Chương : 44
Hạng mục tranh giải thứ tư sẽ do Đoàn Tiểu Bạch đến rút thăm. Theo lý mà nói, bây giờ là cục diện phe địch mạnh phe ta yếu, hắn vốn phải phát huy ra nhãn lực nhìn xa ba ngàn mét cũng có thể nhìn thấy nốt ruồi son trên ngực mỹ nữ, nghiêm túc rút ra một hạng mục có lợi nhất đối với đội thi Đoàn gia.
Nhưng vừa rồi Cẩu Bất Lực bị bại thê lương như vậy, Đoàn Tiểu Bạch giận mình không dứt khoát, trong đầu nghĩ ngay cả chó mà không thể giúp, khỉ a, heo a, gà a, sợ là cũng khó trốn thoát khỏi một kiếp này, giúp cũng không có gì dùng, còn không bằng bảo vệ thật tốt hình tượng Đoàn Thiên Vương của mình.
Vì vậy, Đoàn Tiểu Bạch vẫn như cũ đưa lưng về phía màn ảnh, tùy ý hét một tiếng "Dừng", lúc nói không quên vẫy tay bày một tư thế tiêu sái.
Tên hạng mục: Nâng cấp Tử Bưu Kiếm.
Quy tắc hạng mục: Trong tình huống tư nguyên như nhau, song phương đồng thời tiến hành thăng cấp trung cấp nhất phẩm Tử Bưu kiếm, nâng tới trung cấp cửu phẩm, người nào dùng ít thời gian hơn thì chiến thắng.
Ba người còn dư lại của đội Đoàn gia, lòng phát lạnh.
Lại là chế tạo vũ khí!
Lại là tốc độ chế tạo!
Lại là so tài thăng cấp!
Người am hiểu nhất về chế tạo vũ khí là Cẩu Bất Lực cũng thất bại, bọn họ há chẳng phải càng thê thảm hơn?
Thẩm Phong cũng gấp, hắn đã có Xích Bích kiếm, không cần thêm bất kì món vũ khí nào nữa!
Thẩm Phong vội vàng viết: "Có thể đổi một hạng mục khác được không?"
Đoàn Tiểu Bạch nghi ngờ nói:
- Tại sao?
Thẩm Phong nhất thời cứng họng, cũng không thể nói là ta đã có đủ kiếm rồi a, cần gì thêm một cái nữa chứ?
Hắn suy nghĩ một hồi, viết: "Hạng mục kia chúng ta đã từng thi đấu qua một lần, nếu lặp lại thì điều đó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới cảm xúc của người xem. Vì thế ta đề nghị mỗi trận đấu thi một hạng mục khác nhau, tốt nhất là có thể chế tạo nhiều loại truyền kỳ bảo vật!"
Khán giả nhìn nhau một cái, bỗng nhiên nhớ tới thiếu nữ che mặt đã từng hai lần hiển lộ kỹ thuật bất đồng, trận đầu là đồ trang sức, trận sau là vũ khí, hai phong cách chế tạo khác nhau tới cực điểm.
Cái trước chú trọng tinh tế, cái sau chú trọng lực lượng, so sánh giống như thêu hoa cùng rèn sắt, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau!
Nguyên lai thiếu nữ có thể lên có thể xuống, là một người có kỹ năng toàn diện a!
- Thật lợi hại, vừa tinh thông chế tạo đồ trang sức, lại giỏi chế tạo vũ khí, toàn diện mà lợi hại như vậy quả là hiếm thấy, đây mới là thiên tài thật sự.
- Nếu nàng có tự tin yêu cầu thay đổi hạng mục dự thi, chắc hẳn năng lực chế tạo phòng cụ cùng bảo cụ khẳng định cũng không sai biệt lắm, bốn hạng toàn năng, không phục không được a.
Các khán giả khen ngợi liên tục, bội phục không thôi.
Ba người của Đoàn gia vừa vui vừa buồn, vui chính là việc thiếu nữ yêu cầu đổi hạng mục dự thi trùng với tâm ý của bọn hắn, buồn là câu nói cuối cùng kia: "Tốt nhất là có thể chế tạo ra nhiều loại bảo vật truyền kì".
Cô nương, có muốn đuổi tận giết tuyệt như vậy không?
