Chương 208 : Cạn chén
Luyện thể kỳ là ngưng luyện các phần thân thể bao gồm kinh, mạch, xương, máu thịt, da, ngũ tạng lục phủ, đầu óc.
Trường sinh kỳ là luyện thần hồn, nguyên thần con người.
Ví dụ như đến trường sinh đệ tam tầng thì phải đem thiên, địa hai hồn ngời người kéo vào trong, tab hồn trong người gọi là ngưng luyện thần hồn. Hơn hai năm nay Lục Nguyên đã đem mệnh hồn của mình ngưng luyện rất cường đại.
Trường sinh thập tầng có vài cửa khó khăn. Từ trường sinh đệ nhị tầng đến tam tầng là một cửa khó.
Trừ cửa này ra còn có vài cửa như đệ lục tầng thành tựu hư đan, đệ thất tầng kim đan đại thành, đệ cửu tầng tam cực quy nhất, đây là những cửa khó khăn.
Lại nói trùng kích trường sinh đệ tam tầng, nay hắn chỉ mới bước một trong ba bước thôi.
Lục Nguyên chậm rãi hít một hơi, mới rồi một lá thư truyền đến, nói hắn ở tap đã qua ba năm. Xem ra phải ra khỏi Tư Quá phong.
Hắn chắp tay với Liên Niên, Nam Cung Triết:
- Liên sư thúc, Nam Cung sư thúc, ta sắp ra ngoài, hai vị có việc gì muốn nhờ ta không? Nếu ta có thể giúp việc thì nhất định có thể hỗ trợ.
Liên Niên lạnh lùng cười nói:
- Ta chỉ có một mục tiêu đó là giết Nguyên Lăng, nếu ngươi có thể làm được giết thay ta thì ta sẽ rất cảm ơn người.
Yêu cầu này khiến Lục Nguyên giật nảy mình. Từ lần Nguyên Lăng dùng thân thể Liên Niên làm tai họa thì lão càng thay đổi, thù hận càng sâu.
Nam Cung Triết lắc đầu, không nói yêu cầu gì.
Lát sau đằng trước Tư Quá Nhai xuất hiện một con đường. Lục Nguyên đi trên đường, lắc tay, tạm biệt, Tư Quá phong, nơi mình ở ba năm.
Sau khi ra khỏi Tư Quá phong, bầu trời đặc biệt trong, xanh thẳm.
Lần này đón Lục Nguyên chính là Diệp Dương Dung, cùng với Lăng Ngọc Châu sư tỷ, hai bạn tốt Diệp Phương, Diệp Viên.
Diệp Dương Dung cười cười nói:
- Ra rồi.
Lục Nguyên gật đầu, nói:
- Phải, đã ra.
Diệp Phương ở một bên cười nói:
- Lục sư huynh, một nay ngươi đặt một bàn tiệc rượu, vài loại rượu ngon đi, lúc đó chúng ta uống một hơi sảng khoái.
Diệp Viên thì nghi hoặc nhìn Lục Nguyên:
- Ủa, lạ quá, không phải nghe nói tại Tư Quá phong khó sống lắm sao? Mới rồi Diệp sư thúc còn kể cho ta bên trong có ngũ sắc kiếp vân, ở bên trong một ngày vô cùng thống khổ, sao ba năm mà ngươi không gầy xíu nào vậy?
Lục Nguyên cười cười, phát hiện thực lực Lăng Ngọc Châu lại có tăng tiến, đã đến luyện khí cửu tầng. Diệp Phương, Diệp Viên thì đã tới luyện khí bát tầng. Tiếp theo trong cuộc trò chuyện hắn được biết nhị sư huynh Vân Bình cũng tới luyện thể kỳ, trở thành trong Bắc phong đệ thập đại người thứ ba tới luyện thể kỳ.
Sau khi trở về Bắc phong có bữa tiệc rượu, trong thập đại đệ tử chân truyền những người quen thân đều tới, thực ra trừ Tư Mã Bác, đệ tử chân truyền còn ở Bắc phong đều đến đủ, không thiếu một người. Đám người sảng khoái uống một hơi, coi như cho Lục Nguyên mới đi ra Tư Quá phong đón gió tẩy trần.
