Chương : 40
Hồ Thập Bát lúc này ở yêu giới đang ăn không ngon ngủ không yên thì, bên kia Long tộc loạn đến muốn rối lung tung beng lên.
Hai vị Long Quân mất tích!
Thất Long Quân ưu tú nhất cùng Đại Long Quân vô dụng nhất!
Ban đầu, người mất tích đầu tiên là Ngao Kiệt.
Thời điểm tà đạo bị phá ra phóng xuất quần ma loạn vũ, Ngao Kiệt là cùng Ngao Chá thu yêu, kết quả nửa đường Đại Long Quân khóc hu hu chạy trở về, nói tiểu Thất đâu mất tiêu rồi, kiếm không ra.
Lúc ấy mọi người cảm thấy chuyện này thực kỳ quái, bởi vì Ngao Kiệt lúc bình thường tuy cũng có lúc ngốc ngốc, nhưng đã nhận nhiệm vụ thu yêu rồi thì làm việc rất là có kỷ luật, phát nào là trúng phát đó, chưa từng qua loa cẩu thả, đang trên đường thu yêu mà bỏ Ngao Chá tự mình chạy đi đâu mất, không giống với tác phong của Ngao Kiệt cho lắm a!
Nhưng mà lúc ấy tình huống khẩn cấp, không có dư nhân lực để đi tìm Ngao Kiệt, mọi người chỉ có thể vừa đi thu yêu vừa nghe ngóng tin tức Ngao Kiệt. Tuy không nghe được tung tích Ngao Kiệt, nhưng mọi người nghĩ với công lực tu vi của Ngao Kiệt, tính ra cũng cao nhất Long tộc a, người hay yêu gặp hắn thì xui xẻo cũng là đối phương chứ đâu phải hắn, bèn tự an ủi chính mình nói, lo lắng cho ai cũng không cần lo lắng cho Ngao Kiệt a, nhất định là Đại Long Quân tối vô dụng kia bị yêu ma rượt chạy nên tự mình bị lạc đường. . .
Mãi đến khi Chiến thần Thiên giới dẫn theo thiên binh đến trợ giúp, tiêu diệt hết toàn bộ yêu ma, tam giới nhân thần yêu đều trở lại như cũ thì, Ngao Kiệt vẫn không thấy bóng dáng dâu cả. Mọi người lúc này mới ý thức đến chuyện này mà giật mình, này nhất định là đã xảy ra chuyện gì a!
Thế là mọi người tụ tập lại một chỗ, bảo Đại Long Quân cẩn thận nhớ lại một chút, ngày đó tiểu Thất mất tích bọn họ đã gặp gỡ người nào, đã xảy ra chuyện gì.
Kết quả Đại Long Quân ngu ngu ngơ ngơ quất nguyên cái dấu chấm hỏi trên đầu, hỏi cái gì cũng không biết, làm Ngao Ly tức giận ngập đầu mắng, ngươi làm đại ca kiểu gì vậy hả? Cùng đệ đệ ra ngoài không chiếu cố nó thì không nói đi, hắn thất lạc ở đâu ngươi cũng không biết, thật sự là sỉ nhục của Long tộc a ngu ngốc ngu ngốc đại ngu ngốc!
Ngao Ly chỉ động khẩu thôi, còn Cửu Long Quân thì không khách khí như vậy, diện vô biểu tình, một câu cũng không xuất, xông lên động thủ xuất quyền cước đập Đại Long Quân thành đầu heo.
Cửu Long Quân vốn là mắc chứng luyến huynh với Thất Long Quân, chuyện này ai ai trong tộc cũng biết, tiểu Cửu này lúc bình thường đều là mặt than, không thèm nói chuyện với ai, chỉ duy nhất đối với Thất Long Quân mới có thể bày ra bộ dáng tươi cười, miệng gọi một tiếng ca, từ lúc xác định Ngao Kiệt mất tích thì cả người phát cuồng lên.
Trưởng lão toàn tộc xông lên ngăn lại, dùng khổn long tác trói Cửu Long Quân lại rồi giam vào tế đường, rốt cuộc hài tử kia không thèm nói chuyện không thèm ăn, tuyệt thực tuyệt ngôn, bộ dạng giống như là muốn nhập ma biến ma long vậy.
Đại Long Quân ban đầu bị Ngao Ly mắng nặng chửi nhẹ, sau lại bị đệ đệ mình đấm đá, chớp chớp mắt, nhìn bốn phía xung quanh, bởi vì vốn ngày thường ở Long tộc hắn đã làm cho “uy danh” của mình vang rất xa rồi, ai cũng biết ở chung với hắn chẳng hay ho gì, tất cả đều nếm qua “phước” hắn ban cho. Hiện tại lại xảy ra lắm chuyện như vậy, nét mặt của ai cũng thối hoắc như nhau, nên cũng chẳng ai rảnh lòng mà đi an ủi hắn.
Đại Long Quân cúi đầu mở mắt nhìn đất, lòng nghĩ, gia đình chẳng có chút ấm áp gì, cả thế giới này đều đã vứt bỏ mình rồi, mình còn ở lại chỗ này để làm cái gì chứ?
Toàn bộ đều là lỗi của ta!!!
Khóc rống lên một tiếng rồi hu hu bỏ nhà đi, cuối cùng cũng biệt vô âm tín.
