Chương : 48
Trên đài, ánh lửa văng khắp nơi, nhiên tinh liên tục, không ngừng vang lên bên tai, một bên điều khiển mười tám búa đoán tạo tập thể Quỷ Súc búa pháp, bên kia hai tay giơ búa, Quỷ Súc búa pháp, Tinh Bạo Khí Lưu búa liên miên không dứt. Hình ảnh rung động, trình độ trận tranh đấu này đã không thấp hơn những trận so tài của các đại sư đoán tạo danh tiếng.
Phải biết cả hai thiếu nữ vẫn còn trẻ, từ làn da tươi non mà xem, có lẽ ngay cả 20 tuổi cũng chưa tới, đây là thiên tư kinh người bực nào?
- Ta tựa như nhìn thấy Đoàn Nhâm Thiên cùng Tiêu Thất Nguyệt vào mười năm trước...
- Ta thì nhớ tới trận chiến vào mấy chục năm trước của Bắc Vương Đoàn Đại Hắc cùng Nam vương Diệp Ôn lúc còn trẻ. Trận chiến ấy, thế nhân coi mà khiếp sợ, vô số tiền bối thán phục.
Cái gì là sóng sau xô sóng trước? Chính là đây!
Đoán tạo giới, nhân tài lớp lớp, phải kể tới ba đời gần đây, đứng đầu không thể nghi ngờ là Bắc vương Đoàn Đại Hắc cùng Nam vương Diệp Ôn, đem đoán tạo linh năng và đoán tạo truyền thống đẩy lên một độ cao mới.
Đứng thứ hai chính là Đoàn Tiểu Bạch, hạc giữa bầy gà, vô địch mọi mặt, hắn đạt được rất nhiều chiến thắng ở các trận so tài khác nhau, ngồi chễm chệ trên ngai vàng đã được mười năm, thản nhiên phủi cái mông đứng dậy, nhưng cũng không có người nào dám ngồi xuống, chỗ đó bỏng mông a!
Đoàn Tiểu Bạch đạt được thành tựu cực cao để cho đối thủ đứng từ xa mà than thở, mọi người kính phục.
Mà đứng thứ hai, lúc ban đầu mọi người cho là Đoàn Nhâm Thiên có thể kéo dài thần thoại của phụ thân, thậm chí có thể vượt qua thành tựu của Đoàn Tiểu Bạch, lại không nghĩ rằng nửa đường giết ra một cô gái đến từ một hương thôn vô danh.
Mười năm trước, Đoàn Nhâm Thiên tỏa hào quang chói mắt, hôm nay ảm đạm thất sắc biệt tăm biệt tích, cô gái vô danh trở thành đoán tạo nữ vương Tiêu Thất Nguyệt không người không biết, là người duy nhất có cơ hội đem Đoàn Tiểu Bạch kéo xuống ngai vàng.
Nhìn tổng quát đoán tạo giới, những ngôi sao mới đếm không hết, nhưng đều không cách nào cùng nhật nguyệt tranh huy, Đoàn Đại Hắc, Diệp Ôn, Đoàn Nhâm Thiên cùng Tiêu Thất Nguyệt, không thể nghi ngờ chính là mặt trời cùng trăng sáng, những ngôi sao mới kia đều làm nền cho bọn họ. Đoàn Tiểu Bạch thì càng quá đáng, thời đại này của hắn chỉ có ban ngày và ban ngày, không có một buổi tối.
Nhật Nguyệt tranh huy, tuy là việc vui, nhưng lại có một phe tịnh mịch, Diệp Ôn im tiếng, Đoàn Nhâm Thiên biệt tích, để cho mọi người không nhịn được cảm khái “Đã sinh Du sao còn sinh Lượng”.
Lúc này, ở trên đối chiến đài, hai thiếu nữ tỏa ra ánh sáng huy hoàng, không nghi ngờ chút nào, đây chính là nhật nguyệt tranh huy trong thời đại mới. Các nàng cho thấy thực lực đoán tạo vượt xa bạn cùng lứa tuổi, không kém chút nào so với thế hệ trước. Không có ai hoài nghi, các nàng có thể chiếu sáng bầu trời đoán tạo hay không.