- Cạn chén!
- Kính lục sư huynh!
- Lục sư huynh, ngươi ở Tư Quá phong lâu không biết Giang Âm phủ có một tiệm rượu danh gia, rượu bên trong thì, chậc chậc, tuyệt không thể tả.
- Thật không? vậy tới lúc ấy phải nhấm nháp một lần.
Diệp Viên đưa lời khiêu chiến:
- Đúng rồi, lục sư huynh, ba năm nay ngươi đi Tư Quá phong tửu lượng của ta tăng vọt, không bằng chúng ta cụng ly thử đi, xem coi ai mới là đệ nhất tửu vương Bắc phong!
Nói đến cái khác có lẽ Lục Nguyên không tự tin chứ đấu kiếm, cụng rượu kiếm hắn thì tự tin tràn trề.
Hắn nói:
- Dù ta ở Tư Quá phong ba năm, vị trí đệ nhất tửu vương Bắc phong cũng không nhường ngươi!
Lập tức cả đám tìm đến hai cái ly to lớn, ly sừng ngưu to một chén có thể đựng một cân rượu.
Cụng rượu, lập tức bắt đầu.
Một bên là tiền đệ nhất tửu vương Bắc phong Lục Nguyên, một vị là tiền đệ nhị tửu vương Bắc phong Diệp Viên. Truyện Tiên Hiệp - ST Truyện
Hai vị này sắp đụng độ!
Vân Dật, Vân Bình, một đám người ở bên cạnh không ngừng la tốt. Lăng Ngọc Châu ở một bên cười cười. Phương Đạm tính tình cực bình tĩnh lúc này bất giác thấy máu nóng sôi lên.
Đây đã định là một đêm không ngủ.
Kỳ thực mấy năm nay các đệ tử Bắc phong rất ít đùa như vậy. Mọi ngời có nhiệm vụ riêng, tu hành riêng, ai rảnh đâu mà chơi. Chỉ là gần đây vì một số việc, Bắc phong phát lệnh triệu tập, kêu gọi các đệ tử chân truyền về phong, thêm vào Lục Nguyên ở Tư Quá phong ba năm đi ra. Nhân duyên của Lục Nguyên không tệ, thế nên mới có náo nhiệt như thế.
Trong cuộc náo nhiệt, đỉnh Bắc phong, đèn Trung Chính Bình Hòa Trai thâu đêm chưa tắt.
Cùng Nguyên Lăng dây dưa thời gian đủ lâu, là lúc quyết định thắng bại rồi. Mượn ánh đèn trên bàn, Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn bản đồ Đại Tấn bày trên mặt bàn, suy nghĩ.
Nửa tháng sau Lục Nguyên hồi phục này trước kia tại Bắc phong, trừ uống rượu, luyện kiếm ra chỉ làm một việc là đến Giang Âm phủ kiếm tiệm rượu mới mở. Hắn phát hiện danh tửu tiệm này đúng là nhiều, tuy giá mắc chút nhưng các loại danh tửu tụ tập nên đáng giá.
Ngày hôm nay bầu trời trong xanh.
Lục Nguyên ngáp dài, giờ hắn luyện cơ bản chỉ ba loại, một là pháp lực, một là ngũ sắc kiếm đạo chủ phòng ngự, một là ngũ hành kiếm đạo chủ công kích. Không chút nghi ngờ, trong đó gấp rút nhất là tăng pháp lực, so sánh với kiếm thuật của mình thì pháp lực yếu hơn nhiều, dù so với đệ tử chân truyền khác pháp lực của hắn cao hơn rất nhiều.
Thứ hai tất nhiên là ngũ hành kiếm đạo. Tương đối thì hắn có hứng thú với kiếm pháp công kích hơn, với ngũ sắc kiếm đạo phòng ngự không mấy hứng thú.
Thêm nữa ngũ hành kiếm đạo cần tích lũy, muốn hắn luyện thành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành kiếm ý, luyện thành năm mươi loại là có thể thành Ngũ Đế Luân Hồi kiếm đạo. Ngũ sắc kiếm đạo thì là ngũ hành tích lũy năng lượng, tương đối thì Lục Nguyên có hứng thú tích lũy kiếm ý hơn.
