Chương 31
Đặc biệt là Vương Trạch, cả người như chết sửng Tam châm hồi mệnh? Phương pháp châm cứu này không phải đã thất truyền rồi sao? Tên phế vật Đường Gia tại sao lại biết chứ?
Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người nhìn Dương Tiêu trong phút chốc đã thay đổi.
Một người chủ động đứng ra nói: “Dương tiên sinh, vừa rồi đã thất lễ, xin ngài đừng đề ý!”
“Có thể nắm rõ tam châm hồi mệnh, cũng đủ chứng minh người đó là một người rộng lượng, làm sao có thể chấp nhất với những người như chúng ta?” Một người đùa giỡn nói.
Dương Tiêu mặt không cảm xúc, đối với những điều này hắn đã sớm nhìn thấu.
Anh có thực lực, những khuôn mặt tươi cười này sẽ tôn kính anh; còn khi anh không có thực lực, bọn họ đến nhìn cũng khinh thường anh!
“Cảm on vị tiểu tiên sinh này!” Cung Danh hít sâu một hơi sau đó nghiêm túc nói.
Dương Tiêu cười nhạt nói: “Cung tiên sinh khách khí rồi, Cung lão gia và tôi cũng xem như có quen biết từ lâu. Cứu sống được Cung lão gia rồi tôi mới còn cơ hội xem Cung lão và Bạch lão đánh chờ chứt”
“Ha Ha Ha Ha! Thằng nhóc con này, cậu thật sự đã mang đến một bắt ngờ cho lão đây!” Bạch Nguyên Kiệt tán thưởng nói.
Liễu Giang Hà trừng mắt nhìn tên ngốc Vương Trạch: “Còn không mau xin lỗi vị tiểu tiên sinh đây!”2084023_2_25,60
*“Hả? Đệ tử phải xin lỗi tên nhóc này?” Vương Trạch khó chịu giống như ăn phải ruồi chết.
“Thế nào? Bản thân làm sai còn không biết phản tỉnh bản thân?” Liễu Giang Hà lạnh lùng nói.
“Đệ tử không dám!” trước mặt Liễu Giang Hà, Vương Trạch chỉ có thể gãi đầu, giếng như một chiếc bóng bay đã xì hơi, đến trước mặt Dương Tiêu nói: “Xin.. xin lỗi!”
Đối với lời xin lỗi của Vương Trạch, Dương Tiêu xem như không thấy, nếu như Cung lão đã không còn chuyện gì vậy thì Dương Tiêu cũng yên tâm hơn, sau đó chào hỏi Bạch lão, liền nhanh chóng rời khỏi.
Hắn còn phải quay về để đón Đường Mộc Tuyết tan cal 5:30, Đường Mộc Tuyết đã nhìn thấy Dương Tiêu từ xa chạy chiếc xe đạp đến chờ mình trước cổng công ty.
Dương Tiêu giúp Đường Mộc Tuyết ký kết thành công bản hợp đồng Trung Nguyên Tần Gia, còn giúp bản thân củng cố thêm địa vị, những điều này đã tăng thêm vài phần hảo cảm mà Đường Mộc Tuyết dành cho Dương Tiêu.
Khi bước đến trước mặt Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết thấp giọng nói: “Hay là anh từ chức đi!”
“Sao vậy Mộc Tuyết, em đang chê anh làm em mắt mặt sao?”
“Không phải!” Đường Mộc Tuyết không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Dương Tiêu.
Nếu nói không chê hắn khiến cô mắt mặt là giả, chịu đựng năm năm xỉ nhục chuyện này không phải chỉ trong thời gian ngắn là có thể thay đổi được.
Trong lòng Dương Tiêu hiểu rõ, hắn dịu dàng nói: “Mộc Tuyết, em có biết tại sao anh vẫn luôn làm việc tại Đường Gia không?”
“Tại sao?” Đường Mộc Tuyết buột miệng hỏi.
Ánh mắt Dương Tiêu nhìn cô càng thêm ấm áp, dịu dàng: “Bởi vì anh muốn ở bên em nhiều hơn, bảo vệ em một đời bình an!”
Nghe đến những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết bất chợt ửng đỏ, một người không có kinh nghiệm yêu đương như cô làm sao có thể chịu được những lời tỏ tình ngọt ngào như vậy đượ!
c Có điều, khi nghe những lời này, sự oán giận trong tim Đường Mộc Tuyết rõ ràng đã tan đi không ít.
Lúc này, ánh mắt Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu đã không còn lạnh lùng như trước, cô thấp giọng nói: “Tối nay, bác cả mời tiệc, anh cũng cùng đi đi!”
“Được!” trong lòng Dương Tiêu vui mừng không thôi.