Nhưng, đó sẽ là ai?
Đây là vấn đề tàn khốc không thể không đối mặt.
Đó là nguyên nhân Tề lão đầu cảm khái "Đây là cuộc chiến số mệnh", coi như ông lão đã từng chứng kiến ba thời đại đổi thay, cũng biết rõ nhật nguyệt tranh huy không chết thì thương.
“Đây rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh?
Tề lão đầu nhẹ giọng thở dài nói:
- Vô địch thật tịch mịch, nếu không có địch nhân số mệnh, cuộc đời này sẽ không thú vị, nhưng có địch nhân, lại vô tình như vậy, đời người từ xưa luôn khó xử như vậy a!
Tề lão đầu vừa nói vừa liếc Đoàn Tiểu Bạch một cái, một người tiêu biểu cho vô địch thật tịch mịch.
Đoàn Tiểu Bạch khẽ cười nói:
- Làm sao biết ta tịch mịch, hàng năm nhìn truyền thông tuyên bố 'Đoàn Tiểu Bạch già rồi', ‘Ai đó trong năm nay có rất nhiều hy vọng đem Đoàn Tiểu Bạch kéo xuống ngai vàng', 'Gần hai mươi năm Đoàn Tiểu Bạch thống trị sẽ bị một người nào đó kết thúc', sau đó hàng năm đánh mặt bọn họ. Cảm giác kia, nói một chút ở đâu ra tịch mịch?
Mắt Tề lão đầu trợn trắng, cười nói:
- Ngươi cứ ảo tưởng thế đi, một ngày nào đó có sẽ có người đả bại ngươi!
- Ít nhất hai mươi năm qua ta vẫn vô địch!
Đoàn Tiểu Bạch nói ra một lý do gượng ép, bỗng nhiên cảm khái nói:
- Cùng thế hệ vô địch, cũng không tịch mịch, ngược lại là lão Diệp già rồi, không còn uy phong như năm đó, để cho ta hơi có chút cô độc. Những năm gần đây, ngay cả búa lão Diệp cũng hiếm khi động, sinh hoạt một cuộc sống nhàn vân dã hạc. Ta muốn khuyên hắn, nhưng trong lòng không đành. Lão Tề a, ta một mực hy vọng ngươi tới Đoàn Thiên Đường, không phải vì để lấy danh tiếng, mà là có tư tâm. Ta cần một đối thủ, cần một người có thể cùng nhau tham khảo, so tài, trừ lão Diệp, cũng chỉ có ngươi, lão Tề.
Tề lão đầu nghe vậy ngẩn ra, một lúc sau ôn nhu nói:
- Qua mấy năm nữa lão phu sẽ đến bồi ngươi, nhưng ngươi cũng thấy, mấy hài tử Tinh Không học viện này đều là mầm tốt. Tiểu mập mạp Vu Hoành rất có thiên phú, nhưng tâm tính không vững, phát huy thất thường. Từ Gia Ngôn có lòng như trẻ sơ sinh, nhưng nhát gan, cần kích thích cùng chăm sóc dạy bảo. Kỳ Thiên Hoa thiên tư thông minh, nhưng trong xương lộ ra một cổ ngạo khí, cần mài giũa. Triệu Tiểu Hi…Ừ, nha đầu này không đánh giá, tóm lại, nàng là vấn đề lớn nhất. Mà Đại Vũ... Lần đầu tiên lão phu thấy một viên ngọc thô thuần túy chưa mài dũa như vậy, nhưng mà ta cũng không dám mài giũa, có lẽ nhìn nàng lớn lên, sẽ là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này. Mấy hài tử này, lão phu không bỏ được.
Đoàn Tiểu Bạch trầm mặc hồi lâu, khẽ cười nói:
- Hai đồ đệ này, ta chắc chắn sẽ thu, hai người sẽ thành quan môn đệ tử của Đoàn Tiểu Bạch ta. Không chừng ngày nào đó sẽ rọi sáng đoán tạo giới, ngươi không đến Đoàn Thiên Đường thì chứng kiến cũng không được.