Tuy rằng năm mươi loại kiếm ý nghe rất đáng sợ, bây giờ hắn tổng cộng biết mười một loại, còn kém ba mươi chín loại.
Thôi, việc này hơi xa, vẫn là suy nghĩ có thể đem nhiều kiếm ý hợp thành một kiếm đánh ra đi. Nếu có thể thành công thì kiếm thuật của mình không khó vượt qua Nguyên Nguyên sư bá.
Lục Nguyên thở ra hơi dài, mới luyện ba canh giờ mà không ngộ ra cách nào đem nhiều kiếm ý hợp thành một đánh ra, lại thất bại rồi.
Tai hắn nhúc nhích, lên tiếng:
- Nếu sư thúc đã tới sao không ra gặp mặt?
Diệp Dương Dung cười bước ra nói:
- Ngươi thính thật.
Lục Nguyên không nói gì, kỳ thực biết là Diệp Dương Dung cố ý phát ra thanh âm, nếu không thì hắn làm gì nghe được. Diệp Dương Dung ít nhất có pháp lực trường sinh bát tầng, hắn làm sao sánh bằng.
Lục Nguyên hỏi:
- Không biết Diệp sư thúc tìm sư điệt ta là có chuyện gì?
- Tìm ngươi là bởi vì gần đây Bắc phong chúng ta định để thập đại đệ tử chân truyền đi dạo tứ đại tiên môn khác, cũng cho các ngươi tăng kiến thức chút, hiểu hơn kiếm thuật tiên môn khác. Dù sao trừ ngươi ra, chín đệ tử chân truyền ít đấu với tiên môn khác, vậy nên muốn tăng chút kinh nghiệm. Vốn lấy kiếm thuật như ngươi không cần đi nhưng ta vẫn là đến hỏi.
Nghe Diệp Dương Dung nói vậy thì lòng Lục Nguyên máy động.
Trước kia Yến tổ sư từng nói mình cần du lịch nhiều nước mới khiến kiếm thuật đại thành. Nhưng mình luôn lười chảy thây, tuy có động tâm nhưng không động thân. Hiện giờ có thể theo sư trưởng bổn môn đi, cho dù không phải du lịch các nước, trước đi hết tiên môn chủ yếu Đại Tấn quốc cũng tốt.
Thế giới rất lớn, thế giới rất rộng.
Là lúc nên ra ngoài đi dạo, luôn nhốt trong Bắc phong không thể luyện thành kiếm thuật tuyệt thế!
Nói tuyệt thế là chân chính tuyệt thế!
Ít nhất phải là tầng kiếm thuật cỡ như Nguyên Nguyên Thượng Nhân! Hoặc là trên đường đi pháp lực sẽ tăng rất nhiều cũng không chừng.
Hoa Sơn, Bắc phong.
Ngày hôm nay trong tiệm ăn Lục Nguyên kêu mấy món, tự mang theo rượu ăn uống. Lúc này so với thời gian ăn cơm hơi sớm chút, trong tiệm ăn không có bao nhiêu người.
vừa lúc Sở Phi đến, Lục Nguyên lập tức kêu lên:
- Sở sư thúc!
Sở Phi nhìn thấy Lục Nguyên lập tức nghiêm nhìn nhìn, nói:
- Tiểu tử giỏi lắm, đã là trường sinh nhị tầng.
Vân hệ tâm pháp đích thực che giấu pháp lực sâu, nếu chỉ là pháp lực cao hơn Lục Nguyên vài tầng thì không thể nhìn ra pháp lực hắn bao sâu. Nhưng pháp lực của Sở Phi cao hơn Lục Nguyên tới sáu tầng cho nên nhìn ra được pháp lực hắn sâu cạn.
Gã kinh ngạc nói:
- Ngươi tăng tiến nhanh thật.
Lục Nguyên khiêm tốn nói:
- Cũng tạm được.
Sở Phi tùy ý hỏi:
- Đúng rồi, ngươi đã tới trường sinh nhị tầng chắc sắp trùng kích trường sinh tam tầng, có đi thử rốt cuộc ngươi là hồn phách gì không?
Lục Nguyên ngây ra:
- Sở sư thúc, thử hồn phách? Là có ý gì?
