Chương 2232
Lý Minh Hiên nhận Sa Mạc Chi Ưng, anh lập tức khóa chặt Lý Minh Trạch.
“Bảo vệ tôi, nhanh lên, bảo vệ tôi!” Lý Minh Trạch mất hồn mắt vía hét lớn.
Nhóm vệ sĩ của Lý Minh Trạch và nhóm người do Lý Minh Trạch đứng đầu đều thay đổi vẻ mặt.
Vút vút vút vút vút!
Theo sau Lý Minh Hiên dứt lời, Lôi Đông và hai ba nghìn chiến sĩ Long Ảnh có mặt tại hiện trường đều giơ vũ khí nhắm vào bọn Lý Minh Trạch.
“Má ơi!”
Nhìn thấy mấy nghìn vũ khí u âm nhắm vào bọn họ, nhóm người sợ hãi suýt tè ra quân.
Dương Tiêu chế giễu: “Không muốn chết thì tránh rat”
“Tránh, chúng tôi sẽ tránh!” Nhóm con cháu nhà họ Lý và vệ sĩ coi Lý Minh Trạch là người đứng đầu đều kinh hãi, lập tức tránh xa Lý Minh Trạch.
“Khôn kiệp, khôn kiếp!” Nhìn thây nhóm người vôn đang nịnh hót mình chạy hết, Lý Minh Trạch tức giận gân như bùng nỏ.
“Lý Minh Trạch, trận chiến giữa anh em chúng ta cuối cùng cũng đến hồi kết!” Lý Minh Hiên lạnh lùng nói.
Cảm nhận được ý định giết người của Lý Minh Hiên, Lý Minh Trạch sợ tới mức toàn thân run lên, anh ta biết mình đã thất bại, thất bại hoàn toàn.
Lạc Tông Cơ bị bắt, anh ta mắt hết chỗ dựa.
Bịchl Khoảnh khác tiệp theo, đâu gôi Lý Minh Trạch mêm nhữn quỳ xuông trước mặt Lý Minh Hiên, ánh mắt anh ta câu khẩn: Tội sai rôi, anh cả, tôi biết sai rồi, tôi không dám nữa, xin anh đừng giết 1 tôi, làm ơn đừng giết tôi, tôi muôn sông, tôi hứa, chỉ cân anh cả tha cho tôi, tôi ở nhà họ Lý sẽ tôn anh là chủ.”
“Không cần!” Trước sự cầu xin của Lý Minh Trạch, trong mắt Lý Minh Hiên hiện lên vẻ ớn lạnh ngang tàng.
Pằng!!!
Trước sự chứng kiên của mọi người, Lý Minh Hiên chĩa Sa Mạc Chi Ứng vào đầu Lý Minh Trạch bóp cò một cách ngang tàng.
“Cậu Lý, tôi tới giúp cậu một tay!”
Ngay lúc Lý Minh Hiên bóp cò, ngoài cửa vang lên một giọng nói, Cao Tử Thành cậu chủ nhà họ Cao, gia tộc đứng thứ hai ở Đông Hải dẫn đàu một nhóm tỉnh nhuệ nhà họ Cao xông vào.
Tuy nhiên, tật cả đã quá muộn, Cao Tử Thành. vừa bước vào khách sạn đã thấy Lý Minh Trạch quỳ trên mặt đất với cái đầu nở hoa.
Một viên đạn kim loại bắn vào đầu Lý Minh Trạch, thân thê Lý Minh Trạch chợt run lên, hai mắt dân trở nên đờ đẫn.
Ngón tay Lý Minh Trạch khẽ run trong ciữT lát, sau đó ngã xuống đất.
Chết! Cuối cùng Lý Minh Trạch vẫn không thể thoát chết!
Người chiến thắng cuối cùng trong cuộc chiên giành vị trí chủ nhà này là Lý Minh Hiên, chứ không phải là Lý Minh Trạch.
“Con mẹ nó!” Nhìn thấy Lý Minh Trạch bị Lý Minh Hiên giệt chết, Cao Tử Thành sợ hãi đến mức toàn thân run rầy, mặt mày tái mét ngay lập tức.
