Chương 202 : Tiến vào Tư Quá Nhai
Khói cuồn cuộn đến gần mới thấy đáng sợ.
Liên Niên cười hì hì nói:
- Tiểu tử, đâylà bạch sắc kiếp vân, cho ngươi nếm mùi, Tư Quá Nhai không dễ ở đâu.
Bạch sắc kiếp vân ư? Lục Nguyên đột nhiên giật mình, lúc này bạch sắc kiếp vân đã bao phủ toàn vách núi. Chớp mắt Lục Nguyên chỉ cảm thấy quanh thân như bị vô số đao kiếm bao vây. Hắn kinh ngạc, Dưỡng Ngô kiếm rút ra, dựa vào cảm giác với kiếm chém bốn phía.
*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*
Vô số tiếng chém vang lên, Lục Nguyên dùng kiếm cực nhanh nhưng bạch sắc kiếp vân ngày càng đậm. Trong bạch sắc kiếp vân đao kiếm càng lúc càng nhiều, kiếm đã không thể chắn được nữa. Lục Nguyên liếc mắt thấy Liên Niên, Nam Cung Triết đều nhắm mắt ngồi xếp bằng, mặt kệ bạch sắc đao khí chém trên người.
Kiếm tông Liên Niên tốt bụng nhắc nhở một câu:
- Tiểu tử, Tư Quá Nhai là phải phạm lỗi mới đến, chỗ này không đơn giản cho ngươi ngồi tại đây đâu. Cố định thời gian sẽ có ngũ sắc kiếp vân đến. Trong kiếp vân có vô cùng thống khổ, ngươi muốn lấy kiếm chắn làm sao được chứ? Vẫn là ngoan ngoãn chịu đựng đi. Hơn nữa những kiếp vân này khi pháp lực ngươi càng cao thì bị kiếp vân bao bọc càng đậm, chịu thống khổ càng lớn. Dù gì mỗi người ở Tư Quá Nhai đều rất thống khổ, không dễ chịu.
Hóa ra là thế!
Quả nhiên Tư Quá Nhai không phải chỗ cho ngươi dễ chịu.
Quả nhiên, cản một lát không thể chặn được nữa. Lục Nguyên chỉ đành học theo hai vị sư thúc Liên Niên, Nam Cung Triết khoanh chân vận chuyển pháp lực. Cứng rắn vượt qua một cửa, lần này chỉ thấy làn da như bị đao kiếm cắt qua, đau đớn, cái loại đau tận xương vô cùng khó chịu đựng.
Tư Quá Nhai quả nhiên không phải là chỗ ngụ ở. Nhưng tại sao Yến tổ sư kêu mình đến Tư Quá Nhai làm gì? Tổ sư muốn mình đến luyện ngũ sắc kiếm đạo.
Ngũ hành kiếm đạo chủ công, ngũ sắc kiếm đạo chủ thủ.
Ngũ sắc đến đạo?
Lục Nguyên đột nhiên ngây ra. Mới rồi Liên Niên nói ngũ sắc kiếp vân, ngũ sắc kiếm đạo và ngũ sắc kiếp vân, trừ phi? Trong đó có gì liên quan với nhau?
Trong đau đớn như dao cắt, Lục Nguyên đột nhiên vận dụng bạch sắc kiếm đạo trong ngũ sắc kiếm đạo, hướng đỉnh đầu chém ra một kiếm. Đây là nhát kiếm trắng, chớp mắt vô số bạch sắc kiếp vân ngưng tụ vào kiếm khí trắng, ngưng tụ lại.
Quả nhiên như vậy, xem như mình đã hiểu ý nghĩa Yến tổ sư kêu mình đến Tư Quá Nhai.
Lục Nguyên chỉ thấy đỉnh đầu mình kiếm khí trắng càng lúc càng đậm, càng lúc càng nồng. Bắt đầu chỉ là ảo ảnh nhạt, mặt sau đã thành khói trắng cực kỳ đậm, dường như muốn ngưng tụ thành từng thanh trường kiếm. Không biết kéo dài như vậy bao lâu, bạch sắc kiếp vân rốt cuộc tan biến.
- Lại chịu qua một ngày.