Ngao Ly tức tới muốn xì khói, đại ca của ta ơi, ngươi sợ thiên hạ không loạn sao? Ngươi bỏ nhà trốn đi nhưng thực chất là làm cho chỗ này thái bình lại a!
Vì thế, toàn bộ người trong Long tộc, vừa mới mệt ná thở vì đánh yêu xong, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, toàn bộ bắt đầu lên núi xuống biển tìm kiếm tung tích hai vị Long Quân.
Nhưng mà, trời đất bao la, tìm người đâu phải dễ như vậy a, tìm tới tìm lui nửa tháng, nhoáng cái thời gian trôi vù vù, nhưng một chút âm tín cũng đều không có.
==========================
Ngao Ly khẩn trương đến độ dậm chân dậm cẳng, ngay lúc đó đột nhiên nhớ đến, còn có Thiên lý nhãn mà, thế là ào ào xông lên thiên đình, vừa bước qua Nam Thiên Môn, liền nhìn thấy Lữ Đồng Tân cùng Trương Quả Lão, Nam Cực Tiên Ông và Thái Bạch Kim Tinh, bốn người đang ngồi bốn tụ đánh mạt chược, phát tài bạch bản, nhã nhặn đẩy đưa sắp xếp hàng hàng đến bất diệc nhạc hồ. Thiên lý nhãn cùng Thuận phong nhĩ đang đứng bên cạnh, vừa công tác vừa xem náo nhiệt.
Ngao Ly bĩu môi nói, ồ, chúng ta bận bịu đến vắt chân lên cổ mà chạy, còn các vịở đây tự tại tiêu dao hảo quá a ~!
Mấy vị tiên gia nghe Ngao Ly nói mấy lời đầy mùi chua, liền buông bài trong tay xuống ngước nhìn nói, ai nha Ngũ Long Quân, lâu rồi mới gặp, hôm nay trận gió nào thổi ngài đến đây vậy?
Ngao Ly nói, tà phong! Đại ca cùng Thất đệ ta đều mất tích!
Dứt lời xoay người nhìn Thiên lý nhãn chắp tay nói, làm phiền ngài dùng thiên mục thần giúp đỡ chúng ta tìm tung tích bọn họ ~!
Thiên mục thần tướng gầy gầy cao cao nghe dứt lời liền bảo được, rồi dùng thần mục bắt đầu tìm người khắp thiên thượng thiên hạ.
Ở phía sau, mấy vị tiên gia xáp lại níu Ngao Ly kéo sang nói chuyện, hỏi thăm tình hình một chút, nghe xong ai nấy cũng đều cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có biện pháp gì. Nam Cực Tiên Ông cầm hồ lô quải thượng, từ trong hồ lô xuất ra hai viên tiên đan nói, đây là vài hôm trước Thái Thượng Lão Quân tặng ta, công hiệu có thể cải tử hồi sinh, ngươi cầm trước đi, ta cũng hi vọng Đại ca cùng Thất đệ ngươi không gặp chuyện gì bất trắc, nhưng vạn nhất có sự thì cũng có thứ mà dùng. . .
Ngao Ly liên mồm bảo cảm ơn, đem tiên đan cất thật kỹ.
Thiên lỹ nhãn vận khởi thần lực, nhìn bao quát một vòng lớn nói, không cần lo cho Đại ca ngươi, hắn hiện tại đang ở cùng với Hổ tinh. . .nói đến đây, bỗng nhiên đỏ mặt, đằng hắng một cái mới nói tiếp, nói chung hiện tại hắn sống rất được, rất vui vẻ thoải mái. . .
Ngao Ly nói, không cần phải quản cái tên vô tâm vô phế đó! Còn tiểu Thất thì sao?
Thất Long Quân a. . .
Thiên lý nhãn cẩn thận nhìn kỹ thêm vài lượt nữa, mới mở miệng bảo, quái a, sao không thấy Thất Long Quân a.
Những người mà ngay cả Thiên lý nhãn cũng không thể tìm được, chỉ có một khả năng, đã không còn ở thế gian này nữa!
Ngao Ly lúc ấy hai mắt trợn trắng mém té xỉu, Lữ Đồng Tân đưa tay nhanh chóng đỡ hắn lại, vỗ vỗ vai hắn an ủi bảo, không có việc gì đâu, chỉ là không ở thế gian này, không có nghĩa là đã chết a. Phàm là ai chết, tất thảy hồn phách đều quy về địa phủ, Thiên mục thần tướng không thấy được phải rồi. . .
Ngẫm ngẫm một hồi lại nói tiếp, ở Nhân gian có một tòa núi gọi là Bán Duyến Sơn, trên núi có vị Đào Mộc tiên nhân, không biết ngươi có từng nghe nói đến chưa. . .vị tiên nhân kia từ thượng cổ đã bắt đầu tu luyện, tư chất phi thường cao, vốn dĩ Thiên đình phải phong thần cho nàng, nhưng nàng ở Nhân gian tìm được tâm duyên, bị ràng buộc nên tự nguyện lưu lại ở Nhân gian làm một tiểu địa tiên, ngày thường rất thích nghe ngóng tin tức bát quái, mạng lưới thông tin so với đám thần tiên ngày ngày ở thiên đình như chúng ta rộng rãi hơn nhiều, tam giới nhân thần yêu, không có chuyện nào mà nàng không biết, ngươi thử đi tìm nàng hỏi xem.