Lý Minh Hiên từ từ xoay người lại, họng súng của Sa Mạc Chi Ưng lại nhăm vào Cao Tử Thành.
“Bảo vệ tôi, nhanh lên, bảo vệ tôi!” Lý Minh Trạch mất hồn mắt vía hét lớn.
Nhóm vệ sĩ của Lý Minh Trạch và nhóm người do Lý Minh Trạch đứng đầu đều thay đổi vẻ mặt.
Vút vút vút vút vút!
Theo sau Lý Minh Hiên dứt lời, Lôi Đông và hai ba nghìn chiến sĩ Long Ảnh có mặt tại hiện trường đều giơ vũ khí nhắm vào bọn Lý Minh Trạch.
“Má ơi!”
Nhìn thấy mấy nghìn vũ khí u âm nhắm vào bọn họ, nhóm người sợ hãi suýt tè ra quân.
Dương Tiêu chế giễu: “Không muốn chết thì tránh rat”
“Tránh, chúng tôi sẽ tránh!” Nhóm con cháu nhà họ Lý và vệ sĩ coi Lý Minh Trạch là người đứng đầu đều kinh hãi, lập tức tránh xa Lý Minh Trạch.
“Khôn kiệp, khôn kiếp!” Nhìn thây nhóm người vôn đang nịnh hót mình chạy hết, Lý Minh Trạch tức giận gân như bùng nỏ.
“Lý Minh Trạch, trận chiến giữa anh em chúng ta cuối cùng cũng đến hồi kết!” Lý Minh Hiên lạnh lùng nói.
Cảm nhận được ý định giết người của Lý Minh Hiên, Lý Minh Trạch sợ tới mức toàn thân run lên, anh ta biết mình đã thất bại, thất bại hoàn toàn.
Lạc Tông Cơ bị bắt, anh ta mắt hết chỗ dựa.
Bịchl Khoảnh khác tiệp theo, đâu gôi Lý Minh Trạch mêm nhữn quỳ xuông trước mặt Lý Minh Hiên, ánh mắt anh ta câu khẩn: Tội sai rôi, anh cả, tôi biết sai rồi, tôi không dám nữa, xin anh đừng giết 1 tôi, làm ơn đừng giết tôi, tôi muôn sông, tôi hứa, chỉ cân anh cả tha cho tôi, tôi ở nhà họ Lý sẽ tôn anh là chủ.”
“Không cần!” Trước sự cầu xin của Lý Minh Trạch, trong mắt Lý Minh Hiên hiện lên vẻ ớn lạnh ngang tàng.
Pằng!!!
Trước sự chứng kiên của mọi người, Lý Minh Hiên chĩa Sa Mạc Chi Ứng vào đầu Lý Minh Trạch bóp cò một cách ngang tàng.
“Cậu Lý, tôi tới giúp cậu một tay!”
Ngay lúc Lý Minh Hiên bóp cò, ngoài cửa vang lên một giọng nói, Cao Tử Thành cậu chủ nhà họ Cao, gia tộc đứng thứ hai ở Đông Hải dẫn đàu một nhóm tỉnh nhuệ nhà họ Cao xông vào.
Tuy nhiên, tật cả đã quá muộn, Cao Tử Thành. vừa bước vào khách sạn đã thấy Lý Minh Trạch quỳ trên mặt đất với cái đầu nở hoa.
Một viên đạn kim loại bắn vào đầu Lý Minh Trạch, thân thê Lý Minh Trạch chợt run lên, hai mắt dân trở nên đờ đẫn.
Ngón tay Lý Minh Trạch khẽ run trong ciữT lát, sau đó ngã xuống đất.
Chết! Cuối cùng Lý Minh Trạch vẫn không thể thoát chết!
Người chiến thắng cuối cùng trong cuộc chiên giành vị trí chủ nhà này là Lý Minh Hiên, chứ không phải là Lý Minh Trạch.
“Con mẹ nó!” Nhìn thấy Lý Minh Trạch bị Lý Minh Hiên giệt chết, Cao Tử Thành sợ hãi đến mức toàn thân run rầy, mặt mày tái mét ngay lập tức.
Lý Minh Hiên từ từ xoay người lại, họng súng của Sa Mạc Chi Ưng lại nhăm vào Cao Tử Thành.