Chương : 56
Khi Âu Tề vừa vào cửa, Âu Tín vẫn còn đang gọi video hội nghị với đối phương.
“Hạng mục đó tạm thời quan sát một khoảng một thời gian, công trình khai phá tiến triển ra sao rồi?”
“Chuyện này tôi không biết, tôi sẽ liên hệ với người bên kia. Các cậu cứ làm tốt công tác của mình là được rồi.
Đóng máy tính lại, Âu Tín ôm lấy người bên cạnh, đem y kéo vào lòng mình. Âu Tề bĩu môi ôm lấy cổ hắn. “Chuyện công ty của em sao nhiều như vậy chứ?”
“Anh còn nói, lúc trước là ai chạy lấy người đem công ty cột cho em?”
“Anh cũng vì muốn tốt cho em thôi.”
“Huh?” Âm cuối của Âu Tín bỗng cao lên, Âu Tề phát hiện mình dường như đã lỡ lời.
“Ai nha, không có gì ah’. Dù sao em xử lý công việc này cũng tốt hơn anh. Anh còn lâu mới làm mất thứ này.”
Ánh mắt của Âu Tín trầm xuống, hắn nhẹ nhàng cắn khoé môi y. “Anh hai, anh thông minh ra sao em là người hiểu rõ nhất.”
“Em để cho anh tự do tự tại không phải tốt hơn sao?”
Âu Tín không muốn tiếp tục bàn về vấn đề này, “Hôm nay mẹ đã nói gì với anh?”
“Không có gì… A!” Âu Tề thét lên một tiếng. Y còn chưa nói xong ngón tay của Âu Tín cách một lớp áo khoác đã nhéo lên đầu nhũ hơi cương cứng của y, “Em làm gì vậy?”
“Phạt anh không nói thật với em.”
“Anh sao lại không nói thật với em chứ, mẹ không có nói chuyện gì quan trọng với anh cả.”
“Thế sao?” Ngón tay của Âu Tín từ cơ ngực trượt xuống chiếc quần của Âu Tề. Kích thích đồ vật giữa hai chân y, bàn tay hắn như có như không muốn tiến vào bên trong chiếc quần lót của y. Âu Tề bị hắn trêu đùa đến ngứa ngáy, y định cởi quần áo nhưng lại bị Âu Tín nắm chặt lấy thắt lưng. “Anh cũng biết thủ đoạn của em mà, có nói hay không?”
“A! Nói, anh nói…” Đầu ngực mẫn cảm lần nữa bị hắn kích thích. Âu Tề cong thắt lưng cầu xin tha thứ, “Mẹ lại giới thiệu bạn gái cho anh.”
“Ah?”
“Nhưng anh đã từ chối.”
“Lý do từ chối lần này là gì?”
“Ưhm.. anh nói mình bị dị ứng với nước hoa của phụ nữ. A! đừng, đừng, đừng ngắt nơi đó…”
“Thật là lý do ngu ngốc.”
Âu Tề bĩu môi, nghĩ thầm, y là vì ai mới phải lao tâm lao lực suy nghĩ lý do từ chối một đống phụ nữ xinh đẹp như vậy? Còn nói y ngốc. Âu Tề càng nghĩ càng khó chịu, nên y liền cắn lên đầu vai Âu Tín.
“A!”
“Anh hai.” Đau đớn trong chớp mắt làm cho hàng lông mày của Âu Tín nhướng lên. Hắn nắm lấy thắt lưng của Âu Tề, tách hai chân y ra, để y ngồi trong lòng mình. Đầu Âu Tề dựa lên vai Âu Tín, “Anh hai, chỗ này của anh cứng lên rồi.”
“Cút đi!” Âu Tề quẫn bách mắng.
Âu Tín không những không giận mà ngược lại còn bật cười. Hắn lột quần trong lẫn quần ngoài của Âu Tề xuống. Bàn tay tuỳ ý để lên hai cánh mông của y, “Anh hai, em nhớ rõ là không cho anh nói lời thô tục mà.”
