Chương : 1
Rầm Rầm! Hắc Vụ.....Gió......Sấm sét......nhao nhao réo gọi! Ba luồng năng lượng thuộc tính chớp động quay tròn quanh khỏa châu!
- Hộc hộc......! Ha Ha Ha.... giết ta đi, có giỏi liền nhắm vào ta!
Thiếu niên khắc khổ sinh cơ tán loạn dần tiêu thất, hắn cười ngây dại cười đau đớn, nổi khổ mà hắn đang mang thật không phải phàm nhân có thể chịu đựng.
Hắn nguyên danh Lâm Thần là 1 tuyệt thế thiên tài sở hữu Thánh phẩm linh căn tam thuộc tính mà lại là ngoài ngũ hành tam hệ Lôi Phong Ám. Một tuyệt thế thiên tài sở hữu tam hệ dị chủng linh căn đáng lẽ phải được tông môn tu tiên trọng điểm bồi dưỡng nhưng........
Ha Ha Ha............ lòng người sâu cạn nan chi lộ! Lòng tham là thứ mà con người sinh ra đều mang theo, bất di bất dịch quy tắc: trước lợi ích tài phú, gì mà chính đạo hay ma đạo, gì mà huynh đệ tình thâm vào sinh ra tử, gì mà người tốt.......rặt 1 lũ giả nhân giả nghĩa!
Lâm Thần hắn phiền muộn nhất là chưa thể tận diệt kẻ thù hại mình. Hiện trạng bây giờ không cho phép hắn làm điều đó, đúng hắn bị phản bội mà còn là bởi chính đồng môn huynh đệ.
Từ khi bị phát hiện ra thiên phú tam hệ linh căn hắn đã được tông môn bồi dưỡng tận răng. Hắn cũng đơn thuần không phụ tông môn đem tu vi của bản thân nhanh chóng tăng tới Kết Đan Cảnh. Tiếc thay.......hư......tông môn chỉ xem hắn là nguồn tài phú hình người mà thôi!
Ngày hắn tấn thăng Kết Đan lại là ngày cuộc đời của 1 thiên tài đang trên đỉnh vinh quang rơi xuống vạn trượng! Hắn bị triệt để lợi dụng từ ban đầu, bọn họ chỉ xem hắn như 1 con súc sinh đồng dạng!
Vạn Pháp Tông là môn phái tu tiên đứng đầu Đại Lục cũng là nơi truyền kì về 1 tuyệt thế thiên tài Lâm Thần vẫn lạc! Tông chủ Vạn Pháp Tông từ khi phát hiện ra tuyệt thế linh căn của Lâm Thần đã đánh chủ ý đến nó. Nhưng chỉ khi linh căn phát triển thành tiên đan hắn mới có thể cướp được linh căn!
Người kế thừa linh căn lại là con trai hắn Thanh Thiên, ngay từ đầu Thanh Thiên đã được thiết kế kề cận Lâm Thần làm bằng hữu với hắn.Thanh Thiên lần này đến lần khác chiếm được lòng tin của Lâm Thần nên mới dụ Lâm Thần giao linh hồn bản nguyên ra.
Đúng vậy để thu lấy linh căn của Lâm Thần, Thanh Thiên buộc phải dùng linh hồn bản nguyên của Lâm Thần làm vật dẫn để tránh sự phản kháng của linh căn. Còn về cớ sự để thu lấy linh hồn bản nguyên của Lâm Thần chỉ đơn thuần là dựng nên 1 tinh huống sinh tử tương giao.
...............
- Lâm Thần à Lâm Thần! Ngươi thật quá ngây thơ, một con chó như ngươi xứng đáng làm bằng hữu của ta? HA Haha.....
Lâm Thần thân bị trói trong địa lao, tay chân khóa chặt trên trụ gỗ chữ thập. Sức lực sớm đã toàn bộ tiêu hao duy chỉ có thù hận đang miễn cưỡng duy trì ý thức của hắn. Tiên đan trong cơ thể đang một mực bị hút ra dần dần khô cạn.
Phụtttttt! Máu văng 3 thước, Lâm Thần không trụ nổi nữa rồi, quá trình thu lấy tiên đan thật quá đau đớn không chỉ thể xác mà cả linh hồn cũng đang chịu nỗi dày vò phi thường chịu đựng.
- HaHa,.... cuối cùng.....cuối cùng thánh phẩm linh căn cũng thuộc về ta! Thuộc về Thanh Thiên ta....ha ha ha.... Rồi đây giấc mơ xưng bá tu tiên giới đã không còn là xa vời!
Thanh Thiên cười điên 1 đoạn lại đổ mắt về Lâm Thần.
