hao binh bao nhiêu, đánh bằng cách gì, đều là rất rõ ràng hết thảy luôn đó."
"Thật á...."
"Không tin thì tùy ngươi.! Giờ thì đừng cản trở để ta tiếp đi đến nơi đó nghe kể truyện nữa."
"Cái gì.... Hôm nay còn có nữa sao.?"
"Hàizz... Thật đúng là tên ngốc mà.!" Tiếp yêu tinh đáp lời kia liền chẳng bận tâm nữa nhanh chân rời đi.
Tên ngốc yêu tinh nhà quê thì miệng vẫn há hốc mồm không khép lại được, tiếp y vội cũng nhanh chân chạy nhanh như bay đuổi theo dòng người.
- ---------...----------
Tên yêu tinh nhà quê làn da đen thui đặc thù, tuy vẻ hơi ngốc nghếch, ấy nhưng sức khỏe thì phải rất đáng khen. Bởi tuy hắn biết được thông tin khá muộn, vậy mà hiện hắn cũng đã nhanh chóng chạy song hành cùng dòng người nhóm dẫn đầu.
Khi hắn tới nơi đường lớn kia thì rất nhanh dùng lực lớn chen chân vội vàng muốn tiến đến thật gần hàng đầu tiên để có thể nghe chuyện được rõ ràng.
Khi y đã rã rời toàn thân thì cũng đã liền thấy được cái khách lâu lớn của Tung lão bản rồi. Ấy nhưng lạ một điều là khách lâu này hiện vẫn chưa có mở cửa, mặc cho bên ngoài có rất nhiều người gọi lớn.
Phu thê Cự thúc bán hoa quả thấy tình hình có biến thì cũng lập tức im lặng nép mình bên đường chẳng dám xong qua hỏi thăm. Vọng lão cùng những nhi tử của mình thì cũng rất choáng váng trước tình hình, liền cũng trốn ở trong xe kéo không dám ra.
Tung lão bản thì hiện đang trốn ở sau hậu viện khách lâu không dám đi ra, bởi lão bấy giờ mới thật hiểu là mình tự chuốc phiền vào người rồi.
Trên gian phòng lớn tầng hai khách lâu, lúc này thấy có một nữ yêu tinh vẻ rất xinh đẹp cùng với đệ đệ Cáp tử lén nhìn xuống dưới đường xem xét tình hình.
"Oa.... Đông quá a..." Cáp tử rất kinh ngạc.
Vị yêu tinh tỷ tỷ khẽ cau chân mày vàng kim nói. "Cha đúng thật là... Tự nhiên lại kể chuyện tương truyền gì chứ.! Giờ thì hay rồi, liền cũng khó mà có thể sống yên ổn được rồi."
"Tỷ.! Vậy ra Yêu Thần Quân nó rất là uy mãnh rồi a.!"
"Uy mãnh gì chứ.! Chỉ toàn là lừa trẻ con thôi. Nếu phía vương quốc mà biết được có người đặc điều nói dối về chuyện của Ma Vương ngài ấy, thì cả nhà chúng ta cũng coi như xong luôn rồi."
"Oa... Không thể nào đi.! Bởi đệ hôm qua thấy được vẻ mặt của Vọng bá bá và Cự thúc thúc hình như là cũng biết về Yêu Thần Quân đó."
"Hừ... Đệ còn nhỏ chắc là hiểu nhầm rồi đó.! Bởi chuyện lớn như vậy cớ sao hiện đệ nhìn đi, tất cả đều là một đường đến đây để bao vây kìa."
Tức giận yêu tinh tỷ tỷ lại nói. "Còn có... còn có... Đa kinh động như vậy rồi thì ắt cấm quân vương quốc cũng sẽ nhanh chạy đến đây bắt chúng ta thôi."
"Oa.... Không thể nào a..." Cáp tử giờ mới nhận thức được chuyện của Ma Vương là không thể đem ra nói chơi được rồi, liền ngây thơ nói tiếp.
"Vậy... vậy... giờ chúng ta cứ nói đó chỉ là tương chuyền từ người khác là được rồi mà, phải không tỷ."
"Quan binh dễ nói chuyện như vậy sao.?"
"Vậy... vậy... Giờ chúng ta hãy mau ra giải thích với mọi người rồi bảo mọi người ra về là được mà, phải không tỷ."
Yêu tinh tỷ tỷ liền chỉ biết thở dài chẳng buồn mở lời nữa, ngay lúc này bỗng Tung lão đã đi đến đây rồi.
"Cáp tử.!" Bỗng Tung lão bản rất nhẹ nhàng nói. "Con có muốn gia nhập vào Yêu Thần Quân không.?"
"A.! Muốn... muốn..." Cáp tử trong vô thức rất nhanh đáp.