“Ưhmm! Em nói lúc nào? Sao anh không nhớ rõ…”
Khuôn mặt của Âu Tín vẫn bình thản, hắn nắm lấy vật nhỏ đã ngẩn đầu của Âu Tề trong tay bắt đầu trêu đùa. Ngón tay hắn trượt lên trược xuống, thỉnh thoảng còn nảy sinh ý xấu kích thích đầu đỉnh. Hắn nhìn vẻ mặt không thể nhẫn nại của Âu Tề liền cong khoé môi khoái trá cười, “Không nhớ rõ sao? Chính là cái lần chúng ta đến ôn tuyền đó. Anh một bên vừa cầu em thao anh, một bên vừa khóc lóc cam đoan sau này không nói lời thô tục. Anh quên rồi sao? Hay là để em mang anh trở về hồi ức một lần nữa?”
Âu Tề xoa khuôn mặt đã phiến hồng của mình, “Em… nói bậy bạ gì đó ah’…”
Lần trước y và Âu Tín đi ra ngoài chơi đùa có chút quá mức. Nhớ tới ôn tuyền ở đất nước kia, Âu Tề vẫn nhịn không được mà đỏ mặt. Tình huống ngày hôm đó, Âu Tề cũng không nhớ rõ mình bị hắn bắt ép cam đoan bao nhiêu chuyện. Chỉ biết dường như cuối cùng y xỉu trong hồ nước nóng đó. Sau khi tỉnh lại chỉ thấy vẻ mặt đầy đắt ý của Âu Tín. Đi nhầm một bước thua cả ván cờ ah’…
“Anh vẫn chưa nhớ ra sao?
Âu Tề nhanh chóng gật đầu, “Nhớ, nhớ, anh nhớ mà!”
Âu Tín cong khoé môi, động tác trên tay cũng bắt đầu nhanh hơn. Một tay hắn cởi quần áo trên người Âu Tề, đem hai chân y nâng lên thành chữ M. “Tự mình nắm đi.”
“A?” Âu Tề tuy bất mãn nhưng vẫn bất đắc dĩ vươn tay nắm lấy chân mình.
Tư thế như vậy làm cho hậu huyệt của Âu Tề hoàn toàn lộ ra trước mặt Âu Tín. Hắn đem ngón tay dính dịch thể của y thoái mái tiến vào bên trong tiểu huyệt.
“Ưhm! Âu Tín, em!”
“Anh hai, thân thể của anh thật là *** đãng, chỉ cần em động vào một chút là anh liền rên rĩ như vậy. Chưa hết đâu, chỉ cần em đâm vào như thế này, vật nhỏ phía trước của anh sẽ liền theo tiết tấu đó của em mà run rẫy.”
“Còn lâu mới có ah’!… Ừhm!”
Âu Tín xoay người, hai người vừa lúc nhìn thấy một tấm gương trong góc. Âu Tề híp mắt nhìn tư thế mở chân của mình trong gương. Ngón tay của Âu Tín vẫn còn đâm vào tiểu huyệt của y. “Anh hai không tin lời em sao, vậy tự mình xem sẽ biết.”
Nói xong Âu tín ngay lập tức hạ thủ. Ầu Tề một tay ôm lấy cổ Âu Tín một tay ôm lấy bắp đùi mình. Hai mắt y nhìn rõ vật nhỏ của mình đang theo tiết tấu ngón tay của Âu Tín mà run lên, “Ừhm.. đừng mà…”
“Thấy không anh hai? Thân Thể của anh đã hoàn toàn bị em điều khiển.”
“Ha… chậm một chút…” Âu Tề mở miệng cầu xin tha thứ, “Ah.. sâu sâu một chút…”
“Chậc.” Âu Tín rút ra ngón tay dính chất lỏng của mình, “Anh hai, em cho anh một thứ càng lớn hơn được không?”
“.. được.. được.. cho anh…”
Âu Tín mỉm cười, chậm rãi đem tính khí của mình đẩy mạnh vào bên trong cơ thể của Âu Tề. Hậu huyệt đã quen với tình ái ngay lập tức nuốt lấy tính khí của Âu Tín. Nhìn tiểu huyệt của Âu Tề từng chút từng chút nuốt lấy tính khí thô to của mình. Hai mắt Âu Tín càng thêm âm trầm, ngón tay hắn lần nữa xoa lên hồng châu trước ngược Âu Tề, không ngừng vuốt ve qua lại. “Thật là trơn tru ah’, xem ra tiểu cúc hoa của anh đã quen với tính khí của em.”