Ngài chế tạo bảo vật truyền kì chỉ cần ba phút, ba huynh đệ chúng ta thì ba ngày ba đêm cũng không tạo ra nổi a!
Không chọc nổi, không chọc nổi.
Hầu sư huynh liền vội vàng đứng lên nói:
- Ta thấy thay đổi hạng mục cũng được, nhưng... hạng mục trung cấp là được rồi. Thứ nhất hữu nghị, thứ hai tranh giải, hạng mục cấp truyền kì khó tránh khỏi tổn thương hòa khí.
Ẩn ý trong câu nói là: “Lưu cho chúng ta chút mặt mũi đi, làm người lưu một đường sống, ngày sau nếu có gặp lại thì nâng cốc ngôn hoan a!”
Ngược lại, Đoàn Tiểu Bạch không có vấn đề gì, hắn quay đầu nhìn về phía Tề lão đầu, hỏi:
- Ý ngươi thế nào?
- Còn có thể nói thế nào?
Đủ lão đầu nói:
- Nàng muốn làm sao thì làm thế, chấp nhận liền xong chuyện! Chúng ta tới là để xem biểu diễn, dĩ nhiên tiết mục càng đặc sắc càng tốt!
Tề lão đầu nói ra tiếng lòng của khán giả, họ không ngừng kêu lên:
- Đúng, chúng ta tới là để xem biểu diễn!
- Để cho nàng tiếp tục a!
- Thỏa mãn yêu cầu của nàng, mới có thể thỏa mãn chúng ta nha!
Mắt Đoàn Tiểu Bạch trợn trắng, trong đầu nghĩ, các ngươi đều là nhân viên Đoàn Thiên Đường a, vinh dự tập thể chạy đi đâu rồi, làm sao tất cả đều phản bội lại hết thế này!
Nhưng mà Đoàn Tiểu Bạch vẫn cố giữ được phong độ của mình cười hào sảng nói:
- Cô nương, còn có yêu cầu gì nữa? Cứ việc nói ra, đừng khách khí!
Nghe mọi người ủng hộ, Thẩm Phong không khỏi có chút đỏ mặt.
Hắn không phải muốn thuận tiện góp đủ một bộ sáo trang ư?
Thật không có những yêu cầu khác?
- Tới một hạng mục cấp sử thi thì như thế nào?
...
Trong lúc khán giả hưởng thụ trận thi đấu, thưởng thức “mỹ thực” Thẩm Phong dâng lên, Đoàn nhị gia của chúng ta vẫn không thể thoát khỏi bận rộn. Hắn cầm La Bàn Tầm Bảo đi khắp toàn bộ khán đài, hai mắt quan sát chăm chú từng ngóc ngách nhỏ nhất.
Năm đó khi Đoàn Tiểu Bạch còn trẻ, hắn đem khả năng nhìn xa ba ngàn thước áp dụng lên một người phụ nữ mặc bikini trên bờ biển, lén lút soi nốt ruồi son gần bẹn của nàng mấy lần. Đến nay, Đoàn Thuần đến nay vẫn khắc sâu ấn tượng đó, hắn rất sợ ở trong biển người mênh mông bị Đoàn Tiểu Bạch nhìn thấy.
Đoàn Tiểu Bạch chuyển hướng sang nhìn bên khác, hắn phải ôm đầu ngồi xuống, vừa ngồi, chân có cảm giác hơi tưng tức.
Càng làm cho lòng Đoàn Thuần chua xót là Tầm Bảo La Bàn lại không thể xác định chính xác vị trí của chìa khóa Phan Đa Lạp, hắn chỉ có thể đi khắp một tòa lại một tòa khán đài, giống như mò kim đáy biển, tân tân khổ khổ tìm kiếm.
Kết quả sau khi tìm nửa ngày, đi dạo một vòng tất cả khán đài vẫn không tìm được!
Kim la bàn không ngừng xoay tròn, chìa khóa ngay trong chu vi trăm thước gần đây!
Nhưng rốt cuộc ở nơi nào?
Tìm vật trong biển người mênh mông thật khó, bỗng kim la bàn ngừng quay chỉ về một hướng. Nơi đó, dưới ánh sáng tập trung, một người đang vung búa nhảy múa!