Từ trước đến nay, những bữa tiệc rượu như vậy, cả nhà ` Đường Mộc Tuyết chưa bao giờ mang hắn theo, chính là ngại hắn khiến mọi người mắt mặt, nhưng tối nay Đường Mộc Tuyết lại đồng ý dẫn theo hắn, như vậy có phải đã công nhận hắn rồi hay không?
Khách sạn Chí Tôn Trung Nguyên, khách sạn năm sao duy nhất ở khu vực ngoại ô phía Đông, có thể đến được đây cơ bản đều là thành viên các gia tộc danh giá.
Tối nay, con trai độc nhất của bác cả Đường Mộc Tuyết, Đường Long được Tập đoàn Microsoft Trung Nguyên mời về làm tổng giám sát phần mềm với mức lương mỗi năm lên đến con số trăm triệu, nên hôm nay đặc biệt mời bọn họ đến làm khách.
Trong phòng khách, Đường Long hăng hái nói: “Bác hai, bác gái hai, Mộc Tuyết hiện tại thành tích cũng rất khá, nghe nói đã giành được đơn hàng từ Trung Nguyên Tần Gial”
“Tạm ổn, tàm tạm thôi! Nếu so với cháu thì còn cách xa lắm!”
Đường Kiến Quốc miễn cường cười.
Ông biết rõ, bữa tiệc mà anh của ông mời ăn hôm nay, mục đích chính là khoe khoang việc Đường Long được mời về với mức lương trăm triệu hàng năm.
Hai nhà trước giờ không hòa thuận, Đường Long nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội khoe khoang tốt như hôm nay: “Đúng rồi!
Dương Tiêu tối nay chắc lại không xuất hiện nữa đúng không?”
“Dương Tiêu? Hắn đến đây làm gì?” Triệu Cầm, mẹ ruột của Đường Mộc Tuyết không vui nói.
Nhắc đến Dương Tiêu, Triệu Cầm tức giận không thôi, bởi vì Dương Tiêu, cả nhà bọn họ không biết đã phải chịu biết bao sỉ nhục, khinh thường.
Cánh cửa đột nhiên mở ra, tiến vào là Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
Sau khi nhìn Dương Tiêu, Đường Long châm chọc nói: “Yo, bác gái, Dương Tiêu không phải đã đến rồi sao?”
Triệu Cầm quay đầu nhìn thấy Dương Tiêu đang bước vào, trong mắt phừng phừng lửa giận, bà đứng lên hết lớn với Dương Tiêu: “Ai cho tên vô dụng này tiến vào? Cậu có tư cách gì tiến vào?”
Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người nhìn Dương Tiêu trong phút chốc đã thay đổi.
Một người chủ động đứng ra nói: “Dương tiên sinh, vừa rồi đã thất lễ, xin ngài đừng đề ý!”
“Có thể nắm rõ tam châm hồi mệnh, cũng đủ chứng minh người đó là một người rộng lượng, làm sao có thể chấp nhất với những người như chúng ta?” Một người đùa giỡn nói.
Dương Tiêu mặt không cảm xúc, đối với những điều này hắn đã sớm nhìn thấu.
Anh có thực lực, những khuôn mặt tươi cười này sẽ tôn kính anh; còn khi anh không có thực lực, bọn họ đến nhìn cũng khinh thường anh!
“Cảm on vị tiểu tiên sinh này!” Cung Danh hít sâu một hơi sau đó nghiêm túc nói.
Dương Tiêu cười nhạt nói: “Cung tiên sinh khách khí rồi, Cung lão gia và tôi cũng xem như có quen biết từ lâu. Cứu sống được Cung lão gia rồi tôi mới còn cơ hội xem Cung lão và Bạch lão đánh chờ chứt”
“Ha Ha Ha Ha! Thằng nhóc con này, cậu thật sự đã mang đến một bắt ngờ cho lão đây!” Bạch Nguyên Kiệt tán thưởng nói.
Liễu Giang Hà trừng mắt nhìn tên ngốc Vương Trạch: “Còn không mau xin lỗi vị tiểu tiên sinh đây!”2084023_2_25,60
*“Hả? Đệ tử phải xin lỗi tên nhóc này?” Vương Trạch khó chịu giống như ăn phải ruồi chết.
“Thế nào? Bản thân làm sai còn không biết phản tỉnh bản thân?” Liễu Giang Hà lạnh lùng nói.
“Đệ tử không dám!” trước mặt Liễu Giang Hà, Vương Trạch chỉ có thể gãi đầu, giếng như một chiếc bóng bay đã xì hơi, đến trước mặt Dương Tiêu nói: “Xin.. xin lỗi!”
Đối với lời xin lỗi của Vương Trạch, Dương Tiêu xem như không thấy, nếu như Cung lão đã không còn chuyện gì vậy thì Dương Tiêu cũng yên tâm hơn, sau đó chào hỏi Bạch lão, liền nhanh chóng rời khỏi.