Tề lão đầu há miệng một cái, cuối cùng cũng không nói gì, ngược lại lần này hắn là hy vọng Đoàn Tiểu Bạch có thể kéo dài thần thoại, nhưng...
...
...
Đối chiến kịch liệt kéo dài đến ba mươi phút, hai thiếu nữ dốc hết tuyệt kỹ áp hòm, khán giả thấy quên hết tất cả. Bất tri bất giác thời gian trôi qua, trong nháy mắt, tranh giải đã tới hồi cuối.
Ba phút cuối cùng, hai người mệt mỏi không chịu nổi, nhưng đều cắn răng kiên trì, ba phút này cực kỳ trọng yếu!
Mười búa tạo hình, sẽ quyết định phẩm chất cuối cùngcủa khí vật.
Thẩm Phong lần đầu tiên đem nhiệt độ đoán tạo hạ về số không, trầm lòng xuống để suy nghĩ tổ hợp mười búa.
Trước đó hắn đều là vừa kết thúc "Tạo vật biến chất" liền lập tức giơ búa, bởi vì vào lúc bắt đầu quy trình "Tạo vật biến chất" lúc hắn đã định ra mười búa hợp lý.
Nhưng lần này không giống. Phẩm chất khí vật từ truyền kì biến thành sử thi, đây mới thực là đại biến chất trên ý nghĩa, so với từ cấp thấp lên truyền kì thì khó khăn hơn nhiều!
Truyền kì bảo vật nhiều lắm là chỉ có thể coi như nhu yếu phẩm ít khi thấy, nhưng một khi đạt tới cấp bậc sử thi thì đó chính là vật phẩm xa xỉ!
Phẩm chất sử thi, tăng lên mỗi cấp độ cũng cực kỳ khó khăn, từ sử thi nhất phẩm đề cao đến sử thi nhị phẩm, khó khăn kia so với truyền kì nhất phẩm lên truyền kì cửu phẩm còn cao hơn nhiều!
Vì vậy, khi cần đoán tạo vật phẩm từ sử thi trở lên, Mười búa tạo hình hợp lý căn bản không đủ nhìn, phải là ưu tú, hoàn mỹ, thậm chí là mười búa tạo hình duy nhất!
Thiếu nữ tóc đen cũng hành động như vậy, lúc đang hoàn thành "Tạo vật biến chất", nàng tiến hành hạ nhiệt độ về không.
Thời gian tích tích trôi qua, hai người đều trầm xuống, cẩn thận quan sát báo cáo số liệu: tài liệu, hình dáng, ánh sáng, màu sắc, mật độ, độ cứng, trong đầu một lần nữa phương án cho mười búa tới, sau đó một lần lại một lần hủy bỏ, sửa đổi, theo đuổi phương án tối ưu hơn.
Các khán giả rất tự giác ngậm miệng lại, ngay cả tiếng hô hấp cũng khống chế hết sức nhẹ nhàng, có người xem mắc tiểu thậm chí không để ý hạ thân kịch liệt kháng nghị, cứng rắn ngồi trên ghế chờ đợi, vừa sợ bỏ qua thời khắc quan trọng nhất, lại lo lắng đứng dậy sẽ phát ra thanh âm quấy nhiễu tuyển thủ.
So tài về thời gian, một khi gặp phải kỳ phùng địch thủ, phải tối đa hóa lợi ích thời gian đưa ra.
Hiển nhiên, Thẩm Phong cùng Đại Vũ đều coi đối phuong là kì phùng địch thủ, bọn họ tranh thủ mỗi giây để suy nghĩ, không ngừng đem "Mười búa tạo hình" đẩy về phía phương án tối ưu hơn!
Không hẹn mà gặp, hai người đều ở đây mười giây cuối cùng tăng nhiệt độ đoán tạo, hơn nữa, nhiệt độ bọn họ lựa chọn đều là 2000℃!
Tựa như ảnh trong gương, không hẹn mà cùng như vậy, để cho các khán giả sinh ra vô hạn rung động!