Liên Niên cười hì hì nhìn qua. Lão vốn tưởng bây giờ Lục Nguyên rất chật vật, dù sao chính lão năm đó mới đến cũng suýt ngất xỉu. Kết quả lão phát hiện Lục Nguyên bộ dạng rất có tinh thần.
- Tiểu tử khá đấy chứ.
Bên kia Nam Cung Triết khắc khổ cũng kinh ngạc, không ngờ Lục Nguyên tỉnh táo như vậy, sắc mặt không khó coi lắm.
Tiếp theo ba ngày, mỗi ngày qua giữa trưa là sẽ xuất hiện bạch sắc kiếp vân. Bạch sắc kiếp vân bao phủ nguyên sơn phong, bao bọc vào trong, khiến người vô cùng thống khổ. Lục Nguyên thừa cơ hội tu hành ngũ sắc kiếm đạo. Chủ công thì ngũ hành kiếm đạo quan trọng, chu thủ thì ngũ sắc kiếm đạo cũng rất quan trọng. Ngũ sắc kiếm đạo một khi cuối cùng biến thành ngũ đế kiếm đạo, theo như Yến tổ sư đã nói, trừ phi dùng pháp lực mạnh mẽ cứng rắn phá, nếu không thì không có cách nào phá được. Yến tổ sư đã nói vậy đủ thấy bộ ngũ sắc kiếm đạo một khi thành hình thì năng lực phòng ngự xuất sắc đến đâu.
Đến ngày thứ tư, lại qua giữa trưa, theo lý mà nói thì bạch sắc kiếp vân nên xuất hiện. Lúc này góc trời xuất hiện chẳng ngờ không phải bạch sắc kiếp vân mà là thanh sắc kiếp vân.
Liên Niên cười ha hả nói:
- Tiểu tử, trong ngũ sắc kiếp vân dễ dàng chịu đựng nhất là thanh sắc kiếp vân xuất hiện rồi.
Lục Nguyên thấy thế nâng tay lên phát ra thanh sắc kiếm đạo hấp thu thanh sắc kiếp vân.
Đây là ngày thứ mười lăm Lục Nguyên tiến vào Tư Quá Nhai.
Lúc này vách núi bị khói mỏng bao phủ, lần này là hoàng sắc kiếp vân. Bạch sắc kiếp vân cho người cảm giác sắc bén, thanh sắc kiếp vân là thoải mái, xích sắc kiếp vân khiến người nóng rực khó chịu, hắc sắc kiếp vân nặng nề khó chịu đựng, làm người khó thể hít thở. Hoàng sắc kiếp vân thì dày nặng vô cùng, đè lên người, lên tâm, cho người nặng nề như vác núi vậy.
Trên vách núi, trán hai người Nguyên Nguyên Thượng Nhânl, Nam Cung Triết toát mồ hôi. Nhưng bởi vì hoàng sắc kiếp vân hóa nồng đậm, dù cách rất gần cũng không thấy được đối phương, đương nhiên họ không trông thấy bộ dạng Lục Nguyên.
Lục Nguyên đang ngồi đó, trên đỉnh đầu có kiếm khí nhợt nhạt, không ngừng hấp thu hoàng sắc kiếp vân. Kiếm khí trên đầu Lục Nguyên ngày càng nồng đậm, hoàng sắc kiếp vân vốn nên cực kỳ khó chịu đựng đều bị kiếm khí nhạt hấp thu hết, không hề đè đỉnh đầu hắn, khiến hắn vô cùng thoải mái.
Không biết qua bao lâu, Lục Nguyên thầm nhủ, lúc này chắc sắp đến thời gian kết thúc hoàng sắc kiếp vân rồi.
Giờ là lúc thử một lần ngũ sắc kiếm đạo.
Lục Nguyên nâng tay chém ra bốn kiếm khí khác.
Bốn kiếm khí này cái thứ nhất là trắng tinh, cực sắc bén. Cái thứ hai là màu xanh, vô hại. Cái thứ ba đen như mực, như nước dao động. Cái thứ tư xích sắc như lửa, hừng hực cháy bỏng, kết hợp kiếm khí vàng thứ năm hiện nay, mênh mông đại khí, năm ngũ sắc kiếm khí ở trên đỉnh đầu.