“Nữa.. tiến vào.. một chút nữa…”
“Anh đó.” Âu Tín nói xong liền đem đoạn dư còn lại của tính khí đẩy mạnh vào bên trong Âu Tề. Kích thích y hô to một tiếng. “Vừa lòng chưa?”
“Đau…”
“Biết đau sao? Ai biểu anh tham ăn.”
Bị Âu Tín hoàn toàn cướp lấy vị trí chủ động, Âu Tề chỉ có thể bỉu môi, ánh mắt y phiến hồng. Muốn mở miệng phản bác nhưng lại không nói được câu nào. Vì sao chứ? Vì sao y lại yêu người này như vậy? Cho dù đem toàn bộ cơ thể giao cho hắn, y cũng không thèm để ý. Rõ ràng người này là em trai ruột của mình.
Tính khí thô to nóng rực chậm rãi nghiền nát tiểu huyệt của Âu Tề. Y hiện giờ giống như một chú cá thiếu nước dán lên người Âu Tín, “Âu Tín… Tín…”
“Huh?”
“Anh muốn nhìn em.”
“Anh có thể nhìn em trong gương.”
“Không, anh muốn nhìn em một chút…”
Mỗi lần làm tình anh trai hắn đều biến thành đứa trẻ thích gây sự cộng thêm háu ăn, làm cho hắn vừa cảm thấy bất đắc dĩ vừa cảm thấy buồn cười, “Hiện giờ đã như vậy, anh muốn xoay lại thế nào đây?”
“Em buông thắt lưng anh ra, anh tự minh xoay lại…”
Âu Tín nhìn chăm chú bộ vị tương liên của hai người. “Anh thật sự muốn như vậy?”
“Em nghe anh là được rồi..”
“Aizz..”
Tư thế như hiện giờ muốn đem Âu Tề xoay lại thực sự có chút khó khăn. Động tác xoay người của Âu Tề làm cho đồ vật bên trong cơ thể y chuyển động. Điểm mẫn cảm không ngừng bị đầu đỉnh kích thích khiến cho cả người Âu Tề xụi lơ trên người Âu Tín.
“Em nói, anh có phải cố ý không?”
“Huh?”
“Có phải anh cảm thấy em làm anh quá ít, cho nên mới tự chơi một mình?”
“Ah?!”
Động tác nhỏ nhặt như vậy thế nhưng lại khuấy động sự ghen tị của Âu Tín. Người trong lòng này là của hắn, hắn từ nhỏ đã bảo vệ y, tất cả mọi thứ của y đều là của hắn. Bất luận là khóc hay là cười, là phiền lòng hay là ham muốn, cũng chỉ có thể do hắn kiểm soát. Những người khác, cho dù chính bản thân y cũng không được.
“Xem ra em phải nghiêm túc một chút mới được.”
“Ưhm.. aa… em nói gì vậy… a..”
Âu Tề ôm đùi trực tiếp xoay người lại. Y rốt cuộc cũng đối mặt với Âu Tín, lấy tư thế khoá ngồi trên người hắn. Nhìn sắc mặt cùng ánh mắt của em trai mình, gương mặt của Âu Tề liền phiến hồng. Nhưng lại bị tốc độ đột ngột nhanh chóng của Âu Tín tra tấn, y chỉ có thể theo động tác không ngừng tiến nhập của hắn mà thở dốc.
Âu Tín vươn tay bắt lấy vật nhỏ của Âu Tề, “Nơi này của anh thật có tinh thần.”
“Đừng động, đau.”
“Đau? Xem ra anh muốn bắn rồi.”
“Thật rất đau…” Âu Tín lúc nãy sinh lòng tà ác đã dùng dây buộc vật nhỏ của y lại. Thống khổ không thể phóng thích làm cho thân thể của Âu Tề không ngừng run lên. “Cởi ra cho anh được không? Đừng, đừng… cầu em…”
“Cầu em?”