Cây kim chỉ hướng vào thiếu nữ che mặt trên lôi đài!
“Ủa?”
Đoàn Thuần cả kinh, vội vàng đi tới vị trí gần khán đài nhất, cây kim chỉ chính xác về hướng thiếu nữ!
"Là nàng!"
Lòng Đoàn Thuần nguội lạnh nhưng bỗng nhiên ấm áp trở lại, rốt cuộc tìm được ngươi, khá tốt, ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Đột ngột, Đoàn Tiểu Bạch giật mình ngoảnh đầu lại.
Ta kháo!
Đoàn Thuần ngồi xổm xuống với tốc độ ánh sáng, một phản xạ không điều kiện kinh người, sau đó hắn gập người lại.
“Mẹ kiếp, chuột rút rồi!”
...
Trận thứ tư so tài trung cấp lá chắn phòng ngự, Thẩm Phong dùng gần một nửa thời gian thi đấu chế tạo ra truyền kì cửu phẩm thuẫn bài.
Trận thứ năm, thi đấu chế tạo tốc độ vật phẩm trung cấp hỏa thương. Thẩm Phong dùng 3 phút 11 giây chế tạo ra truyền kì tam phẩm hỏa khí.
Thật đáng tiếc, bởi vì yêu cầu thi chế tạo vật phẩm cấp sử thi không được trọng tài thông qua, vì thế hai trận sau đều chỉ yêu cầu chế tạo trung cấp, cấp bậc tài liệu không đủ, không thể làm ra vật phẩm cấp sử thi, Thẩm Phong âm thầm bất mãn.
Nhưng các khán giả theo dõi rất sảng khoái. Mặc dù thời gian chế tạo quá ngắn, nhưng quỷ súc búa pháp của thiếu nữ thật tinh xảo và chuẩn xác, chỉ cần nhìn một tí là ghiền!
Không ai biết rằng sau hai trận thua đó, Tam sư đệ Chu Bát Kiệt cùng Nhị sư đệ Cơ Thái Hiểu đang khóc choáng váng ở nhà cầu.
- Đại sư huynh, ngươi phải vì chúng ta mà báo thù a!
Chu Bát Kiệt cùng Cơ Thái Hiểu rơi lệ đầy mặt, khàn cả giọng, trong đầu nghĩ, đại sư huynh, năm huynh đệ chúng ta chỉ còn dư lại mỗi ngươi còn không bị sao cả, còn không mau đi lên để góp vui!
Áp lực trên người Hầu sư huynh tựa như thái sơn áp đỉnh. Bốn người Đoàn gia đã bị đánh bại thảm hại, chỉ còn lại một người là hắn, nếu như thua nốt trận này, đội Đoàn gia liền thua chung cuộc!
Nhưng hắn không thấy được hy vọng chiến thắng a!
Hắn đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Đoàn Tiểu Bạch.
- Đi đi, Hầu Ca Khâu, người cuối cùng chỉ còn ngươi rồi."
Đoàn Tiểu Bạch phất phất tay, hắn chỉ muốn tranh giải kết thúc sớm.
Ngay lúc này, thiếu nữ che mặt bỗng nhiên đi về hướng đối chiến đài của đội Đoàn gia!
Mọi người ngạc nhiên, lại thấy thiếu nữ đi tới bên đài chế tạo của đội Đoàn gia, cầm lên búa lớn, chỉ hướng đội Tinh Không!
- Thế nào?
Tề lão đầu rơi vào trong sương mù, ý gì a, chuẩn bị nện chúng ta ư?
Thiếu nữ buông cự đầu búa xuống, cầm bút viết: "Thật xin lỗi, ta muốn phản bội! Ta một mực kiềm chế thiên tính của mình, bây giờ rốt cuộc không nhịn được, ta không thể trơ mắt nhìn đội Đoàn gia sa sút, ta muốn đại biểu đội Đoàn gia xuất chiến!"
Các khán giả kinh ngạc không dứt, không phải lúc nãy nói "Sinh là người quét sân Tinh Không, chết là quỷ nhà xí Tinh Không" ư? Sao bây giờ nói phản bội liền phản bội?
- Tại sao?
Tề lão đầu không cách nào có thể tiếp nhận biến cố đột nhiên xuất hiện này.