Năm kiếm khí đơn độc thì không có gì, năm cái kết hợp thì hình thành vòng tuần hoàn năm màu.
Bạch, thanh, hắc, xích, hoàng.
Ngũ sắc kiếm đạo rốt cuộc chân chính tiểu thành, đỉnh đầu ngũ sắc kiếm khí không ngừng chuyển đổi. Lục Nguyên cảm giác được đối diện công kích chỉ cần pháp lực không vượt qua hắn trên ba tầng, còn trong vòng ngũ hành, không thể nhảy ra ngũ hành, nhảy ra tam giới thì không thể nào công phá ngũ sắc kiếm đạo trên đỉnh đầu hắn, ngũ sắc hoa cái.
Kỳ thực Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo chính xác hơn phải gọi là ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo.
Ngũ sắc kiếm đạo chuyển hóa thành ngũ đế kiếm đạo, hóa thành ngũ đế hoa cái trên đỉnh đầu, vạn pháp không xâm. Bạn đang đọc truyện được copy tại ST Truyện
Vạn hành kiếm đạo thăng thành ngũ hoàng kiếm đạo, vạn bàn kiếm pháp bao gồm trong đó, tấn công địch không gì không phá.
Một khi liên hợp ngũ đế ngũ hoàng kiếm đạo, chân chính đại thành có thể biến hóa ra đại luân hồi bàn.
Đương nhiên bây giờ hắn chỉ mới thành ngũ sắc kiếm đạo, ngũ hành kiếm đạo, cách ngũ đế kiếm đạo, ngũ hoàng kiếm đạo không biết bao xa. Nhưng chẳng sao, hiện hắn ở Tư Quá Nhai còn phải qua ba năm, có thể từ từ suy ngẫm ra ngũ sắc kiếm đạo này.
Lạnh lùng tĩnh lặng, không có gốc cây ngọn cỏ, không có chim muông, Tư Quá Nhai chính là bộ dạng như vậy.
Trên vách núi này, kiếm tông Liên Niên, khí tông Nam Cung Triết, kiếm khí tông Lục Nguyên, ba người bình thường ít khi nói chuyện, chỉ ngẫu nhiên nói vài câu. Mọi người thường ngày có một nửa thời gian dùng ở ngăn chặn ngũ sắc kiếp vân, có một nửa thời gian hoặc là nghỉ ngơi, hoặc luyện kiếm, hoặc luyện tập pháp lực, hoặc luyện tập pháp thuật.
Đương nhiên là kiếm tông Liên Niên luyện kiếm, khí tông Nam Cung Triết luyện tập pháp thuật, mọi người không can thiệp nhau.
Tư Quá Nhai thật là lạnh lẽo đến đáng sợ.
Lục Nguyên không thèm quan tâm, người tu tiên thói quen lạnh lẽo. Kỳ thực nguyên nhân chủ yếu nhất là vì hắn có rượu làm bạn, nếu không có rượu kế bên thì ngày như thế chắc chắn sẽ phát điên. Sẵn đây Lục Nguyên cũng luyện ngũ sắc kiếm đạo, ngũ sắc hoa cái. Lúc này một khi vận ngũ sắc hoa cái thì đỉnh đầu ngũ đạo kiếm quang giao nhau tuần hoàn, trong ngũ sắc, ngũ hành tất cả biến đổi đều bao gồm.
Nhưng coi như là tu hành sáu tháng thì cách luyện thành ngũ hành kiếm đạo, ngũ đế hoa cái vẫn rất xa xôi.
Ngũ hành kiếm đạo, ngũ đế hoa cái, vạn pháp không xâm đâu dễ luyện thành.
Vốn Lục Nguyên không quá chú ý bảo vệ quan trọng, cho rằng công kích thì đủ rồi. Sau mới phát hiện ở thời điểm một đối một thì đích thực phòng vệ không quan trọng, công kích là được. Nhưng chân chính chiến đấu với nhiều người thì phòng ngự rất quan trọng. Ví dụ trong Trường Sinh Động hắn không có một chút lực lượng phòng vệ, đánh vô cùng mạo hiểm. Một chút sơ sẩy là sẽ rơi vào vòng vây yêu ma, không chết cũng tàn. Nếu khi đó có ngũ sắc kiếm đạo bảo vệ đỉnh đầu bện thành ngũ sắc hoa cái thì không cần đánh gian khổ như vậy.