Âu Tề ôm lấy cổ Âu Tín, đem mặt mình chôn vào trong ***g ngực hắn, “Cầu em… A! Tín!”
Âu Tín hít một hơi, hắn cởi bỏ trói buộc cho vật nhỏ đáng thương của Âu Tề. Âu Tề nằm trong lòng hắn, thân thể y run rẫy một hồi rốt cuộc bắn ra, “Hô…”
“Thoải mái?”
“… ư..”
“Vậy hiện giờ đến lượt em.” Động tác phía dưới của hắn càng lúc càng nhanh. Âu Tín nắm chặt lấy thắt lưng của Âu Tề, đem tính khí đâm sâu vào bên trong hậu huyệt, làm cho thân thể y càng tiếp xúc thân mật với hắn.
Âu Tề bị Âu Tín đâm chọc đến đầu óc choáng váng. Ý thức vừa thanh tỉnh liền bị hắn đánh cho tan rã. Cánh tay vô lực của y khoát lên lưng Âu Tín, phía dưới theo thói quen mà phối hợp với động tác của hắn.
Âu Tín vươn ngón tay tìm kiếm bộ vị tương liên của hai người. Hắn nhẹ nhàng vuốt lên đó. Âu Tề quả nhiên không chịu được mà run rẩy, “Anh thật là mẫn cảm mà, nơi này đang gắt gao cắn chặt em.”
“… đừng nói lời vô nghĩa.”
“Lại có cảm giác, thật là mau mà. Em rất muốn để cho mẹ nhìn thấy bộ dạng này của anh. Xem bà ấy còn giới thiệu bạn gái cho anh nữa không!” Cảm thấy Âu Tề bởi vì lời nói của mình mà khẩn trương co rút. Âu Tín vỗ lưng y, “Nhưng mà em lại luyến tiếc, anh chỉ thuộc về một mình em.”
“Ưhm.. anh cũng không muốn mỗi ngày tìm cớ để lừa hai người họ.”
“Vậy thì phải giải quyết một chút.”
“Em muốn làm gì?”
“Ngả bài.”
“Không được.. hiện giờ không được…”
“Tại sao?”
“Cha mẹ đã lớn tuổi rồi, anh không muốn bọn họ chịu đả kích. Hơn nữa em hiện giờ cũng là chủ tịch của Âu Thị. Anh không muốn mình biến thành gánh nặng của em…”
“Anh sao lại là gánh nặng của em chứ?! Anh là tất cả sự kiêu ngạo của em. Em hận không thể để cho tất cả mọi người trên thế giới biết anh là của em!”
Âu Tề xấu hổ đỏ mặt, “Nhưng mà cha mẹ… đợi thêm một thời gian nữa đi, có thêm thời gian thì mọi chuyện sẽ tốt lên.”
“Thật không có biện pháp với anh, nhưng em miễn cưỡng đáp ứng yêu cầu này. Hôm nay anh ở đây với em đi.”
“A! Chậm thôi… chậm một chút…”
“Anh hai, hiện giờ anh phải nghe lời em.” Âu Tín nắm lấy ngón tay của Âu Tề, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ.
“Ngày mai anh còn phải đi làm…”
“Giao cho Đỗ Đàm làm đi.”
“Không được… Ah..a.. Cậu ta nói ngày mai phải đến công ty của Chính Bắc…”
“Sao cậu ta mỗi ngày đều chạy tới đó vậy?” Âu Tín nhướng mày.
Âu Tề lắc đầu, “Anh cũng không biết… hình như bên đó cậu ta có một người bạn rất thân…”
“Ngày mai em sẽ gọi điện thoại cho cậu ta. Con hiện giờ anh phải thành thành thật thật nghĩ về em.”
Sau khi bắn ra một lần, Âu Tín nâng Âu Tề dậy đè y lên bàn làm việc. Mặt bàn lạnh như băng làm cho cả người Âu Tề dựng tóc gáy. Âu Tín nâng hai chân y đặt trên vai mình, cầm tính khí tiến vào trong một lần nữa.