Bởi vì nhiệm vụ ăn trộm muốn trước khi kết thúc tranh tài phải chế tạo ra bảy truyền kì bảo vật, bây giờ độ tiến triển của nhiệm vụ mới là 4/7, còn kém ba cái, nếu như hạ gục Hầu Ca Khâu, Đoàn gia sẽ thua, tranh giải không phải kết thúc sớm ư? Nhiệm vụ chẳng phải là thất bại sao? Ta phải phản bội a!
Thẩm Phong dĩ nhiên không thể nói như vậy, hắn bá bá bá viết: "Bởi vì ta, vừa thấy đã yêu!"
Lời vừa nói ra, mọi người xôn xao!
Khó trách trước khi phát lời thề đều là nói xạo, nguyên lai là tình yêu gây họa!
Lòng Tề lão đầu cũng lạnh hơn nửa, hắn biết trong tình yêu, phụ nữ đều mù quáng, nếu như thiếu nữ thật sự yêu một trong những cầm thú của Đoàn Thiên Đường thì mười con trâu cũng kéo không được!
- Là ai?
Tề lão đầu trầm giọng hỏi, hắn muốn biết, tên súc sinh kia đến tột cùng là ai!
Cẩu Bất Lực rất khẩn trương!
Chu Bát Kiệt cũng rất khẩn trương!
Cơ Thái Hiểu càng khẩn trương hơn!
Bởi vì ba người đều cảm thấy người đàn ông thiếu nữ vừa thấy đã yêu kia, chính là hắn!
Không sai, nhất định là trong lúc thi đấu, mình biểu hiện ra mị lực phi phàm cho nên thiếu nữ lâm vào sóng tình.
Hẳn là đáp ứng chứ? Hay là đáp ứng chứ?
Vì vinh dự Đoàn Thiên Đường, vì Đoàn gia thắng lợi, bọn hắn có nên đáp ứng lời yêu thương đó không?
Tam huynh đệ Cẩu Bất Lực nuốt nước miếng một cái, thật khẩn trương nha.
Đối tượng thiếu nữ vừa thấy đã yêu rốt cuộc là người nào?
- Nhà vệ sinh nữ Đoàn Thiên Đường
Thẩm Phong thành thật trả lời.
Cẩu Bất Lực: "???"
Chu Bát Kiệt: "???"
Cơ Thái Hiểu: "???"
Tề lão đầu: "MMP!"
Nhưng vừa rồi Cẩu Bất Lực bị bại thê lương như vậy, Đoàn Tiểu Bạch giận mình không dứt khoát, trong đầu nghĩ ngay cả chó mà không thể giúp, khỉ a, heo a, gà a, sợ là cũng khó trốn thoát khỏi một kiếp này, giúp cũng không có gì dùng, còn không bằng bảo vệ thật tốt hình tượng Đoàn Thiên Vương của mình.
Vì vậy, Đoàn Tiểu Bạch vẫn như cũ đưa lưng về phía màn ảnh, tùy ý hét một tiếng "Dừng", lúc nói không quên vẫy tay bày một tư thế tiêu sái.
Tên hạng mục: Nâng cấp Tử Bưu Kiếm.
Quy tắc hạng mục: Trong tình huống tư nguyên như nhau, song phương đồng thời tiến hành thăng cấp trung cấp nhất phẩm Tử Bưu kiếm, nâng tới trung cấp cửu phẩm, người nào dùng ít thời gian hơn thì chiến thắng.
Ba người còn dư lại của đội Đoàn gia, lòng phát lạnh.
Lại là chế tạo vũ khí!
Lại là tốc độ chế tạo!
Lại là so tài thăng cấp!
Người am hiểu nhất về chế tạo vũ khí là Cẩu Bất Lực cũng thất bại, bọn họ há chẳng phải càng thê thảm hơn?
Thẩm Phong cũng gấp, hắn đã có Xích Bích kiếm, không cần thêm bất kì món vũ khí nào nữa!
Thẩm Phong vội vàng viết: "Có thể đổi một hạng mục khác được không?"
Đoàn Tiểu Bạch nghi ngờ nói:
- Tại sao?
Thẩm Phong nhất thời cứng họng, cũng không thể nói là ta đã có đủ kiếm rồi a, cần gì thêm một cái nữa chứ?