Các nàng đều đưa phương án cho "Mười búa tạo hình" đẩy tới cao nhất, lại chỉ lưu cho mình thời gian đoán tạo ngắn nhất!
Mười giây tạo hình, mỗi giây một búa!
Phải biết cả hai thiếu nữ vẫn còn trẻ, từ làn da tươi non mà xem, có lẽ ngay cả 20 tuổi cũng chưa tới, đây là thiên tư kinh người bực nào?
- Ta tựa như nhìn thấy Đoàn Nhâm Thiên cùng Tiêu Thất Nguyệt vào mười năm trước...
- Ta thì nhớ tới trận chiến vào mấy chục năm trước của Bắc Vương Đoàn Đại Hắc cùng Nam vương Diệp Ôn lúc còn trẻ. Trận chiến ấy, thế nhân coi mà khiếp sợ, vô số tiền bối thán phục.
Cái gì là sóng sau xô sóng trước? Chính là đây!
Đoán tạo giới, nhân tài lớp lớp, phải kể tới ba đời gần đây, đứng đầu không thể nghi ngờ là Bắc vương Đoàn Đại Hắc cùng Nam vương Diệp Ôn, đem đoán tạo linh năng và đoán tạo truyền thống đẩy lên một độ cao mới.
Đứng thứ hai chính là Đoàn Tiểu Bạch, hạc giữa bầy gà, vô địch mọi mặt, hắn đạt được rất nhiều chiến thắng ở các trận so tài khác nhau, ngồi chễm chệ trên ngai vàng đã được mười năm, thản nhiên phủi cái mông đứng dậy, nhưng cũng không có người nào dám ngồi xuống, chỗ đó bỏng mông a!
Đoàn Tiểu Bạch đạt được thành tựu cực cao để cho đối thủ đứng từ xa mà than thở, mọi người kính phục.
Mà đứng thứ hai, lúc ban đầu mọi người cho là Đoàn Nhâm Thiên có thể kéo dài thần thoại của phụ thân, thậm chí có thể vượt qua thành tựu của Đoàn Tiểu Bạch, lại không nghĩ rằng nửa đường giết ra một cô gái đến từ một hương thôn vô danh.
Mười năm trước, Đoàn Nhâm Thiên tỏa hào quang chói mắt, hôm nay ảm đạm thất sắc biệt tăm biệt tích, cô gái vô danh trở thành đoán tạo nữ vương Tiêu Thất Nguyệt không người không biết, là người duy nhất có cơ hội đem Đoàn Tiểu Bạch kéo xuống ngai vàng.
Nhìn tổng quát đoán tạo giới, những ngôi sao mới đếm không hết, nhưng đều không cách nào cùng nhật nguyệt tranh huy, Đoàn Đại Hắc, Diệp Ôn, Đoàn Nhâm Thiên cùng Tiêu Thất Nguyệt, không thể nghi ngờ chính là mặt trời cùng trăng sáng, những ngôi sao mới kia đều làm nền cho bọn họ. Đoàn Tiểu Bạch thì càng quá đáng, thời đại này của hắn chỉ có ban ngày và ban ngày, không có một buổi tối.
Nhật Nguyệt tranh huy, tuy là việc vui, nhưng lại có một phe tịnh mịch, Diệp Ôn im tiếng, Đoàn Nhâm Thiên biệt tích, để cho mọi người không nhịn được cảm khái “Đã sinh Du sao còn sinh Lượng”.
Lúc này, ở trên đối chiến đài, hai thiếu nữ tỏa ra ánh sáng huy hoàng, không nghi ngờ chút nào, đây chính là nhật nguyệt tranh huy trong thời đại mới. Các nàng cho thấy thực lực đoán tạo vượt xa bạn cùng lứa tuổi, không kém chút nào so với thế hệ trước. Không có ai hoài nghi, các nàng có thể chiếu sáng bầu trời đoán tạo hay không.
Nhưng, đó sẽ là ai?
Đây là vấn đề tàn khốc không thể không đối mặt.