Ngày cứ thế trôi qua trong lạnh lẽo, Lục Nguyên luôn tu hành.
Thời gian chớp mắt đã qua sáu tháng.
Ngày hôm nay, Liên Niên nói:
- Phải rồi, ngày mai ngũ sắc kiếp vân sẽ tạm biến mất trong một tháng, ta từng nói rồi, vùng Tư Quá Nhai này một năm sẽ có một tháng ngũ sắc kiếp vân biến mất, cùng lúc đó không gian dị độ cũng biến mất, tất cả người trong Tư Quá Nhai chúng ta đều sẽ nhìn thấy nhau.
Lục Nguyên cung kính cảm ơn:
- À, đa tạ sư thúc nhắc nhở.
Liên Niên cười híp mắt nói không cần khắc sáo. Dường như lão luôn nở nụ cười, gầy trơ xương, mắt híp lại.
- Tiểu tử, ngươi phải cẩn thận tin, cái tên Liên Niên này có ngoại hiệu là kiếm xà đấy.
Ông lão uy nghiêm khí tông Nam Cung Triết đột nhiên lên tiếng nhắc nhở:
- Đừng nhìn hắn cả ngày cười hí mắt, có vài phần giống với Nguyên Lăng Bắc phong các ngươi. Tiến vào Tư Quá Nhai là vì giết mấy đồng môn, bị phạt vào Tư Quá Nhai hai trăm năm. Nếu không phải hắn viện cớ ngộ sát thì sợ rằng hình phạt không chỉ như vậy, tiểu nhị xà!
Phải cẩn thận gười này. Lục Nguyên nghe Nam Cung Triết kể sự thật xong, Liên Niên vẫn cười nheo mắt không phản đối, hắn thấy lòng lạnh lẽo, biết phải cẩn thận với người như vậy. Nói chính xác hơn, tại Tư Quá Nhai tuy mạng sống an toàn nhưng cần phải cẩn thận đôi chút, dù sao đây là Tư Quá Nhai.
Giữa trưa ngày thứ hai, vốn nên xuất hiện kiếp vân nay không hiện ra nữa.
*Ầm ầm!* một tiếng nổ lớn, theo tiếng nổ, bộp một tiếng, chỉ thấy vách núi dưới chân rung động dữ dội. Qua chốc lát, thế giới biến đổi. Vốn nơi này chỉ có một vách núi, trừ đó ra xung quanh đều trống rỗng không có gì cả.
Bây giờ xuất hiện một sơn phong to lớn. Sơn phong trụi lủi không có gốc cây ngọn cỏ, trên ngọn núi xuất hiện hơn trăm vách núi. Vách núi hắn đứng thực ra chỉ là một trong số đó, trên vách núi khác lờ mờ hiện ra vài bóng người.
Tư Quá Nhai! Trong một năm có một tháng ngũ sắc kiếp vân sẽ biến mất, cấm chế không gian dị độ biến mất, các phạm nhân có thể gặp nhau.
Trên các vách núi có ba cái lớn nhất, cách đỉnh núi cực kỳ gần. Ba vách núi này hình tam giác bao bọc đỉnh núi.
Liên Niên chỉ vào một vách núi lớn chút, nói:
- Tiểu tử, nguyên sơn phong đó gọi là Tư Quá phong, người kiếm khí tông các ngươi bình thường sẽ gặp gỡ tại đó.
Liên Niên ngự kiếm bay thẳng đến một trong ba vách núi lớn nhất. Nam Cung Triết bay lên cũng hướng về cái khác trong ba vách núi.
Lục Nguyên lấy lại bình tĩnh, bay hướng vách núi cuối cùng trong ba cái lớn nhất.
Vách núi rõ ràng lớn hơn ban đầu Lục Nguyên ngụ ở. Lục Nguyên nghiêng người leo lên, thấy trên sơn phong các vị tuổi lớn hơn mình rất nhiều.
Hắn xoay người chắp tay nói:
- Bắc phong đệ thập đại đệ lục đệ tử chân truyền kính chào các vị tiền bối.