Hắn suy nghĩ một hồi, viết: "Hạng mục kia chúng ta đã từng thi đấu qua một lần, nếu lặp lại thì điều đó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới cảm xúc của người xem. Vì thế ta đề nghị mỗi trận đấu thi một hạng mục khác nhau, tốt nhất là có thể chế tạo nhiều loại truyền kỳ bảo vật!"
Khán giả nhìn nhau một cái, bỗng nhiên nhớ tới thiếu nữ che mặt đã từng hai lần hiển lộ kỹ thuật bất đồng, trận đầu là đồ trang sức, trận sau là vũ khí, hai phong cách chế tạo khác nhau tới cực điểm.
Cái trước chú trọng tinh tế, cái sau chú trọng lực lượng, so sánh giống như thêu hoa cùng rèn sắt, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau!
Nguyên lai thiếu nữ có thể lên có thể xuống, là một người có kỹ năng toàn diện a!
- Thật lợi hại, vừa tinh thông chế tạo đồ trang sức, lại giỏi chế tạo vũ khí, toàn diện mà lợi hại như vậy quả là hiếm thấy, đây mới là thiên tài thật sự.
- Nếu nàng có tự tin yêu cầu thay đổi hạng mục dự thi, chắc hẳn năng lực chế tạo phòng cụ cùng bảo cụ khẳng định cũng không sai biệt lắm, bốn hạng toàn năng, không phục không được a.
Các khán giả khen ngợi liên tục, bội phục không thôi.
Ba người của Đoàn gia vừa vui vừa buồn, vui chính là việc thiếu nữ yêu cầu đổi hạng mục dự thi trùng với tâm ý của bọn hắn, buồn là câu nói cuối cùng kia: "Tốt nhất là có thể chế tạo ra nhiều loại bảo vật truyền kì".
Cô nương, có muốn đuổi tận giết tuyệt như vậy không?
Ngài chế tạo bảo vật truyền kì chỉ cần ba phút, ba huynh đệ chúng ta thì ba ngày ba đêm cũng không tạo ra nổi a!
Không chọc nổi, không chọc nổi.
Hầu sư huynh liền vội vàng đứng lên nói:
- Ta thấy thay đổi hạng mục cũng được, nhưng... hạng mục trung cấp là được rồi. Thứ nhất hữu nghị, thứ hai tranh giải, hạng mục cấp truyền kì khó tránh khỏi tổn thương hòa khí.
Ẩn ý trong câu nói là: “Lưu cho chúng ta chút mặt mũi đi, làm người lưu một đường sống, ngày sau nếu có gặp lại thì nâng cốc ngôn hoan a!”
Ngược lại, Đoàn Tiểu Bạch không có vấn đề gì, hắn quay đầu nhìn về phía Tề lão đầu, hỏi:
- Ý ngươi thế nào?
- Còn có thể nói thế nào?
Đủ lão đầu nói:
- Nàng muốn làm sao thì làm thế, chấp nhận liền xong chuyện! Chúng ta tới là để xem biểu diễn, dĩ nhiên tiết mục càng đặc sắc càng tốt!
Tề lão đầu nói ra tiếng lòng của khán giả, họ không ngừng kêu lên:
- Đúng, chúng ta tới là để xem biểu diễn!
- Để cho nàng tiếp tục a!
- Thỏa mãn yêu cầu của nàng, mới có thể thỏa mãn chúng ta nha!
Mắt Đoàn Tiểu Bạch trợn trắng, trong đầu nghĩ, các ngươi đều là nhân viên Đoàn Thiên Đường a, vinh dự tập thể chạy đi đâu rồi, làm sao tất cả đều phản bội lại hết thế này!
Nhưng mà Đoàn Tiểu Bạch vẫn cố giữ được phong độ của mình cười hào sảng nói:
- Cô nương, còn có yêu cầu gì nữa? Cứ việc nói ra, đừng khách khí!
Nghe mọi người ủng hộ, Thẩm Phong không khỏi có chút đỏ mặt.
Hắn không phải muốn thuận tiện góp đủ một bộ sáo trang ư?
Thật không có những yêu cầu khác?
- Tới một hạng mục cấp sử thi thì như thế nào?
...