Ngao Ly liền ôm quyền cảm tạ, vừa định đi, đột nhiên sực nhớ ra một chuyện bèn kéo Lữ Đồng Tân sang một bên thủ thỉ thù thì căn dặn một phen.
Lữ Đồng Tân nghe Ngao Ly nói xong, đầu gật a gật bảo, tiểu Ngũ ngươi cứ yên tâm, việc này cứ giao cho ta, ta nhất định sẽ lo liệu viên viên mãn mãn ~!
Nghe thấy Lữ Đồng Tân hứa như thế, Ngao Ly bấy giờ mới yên lòng, từ biệt lần nữa rồi chạy đến Bán Duyến Sơn.
=========================
Bán Duyến Sơn.
Núi vẫn là ngọn núi kia, đào thụ vẫn y nguyên một chỗ, mỹ nhân cũng thế.
Đào Mộc tiên tử chớp a chớp mắt “Ai nha nha, đây chẳng phải là Ngũ Long Quân trong truyền thuyết đây sao, vì cớ gì mà đại giá quang lâm đến cái nơi nhỏ nhoi này vậy a?”
Ngao Ly cũng chớp chớp mắt nói, tiên tử tỷ tỷ, ta cũng không muốn vòng vo nhiều, nghe nói ngươi chuyện năm trăm nước biết, chuyện năm trăm sau rành, hôm nay ta đến chính là muốn hỏi một việc, Thất đệ Ngao Kiệt của ta hiện tại đang ở đâu a?
Đào Mộc tiên nhân vẫn phì phèo thủy yên đại mà thôn vân thổ yên, nhàn nhã nửa ngày mới nhăn nhăn mi trường xinh đẹp, thở dài một tiếng nói : nghiệt duyên.
Ngước mắt nhìn Ngao Ly, hỏi “Long Quân nhất tộc các người, hiện tại tuy đã được phong thần, nhưng nguyên bản cũng chỉ là yêu ~ từ yêu mới tu thành tiên, nói thế có lẽ đối với kẻ kia chắc cũng không lạ gì. . .”
Ngao Ly một mặt dùng đầu óc suy nghĩ như tên bay, một mặt khiêm tốn, dùng bộ dáng cung kính hỏi “Chẳng hay tiên tử tỷ tỷ nói đây là vị nào?”
Đào Mộc tiên nhân khẽ khép hờ mi mắt, từ trong sương khinh thổ nhẹ nhàng phun ra một cái tên “Kiếp Thần. . .”
Kiếp Thần!
Vạn vật phàm là có linh, đều có thể tu tiên, nhưng trong đó có một quy định bất thành văn, cứ coi như là một loại phân biệt kỳ thị đi, ngoại trừ nhân loại được xưng là chủ của vạn vật, khi tu tiên có thể không cần phải gặp thiên kiếp thì, tất cả các tinh linh muốn tu tiên, cứ quá năm trăm năm hoặc một ngàn năm, đều phải gặp thiên kiếp một lần mới được phép chuyển sang giai đoạn cao hơn của tu tiên.
Loại thiên kiếp này, cách thức tiến hành ra sao, mức độ khó khăn là như thế nào, đều là do vị Kiếp Thần này định đoạt.
Tức là, trực tiếp quyết định vạn vật tinh linh có thể hay không thể tu tiên thành công, lúc gặp thiên kiếp đậu hay rớt, là kẻ có quyền lực cực kỳ cao a a!!
Ngao Ly vừa nghe đến Kiếp Thần đã ngẩn cả người, Tiểu Thất nhà mình, không lẽ cư nhiên phải gặp thiên kiếp?
Không đúng a! Long Quân tộc rõ ràng đã được phong thần, cứ mỗi năm trăm năm chỉ cần thoát bì hoán giác biến hóa hình dạng một lần là được, vậy tại sao tự dưng lại có dính líu đến Kiếp Thần a?
Đào Mộc tiên nhân hồi lâu nhìn ánh mắt mê mang nghi hoặc của Ngao Ly, lại hít một hơi “Chỉ cần tìm được vị Kiếp Thần này, liền có thể cứu được Thất Long Quân.”
“Nhưng mà, vị Kiếp Thần kia, tất cả mọi người ai ai cũng chỉ là nghe qua kỳ danh chứ chưa từng gặp được a! Thỉnh tiên tử lại chỉ cho ta minh lộ, ta phải đi đâu tìm hắn?”
Đào Mộc tiên nhân do dự một chút, nói nhan bốn chứ “Dị độ không gian.” sau đó liền không nói nữa, quay đầu nhìn lại, người đã tiêu thất.
========================
Ngao Ly bên này hạ Bán Duyến Sơn, ôm đầu nghĩ làm thế nào để đến dị độ không gian, làm cách nào tìm được Kiếp Thần.
Mà thôi, tạm thời khoan nhắc đến, chúng ta sang phía Lữ Đồng Tân nói tiếp ~
Ngao Ly trước lúc đi đã để lại một nhiệm vụ cho Lữ Đồng Tân, là nhiệm vụ gì nha?
Là đi yêu giới hạ sính lễ!
Tâm tư Ngũ Long Quân quả thật rất chu toàn, nhớ đến đã sớm qua ngày ước định, với tính cách của vị mẫu thân cực phẩm của Hồ Thập Bát, hiện tại khẳng định là ngày ngày đều lôi Thập Bát ra mà oán giận, mà tính cách Thập Bát lại có chút nội liễm, có lo lắng nôn nóng đến phát hỏa cũng giấu ở trong lòng chứ nhất quyết không nói ra.