Đó là nguyên nhân Tề lão đầu cảm khái "Đây là cuộc chiến số mệnh", coi như ông lão đã từng chứng kiến ba thời đại đổi thay, cũng biết rõ nhật nguyệt tranh huy không chết thì thương.
“Đây rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh?
Tề lão đầu nhẹ giọng thở dài nói:
- Vô địch thật tịch mịch, nếu không có địch nhân số mệnh, cuộc đời này sẽ không thú vị, nhưng có địch nhân, lại vô tình như vậy, đời người từ xưa luôn khó xử như vậy a!
Tề lão đầu vừa nói vừa liếc Đoàn Tiểu Bạch một cái, một người tiêu biểu cho vô địch thật tịch mịch.
Đoàn Tiểu Bạch khẽ cười nói:
- Làm sao biết ta tịch mịch, hàng năm nhìn truyền thông tuyên bố 'Đoàn Tiểu Bạch già rồi', ‘Ai đó trong năm nay có rất nhiều hy vọng đem Đoàn Tiểu Bạch kéo xuống ngai vàng', 'Gần hai mươi năm Đoàn Tiểu Bạch thống trị sẽ bị một người nào đó kết thúc', sau đó hàng năm đánh mặt bọn họ. Cảm giác kia, nói một chút ở đâu ra tịch mịch?
Mắt Tề lão đầu trợn trắng, cười nói:
- Ngươi cứ ảo tưởng thế đi, một ngày nào đó có sẽ có người đả bại ngươi!
- Ít nhất hai mươi năm qua ta vẫn vô địch!
Đoàn Tiểu Bạch nói ra một lý do gượng ép, bỗng nhiên cảm khái nói:
- Cùng thế hệ vô địch, cũng không tịch mịch, ngược lại là lão Diệp già rồi, không còn uy phong như năm đó, để cho ta hơi có chút cô độc. Những năm gần đây, ngay cả búa lão Diệp cũng hiếm khi động, sinh hoạt một cuộc sống nhàn vân dã hạc. Ta muốn khuyên hắn, nhưng trong lòng không đành. Lão Tề a, ta một mực hy vọng ngươi tới Đoàn Thiên Đường, không phải vì để lấy danh tiếng, mà là có tư tâm. Ta cần một đối thủ, cần một người có thể cùng nhau tham khảo, so tài, trừ lão Diệp, cũng chỉ có ngươi, lão Tề.
Tề lão đầu nghe vậy ngẩn ra, một lúc sau ôn nhu nói:
- Qua mấy năm nữa lão phu sẽ đến bồi ngươi, nhưng ngươi cũng thấy, mấy hài tử Tinh Không học viện này đều là mầm tốt. Tiểu mập mạp Vu Hoành rất có thiên phú, nhưng tâm tính không vững, phát huy thất thường. Từ Gia Ngôn có lòng như trẻ sơ sinh, nhưng nhát gan, cần kích thích cùng chăm sóc dạy bảo. Kỳ Thiên Hoa thiên tư thông minh, nhưng trong xương lộ ra một cổ ngạo khí, cần mài giũa. Triệu Tiểu Hi…Ừ, nha đầu này không đánh giá, tóm lại, nàng là vấn đề lớn nhất. Mà Đại Vũ... Lần đầu tiên lão phu thấy một viên ngọc thô thuần túy chưa mài dũa như vậy, nhưng mà ta cũng không dám mài giũa, có lẽ nhìn nàng lớn lên, sẽ là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời này. Mấy hài tử này, lão phu không bỏ được.
Đoàn Tiểu Bạch trầm mặc hồi lâu, khẽ cười nói:
- Hai đồ đệ này, ta chắc chắn sẽ thu, hai người sẽ thành quan môn đệ tử của Đoàn Tiểu Bạch ta. Không chừng ngày nào đó sẽ rọi sáng đoán tạo giới, ngươi không đến Đoàn Thiên Đường thì chứng kiến cũng không được.
Tề lão đầu há miệng một cái, cuối cùng cũng không nói gì, ngược lại lần này hắn là hy vọng Đoàn Tiểu Bạch có thể kéo dài thần thoại, nhưng...