Hắn còn phải quay về để đón Đường Mộc Tuyết tan cal 5:30, Đường Mộc Tuyết đã nhìn thấy Dương Tiêu từ xa chạy chiếc xe đạp đến chờ mình trước cổng công ty.
Dương Tiêu giúp Đường Mộc Tuyết ký kết thành công bản hợp đồng Trung Nguyên Tần Gia, còn giúp bản thân củng cố thêm địa vị, những điều này đã tăng thêm vài phần hảo cảm mà Đường Mộc Tuyết dành cho Dương Tiêu.
Khi bước đến trước mặt Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết thấp giọng nói: “Hay là anh từ chức đi!”
“Sao vậy Mộc Tuyết, em đang chê anh làm em mắt mặt sao?”
“Không phải!” Đường Mộc Tuyết không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Dương Tiêu.
Nếu nói không chê hắn khiến cô mắt mặt là giả, chịu đựng năm năm xỉ nhục chuyện này không phải chỉ trong thời gian ngắn là có thể thay đổi được.
Trong lòng Dương Tiêu hiểu rõ, hắn dịu dàng nói: “Mộc Tuyết, em có biết tại sao anh vẫn luôn làm việc tại Đường Gia không?”
“Tại sao?” Đường Mộc Tuyết buột miệng hỏi.
Ánh mắt Dương Tiêu nhìn cô càng thêm ấm áp, dịu dàng: “Bởi vì anh muốn ở bên em nhiều hơn, bảo vệ em một đời bình an!”
Nghe đến những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết bất chợt ửng đỏ, một người không có kinh nghiệm yêu đương như cô làm sao có thể chịu được những lời tỏ tình ngọt ngào như vậy đượ!
c Có điều, khi nghe những lời này, sự oán giận trong tim Đường Mộc Tuyết rõ ràng đã tan đi không ít.
Lúc này, ánh mắt Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu đã không còn lạnh lùng như trước, cô thấp giọng nói: “Tối nay, bác cả mời tiệc, anh cũng cùng đi đi!”
“Được!” trong lòng Dương Tiêu vui mừng không thôi.
Từ trước đến nay, những bữa tiệc rượu như vậy, cả nhà ` Đường Mộc Tuyết chưa bao giờ mang hắn theo, chính là ngại hắn khiến mọi người mắt mặt, nhưng tối nay Đường Mộc Tuyết lại đồng ý dẫn theo hắn, như vậy có phải đã công nhận hắn rồi hay không?
Khách sạn Chí Tôn Trung Nguyên, khách sạn năm sao duy nhất ở khu vực ngoại ô phía Đông, có thể đến được đây cơ bản đều là thành viên các gia tộc danh giá.
Tối nay, con trai độc nhất của bác cả Đường Mộc Tuyết, Đường Long được Tập đoàn Microsoft Trung Nguyên mời về làm tổng giám sát phần mềm với mức lương mỗi năm lên đến con số trăm triệu, nên hôm nay đặc biệt mời bọn họ đến làm khách.
Trong phòng khách, Đường Long hăng hái nói: “Bác hai, bác gái hai, Mộc Tuyết hiện tại thành tích cũng rất khá, nghe nói đã giành được đơn hàng từ Trung Nguyên Tần Gial”
“Tạm ổn, tàm tạm thôi! Nếu so với cháu thì còn cách xa lắm!”
Đường Kiến Quốc miễn cường cười.
Ông biết rõ, bữa tiệc mà anh của ông mời ăn hôm nay, mục đích chính là khoe khoang việc Đường Long được mời về với mức lương trăm triệu hàng năm.
Hai nhà trước giờ không hòa thuận, Đường Long nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội khoe khoang tốt như hôm nay: “Đúng rồi!
Dương Tiêu tối nay chắc lại không xuất hiện nữa đúng không?”
“Dương Tiêu? Hắn đến đây làm gì?” Triệu Cầm, mẹ ruột của Đường Mộc Tuyết không vui nói.
Nhắc đến Dương Tiêu, Triệu Cầm tức giận không thôi, bởi vì Dương Tiêu, cả nhà bọn họ không biết đã phải chịu biết bao sỉ nhục, khinh thường.
Cánh cửa đột nhiên mở ra, tiến vào là Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
Sau khi nhìn Dương Tiêu, Đường Long châm chọc nói: “Yo, bác gái, Dương Tiêu không phải đã đến rồi sao?”
Triệu Cầm quay đầu nhìn thấy Dương Tiêu đang bước vào, trong mắt phừng phừng lửa giận, bà đứng lên hết lớn với Dương Tiêu: “Ai cho tên vô dụng này tiến vào? Cậu có tư cách gì tiến vào?”