Tiểu Thất hiện tại thất tung, trong tộc thì loạn cả lên,căn bản không có thời gian, mà nói trắng ra cũng là không dám đi báo cho Thập Bát biết. Vào thời điểm này, phải thỉnh một vị tư cách có giá trị, mà lại là thần tượng của bầy yêu ——quan trọng là phải biết ăn biết nói đáng đồng tiền bát gạo, tức Lữ Đồng Tân đạo trưởng đến tương trợ một tay!!
Thế là nhờ vả Lữ Đồng Tân đại diện tiểu Thất cùng Lão Long Quân đi hạ sính. Lữ Đồng Tân vừa nghe nói thế, đã vỗ ngực đảm bảo cam đoan nói, không thành vấn đề, việc này cứ giao cho ta!
Vì thế, Ngao Ly vừa ly khai Thiên đình, Lữ Đồng Tân cũng trở về cư sở, thay một thân y phục, sửa sang lại dung nhan của mình, xách theo giỏ lam hoa của Lam Thái Hòa, bên trong gom góp bỏ vào mấy thứ cần phải có trong nạp thải hôn khánh như gia hòa, a giao, cửu tử bồ, trường mệnh lũ. . .mang ý nghĩa cát tường, lại bỏ vào thêm vài thứ bảo vật mà ngày thường hay sưu tập, gãi cằm nghĩ nghĩ một hồi, lại chạy đến Do Ngôn Thiên Cung chỗ Thái Thượng Lão Quân moi ra một bình đan dược.
Sau khi chạy ra khỏi Do Ngôn Thiên Cung trái xách một tay, phải chạy đến chỗ chức phường của Chức Nữ dự định xin hai thất nghê thường.
Bởi vì Vương mẫu nương nương không thích nữ tế này của Ngưu Lang, nên bắt Chức Nữ cùng Ngưu Lang phân ra ở hai nơi, một năm chỉ được phép gặp mặt một lần.
Bởi thế nên Chức Nữ hiểu rất rõ nỗi khổ tương tư, cực kỳ mong mỏi kẻ hữu tình trong thiên hạ có thể trở thành giai ngẫu, vừa nghe Lữ Đồng Tân bảo muốn giúp Thất Long Quân hạ sính lễ để có thể tác thành cho một đôi đại hảo nhân duyên, lập tức thần tình kích động, bắt đầu lệ tuôn hai hàng nắm tay Lữ Đồng Tân nói, Lữ đạo trưởng người chờ ta, ta lập tức cho người mau chóng dệt ra hai thất tối hảo nghê thường ngũ thải!!
Sau đó liền chuyển động khung cửi kèn kẹt kèn kẹt xoay a xoay, vừa vặn đúng lúc đó sáu vị trong Thất tiên nữ định đến chỗ Chức Nữ chơi đùa, nghe được tin tức kia, ngay lập tức mang cho Lữ Đồng Tân một đống thứ kỳ trân dị bảo.
Tứ tiên nữ che miệng khẽ cười thành tiếng nói “Vị Thất Long Quân tuấn tú nhưng hỏa bạo kia rốt cuộc cũng gặp được người hữu duyến ~ này quả là sự tốt nha ~”
Lục tiên vốn tính thẳng thắn gật đầu nói “Hắn có thể lấy được lão bà, thật sự đúng là không dễ dàng gì. . . Lữ đạo trưởng, cho chúng ta hỏi một chút, là cô nương nhà ai xui xẻo như vậy. . .a không, vinh hạnh như vậy mới đúng. . .”
. . .
Từ chỗ Chức phường của Chức Nữ rời đi, Lữ Đông Tân hai tay đều đầy nhóc đồ đạc, trở lại cư sở sửa sang mọi thứ thật hảo, mới đáp tường vân, đến yêu giới đề thân ~!!
___________________________
Gia hòa : gia = nhà, hòa = hòa thuận, gia hòa cũng đồng thời mang nghĩa là lúa, một dạng chơi chữ, ý là gia đình hòa thuận.
Cửu tử bồ : một loại bồ thảo (cành lá hương bồ, dùng để đan lát), thường trong hôn lễ cổ đại, dùng trong nạp thải với ngụ ý là “đa tử” (nhiều con)
Trường mệnh lũ : hôn lễ thời cổ đại, dùng trong nạp thải, trường mệnh = trường thọ, lũ (dây thừng)trong thiên ti vạn lũ (bất tận), ngụ ý là sống lâu
Do Ngôn Thiên Cung : vốn từ gốc trong bản raw là 兜率宫 (Đâu suất cung), nhưng tớ tra từ điển thì thấy đây là tiếng Phạn (trong tiếng Phạn gọi là Do Ngôn thiên cung, vì cũng là một nghĩa, lại thấy từ này dễ coi hơn nên để là Do Ngôn thiên cung)
Đâu Suất Cung : Đâu Suất trong Đâu Suất Thiên, trong Phật giáo cho rằng tầng trời chia làm nhiều tầng, tầng thứ tư gọi là Đâu Suất Thiên, nội viện nơi này là nơi Phật Di Lặc tịnh thổ (nơi niết bàn), bên ngoài là nơi chúng sinh hưởng lạc (sinh sống).
Tục truyền Thái Thượng Lão Quân ngụ ở Đâu Suất Cung tọa ở Đâu Suất Thiên
Nghê thường : dùng làm y phục của thần tiên, tương truyền là dùng mây làm thường (quần áo)
________________________
Hai vị Long Quân mất tích!