Yêu tinh tỷ tỷ liền. "Cha.! Sao người lại còn như vậy nữa chứ."
Tung lão bản không đáp mà chỉ khẽ mỉm cười, tiếp lão mắt nhìn ra bên ngoài liền thấy rất đông cấm quân cũng đã xuất hiện nơi này rồi.
Cấm quân nhanh chóng dẹp loạn mở đường tiến tới trước cửa khách lâu, tiếp một tên cầm đầu rất ra dáng nhanh chân bước xuống khỏi một con quái thú kỳ lạ.
Trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người thì hắn nhanh hai mắt sắc lãnh, lập tức hướng khách lâu hô lớn.
"Chủ nhân khách lâu mau ra chịu Tội......"
"Hả... Cái gì... Chịu tội.... Oa.. Xem ra lão bản là đặc điều nói sai sự thật về Ma Vương ngài ấy rồi đi.... X.. x.... o... o..." Liền mọi người lập tức rất xôn xao.
Yêu tinh nhà quê hắn dưới đường nghe vậy cũng là rất kinh ngạc không thôi, bởi hắn là đã bỏ luôn công việc ngày hôm nay để chạy đến đây nghe chuyện đó.
Đại tử và yêu tinh muội muội bên đường liền cũng rất là lo lắng, liền Đại tử quay sang bảo cha.
"Cha.! Yêu Thần Quân là nói dối sao.?"
Cự thúc thúc liền vẻ rất khó xử chẳng biết nên phải nói như thế nào cho phải, còn thê tử yêu tinh của y thì cũng vội nhanh quay mặt đi né tránh.
Vọng lão yêu tinh thì trốn bên trong xe kéo khẽ nói. "Yêu Thần Quân ngàn năm trước xảy ra biến cố liền đã thay đổi rất nhiều, hiện nó đã không còn được trọng dụng nữa rồi sao.... Hàizz..."
- ---------!!!----------
Ở một thời không khác, nơi này bầu trời luôn một màu âm u bao trùm rộng khắp địa lục. Mây đen cuộn mình nhìn tựa như chốn sâu thẳm nơi địa ngục, còn có cũng chẳng thấy dấu hiệu gì của sự hiện diện của mặt trời cả.
Nơi này sơ lược có thể nhìn ra thấy nó rất đáng sợ, bởi bầu trời luôn một màu u ám cũng đã thôi đi. Đằng này mặt đất nó cũng là cằn cõi một màu đen kịt luôn, sơ lượt thấy chẳng có bóng cây nào.
Địa lục này bị chia cắt giữa hai thế lực lớn, gồm có bốn chủng tộc khác nhau cùng sinh hoạt. Ở đây, tình hình chiến sự rất lâu về trước dường như vẫn luôn bình yên. Ấy nhưng, riêng trăm năm gần đây thì đã bất đầu có dị động chiến tranh đến nơi rồi.
Ở tại địa lục u ám này nó có một thế lực được gọi là Yêu Tinh tộc, tộc này nó cũng có một đế chế cường quốc riêng, nhìn chung cũng có thể nói là cực thịnh vượng.
Cường quốc này vì muốn có ánh sáng cho dân chúng sinh sống, nên ở trung tâm thánh điện luôn có một thứ có thể kích hoạt phát ra ánh sáng thay thế cho bầu trời âm u. Ánh sáng này nó vẫn luôn ẩn mình sau làn mây đen kịt, khi đến lúc được thôi động thì nó mới ló dạng ra soi sáng cho tất cả.
Do thế nên ở đây cũng có thể chia làm ban ngày và ban đêm như ở thế giới bình thường. Cứ vậy dân chúng Yêu Tinh tộc cũng có thành trì lớn nhỏ thịnh vượng vô cùng, còn có cũng vậy mà canh tác trồng trọt cũng là rất thịnh.
- ---------...----------
Kinh đô thành lớn của Yêu Tinh tộc người người đông đúc tấp nập, sơ qua thì thấy dáng vẻ chuẩn con người nó rất là ít, còn lại thì là thấy rất nhiều yêu tinh đủ các màu da.
Yêu tinh điểm chung mi dài hoặc tai dài, hoặc có đặc điểm dị thường trên thân, và cuối cùng chung là không có cánh như thiên thần. Ấy nhưng cũng có một ít trường hợp cá biệt thì cũng có thể có cánh.
Kinh đô rộng lớn này thật có rất nhiều thứ khó có thể nhất thời tả ra rõ ràng hết được, vậy nên hiện trước cứ kể sơ qua về lực lượng của kinh đô này trước đã.