Các trưởng lão Bắc phong ngây ra:
- A, người mới đến rồi?
- Đệ thập đại?
- Ta còn nhớ lúc ta vào Tư Quá Nhai thì đệ thập đại chỉ thu bốn đệ tử. Phải rồi, đệ tứ đệ tử chân truyền tên là Phương Đạm, bây giờ thu đến tên thứ sáu.
Này roàng là trưởng lão Bắc phong đi tới khá sớm.
- Người này nhìn trẻ tuổi thật.
- Sao lúc trước chưa nghe qua?
- Ta có nghe nói rồi, người này vốn không có danh tiếng gì, trước khi ta vào nghe nói hắn ở Bắc phong đại tái hạng nhất, khi đó ta có nhìn trận chiến ấy, kiếm pháp không tệ.
Đây là người vào Tư Quá Nhai khá muộn, có thấy qua Lục Nguyên ra tay trong Bắc phong đại tái.
- À, nghe nói qua ư, xem ra đúng là thiên tài cảu Bắc phong ta, tuổi trẻ vậy mà đến trường sinh kỳ rồi, tối đa hơn hai mươi tuổi hả?
Một đám trưởng lão tò mò nhìn Lục Nguyên, lấy làm lạ hắn trẻ vậy mà đến trường sinh kỳ.
Có một trưởng lão Bắc phong hỏi:
- Phải rồi, mấy năm gần đây tình huống Hoa Sơn thế nào?
- Vài năm nay xảy ra việc lớn là Yến tổ sư phi thăng, tân chưởng môn do Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở sư thúc tổ đảm nhiệm.
Lục Nguyên kể những chuyện xảy ra mấy năm nay cho các trưởng lão Bắc phong nghe. Các trưởng lão Bắc phong nghe xong phát ra cảm thán, than thở nhiều nhất là Yến chưởng môn rốt cuộc phi thăng, Yến chưởng môn không uổng là tài năng vô song. Trong số đó có người hơi chút quen phong cách làm việc của Sở Đoạn, đơn giản biểu đạt việc Sở Đoạn tiếp nhận chưởng môn không phải chuyện tốt.
Bàn bạc một lát rốt cuộc nói đến chuyện chính.
Tại Tư Quá phong, một năm có một tháng ngũ sắc kiếp vân biến mất, các loại cấm chế biến mất, mọi người có thể lui tới liên lạc. Vốn lúc này mọi người chỉ trò chuyện với nhau mà thôi, nhưng lần này khác với trước, bởi vì vừa lúc đụng phải năm thưởng đan mười năm một lần.
Không sai, là năm thưởng đan.
Tư Quá Nhai này có ngũ sắc kiếp vân, ngũ sắc kiếp vân rốt cuộc từ đâu đến khó mà truy tra được. Nghe nói nơi này vốn tồn tại ngũ sắc kiếp vân, sau đó đệ nhị đại tổ sư rõ ràng biến nó thành Tư Quá phong luôn. Ngũ sắc kiếp vân mỗi cách mười năm sẽ ngưng tụ ra ngũ sắc kiếp vân đan. Loại ngũ sắc kiếp vân đan giúp ích tăng lớn pháp lực.
Chính vì vậy nên mỗi cách mười năm là năm thưởng đan. Đến lúc ấy các phạm nhân trong Tư Quá Nhai sẽ đấu với nhau, mười hàng đầu có thể lấy được ngũ sắc kiếp vân đan.
Loại ngũ sắc kiếp vân đan tác dụng to lớn, giống như Lục Nguyên nếu có được ngũ sắc kiếp vân đan sẽ có thể lập tức tăng một tầng pháp lực. Người khác pháp lực càng cao thâm, tuy không thể trực tiếp thăng pháp lực một tầng nhưng tăng nửa tầng không chút khó khăn. Nên biết rằng đến trường sinh kỳ mỗi tăng một chút đều cực kỳ khó, không dễ dàng chút nào. Loại đan dược có thể tăng pháp lực một tầng hoặc nửa tầng thế này thật là cực kỳ khủng khiếp.
Vậy nên mỗi lần năm thưởng đan, mọi người đều chuẩn bị thật lâu, chuẩn bị đấu với nhau.