Trong lúc khán giả hưởng thụ trận thi đấu, thưởng thức “mỹ thực” Thẩm Phong dâng lên, Đoàn nhị gia của chúng ta vẫn không thể thoát khỏi bận rộn. Hắn cầm La Bàn Tầm Bảo đi khắp toàn bộ khán đài, hai mắt quan sát chăm chú từng ngóc ngách nhỏ nhất.
Năm đó khi Đoàn Tiểu Bạch còn trẻ, hắn đem khả năng nhìn xa ba ngàn thước áp dụng lên một người phụ nữ mặc bikini trên bờ biển, lén lút soi nốt ruồi son gần bẹn của nàng mấy lần. Đến nay, Đoàn Thuần đến nay vẫn khắc sâu ấn tượng đó, hắn rất sợ ở trong biển người mênh mông bị Đoàn Tiểu Bạch nhìn thấy.
Đoàn Tiểu Bạch chuyển hướng sang nhìn bên khác, hắn phải ôm đầu ngồi xuống, vừa ngồi, chân có cảm giác hơi tưng tức.
Càng làm cho lòng Đoàn Thuần chua xót là Tầm Bảo La Bàn lại không thể xác định chính xác vị trí của chìa khóa Phan Đa Lạp, hắn chỉ có thể đi khắp một tòa lại một tòa khán đài, giống như mò kim đáy biển, tân tân khổ khổ tìm kiếm.
Kết quả sau khi tìm nửa ngày, đi dạo một vòng tất cả khán đài vẫn không tìm được!
Kim la bàn không ngừng xoay tròn, chìa khóa ngay trong chu vi trăm thước gần đây!
Nhưng rốt cuộc ở nơi nào?
Tìm vật trong biển người mênh mông thật khó, bỗng kim la bàn ngừng quay chỉ về một hướng. Nơi đó, dưới ánh sáng tập trung, một người đang vung búa nhảy múa!
Cây kim chỉ hướng vào thiếu nữ che mặt trên lôi đài!
“Ủa?”
Đoàn Thuần cả kinh, vội vàng đi tới vị trí gần khán đài nhất, cây kim chỉ chính xác về hướng thiếu nữ!
"Là nàng!"
Lòng Đoàn Thuần nguội lạnh nhưng bỗng nhiên ấm áp trở lại, rốt cuộc tìm được ngươi, khá tốt, ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Đột ngột, Đoàn Tiểu Bạch giật mình ngoảnh đầu lại.
Ta kháo!
Đoàn Thuần ngồi xổm xuống với tốc độ ánh sáng, một phản xạ không điều kiện kinh người, sau đó hắn gập người lại.
“Mẹ kiếp, chuột rút rồi!”
...
Trận thứ tư so tài trung cấp lá chắn phòng ngự, Thẩm Phong dùng gần một nửa thời gian thi đấu chế tạo ra truyền kì cửu phẩm thuẫn bài.
Trận thứ năm, thi đấu chế tạo tốc độ vật phẩm trung cấp hỏa thương. Thẩm Phong dùng 3 phút 11 giây chế tạo ra truyền kì tam phẩm hỏa khí.
Thật đáng tiếc, bởi vì yêu cầu thi chế tạo vật phẩm cấp sử thi không được trọng tài thông qua, vì thế hai trận sau đều chỉ yêu cầu chế tạo trung cấp, cấp bậc tài liệu không đủ, không thể làm ra vật phẩm cấp sử thi, Thẩm Phong âm thầm bất mãn.
Nhưng các khán giả theo dõi rất sảng khoái. Mặc dù thời gian chế tạo quá ngắn, nhưng quỷ súc búa pháp của thiếu nữ thật tinh xảo và chuẩn xác, chỉ cần nhìn một tí là ghiền!
Không ai biết rằng sau hai trận thua đó, Tam sư đệ Chu Bát Kiệt cùng Nhị sư đệ Cơ Thái Hiểu đang khóc choáng váng ở nhà cầu.
- Đại sư huynh, ngươi phải vì chúng ta mà báo thù a!
Chu Bát Kiệt cùng Cơ Thái Hiểu rơi lệ đầy mặt, khàn cả giọng, trong đầu nghĩ, đại sư huynh, năm huynh đệ chúng ta chỉ còn dư lại mỗi ngươi còn không bị sao cả, còn không mau đi lên để góp vui!