Thất Long Quân ưu tú nhất cùng Đại Long Quân vô dụng nhất!
Ban đầu, người mất tích đầu tiên là Ngao Kiệt.
Thời điểm tà đạo bị phá ra phóng xuất quần ma loạn vũ, Ngao Kiệt là cùng Ngao Chá thu yêu, kết quả nửa đường Đại Long Quân khóc hu hu chạy trở về, nói tiểu Thất đâu mất tiêu rồi, kiếm không ra.
Lúc ấy mọi người cảm thấy chuyện này thực kỳ quái, bởi vì Ngao Kiệt lúc bình thường tuy cũng có lúc ngốc ngốc, nhưng đã nhận nhiệm vụ thu yêu rồi thì làm việc rất là có kỷ luật, phát nào là trúng phát đó, chưa từng qua loa cẩu thả, đang trên đường thu yêu mà bỏ Ngao Chá tự mình chạy đi đâu mất, không giống với tác phong của Ngao Kiệt cho lắm a!
Nhưng mà lúc ấy tình huống khẩn cấp, không có dư nhân lực để đi tìm Ngao Kiệt, mọi người chỉ có thể vừa đi thu yêu vừa nghe ngóng tin tức Ngao Kiệt. Tuy không nghe được tung tích Ngao Kiệt, nhưng mọi người nghĩ với công lực tu vi của Ngao Kiệt, tính ra cũng cao nhất Long tộc a, người hay yêu gặp hắn thì xui xẻo cũng là đối phương chứ đâu phải hắn, bèn tự an ủi chính mình nói, lo lắng cho ai cũng không cần lo lắng cho Ngao Kiệt a, nhất định là Đại Long Quân tối vô dụng kia bị yêu ma rượt chạy nên tự mình bị lạc đường. . .
Mãi đến khi Chiến thần Thiên giới dẫn theo thiên binh đến trợ giúp, tiêu diệt hết toàn bộ yêu ma, tam giới nhân thần yêu đều trở lại như cũ thì, Ngao Kiệt vẫn không thấy bóng dáng dâu cả. Mọi người lúc này mới ý thức đến chuyện này mà giật mình, này nhất định là đã xảy ra chuyện gì a!
Thế là mọi người tụ tập lại một chỗ, bảo Đại Long Quân cẩn thận nhớ lại một chút, ngày đó tiểu Thất mất tích bọn họ đã gặp gỡ người nào, đã xảy ra chuyện gì.
Kết quả Đại Long Quân ngu ngu ngơ ngơ quất nguyên cái dấu chấm hỏi trên đầu, hỏi cái gì cũng không biết, làm Ngao Ly tức giận ngập đầu mắng, ngươi làm đại ca kiểu gì vậy hả? Cùng đệ đệ ra ngoài không chiếu cố nó thì không nói đi, hắn thất lạc ở đâu ngươi cũng không biết, thật sự là sỉ nhục của Long tộc a ngu ngốc ngu ngốc đại ngu ngốc!
Ngao Ly chỉ động khẩu thôi, còn Cửu Long Quân thì không khách khí như vậy, diện vô biểu tình, một câu cũng không xuất, xông lên động thủ xuất quyền cước đập Đại Long Quân thành đầu heo.
Cửu Long Quân vốn là mắc chứng luyến huynh với Thất Long Quân, chuyện này ai ai trong tộc cũng biết, tiểu Cửu này lúc bình thường đều là mặt than, không thèm nói chuyện với ai, chỉ duy nhất đối với Thất Long Quân mới có thể bày ra bộ dáng tươi cười, miệng gọi một tiếng ca, từ lúc xác định Ngao Kiệt mất tích thì cả người phát cuồng lên.
Trưởng lão toàn tộc xông lên ngăn lại, dùng khổn long tác trói Cửu Long Quân lại rồi giam vào tế đường, rốt cuộc hài tử kia không thèm nói chuyện không thèm ăn, tuyệt thực tuyệt ngôn, bộ dạng giống như là muốn nhập ma biến ma long vậy.
Đại Long Quân ban đầu bị Ngao Ly mắng nặng chửi nhẹ, sau lại bị đệ đệ mình đấm đá, chớp chớp mắt, nhìn bốn phía xung quanh, bởi vì vốn ngày thường ở Long tộc hắn đã làm cho “uy danh” của mình vang rất xa rồi, ai cũng biết ở chung với hắn chẳng hay ho gì, tất cả đều nếm qua “phước” hắn ban cho. Hiện tại lại xảy ra lắm chuyện như vậy, nét mặt của ai cũng thối hoắc như nhau, nên cũng chẳng ai rảnh lòng mà đi an ủi hắn.
Đại Long Quân cúi đầu mở mắt nhìn đất, lòng nghĩ, gia đình chẳng có chút ấm áp gì, cả thế giới này đều đã vứt bỏ mình rồi, mình còn ở lại chỗ này để làm cái gì chứ?
Toàn bộ đều là lỗi của ta!!!
Khóc rống lên một tiếng rồi hu hu bỏ nhà đi, cuối cùng cũng biệt vô âm tín.
Ngao Ly tức tới muốn xì khói, đại ca của ta ơi, ngươi sợ thiên hạ không loạn sao? Ngươi bỏ nhà trốn đi nhưng thực chất là làm cho chỗ này thái bình lại a!