“Đừng làm ở đây… trở về phòng đi…”
“Anh đừng lộn xộn, cẩn thận đừng làm dơ tài liệu. Mấy thứ đó ngày mai sẽ giao cho thành viên ban giám đốc xem ah’.”
“Trở về phòng đi…” Đối diện với gương mặt này, Âu Tề vẫn luôn đỏ mặt tim đập. Âu Tín nhìn người dưới thân đã hoàn toàn trầm mê. Vẻ mặt sa vào tình yêu này khiến cho hắn vừa cảm thấy cấm kỵ vừa cảm thấy hạnh phúc.
“Anh đừng lộn xộn kẹp em đau.” Âu Tín vỗ lên mông Âu Tề mấy cái.
“Rõ ràng là em biến lớn..”
Khoé môi của Âu Tín cong lên, mỉm cười nói, “Hoá ra anh cảm nhận được cái đó của em biến lớn sao?”
“Loại chuyện này…” Nó ở bên trong như thế làm sao y không cảm thấy chứ!
Tuy Âu Tề vẫn luôn không ngừng nói với Âu Tín muốn trở về phòng. Nhưng cuối cùng y vẫn bị Âu Tín đặt ở trên bàn làm cả đêm. Không biết vì sao, Âu Tín bình thường luôn lãnh đạm nhưng ở phương diện làm tình lại phá lệ kịch liệt như vậy. Ngày hôm sau Âu Tề tỉnh lại, cảm thấy xương cốt từ trên xuống dưới của mình đều đã kêu cót két.
Y gọi điện thoại đến công ty, quả nhiên là Đỗ Đàm bắt máy. Âu Tề nói đến chiều mình mới có thể qua đó. Đối phương chỉ cười không nói gì. Người thanh niên tên Đỗ Đàm ở phương diện này cực kỳ giống với Âu Tín và Tưởng Chính Bắc.
Sau khi cường bách chính mình đứng dậy rửa mặt, y liền nhận được điện thoại của Âu Tín gọi tới, “Anh dậy chưa?”
“Rồi.”
“Hôm nay không cần đi làm, chuyện trong công ty em đã bảo Đỗ Đàm làm rồi.”
“Uy, chuyện trong công ty của anh em từ lúc nào rành như vậy?”
“Đừng lộn xộn, thân thể của anh không thoải mái thì ở nhà nghỉ ngơi đi, tới trưa em sẽ về ăn cơm với anh.”
“Tên nhóc con xấu xa, anh là anh trai của em!”
“Em biết.”
“Em phải là người nghe lời anh chứ?! Khi còn nhỏ không phải rất nghe lời sao, tại sao lớn lên lại không đáng yêu như vậy ah’!”
Đầu dây bên kia trầm mặc một hồi lại nói, “Anh hai, nếu như anh có thể đè được em trên giường thì nói không chừng em sẽ nghe lời anh. Chưa kể, nếu em vẫn còn nhỏ làm sao có thể giống như tối qua thoả mãn thân thể *** đãng của anh đây?”
“Uy! Ban ngày ban mặt mà em nói gì đó?!”
“Anh, em yêu anh.”
“Ách…” Âu Tề gãi đầu, hai má đột nhiên đỏ lên, y than thở nói, “Em lại nói khùng điên gì đó.”
“Không có gì, thành thật ở nhà nghỉ ngơi đi, chờ em, tới trưa em sẽ về.”
“Được, được, vậy em về sớm một chút..”
Cúp điện thoại, khuôn mặt nghiêm nghị từ xưa đến nay của Âu Tín bỗng treo lên một nụ cười nhàn nhạt. Chiêu này đối phó với người anh trai mạnh miệng nhưng luôn mềm lòng của hắn thật là tốt mà.
_____________________
Nguyên chương H, cặp này ít đất diễn quá nên tác giả bù lại nguyên chương thịt cho chúng ta. Nói chung 6 phiên ngoại thì hết 4-5 chương là H =))~~
p/s: cầu cổ vũ nha!!!!!!!! ai muốn xem H tiếp thì cỗ vũ cho ta đi~~