Áp lực trên người Hầu sư huynh tựa như thái sơn áp đỉnh. Bốn người Đoàn gia đã bị đánh bại thảm hại, chỉ còn lại một người là hắn, nếu như thua nốt trận này, đội Đoàn gia liền thua chung cuộc!
Nhưng hắn không thấy được hy vọng chiến thắng a!
Hắn đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Đoàn Tiểu Bạch.
- Đi đi, Hầu Ca Khâu, người cuối cùng chỉ còn ngươi rồi."
Đoàn Tiểu Bạch phất phất tay, hắn chỉ muốn tranh giải kết thúc sớm.
Ngay lúc này, thiếu nữ che mặt bỗng nhiên đi về hướng đối chiến đài của đội Đoàn gia!
Mọi người ngạc nhiên, lại thấy thiếu nữ đi tới bên đài chế tạo của đội Đoàn gia, cầm lên búa lớn, chỉ hướng đội Tinh Không!
- Thế nào?
Tề lão đầu rơi vào trong sương mù, ý gì a, chuẩn bị nện chúng ta ư?
Thiếu nữ buông cự đầu búa xuống, cầm bút viết: "Thật xin lỗi, ta muốn phản bội! Ta một mực kiềm chế thiên tính của mình, bây giờ rốt cuộc không nhịn được, ta không thể trơ mắt nhìn đội Đoàn gia sa sút, ta muốn đại biểu đội Đoàn gia xuất chiến!"
Các khán giả kinh ngạc không dứt, không phải lúc nãy nói "Sinh là người quét sân Tinh Không, chết là quỷ nhà xí Tinh Không" ư? Sao bây giờ nói phản bội liền phản bội?
- Tại sao?
Tề lão đầu không cách nào có thể tiếp nhận biến cố đột nhiên xuất hiện này.
Bởi vì nhiệm vụ ăn trộm muốn trước khi kết thúc tranh tài phải chế tạo ra bảy truyền kì bảo vật, bây giờ độ tiến triển của nhiệm vụ mới là 4/7, còn kém ba cái, nếu như hạ gục Hầu Ca Khâu, Đoàn gia sẽ thua, tranh giải không phải kết thúc sớm ư? Nhiệm vụ chẳng phải là thất bại sao? Ta phải phản bội a!
Thẩm Phong dĩ nhiên không thể nói như vậy, hắn bá bá bá viết: "Bởi vì ta, vừa thấy đã yêu!"
Lời vừa nói ra, mọi người xôn xao!
Khó trách trước khi phát lời thề đều là nói xạo, nguyên lai là tình yêu gây họa!
Lòng Tề lão đầu cũng lạnh hơn nửa, hắn biết trong tình yêu, phụ nữ đều mù quáng, nếu như thiếu nữ thật sự yêu một trong những cầm thú của Đoàn Thiên Đường thì mười con trâu cũng kéo không được!
- Là ai?
Tề lão đầu trầm giọng hỏi, hắn muốn biết, tên súc sinh kia đến tột cùng là ai!
Cẩu Bất Lực rất khẩn trương!
Chu Bát Kiệt cũng rất khẩn trương!
Cơ Thái Hiểu càng khẩn trương hơn!
Bởi vì ba người đều cảm thấy người đàn ông thiếu nữ vừa thấy đã yêu kia, chính là hắn!
Không sai, nhất định là trong lúc thi đấu, mình biểu hiện ra mị lực phi phàm cho nên thiếu nữ lâm vào sóng tình.
Hẳn là đáp ứng chứ? Hay là đáp ứng chứ?
Vì vinh dự Đoàn Thiên Đường, vì Đoàn gia thắng lợi, bọn hắn có nên đáp ứng lời yêu thương đó không?
Tam huynh đệ Cẩu Bất Lực nuốt nước miếng một cái, thật khẩn trương nha.
Đối tượng thiếu nữ vừa thấy đã yêu rốt cuộc là người nào?
- Nhà vệ sinh nữ Đoàn Thiên Đường
Thẩm Phong thành thật trả lời.
Cẩu Bất Lực: "???"
Chu Bát Kiệt: "???"
Cơ Thái Hiểu: "???"
Tề lão đầu: "MMP!"