Vì thế, toàn bộ người trong Long tộc, vừa mới mệt ná thở vì đánh yêu xong, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, toàn bộ bắt đầu lên núi xuống biển tìm kiếm tung tích hai vị Long Quân.
Nhưng mà, trời đất bao la, tìm người đâu phải dễ như vậy a, tìm tới tìm lui nửa tháng, nhoáng cái thời gian trôi vù vù, nhưng một chút âm tín cũng đều không có.
==========================
Ngao Ly khẩn trương đến độ dậm chân dậm cẳng, ngay lúc đó đột nhiên nhớ đến, còn có Thiên lý nhãn mà, thế là ào ào xông lên thiên đình, vừa bước qua Nam Thiên Môn, liền nhìn thấy Lữ Đồng Tân cùng Trương Quả Lão, Nam Cực Tiên Ông và Thái Bạch Kim Tinh, bốn người đang ngồi bốn tụ đánh mạt chược, phát tài bạch bản, nhã nhặn đẩy đưa sắp xếp hàng hàng đến bất diệc nhạc hồ. Thiên lý nhãn cùng Thuận phong nhĩ đang đứng bên cạnh, vừa công tác vừa xem náo nhiệt.
Ngao Ly bĩu môi nói, ồ, chúng ta bận bịu đến vắt chân lên cổ mà chạy, còn các vịở đây tự tại tiêu dao hảo quá a ~!
Mấy vị tiên gia nghe Ngao Ly nói mấy lời đầy mùi chua, liền buông bài trong tay xuống ngước nhìn nói, ai nha Ngũ Long Quân, lâu rồi mới gặp, hôm nay trận gió nào thổi ngài đến đây vậy?
Ngao Ly nói, tà phong! Đại ca cùng Thất đệ ta đều mất tích!
Dứt lời xoay người nhìn Thiên lý nhãn chắp tay nói, làm phiền ngài dùng thiên mục thần giúp đỡ chúng ta tìm tung tích bọn họ ~!
Thiên mục thần tướng gầy gầy cao cao nghe dứt lời liền bảo được, rồi dùng thần mục bắt đầu tìm người khắp thiên thượng thiên hạ.
Ở phía sau, mấy vị tiên gia xáp lại níu Ngao Ly kéo sang nói chuyện, hỏi thăm tình hình một chút, nghe xong ai nấy cũng đều cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có biện pháp gì. Nam Cực Tiên Ông cầm hồ lô quải thượng, từ trong hồ lô xuất ra hai viên tiên đan nói, đây là vài hôm trước Thái Thượng Lão Quân tặng ta, công hiệu có thể cải tử hồi sinh, ngươi cầm trước đi, ta cũng hi vọng Đại ca cùng Thất đệ ngươi không gặp chuyện gì bất trắc, nhưng vạn nhất có sự thì cũng có thứ mà dùng. . .
Ngao Ly liên mồm bảo cảm ơn, đem tiên đan cất thật kỹ.
Thiên lỹ nhãn vận khởi thần lực, nhìn bao quát một vòng lớn nói, không cần lo cho Đại ca ngươi, hắn hiện tại đang ở cùng với Hổ tinh. . .nói đến đây, bỗng nhiên đỏ mặt, đằng hắng một cái mới nói tiếp, nói chung hiện tại hắn sống rất được, rất vui vẻ thoải mái. . .
Ngao Ly nói, không cần phải quản cái tên vô tâm vô phế đó! Còn tiểu Thất thì sao?
Thất Long Quân a. . .
Thiên lý nhãn cẩn thận nhìn kỹ thêm vài lượt nữa, mới mở miệng bảo, quái a, sao không thấy Thất Long Quân a.
Những người mà ngay cả Thiên lý nhãn cũng không thể tìm được, chỉ có một khả năng, đã không còn ở thế gian này nữa!
Ngao Ly lúc ấy hai mắt trợn trắng mém té xỉu, Lữ Đồng Tân đưa tay nhanh chóng đỡ hắn lại, vỗ vỗ vai hắn an ủi bảo, không có việc gì đâu, chỉ là không ở thế gian này, không có nghĩa là đã chết a. Phàm là ai chết, tất thảy hồn phách đều quy về địa phủ, Thiên mục thần tướng không thấy được phải rồi. . .
Ngẫm ngẫm một hồi lại nói tiếp, ở Nhân gian có một tòa núi gọi là Bán Duyến Sơn, trên núi có vị Đào Mộc tiên nhân, không biết ngươi có từng nghe nói đến chưa. . .vị tiên nhân kia từ thượng cổ đã bắt đầu tu luyện, tư chất phi thường cao, vốn dĩ Thiên đình phải phong thần cho nàng, nhưng nàng ở Nhân gian tìm được tâm duyên, bị ràng buộc nên tự nguyện lưu lại ở Nhân gian làm một tiểu địa tiên, ngày thường rất thích nghe ngóng tin tức bát quái, mạng lưới thông tin so với đám thần tiên ngày ngày ở thiên đình như chúng ta rộng rãi hơn nhiều, tam giới nhân thần yêu, không có chuyện nào mà nàng không biết, ngươi thử đi tìm nàng hỏi xem.
Ngao Ly liền ôm quyền cảm tạ, vừa định đi, đột nhiên sực nhớ ra một chuyện bèn kéo Lữ Đồng Tân sang một bên thủ thỉ thù thì căn dặn một phen.