...
...
Đối chiến kịch liệt kéo dài đến ba mươi phút, hai thiếu nữ dốc hết tuyệt kỹ áp hòm, khán giả thấy quên hết tất cả. Bất tri bất giác thời gian trôi qua, trong nháy mắt, tranh giải đã tới hồi cuối.
Ba phút cuối cùng, hai người mệt mỏi không chịu nổi, nhưng đều cắn răng kiên trì, ba phút này cực kỳ trọng yếu!
Mười búa tạo hình, sẽ quyết định phẩm chất cuối cùngcủa khí vật.
Thẩm Phong lần đầu tiên đem nhiệt độ đoán tạo hạ về số không, trầm lòng xuống để suy nghĩ tổ hợp mười búa.
Trước đó hắn đều là vừa kết thúc "Tạo vật biến chất" liền lập tức giơ búa, bởi vì vào lúc bắt đầu quy trình "Tạo vật biến chất" lúc hắn đã định ra mười búa hợp lý.
Nhưng lần này không giống. Phẩm chất khí vật từ truyền kì biến thành sử thi, đây mới thực là đại biến chất trên ý nghĩa, so với từ cấp thấp lên truyền kì thì khó khăn hơn nhiều!
Truyền kì bảo vật nhiều lắm là chỉ có thể coi như nhu yếu phẩm ít khi thấy, nhưng một khi đạt tới cấp bậc sử thi thì đó chính là vật phẩm xa xỉ!
Phẩm chất sử thi, tăng lên mỗi cấp độ cũng cực kỳ khó khăn, từ sử thi nhất phẩm đề cao đến sử thi nhị phẩm, khó khăn kia so với truyền kì nhất phẩm lên truyền kì cửu phẩm còn cao hơn nhiều!
Vì vậy, khi cần đoán tạo vật phẩm từ sử thi trở lên, Mười búa tạo hình hợp lý căn bản không đủ nhìn, phải là ưu tú, hoàn mỹ, thậm chí là mười búa tạo hình duy nhất!
Thiếu nữ tóc đen cũng hành động như vậy, lúc đang hoàn thành "Tạo vật biến chất", nàng tiến hành hạ nhiệt độ về không.
Thời gian tích tích trôi qua, hai người đều trầm xuống, cẩn thận quan sát báo cáo số liệu: tài liệu, hình dáng, ánh sáng, màu sắc, mật độ, độ cứng, trong đầu một lần nữa phương án cho mười búa tới, sau đó một lần lại một lần hủy bỏ, sửa đổi, theo đuổi phương án tối ưu hơn.
Các khán giả rất tự giác ngậm miệng lại, ngay cả tiếng hô hấp cũng khống chế hết sức nhẹ nhàng, có người xem mắc tiểu thậm chí không để ý hạ thân kịch liệt kháng nghị, cứng rắn ngồi trên ghế chờ đợi, vừa sợ bỏ qua thời khắc quan trọng nhất, lại lo lắng đứng dậy sẽ phát ra thanh âm quấy nhiễu tuyển thủ.
So tài về thời gian, một khi gặp phải kỳ phùng địch thủ, phải tối đa hóa lợi ích thời gian đưa ra.
Hiển nhiên, Thẩm Phong cùng Đại Vũ đều coi đối phuong là kì phùng địch thủ, bọn họ tranh thủ mỗi giây để suy nghĩ, không ngừng đem "Mười búa tạo hình" đẩy về phía phương án tối ưu hơn!
Không hẹn mà gặp, hai người đều ở đây mười giây cuối cùng tăng nhiệt độ đoán tạo, hơn nữa, nhiệt độ bọn họ lựa chọn đều là 2000℃!
Tựa như ảnh trong gương, không hẹn mà cùng như vậy, để cho các khán giả sinh ra vô hạn rung động!
Các nàng đều đưa phương án cho "Mười búa tạo hình" đẩy tới cao nhất, lại chỉ lưu cho mình thời gian đoán tạo ngắn nhất!
Mười giây tạo hình, mỗi giây một búa!