Quân đội Yêu Tinh tộc thật rất đa dạng nhiều loại, trong đó còn có một ít loại thuộc chuyên quyền chỉ riêng thần điện mới có thể ra lệnh. Đặc biệt nhất đó là một đội quân toàn tinh anh vẫn luôn được chúng yêu chúng toàn dân ngưỡng mộ trực thuộc giống như là cấm quân đặc biệt vậy.
Nhà cửa ở đây thì do khí hậu đặc thù chẳng có rừng cây tự nhiên gì, vậy nên nó toàn được xây nên toàn bộ là đất với đá. Do vậy thật càng khiến chắc chắn kiên cố hơn rất là nhiều.
Trung tâm kinh đô Yêu Tinh tộc có một quảng trường lớn được đặt một bức tượng cũng rất to lớn khủng bố. Bức tượng này không ai khác mà chính là người đứng đầu tộc của họ.
Bức tượng đứng sừng sửng hiên ngang trước thời gian dài vô tận, vẻ uy nghi của nó qua năm tháng thì vẫn luôn được chúng dân tôn thờ tin phục tuyệt đối.
Tượng lớn tựa núi cao vút khiến bất kì đâu trong thành cũng có thể nhìn được rõ ràng, còn có bức tượng này nó chính là của một giống nam nhân. Sau lưng bức tượng còn thấy rõ đôi cánh đang xếp gọn ở sau, nhìn chung rất là uy mãnh.
- ---------...----------
Ở một nơi chuyên tụ họp buôn bán hàng hóa người đông chen chân khó khăn, lúc này thấy ở một quán nước bên đường có một nhóm người yêu tinh cùng lão bản hình người buôn chuyện rất rôm rả.
Ngay lúc này một hài tử nhỏ bỗng từ bên trong quán lớn chạy ra gọi. "Cha.! Cha.! Người mau nhìn, mau nhìn kìa."
Lão bản cứ ngỡ chỉ là quán bên đường mà thôi, ấy nhưng thật chất lại là một quán thật bự mới đúng. Còn vài cái bàn đặt cho khách nhân bên đường nó cũng chỉ là trước cửa quán mà thôi. Làm vậy là hòng dễ dàng nhất cho những người không thích ở lại lâu đi vào trong làm gì.
"Cáp tử.! Con gọi cha làm gì.?" Lão bản liền quay đầu hỏi.
Cáp tử một tay chỉ hướng trên đường lớn nói. "Cha.! Là... là... Cấm quân thần điện kìa."
Mọi người đang uống nước nghỉ chân nghe vậy thì cũng ánh mắt nhìn qua vẻ rất ngưỡng mộ những người cấm quân này.
Một lão yêu thúc thúc liền vẻ vuốt râu bạc không kìm được lên tiếng nói. "Hàizz... Thật đúng là rất vinh quang nha. Nếu nhà ai mà có con cái được thần điện chiêu mộ làm cấm quân thì liền rất vang danh diệu tổ rồi đi."
"Đúng vậy.! Đúng vậy.!" Một thúc yêu khác cũng nói. "Cấm quân nó rất là vinh diệu, vậy nên muốn vào cũng thật là rất khó."
"Đúng thế... đúng thế...." Liền rất nhiều người cũng đồng tình đáp.
Bỗng Cáp tử nhỏ bé nhanh chóng lên tiếng. "Con sau này nhất định sẽ vào được cấm quân thần điện."
"Nhóc cũng muốn sao.?" Một lão yêu thúc vui vẻ hỏi lại.
Xong liền thấy cũng rất nhiều người bỗng cười rất vui vẻ. "Ha... ha... ha... Vậy nhóc phải cố gắng hơn nữa đấy... Đúng đấy.! Còn có nếu được thì cha của nhóc chắc sẽ rất vui ra mặt đấy... Ha... ha... ha..."
"Các vị xin đừng nghe hài tử nói lung tung làm gì." Lão bản vội lên tiếng cáo lời.
"Không sao.! Không sao.! Hài tử có chí như vậy là tốt mà thôi... Đúng đấy.! Lão bản thúc chớ khắc khe với hài tử làm gì. X... x... o... o..." Rất nhiều người cũng liền cười nói rất vui vẻ.
Lão yêu thúc thúc lúc đầu bỗng lại vuốt râu bạc lên tiếng. "Vậy Cáp tử là đã có dự định sẽ vào nhóm quân nào chưa.?"
"A.! Cái này có gì phải hỏi chứ, nhất định là nhóm quân Kim Yêu Diệu Linh uy danh đỉnh đỉnh rồi." Cáp tử rất ngây thơ đáp.
"Kim Yêu Diệu Linh.! Ồ... xem ra là muốn nhóm quân đứng đầu sao.... Ha... ha... ha... Nhóc xem ra cũng có mắt nhìn đấy... ha... ha... ha... X... x... o... o..."