Sở Phi nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ngươi không biết sao? Từ trường sinh nhị tầng đến tam tầng phải ngưng luyện tam hồn tức là thiên hồn, địa hồn, mệnh hồn. Tuy nhiên mỗi người hồn phách có chút chênh lệch, thử nghiệm một phen thì càng tốt cho việc tăng lên trường sinh tam tầng.
Lục Nguyên kinh ngạc:
- Còn có loại này nữa hả?
Sở Phi trợn mắt:
- Nói nhảm.
Sở Phi trước này không hay làm bộ làm tịch.
Kỳ thực những điều này nếu có sư phụ thì đến tầng này sẽ dạy Lục Nguyên, nhưng sư phụ của Lục Nguyên là Lý Nguyên Bạch đã giá hạc tiên đi, bây giờ còn đâu ra sư phụ, không ai chỉ dạy. Đương nhiên kiếm tiên Bắc phong khác trong một thời gian không chú ý quan sát Lục Nguyên, không biết việc này, nếu chú ý phát hiện hắn tới trường sinh nhị tầng thì e rằng đã sớm nhắc nhở rồi.
Sở Phi nói:
- Thôi, để ta thử nghiệm cho ngươi.
Lúc này tiệm ăn không có bao nhiêu người, coi như tĩnh lặng. Chỉ thấy đỉnh đầu Sở Phi xuất hiện một Sở Phi trong suốt, Lục Nguyên biết đây là nguyên thần! Người tu tiên tới trường sinh đệ tứ tầng thì có được nguyên thần.
Trước kia xưng hồn phách, đến trường sinh tứ tầng thì hồn phách ngưng hợp hóa thành nguyên thần cấp bậc càng cao hơn hồn phách.
Nguyên thần nguyên thần có vài loại thần thông.
Sở Phi nguyên thần trôi nổi trên đỉnh đầu Sở Phi. Nguyên thần làm mấy động tác, Lục Nguyên chỉ thấy đỉnh đầu mình xuất hiện ba thanh kiếm. Một thanh liên kết với thân thể, hai thanh khác thì một mênh mông như khung trời, một nạng nề như mặt đất.
Sở Phi biến sắc mặt, chỉ thấy nguyên thần của gã đột nhiên hiển hiện, lập tức quay vào trong thân thể.
- Chúc mừng, đã biết tam hồn của ngươi rốt cuộc là cái gì.
- Tam hồn chính là thiên hồn, địa hồn, mệnh hồn. Thật bất hạnh là tam hồn của ngươi lại là thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn, mệnh kiếm hồn.
Sở Phi vẻ mặt quái lạ.
Lục Nguyên ngây ra hỏi:
- Sở sư thúc, tam hồn này làm sao vậy? Không tốt ư?
- Không phải không tốt, là cực kỳ tốt.
Sở Phi nói:
- Con người tam hồn đại thể là thiên hồn, địa hồn, mệnh hồn nhưng chỗ nhỏ nhặt thì có cách biệt xa. Ngươi rõ ràng là thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn, cùng với mệnh kiếm hồn. Biểu thị thiên phú của ngươi ở kiếm đạo sâu không lường được, coi như ta đã hiểu tại sao chúng ta rất khó hiểu kiếm ý mà ngươi thì dễ dàng, hóa ra là vì tam thiếu kiếm hồn.
- Nhưng tam hồn như vậy dễ dàng hiểu kiếm đạo lại có cửa khó khác. Ví dụ cửa khó từ trường sinh nhị tầng lên tới trường sinh tam tầng. Đối với người khác là khó mà đối với ngươi khó khăn càng lớn.
Sở Phi tạm ngừng cầm lấy cái ly bên cạnh hớp ngụm trà rồi mới nói tiếp:
- Bây giờ ngươi phải tìm thiên kiếm, địa kiếm. Tìm ra thiên địa kiếm, mượn nó mới khiến thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn quay về vị trí. Ngươi tu hành tầng này rất khó, tất nhiên một khi luyện thành thì thần hồn của ngươi so với tu tiên giả khác cường đại rất nhiều.
- Thiên kiếm? Địa kiếm?
Lục Nguyên ngây ra hỏi:
- Ở đâu có?