- Lâm Thần ơi là Lâm Thần! Thật phải cảm tạ ngươi, cảm tạ tạo hóa của ngươi, cuối cùng tất cả cũng thuộc về ta! Nể tình ngươi chịu hi sinh đem linh hồn bản nguyên giao ra để cứu ta, ta cho ngươi chết 1 cách không dày vò!
Nói đoạn Thanh Thiên rút chủy thủ nhắm vị trí tim mà đâm tới!
Phốc! Sinh cơ đoạn tuyệt!
Lâm Thần đã chết, hoàn toàn chết........nhưng..........chứng kiến khuôn của Lâm Thần lúc này đủ để 1 kẻ đại gian đại ác giết người không gớm tay phải e sợ!
Gương mặt của quỷ, nụ cười của ác ma, đôi mục nhãn chỉ còn là 1 màu đen thăm thẳm! Đến lúc chết khoảnh khắc ấy nhanh lắm nhưng....... vô tình thay lại đánh thức 1 con quỷ đang ngủ say! Một con quỷ không nên tồn tại trong thế gian!
Thân xác của Lâm Thần bị quẳng xuống núi mặc không chôn cất!
..........................
Tại chân núi Vạn Pháp thi thể Lâm Thần tàn dại không còn ra hình người, dù cho có tàn tạ bao nhiêu nhưng lạ lùng thay lại không 1 chút hư thối mặc dù đã qua mấy ngày. Chôn vùi dười tầng lá rụng thi thể không tí sinh cơ nhưng lại tỏa hừng hực hắc khí.
Một tháng sau, trên trời dị tượng hàng lâm, cửu tinh liên châu vạn pháp thống nhất quỷ khóc thần sầu nhật nguyệt tương giao tinh thần vẫn lạc, kể ra hoành tráng rầm rộ ây vậy tất cả chỉ diễn ra trong 1 khắc.
Một khắc lại là 1 khắc ngàn vạn mưu tạo 1 sinh vật có sức mạnh để lập lại trật tự cho thế giới.
Bàn tay thô ráp từ đống lá rụng vươn ra, dần dần cả thi thể cũng bị phơi bày ra ngoài!
Đúng là hắn, hắn đã trọng sinh! Điều ước của hắn được thực hiện rồi! Ngay khoảnh khắc khí mệnh tuyệt vong, Lâm Thần đã ước 1 điều:
“ Cho dù linh hồn thể xác này có bị bán cho quỷ dữ, ta nguyện đánh đổi lấy cơ hội để................... TRẢ THÙ!!!!! “.
- Hộc hộc......! Ha Ha Ha.... giết ta đi, có giỏi liền nhắm vào ta!
Thiếu niên khắc khổ sinh cơ tán loạn dần tiêu thất, hắn cười ngây dại cười đau đớn, nổi khổ mà hắn đang mang thật không phải phàm nhân có thể chịu đựng.
Hắn nguyên danh Lâm Thần là 1 tuyệt thế thiên tài sở hữu Thánh phẩm linh căn tam thuộc tính mà lại là ngoài ngũ hành tam hệ Lôi Phong Ám. Một tuyệt thế thiên tài sở hữu tam hệ dị chủng linh căn đáng lẽ phải được tông môn tu tiên trọng điểm bồi dưỡng nhưng........
Ha Ha Ha............ lòng người sâu cạn nan chi lộ! Lòng tham là thứ mà con người sinh ra đều mang theo, bất di bất dịch quy tắc: trước lợi ích tài phú, gì mà chính đạo hay ma đạo, gì mà huynh đệ tình thâm vào sinh ra tử, gì mà người tốt.......rặt 1 lũ giả nhân giả nghĩa!
Lâm Thần hắn phiền muộn nhất là chưa thể tận diệt kẻ thù hại mình. Hiện trạng bây giờ không cho phép hắn làm điều đó, đúng hắn bị phản bội mà còn là bởi chính đồng môn huynh đệ.
Từ khi bị phát hiện ra thiên phú tam hệ linh căn hắn đã được tông môn bồi dưỡng tận răng. Hắn cũng đơn thuần không phụ tông môn đem tu vi của bản thân nhanh chóng tăng tới Kết Đan Cảnh. Tiếc thay.......hư......tông môn chỉ xem hắn là nguồn tài phú hình người mà thôi!
Ngày hắn tấn thăng Kết Đan lại là ngày cuộc đời của 1 thiên tài đang trên đỉnh vinh quang rơi xuống vạn trượng! Hắn bị triệt để lợi dụng từ ban đầu, bọn họ chỉ xem hắn như 1 con súc sinh đồng dạng!