Mọi người đều cười nói rất vui vẻ, ấy nhưng lão yêu thúc thúc kia thì lại chỉ vuốt râu bạc vẻ rất cô liêu xa cách. Ánh mắt của lão còn thấy ra vẻ rất đượm buồn khó có thể nói thành lời nữa.
Một yêu tinh trẻ tuổi bên cạnh thấy vậy liền khẽ nói. "Cha.! Người đừng quá suy nghĩ nhiều làm gì đâu."
"Hàizz... Thời gian quả quá vô tình.! Yêu Thần Quân danh hào đỉnh đỉnh xong pha chiến trận cùng với Ma Vương một thời.... ấy vậy mà giờ đã chẳng còn ai nhớ tới nữa rồi."
Con trai thứ ba của lão thúc nhỏ tuổi nóng nảy, thấy cha buồn thì liền có chút tức giận liền bèn hô nói với Cáp tử.
"Cáp tử.! Vậy chứ đệ có muốn đầu quân cho Yêu Thần Quân không.?"
"Yêu Thần Quân.!" Cáp tử vẻ rất nghi hoặc nói. "Yêu Thần Quân là nhóm quân của thành nhỏ ở đâu vậy đại ca ca.! Đệ xin lỗi vì thật chưa từng nghe tới nó."
"Đúng đấy.! Mọi người hình như cũng là cũng không biết qua." Một yêu niên trẻ tuổi bỗng rất quen thuộc với mọi người liền tiếp hướng lão thúc râu bạc hỏi.
"Vọng lão bá.! Lão bá là người tuổi rất dài rồi, vậy không biết người có biết hay không.?"
"À... à...." Vọng lão bá liền vẻ chẳng biết phải nói sao nữa, liền liếc xéo tam nhi xong lên tiếng.
"À.! Tam nhi tử chỉ là học ít không rõ nên chắc là đã vô tình nói đến một cái nhóm quân nhỏ ở nơi nào đó rồi đi. Vậy nên không đáng nhắc đến làm gì.!"
"À... à... Thì ra là vậy.!" Liền nhiều người cũng hiểu và gật đầu đồng tình, bởi tất cả bọn họ thế hệ bây giờ hầu như là chỉ có biết một nhóm uy danh đỉnh đỉnh lúc bấy giờ mà thôi. Còn về cái Yêu Thần Quân thì quả là quá xa xôi rồi.
Tam nhi tử Vọng lão cảm thấy rất uất ức, hai mắt đã rưng rưng muốn lên tiếng nói rõ cho tất cả biết Yêu Thần Quân nó là gì. Ấy nhưng y thấy vẻ nghiêm nghị của cha y thì cũng đành nuốt lời ngậm miệng.
Đại ca và nhị ca của y bên cạnh cũng là đều khẽ lắc đầu thở dài, bởi do cả hai nghĩ tam đệ chắc là còn nhỏ chưa hiểu chuyện rồi. Bởi chính hai người bọn họ đây cũng là vì ý của cha mới đầu quân Yêu Thần Quân.
Chứ thật cả nhà bọn họ cũng chẳng ai là biết rõ về cái Yêu Thần Quân là có gì ghê gớm đâu chứ.
Lão bản chủ quán thúc ấy lúc bấy giờ hai mắt cũng bỗng ánh lên một tia phức tạp, tiếp cũng bỗng khẽ thở dài một cái.
Vọng lão tuy vẻ nhìn đã già, ấy nhưng lại rất thính. Liền cũng đã phát hiện ra lão bản thân quen ngày nào hình như cũng là có biết Yêu Thần Quân.
Liền khiu mi Vọng lão bỗng thẳng thừng hướng lão bản dọ hỏi. "Tung lão bản.! Lão hình như là có biết qua Yêu Thần Quân sao.?"
Tung lão bản bị hỏi thẳng liền hơi khó xử nhìn qua, tiếp lão lại thấy nhi tử cùng mọi người quen hàng ngày cứ mắt nhìn vào lão chờ nghe chuyện như mọi khi.
Tung lão bản nhìn qua ánh mắt ngây thơ trong sáng của nhi tử thì liền như không muốn nó nghĩ sai theo lẽ thường, vậy nên liền quyết định nói ra.
"Yêu Thần Quân.! Danh trứ dưới duy chỉ một người, trên tất cả các nhóm quân bình thường khác. Tương truyền chính là trợ thủ đắc lực bên cạnh của Ma Vương."
"Ồ.... Bá khí như vậy.!..... X... x... o... o..." Liền rất nhiều khách quen nghe thế thì liền tin tưởng Tung lão bản, bởi họ thật với lão bản kết giao cũng là không ít thời gian đâu.
"A.! Trợ thủ của Ma Vương....!" Cáp tử lập tức như ngây ngốc vội hỏi. "Cha.! Cha mau kể cho con nghe đi."