Lữ Đồng Tân nghe Ngao Ly nói xong, đầu gật a gật bảo, tiểu Ngũ ngươi cứ yên tâm, việc này cứ giao cho ta, ta nhất định sẽ lo liệu viên viên mãn mãn ~!
Nghe thấy Lữ Đồng Tân hứa như thế, Ngao Ly bấy giờ mới yên lòng, từ biệt lần nữa rồi chạy đến Bán Duyến Sơn.
=========================
Bán Duyến Sơn.
Núi vẫn là ngọn núi kia, đào thụ vẫn y nguyên một chỗ, mỹ nhân cũng thế.
Đào Mộc tiên tử chớp a chớp mắt “Ai nha nha, đây chẳng phải là Ngũ Long Quân trong truyền thuyết đây sao, vì cớ gì mà đại giá quang lâm đến cái nơi nhỏ nhoi này vậy a?”
Ngao Ly cũng chớp chớp mắt nói, tiên tử tỷ tỷ, ta cũng không muốn vòng vo nhiều, nghe nói ngươi chuyện năm trăm nước biết, chuyện năm trăm sau rành, hôm nay ta đến chính là muốn hỏi một việc, Thất đệ Ngao Kiệt của ta hiện tại đang ở đâu a?
Đào Mộc tiên nhân vẫn phì phèo thủy yên đại mà thôn vân thổ yên, nhàn nhã nửa ngày mới nhăn nhăn mi trường xinh đẹp, thở dài một tiếng nói : nghiệt duyên.
Ngước mắt nhìn Ngao Ly, hỏi “Long Quân nhất tộc các người, hiện tại tuy đã được phong thần, nhưng nguyên bản cũng chỉ là yêu ~ từ yêu mới tu thành tiên, nói thế có lẽ đối với kẻ kia chắc cũng không lạ gì. . .”
Ngao Ly một mặt dùng đầu óc suy nghĩ như tên bay, một mặt khiêm tốn, dùng bộ dáng cung kính hỏi “Chẳng hay tiên tử tỷ tỷ nói đây là vị nào?”
Đào Mộc tiên nhân khẽ khép hờ mi mắt, từ trong sương khinh thổ nhẹ nhàng phun ra một cái tên “Kiếp Thần. . .”
Kiếp Thần!
Vạn vật phàm là có linh, đều có thể tu tiên, nhưng trong đó có một quy định bất thành văn, cứ coi như là một loại phân biệt kỳ thị đi, ngoại trừ nhân loại được xưng là chủ của vạn vật, khi tu tiên có thể không cần phải gặp thiên kiếp thì, tất cả các tinh linh muốn tu tiên, cứ quá năm trăm năm hoặc một ngàn năm, đều phải gặp thiên kiếp một lần mới được phép chuyển sang giai đoạn cao hơn của tu tiên.
Loại thiên kiếp này, cách thức tiến hành ra sao, mức độ khó khăn là như thế nào, đều là do vị Kiếp Thần này định đoạt.
Tức là, trực tiếp quyết định vạn vật tinh linh có thể hay không thể tu tiên thành công, lúc gặp thiên kiếp đậu hay rớt, là kẻ có quyền lực cực kỳ cao a a!!
Ngao Ly vừa nghe đến Kiếp Thần đã ngẩn cả người, Tiểu Thất nhà mình, không lẽ cư nhiên phải gặp thiên kiếp?
Không đúng a! Long Quân tộc rõ ràng đã được phong thần, cứ mỗi năm trăm năm chỉ cần thoát bì hoán giác biến hóa hình dạng một lần là được, vậy tại sao tự dưng lại có dính líu đến Kiếp Thần a?
Đào Mộc tiên nhân hồi lâu nhìn ánh mắt mê mang nghi hoặc của Ngao Ly, lại hít một hơi “Chỉ cần tìm được vị Kiếp Thần này, liền có thể cứu được Thất Long Quân.”
“Nhưng mà, vị Kiếp Thần kia, tất cả mọi người ai ai cũng chỉ là nghe qua kỳ danh chứ chưa từng gặp được a! Thỉnh tiên tử lại chỉ cho ta minh lộ, ta phải đi đâu tìm hắn?”
Đào Mộc tiên nhân do dự một chút, nói nhan bốn chứ “Dị độ không gian.” sau đó liền không nói nữa, quay đầu nhìn lại, người đã tiêu thất.
========================
Ngao Ly bên này hạ Bán Duyến Sơn, ôm đầu nghĩ làm thế nào để đến dị độ không gian, làm cách nào tìm được Kiếp Thần.
Mà thôi, tạm thời khoan nhắc đến, chúng ta sang phía Lữ Đồng Tân nói tiếp ~
Ngao Ly trước lúc đi đã để lại một nhiệm vụ cho Lữ Đồng Tân, là nhiệm vụ gì nha?
Là đi yêu giới hạ sính lễ!
Tâm tư Ngũ Long Quân quả thật rất chu toàn, nhớ đến đã sớm qua ngày ước định, với tính cách của vị mẫu thân cực phẩm của Hồ Thập Bát, hiện tại khẳng định là ngày ngày đều lôi Thập Bát ra mà oán giận, mà tính cách Thập Bát lại có chút nội liễm, có lo lắng nôn nóng đến phát hỏa cũng giấu ở trong lòng chứ nhất quyết không nói ra.