Vạn Pháp Tông là môn phái tu tiên đứng đầu Đại Lục cũng là nơi truyền kì về 1 tuyệt thế thiên tài Lâm Thần vẫn lạc! Tông chủ Vạn Pháp Tông từ khi phát hiện ra tuyệt thế linh căn của Lâm Thần đã đánh chủ ý đến nó. Nhưng chỉ khi linh căn phát triển thành tiên đan hắn mới có thể cướp được linh căn!
Người kế thừa linh căn lại là con trai hắn Thanh Thiên, ngay từ đầu Thanh Thiên đã được thiết kế kề cận Lâm Thần làm bằng hữu với hắn.Thanh Thiên lần này đến lần khác chiếm được lòng tin của Lâm Thần nên mới dụ Lâm Thần giao linh hồn bản nguyên ra.
Đúng vậy để thu lấy linh căn của Lâm Thần, Thanh Thiên buộc phải dùng linh hồn bản nguyên của Lâm Thần làm vật dẫn để tránh sự phản kháng của linh căn. Còn về cớ sự để thu lấy linh hồn bản nguyên của Lâm Thần chỉ đơn thuần là dựng nên 1 tinh huống sinh tử tương giao.
...............
- Lâm Thần à Lâm Thần! Ngươi thật quá ngây thơ, một con chó như ngươi xứng đáng làm bằng hữu của ta? HA Haha.....
Lâm Thần thân bị trói trong địa lao, tay chân khóa chặt trên trụ gỗ chữ thập. Sức lực sớm đã toàn bộ tiêu hao duy chỉ có thù hận đang miễn cưỡng duy trì ý thức của hắn. Tiên đan trong cơ thể đang một mực bị hút ra dần dần khô cạn.
Phụtttttt! Máu văng 3 thước, Lâm Thần không trụ nổi nữa rồi, quá trình thu lấy tiên đan thật quá đau đớn không chỉ thể xác mà cả linh hồn cũng đang chịu nỗi dày vò phi thường chịu đựng.
- HaHa,.... cuối cùng.....cuối cùng thánh phẩm linh căn cũng thuộc về ta! Thuộc về Thanh Thiên ta....ha ha ha.... Rồi đây giấc mơ xưng bá tu tiên giới đã không còn là xa vời!
Thanh Thiên cười điên 1 đoạn lại đổ mắt về Lâm Thần.
- Lâm Thần ơi là Lâm Thần! Thật phải cảm tạ ngươi, cảm tạ tạo hóa của ngươi, cuối cùng tất cả cũng thuộc về ta! Nể tình ngươi chịu hi sinh đem linh hồn bản nguyên giao ra để cứu ta, ta cho ngươi chết 1 cách không dày vò!
Nói đoạn Thanh Thiên rút chủy thủ nhắm vị trí tim mà đâm tới!
Phốc! Sinh cơ đoạn tuyệt!
Lâm Thần đã chết, hoàn toàn chết........nhưng..........chứng kiến khuôn của Lâm Thần lúc này đủ để 1 kẻ đại gian đại ác giết người không gớm tay phải e sợ!
Gương mặt của quỷ, nụ cười của ác ma, đôi mục nhãn chỉ còn là 1 màu đen thăm thẳm! Đến lúc chết khoảnh khắc ấy nhanh lắm nhưng....... vô tình thay lại đánh thức 1 con quỷ đang ngủ say! Một con quỷ không nên tồn tại trong thế gian!
Thân xác của Lâm Thần bị quẳng xuống núi mặc không chôn cất!
..........................
Tại chân núi Vạn Pháp thi thể Lâm Thần tàn dại không còn ra hình người, dù cho có tàn tạ bao nhiêu nhưng lạ lùng thay lại không 1 chút hư thối mặc dù đã qua mấy ngày. Chôn vùi dười tầng lá rụng thi thể không tí sinh cơ nhưng lại tỏa hừng hực hắc khí.
Một tháng sau, trên trời dị tượng hàng lâm, cửu tinh liên châu vạn pháp thống nhất quỷ khóc thần sầu nhật nguyệt tương giao tinh thần vẫn lạc, kể ra hoành tráng rầm rộ ây vậy tất cả chỉ diễn ra trong 1 khắc.
Một khắc lại là 1 khắc ngàn vạn mưu tạo 1 sinh vật có sức mạnh để lập lại trật tự cho thế giới.
Bàn tay thô ráp từ đống lá rụng vươn ra, dần dần cả thi thể cũng bị phơi bày ra ngoài!
Đúng là hắn, hắn đã trọng sinh! Điều ước của hắn được thực hiện rồi! Ngay khoảnh khắc khí mệnh tuyệt vong, Lâm Thần đã ước 1 điều:
“ Cho dù linh hồn thể xác này có bị bán cho quỷ dữ, ta nguyện đánh đổi lấy cơ hội để................... TRẢ THÙ!!!!! “.