"Đúng đấy.! Tung lão bản người hãy kể cho mọi người nghe xem... Đúng đấy kể đi.... Oa... Nhóm quân của Ma Vương đó nha.... Vậy... vậy... không phải thân phận nó là lớn nhất rồi sao a.... Còn có nếu nói vậy thì sao cho tới tận bây giờ vậy mà không ai biết được Yêu Thần Quân chứ.... X... x... o... o..."
Tung lão bản vẻ cười mỉa mai lên tiếng. "Không phải là cho tới bây giờ, mà nói chính xác nó chính là đã có từ khi Ma Vương còn tại rồi."
"Oa... Lâu như vậy á.... Vậy... vậy... bọn họ thân phận sao vẫn luôn được giấu kín vậy... x... x... o... o..."
"Hừ...." Tung lão bản hừ lạnh một tiếng nói. "Không phải bị giấu kín đâu.! Mà là do thời gian quá lâu rồi, vậy nên mọi người hiện chỉ nhớ đến cái trước mắt mà thôi đi."
- ---------...----------
Tung lão bản cứ vậy liền kể lại cái tương truyền sự tích cho mọi người cùng nghe một hồi rất lâu.
"Yêu Thần Quân có tới hai vị tướng quân.... Một băng tướng, một hỏa tướng, dưới họ còn có không ít các phó tướng rất cao cường... Tương truyền hỏa tướng từng vung tay một cái thì đã liền thiêu cháy cả một thành lớn của Ma tộc... X... x... o... o..."
Một hồi kể chiến tích lừng lẫy của Yêu Thần Quân, liền làm cho tất cả mọi người như chìm vào hư ảo. Vọng lão thì cứ càng nghe càng say sưa hãnh diện trong lòng, Cáp tử thì là hiện miệng đã mở lớn không khép lại được.
Cứ vậy mọi người cứ vô hình chung càng ngày càng đông hơn tụ tập dừng chân lại nghe kể truyện, bởi thật họ sống trong thời bình yên đã rất lâu rồi. Vậy nên tận mắt thấy qua chiến trận nó quả là rất xa vời.
Vậy nên chiến trường cường giả của Ma Vương thì càng thêm làm cho bọn họ rất lấy làm hứng thú, vô tình yêu tinh vô số một con đường lớn cũng vì thế mà càng nên tắt đường chẳng thể chen chân đi qua.
"Hay... Hay...." Mọi người thì cứ không ngừng khen hay với những trận đánh lớn nhỏ của Yêu Thần Quân qua lời kể của Tung lão bản.
Lão thúc bán hoa quả bên đường cùng nhi tử cũng bị thu hút nhìn qua nghe kể, liền lúc này nhi tử lại hỏi.
"Cha.! Yêu Thần Quân.... Con muốn được đi vào Yêu Thần Quân... Được dưới tay của Ma Vương mà làm việc."
Mẫu thân của y thấy vậy liền lên tiếng. "Hàizz... Yêu Thần Quân gì chứ.! Bộ con không nghe rõ là tương truyền thôi sao. Vậy nên nó cũng không phải là thật đâu, bởi nếu là thật thì mọi người chắc đã phải biết qua rồi."
Người cha nghe thê tử nói vậy thì liền cũng chỉ biết ngượng ngùng cười cười, bởi thật thế nhân bây giờ nó quả rất đúng với những gì thê tử vừa nói. Tiếp khẽ thở dài lão lại nói.
"Đại tử.! Con cầm chút hoa quả này tặng cho Tung thúc thúc đi."
"Vâng ạ.!" Ngoan ngoãn nhận lời Đại tử thân hình to lớn vẻ trưởng thành ấy nhưng tính tình rất hòa đồng, tiếp rủ thêm nữ nhi của lão bán hàng sấy khô bên cạnh đi cùng.
Cố chen qua đám đông Đại tử vừa đi vừa nói. "Muội nhanh lên chút đi mà."
Yêu tinh muội muội vẻ mới lớn hơi khó khăn chen lấn nói. "Huynh đợi muội chút.!"
- ---------...----------
Thêm một hồi lâu sau thì Tung lão bản cũng dừng lại uống một ngụm nước cho thấm giọng, tiếp lão lại nói.
"Hôm nay đến đây.! Bởi nếu kể hết thì nó có rất rất nhiều lắm, vậy nên chẳng thể một hai ngày là kể hết được đâu."
"Oa... Thêm một chút nữa đi... Đúng vậy.! Kể thêm một chút nữa đi...." Mọi người liền rất đông yêu cầu kể thêm.