Sở Phi nói:
- Thiên kiếm đương nhiên là tại Thiên Quan. Côn Luân Thiên Quan. Địa kiếm thì ở Võ Đang Giải Kiếm Trì.
- Kỳ thực nói là thiên kiếm và địa kiếm chỉ là hư chỉ, không phải thiên kiếm, địa kiếm thật sự.
Sở Phi nói:
- Ví dụ như thiên kiếm, Côn Luân sơn có Kim Thiên Quan, nghe nói đó là đăng thiên quan, tại đó có một thanh thượng cổ thạch kiếm. Trong thượng cổ thạch kiếm có mênh mông hơi thở tiên kiếm, không biết từ đâu mà đến, không biết lai lịch thượng cổ thạch kiếm là gì.
Sở Phi hỏi:
- Còn về địa kiếm tại sao ở Võ Đang Giải Kiếm Trì, ngươi có nghe tới Giải Kiếm Trì không?
Lục Nguyên lắc đầu, hắn chưa từng nghe nói qua Giải Kiếm Trì.
Sở Phi nói:
- Năm đó Võ Đang tiên môn chính là một trong đại tiên môn Đại Tần quốc, nhưng sau đó bị Xích Long tiên môn thay thế vị trí. Võ Đang tiên môn từ Đại Tần quốc thiên hướng Đại Tấn quốc chúng ta. Võ Đang tiên môn, qua một đoạn thời gian phồn thịnh lạ thường, thậm chí là đứng ngang với Đại Pháp Hoa Tự.
- Khi đó chưởng môn Võ Đang tiên môn cơ bản là đệ nhất tông sư Đại Tấn quốc. Khi đó người ngưỡng mộ, kính nể Võ Đang chưởng môn, dưới Võ Đang sơn tự động giải kiếm, để đối với chưởng giáo Võ Đang tiên môn tôn kính. Những thanh kiếm đặt ở một nơi, chỗ đó gọi là Giải Kiếm Trì.
Sở Phi nói:
- Trong Giải Kiếm Trì không biết có bao nhiêu danh kiếm ở đó giải kiếm, khối đất đó tiếp xúc qua danh kiếm không tới một vạn cũng đến tám trăm. Danh kiếm đến từ khắp nơi các quốc gia, đủ loại kiếm khí, cùng đất Giải Kiếm Trì hòa hợp, dưỡng ra địa kiếm, muốn tìm địa kiếm thì tất nheien phải trong Giải Kiếm Trì.
Lục Nguyên gật đầu, nói vậy là mình phải đi Côn Luân tiên môn Thiên Quan, Võ Đang tiên môn Giải Kiếm Trì một chuyến mới luyện thành trường sinh đệ tam tầng.
Cũng vừa lúc, bây giờ mình định cùng đám người Bắc phong du lịch Đại Tấn quốc, chắc sẽ trải qua Võ Đang tiên môn, Côn Luân tiên môn.
Sở Phi nói:
- Phải rồi, ngươi định đi du lịch Đại Tấn quốc, xem coi có cơ hội vào Thiên Quan, Giải Kiếm Trì không.
Lục Nguyên hỏi:
- Sở sư thúc cũng biết?
- Tất nhiên biết, vì lần này mang các ngươi đi có Độc Cô sư tỷ và cả ta, hai chúng ta bảo vệ an toàn cho các ngươi.
Sở Phi nói:
- Phải rồi, quên cho ngươi biết, trạm thức nhất là Võ Đang.
Võ Đang Sơn chính là ngọn núi cao vạn trượng của Đại Tấn quốc.
Nếu nói Hoa Sơn là hiểm thì Võ Đang là tú.
Phong cảnh nơi này khá tú lệ.
Võ Đang Sơn có bảy mươi hai phong, đứng thẳng san sát nhau, từng núi đâm thẳng lên trời. Song núi có ba mươi sáu chỗ đá núi, phong cảnh riêng biệt. Bên trong núi có kích lưu phi thoan hai mươi bốn điều sơn gian danh giản, có mười một cái động, vân đằng vụ liễu, từng động khác nhau, còn có thập thạch cửu đài, thập trì cửu tỉnh.
[/QUOTE]