Tiểu Thất hiện tại thất tung, trong tộc thì loạn cả lên,căn bản không có thời gian, mà nói trắng ra cũng là không dám đi báo cho Thập Bát biết. Vào thời điểm này, phải thỉnh một vị tư cách có giá trị, mà lại là thần tượng của bầy yêu ——quan trọng là phải biết ăn biết nói đáng đồng tiền bát gạo, tức Lữ Đồng Tân đạo trưởng đến tương trợ một tay!!
Thế là nhờ vả Lữ Đồng Tân đại diện tiểu Thất cùng Lão Long Quân đi hạ sính. Lữ Đồng Tân vừa nghe nói thế, đã vỗ ngực đảm bảo cam đoan nói, không thành vấn đề, việc này cứ giao cho ta!
Vì thế, Ngao Ly vừa ly khai Thiên đình, Lữ Đồng Tân cũng trở về cư sở, thay một thân y phục, sửa sang lại dung nhan của mình, xách theo giỏ lam hoa của Lam Thái Hòa, bên trong gom góp bỏ vào mấy thứ cần phải có trong nạp thải hôn khánh như gia hòa, a giao, cửu tử bồ, trường mệnh lũ. . .mang ý nghĩa cát tường, lại bỏ vào thêm vài thứ bảo vật mà ngày thường hay sưu tập, gãi cằm nghĩ nghĩ một hồi, lại chạy đến Do Ngôn Thiên Cung chỗ Thái Thượng Lão Quân moi ra một bình đan dược.
Sau khi chạy ra khỏi Do Ngôn Thiên Cung trái xách một tay, phải chạy đến chỗ chức phường của Chức Nữ dự định xin hai thất nghê thường.
Bởi vì Vương mẫu nương nương không thích nữ tế này của Ngưu Lang, nên bắt Chức Nữ cùng Ngưu Lang phân ra ở hai nơi, một năm chỉ được phép gặp mặt một lần.
Bởi thế nên Chức Nữ hiểu rất rõ nỗi khổ tương tư, cực kỳ mong mỏi kẻ hữu tình trong thiên hạ có thể trở thành giai ngẫu, vừa nghe Lữ Đồng Tân bảo muốn giúp Thất Long Quân hạ sính lễ để có thể tác thành cho một đôi đại hảo nhân duyên, lập tức thần tình kích động, bắt đầu lệ tuôn hai hàng nắm tay Lữ Đồng Tân nói, Lữ đạo trưởng người chờ ta, ta lập tức cho người mau chóng dệt ra hai thất tối hảo nghê thường ngũ thải!!
Sau đó liền chuyển động khung cửi kèn kẹt kèn kẹt xoay a xoay, vừa vặn đúng lúc đó sáu vị trong Thất tiên nữ định đến chỗ Chức Nữ chơi đùa, nghe được tin tức kia, ngay lập tức mang cho Lữ Đồng Tân một đống thứ kỳ trân dị bảo.
Tứ tiên nữ che miệng khẽ cười thành tiếng nói “Vị Thất Long Quân tuấn tú nhưng hỏa bạo kia rốt cuộc cũng gặp được người hữu duyến ~ này quả là sự tốt nha ~”
Lục tiên vốn tính thẳng thắn gật đầu nói “Hắn có thể lấy được lão bà, thật sự đúng là không dễ dàng gì. . . Lữ đạo trưởng, cho chúng ta hỏi một chút, là cô nương nhà ai xui xẻo như vậy. . .a không, vinh hạnh như vậy mới đúng. . .”
. . .
Từ chỗ Chức phường của Chức Nữ rời đi, Lữ Đông Tân hai tay đều đầy nhóc đồ đạc, trở lại cư sở sửa sang mọi thứ thật hảo, mới đáp tường vân, đến yêu giới đề thân ~!!
___________________________
Gia hòa : gia = nhà, hòa = hòa thuận, gia hòa cũng đồng thời mang nghĩa là lúa, một dạng chơi chữ, ý là gia đình hòa thuận.
Cửu tử bồ : một loại bồ thảo (cành lá hương bồ, dùng để đan lát), thường trong hôn lễ cổ đại, dùng trong nạp thải với ngụ ý là “đa tử” (nhiều con)
Trường mệnh lũ : hôn lễ thời cổ đại, dùng trong nạp thải, trường mệnh = trường thọ, lũ (dây thừng)trong thiên ti vạn lũ (bất tận), ngụ ý là sống lâu
Do Ngôn Thiên Cung : vốn từ gốc trong bản raw là 兜率宫 (Đâu suất cung), nhưng tớ tra từ điển thì thấy đây là tiếng Phạn (trong tiếng Phạn gọi là Do Ngôn thiên cung, vì cũng là một nghĩa, lại thấy từ này dễ coi hơn nên để là Do Ngôn thiên cung)
Đâu Suất Cung : Đâu Suất trong Đâu Suất Thiên, trong Phật giáo cho rằng tầng trời chia làm nhiều tầng, tầng thứ tư gọi là Đâu Suất Thiên, nội viện nơi này là nơi Phật Di Lặc tịnh thổ (nơi niết bàn), bên ngoài là nơi chúng sinh hưởng lạc (sinh sống).
Tục truyền Thái Thượng Lão Quân ngụ ở Đâu Suất Cung tọa ở Đâu Suất Thiên
Nghê thường : dùng làm y phục của thần tiên, tương truyền là dùng mây làm thường (quần áo)
________________________