Đại tử cùng với vị cô nương yêu tinh nhỏ kia cũng là rất cuồng nhiệt hô nói muốn nghe thêm, Cáp tử y cũng là rất mong chờ cha mình kể thêm. Riêng Tung lão và phu thê bán hoa quả bên đường thì vẻ rất hưởng thụ phong tình hồi tưởng về câu chuyện Tung lão bản vừa kể.
Tung lão bản khó xử lên tiếng. "Mọi người... mọi người... Cũng chỉ là tương truyền mà thôi, vậy nên cũng không có gì đặc biệt đâu.! Do vậy có gì để hôm khác lão sẽ tiếp cùng mọi người kể sau đi."
"Một chút nữa đi... Trời vẫn còn sớm lắm mà... Đúng đó Tung lão... Kể thêm chút nữa đi.... X... x... o... o..."
"Cha.! Người kể thêm một chút nữa đi...." Cáp tử cũng khẩn khiết van cầu.
"Hàizz..." Thở dài, Tung lão thấy vẻ nhi tử mà không đành lòng lên tiếng. "Được.! Nhưng chỉ thêm một chút nữa thôi đấy. Bởi chuyện về Ma Vương quả là có rất là nhiều lắm."
Cứ vậy Tung lão bản lại kể thêm một hồi lâu nữa, cho đến khi lần nữa nói xin tạm dừng vậy mà vẫn còn rất nhiều người vẫn còn rất không hài lòng cho dừng.
Tung lão bản khó khăn lắm mới có thể khướt từ rất nhiều khách quen hẹn hôm sau sẽ kể tiếp. Cứ vậy bọn họ mới chịu buông tha mà lần lượt rời đi.
Khi tình trạng đã quay lại bình thường rồi thì lúc này thấy phu thê bán hoa quả cũng đi qua ngồi cùng với Tung lão bản và Vong lão trò chuyện hỏi thêm.
Đại tử, yêu tinh muội muội, Cáp Tử và các vị nhi tử của Vong lão cũng là cùng đứng xung quanh một vòng không đi xa.
Lúc này Tung lão bản thấy phu thê thúc bán hoa quả thì liền nói. "Cự lão đệ.! Ngồi đi... ngồi đi..."
"Được.!" Cự thúc ngồi xuống xong liền hỏi. "Tung lão huynh.! Xem ra Yêu Thần Quân huynh đây cũng là biết không ít rồi đi."
"Không dám.! Không dám.! Cũng chỉ là buôn bán lâu năm nên mới biết được nhiều chuyện từ người khác mà thôi."
Vọng lão không mấy tin tưởng nói. "Tung lão đệ.! Yêu Thần Quân, quân kỷ nghiêm ngặt, nào đâu có dễ dàng có được thông tin nhiều như thế cơ chứ."
"À.! Cái này thì lão đệ cũng khó nói lắm, bởi những chuyện vừa kể nó cũng chỉ là nghe từ người khác mà thôi. Vậy nên độ đáng tin nó cũng là không đáng để nhắc tới đâu."
"Cũng đúng.! Nghe qua thì thấy Tung lão huynh cũng chỉ là kể đại khái mà thôi, còn chi tiết thì cũng chẳng kể rõ ràng bao nhiêu cả." Cự thúc cũng liền hiểu được.
"Ừ.! Chắc là lão đã nghĩ nhiều rồi." Vọng lão cũng đồng ý tạm cho qua.
Ấy nhưng bỗng Tung lão bản lại nói. "Thế sao Vọng huynh và Cự đệ lại biết về Yêu Thần Quân.?"
Ngay lập tức đám nhi tử tất cả cũng rất tò mò về cái vấn đề này, bởi hiện bọn họ hình như đã nhận ra một điều đó là Yêu Thần Quân nó là có tồn tại thật.
"Khụ... khục... khụ..." Vọng lão liền sặc chén nước trên tay ho khan không ngừng.
Cự thúc thì vẻ ngây ngô quay qua nhìn trời nói. "Thê tử.! Nhìn trời chắc cũng đã là giờ cơm rồi đi. Thôi.! Phu thê chúng ta mau dọn hàng rồi về nhanh thôi."
"Ừ.! Giờ hình như nó cũng muộn rồi." Thê tử cũng vẻ rất phối hợp giả ngây.
"Ườm....!" Cự thúc vẻ gật gù xong nhanh nói tiếp. "Vậy đệ xin về trước đây.! Hai huynh cứ việc tự nhiên đi."
Dứt lời phu thê Cự thúc liền nhanh như tên bay chạy một mạch đã qua tới bên kia đường lớn bất đầu dọn hàng luôn rồi.
Vọng lão thấy vậy liền biết Cự đệ có trá, còn có cũng phải khen là đệ ấy rất thông minh rồi. Liền lão cũng nhanh vội vụt tỉnh lên tiếng.
"Ây... dá... Áo đã bị ướt hết rồi a... Không được.! Phải nhanh về nhà thay ra mới được." Dứt lời lão liền nhanh cũng chạy đi nói vọng lại.
"Tung lão đệ.! Ta có việc rồi, hôm khác gặp vậy..." Tiếng vang hiện liền cũng đã khá xa mất rồi.
Đám nhi tử tất cả thấy rõ hết mọi chuyện liền rất đồng lòng nghĩ. "Có trá.!"
"Ươm... Ườm..." Yêu tinh muội muội nghe ra thì cũng gật gật đầu đồng ý.
Tung lão bản thì là trong lòng cũng rất kinh ngạc không thôi, bởi lão thật không nghĩ rằng hai lão huynh đệ đã quen biết nhiều năm này lại cũng là có ẩn tình không nhỏ đâu.
- ----------...----------
Ngày hôm sau.
Kinh đô Yêu Tinh Tộc hôm nay bỗng dân chúng một phen rất oanh động khắp mọi nơi, cho dù ngõ nhỏ đường lớn thì cũng là một tương truyền cực kì kinh thiên liên quan tới Yêu Thần Quân và Ma Vương.
Liền cho tới buổi sáng ngày hôm nay thì mọi ngã đường lại có một sự việc rất ly kỳ, đó chính là rất đông người hiện đều cùng một dòng đổ về một hướng.
"Này... Này... Các ngươi đi đâu đấy.?" Một tên yêu tinh nhà quê chưa hiểu chuyện liền hỏi.
"Hả... Ngươi là bị ngốc hay sao mà hỏi như vậy a..." Liền một yêu tinh trung niên rất kinh ngạc chớp chớp đôi mắt.
Một yêu tinh khác liền nói. "Bộ ngươi còn chưa biết hôm qua là có người kể truyện về sự tích của Ma Vương hay sao.?"
"Ma Vương á.!" Liền hắn rất kinh ngạc tiếp hỏi. "Chuyện Ma Vương thì có gì chưa biết đâu mà cần phải nghe hôm qua chứ.?"
"Ầy... Vậy là ngươi không biết rồi.! Bởi người này là kể rõ một nhóm quân qua từng chiến trường lớn nhỏ của Ma Vương đi qua đấy, rất chi tiết cụ thể rõ ràng, chứ không mơ mơ hồ hồ về Ma Vương là người lập quốc không đâu."
"Cái gì.....?" Y liền mở trừng mắt nói. "Không thể nào a... Ma Vương tại thế chẳng biết đã qua bao lâu rồi a... Vậy nên làm sao lại có thể có người hiểu rõ ràng nhiều chiến trường của ngài ấy được cơ chứ.?"
"Là ngươi chưa nghe kể qua đó thôi.! Bởi người này kể rất chính xác từng mảnh đất thành nào là xảy ra chiến trận, còn có trận đánh đó là đánh với ai, hao binh bao nhiêu, đánh bằng cách gì, đều là rất rõ ràng hết thảy luôn đó."
"Thật á...."
"Không tin thì tùy ngươi.! Giờ thì đừng cản trở để ta tiếp đi đến nơi đó nghe kể truyện nữa."
"Cái gì.... Hôm nay còn có nữa sao.?"
"Hàizz... Thật đúng là tên ngốc mà.!" Tiếp yêu tinh đáp lời kia liền chẳng bận tâm nữa nhanh chân rời đi.
Tên ngốc yêu tinh nhà quê thì miệng vẫn há hốc mồm không khép lại được, tiếp y vội cũng nhanh chân chạy nhanh như bay đuổi theo dòng người.
- ---------...----------
Tên yêu tinh nhà quê làn da đen thui đặc thù, tuy vẻ hơi ngốc nghếch, ấy nhưng sức khỏe thì phải rất đáng khen. Bởi tuy hắn biết được thông tin khá muộn, vậy mà hiện hắn cũng đã nhanh chóng chạy song hành cùng dòng người nhóm dẫn đầu.
Khi hắn tới nơi đường lớn kia thì rất nhanh dùng lực lớn chen chân vội vàng muốn tiến đến thật gần hàng đầu tiên để có thể nghe chuyện được rõ ràng.
Khi y đã rã rời toàn thân thì cũng đã liền thấy được cái khách lâu lớn của Tung lão bản rồi. Ấy nhưng lạ một điều là khách lâu này hiện vẫn chưa có mở cửa, mặc cho bên ngoài có rất nhiều người gọi lớn.
Phu thê Cự thúc bán hoa quả thấy tình hình có biến thì cũng lập tức im lặng nép mình bên đường chẳng dám xong qua hỏi thăm. Vọng lão cùng những nhi tử của mình thì cũng rất choáng váng trước tình hình, liền cũng trốn ở trong xe kéo không dám ra.
Tung lão bản thì hiện đang trốn ở sau hậu viện khách lâu không dám đi ra, bởi lão bấy giờ mới thật hiểu là mình tự chuốc phiền vào người rồi.
Trên gian phòng lớn tầng hai khách lâu, lúc này thấy có một nữ yêu tinh vẻ rất xinh đẹp cùng với đệ đệ Cáp tử lén nhìn xuống dưới đường xem xét tình hình.
"Oa.... Đông quá a..." Cáp tử rất kinh ngạc.
Vị yêu tinh tỷ tỷ khẽ cau chân mày vàng kim nói. "Cha đúng thật là... Tự nhiên lại kể chuyện tương truyền gì chứ.! Giờ thì hay rồi, liền cũng khó mà có thể sống yên ổn được rồi."
"Tỷ.! Vậy ra Yêu Thần Quân nó rất là uy mãnh rồi a.!"
"Uy mãnh gì chứ.! Chỉ toàn là lừa trẻ con thôi. Nếu phía vương quốc mà biết được có người đặc điều nói dối về chuyện của Ma Vương ngài ấy, thì cả nhà chúng ta cũng coi như xong luôn rồi."
"Oa... Không thể nào đi.! Bởi đệ hôm qua thấy được vẻ mặt của Vọng bá bá và Cự thúc thúc hình như là cũng biết về Yêu Thần Quân đó."
"Hừ... Đệ còn nhỏ chắc là hiểu nhầm rồi đó.! Bởi chuyện lớn như vậy cớ sao hiện đệ nhìn đi, tất cả đều là một đường đến đây để bao vây kìa."
Tức giận yêu tinh tỷ tỷ lại nói. "Còn có... còn có... Đa kinh động như vậy rồi thì ắt cấm quân vương quốc cũng sẽ nhanh chạy đến đây bắt chúng ta thôi."
"Oa.... Không thể nào a..." Cáp tử giờ mới nhận thức được chuyện của Ma Vương là không thể đem ra nói chơi được rồi, liền ngây thơ nói tiếp.
"Vậy... vậy... giờ chúng ta cứ nói đó chỉ là tương chuyền từ người khác là được rồi mà, phải không tỷ."
"Quan binh dễ nói chuyện như vậy sao.?"
"Vậy... vậy... Giờ chúng ta hãy mau ra giải thích với mọi người rồi bảo mọi người ra về là được mà, phải không tỷ."
Yêu tinh tỷ tỷ liền chỉ biết thở dài chẳng buồn mở lời nữa, ngay lúc này bỗng Tung lão đã đi đến đây rồi.
"Cáp tử.!" Bỗng Tung lão bản rất nhẹ nhàng nói. "Con có muốn gia nhập vào Yêu Thần Quân không.?"
"A.! Muốn... muốn..." Cáp tử trong vô thức rất nhanh đáp.
Yêu tinh tỷ tỷ liền. "Cha.! Sao người lại còn như vậy nữa chứ."
Tung lão bản không đáp mà chỉ khẽ mỉm cười, tiếp lão mắt nhìn ra bên ngoài liền thấy rất đông cấm quân cũng đã xuất hiện nơi này rồi.
Cấm quân nhanh chóng dẹp loạn mở đường tiến tới trước cửa khách lâu, tiếp một tên cầm đầu rất ra dáng nhanh chân bước xuống khỏi một con quái thú kỳ lạ.
Trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người thì hắn nhanh hai mắt sắc lãnh, lập tức hướng khách lâu hô lớn.
"Chủ nhân khách lâu mau ra chịu Tội......"
"Hả... Cái gì... Chịu tội.... Oa.. Xem ra lão bản là đặc điều nói sai sự thật về Ma Vương ngài ấy rồi đi.... X.. x.... o... o..." Liền mọi người lập tức rất xôn xao.
Yêu tinh nhà quê hắn dưới đường nghe vậy cũng là rất kinh ngạc không thôi, bởi hắn là đã bỏ luôn công việc ngày hôm nay để chạy đến đây nghe chuyện đó.
Đại tử và yêu tinh muội muội bên đường liền cũng rất là lo lắng, liền Đại tử quay sang bảo cha.
"Cha.! Yêu Thần Quân là nói dối sao.?"
Cự thúc thúc liền vẻ rất khó xử chẳng biết nên phải nói như thế nào cho phải, còn thê tử yêu tinh của y thì cũng vội nhanh quay mặt đi né tránh.
Vọng lão yêu tinh thì trốn bên trong xe kéo khẽ nói. "Yêu Thần Quân ngàn năm trước xảy ra biến cố liền đã thay đổi rất nhiều, hiện nó đã không còn được trọng dụng nữa rồi sao.... Hàizz..."
- ---------!!!----------