Chương 212 : Dâm tặc
Chân Vũ Động Thiên, cái động thiên này tương đối rộng lớn, ước chừng khoảng mười trượng, vô số linh khí tập trung, nhiều vô số kể.
Linh khí này ngưng tụ thành đủ loại hình thái, các loại hình thức khác nhau.
Mà cuộc tỷ thí vòng thứ ba ở Chân Vũ Động Thiên đã kết thúc.
Tình thế của Võ Đang tiên môn càng trở nên xấu hổ.
Hiện Võ Đang tiên môn chỉ còn một người đó chính là ngoại viện Lục Nguyên, Lục Nguyên có thể duy trì đại cục không, khó có khả năng, thành tích tiếp theo chỉ sợ xếp cuối.
Đến lúc đó Võ Đang tiên môn sẽ chính thức mất đi tư cách đi vào Chân Vũ Động thiên.
Tất cả trưởng lão của Võ Đang tiên môn đều biết Chân Vũ Động thiên có bao nhiêu chỗ tốt, nhưng hiện tại nếu thất bại xếp cuối bọn họ sẽ theo ước định bốn nghìn năm trước mà mất đi tư cách vào Chân Vũ Động thiên. Nguồn truyện: ST Truyện
- Tổ thứ mười một, Võ Đang tiên môn và Hoa Tự Dưỡng Pháp hòa thượng.
Lục Nguyên nhẹ nhàng nhảy lên đài với đối thủ này Lục Nguyên không khỏi cau mày hắn đã sớm nghe nói Hoa Tự sinh ra nhiều cao tăng, nhưng vị hòa thượng này cao tới tám thước thân hình vô cùng hùng vĩ, trên mày đầy sẹo toàn thân toát ra lệ khí cuồn cuộn, so với hình tượng hòa thượng thật không giống.
- Hoa Tự, Phật môn từ bi tuy nhiên cũng có hàng ma chi tăng.
Dưỡng Pháp hòa thượng phát ra thanh âm hùng hồn:
- Đây là Chân Vũ Động thiên là quốc thổ của Đại Tần, người Tấn cũng muốn tranh đoạt ở đây thật sự buồn cười bản đại sư sẽ đem ngươi trở thành yêu ma mà hàng.
Vị Dưỡng Pháp hòa thượng này trước khi xuat gia chính là tán tu sát tinh, ở Đại Nguyên quốc tung hoành giết người không đếm hết tuy nhiên sau đó đắc tội với người của Lan Đà Tự, Dưỡng Pháp hòa thượng phải trốn tới Đại Tần quốc, gặp may mắn đã đầu nhập vào trong Hoa tự, mới khiến Lan Đà tự không dám hành động lỗ mãng.
Đại Tần, Đại Nguyên Đại Tấn tổng cộng có ba tòa đại tự theo thứ tự là Hoa Tự, Lan Đà Tự, Mật Tông Bố Đạt tự.
Mà hai tự phía sau đều không có thực lực bằng Hoa tự.
Dưỡng Pháp hòa thượng này, trải qua vô số phật hiệu nhưng vẫn sát ý trùng thiên, thường xuyên xuống núi giết người, sau đó bị bắt bỏ vào trong chùa nghe phật hiệu nhưng những năm gần đây vẫn không có thay đổi tốt đẹp nên hắn rất ít khi xuống núi, lần này gặp phải cuộc tỷ thí Chân Võ Động Thiên, hắn dĩ nhiên được đề cử xuất động.
Lục Nguyên vẫn ngáp dài như cũ:
- Nghe nói trong bảy mươi ba tuyệt kỹ Đạt Ma kiếm pháp ngươi không biết?
Dưỡng Pháp đại sư liền đáp:
- Đạt Ma kiếm pháp bản đạ sư không biết tuy nhiên bản đại sư sẽ dùng Hàng Long Phục Hổ Vi Đà Chưởng, hoặc Đại Lực Kim Cương Chưởng.
Dưỡng Pháp đại sư hùng bá một phương, dĩ nhiên sẽ học Vi Đà Chưởng hoặc Đại Lực Kim Cương chưởng.
- Aizzz, vậy không có ý nghĩa rồi ta sẽ rất nhanh giải quyết ngươi, mười chiêu là xong.
Lục Nguyên tỳ ý mà nói, một câu này nói ra khiến cho Dưỡng Pháp đại sư giận dữ hắn tuyệt đối không ngờ Lục Nguyên lại dám cuồng vọng như thế rõ ràng dám nói trong mười chiêu sẽ hạ gục mình.
Mình ở Hoa Tự sát yêu hàng ma.
Dưỡng Pháp đại sư năm đó giết người vô số không đếm được sát khí hiện tại cũng không giảm bao nhiêu, hiện tại nghe được Lục Nguyên trong vòng mười chiêu muốn hạ mình thì giận dữ vô cùng.
- Muốn chết.
Bàn tay của Dưỡng Pháp đại sư giương lên, chỉ thấy nó phát ra một màu vàng óng ánh, càng lúc càng lớn, một chưởng thẳng đánh tới vô cùng có uy thế, đúng là Đại Lực Kim Cương chưởng, uy nộ như là kim cương, nguyên ý chính là thanh âm bạo liệt, dùng đại bi đốt cháy dơ bẩn, Dưỡng Pháp tính tình nóng nảy luyện môn chưởng pháp này đúng là phù hợp, một chưởng này đánh tới nổ tung thiên địa.
Nói tới tội ác Lục Nguyên là tội ác nhất định phải đốt cháy.
Một chưởng Đại Lực Kim cương này hoàn mỹ không có bất kỳ khuyết điểm nào.
Muốn công phá Đại Lực Kim Cương chưởng, dùng thực lực của Lục Nguyên thì phải chết tuy nhiên một chưởng này hoàn mỹ không có nghĩa là bản thân Dưỡng Pháp đại sư là hoàn mỹ, Lục Nguyên lách mình né qua, trở tay một kiếm vô cùng cổ quái đâm vào phía vai phải của Dưỡng Pháp đại sư, Dưỡng Pháp đại sư xuất chưởng tay phải,mà Lục Nguyên đúng thời khắc mấu chốt đâm về phía đó, y muốn né cũng lực bất tòng tâm, vẫn bị trúng một kiếm.
Dưỡng Pháp đại sư bị đâm trúng một kiếm thật là mất mặt.
Hắn lập tức dùng Vi Đà Chưởng, Vi Đà Chưởng chính là hộ pháp thiên thần của phật tổ, một chưởng này đánh ra uy thế cực lớn, giống như là thiên thần uy phong lầm lẫm, trực tiếp công hướng Lục Nguyên.
Kết quả sau hai ba chiêu y lại bị Lục Nguyên đâm một kiếm.
- Chiêu thứ mười.
Lục Nguyên hô lên một tiếng, Dưỡng Pháp đại sư còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Lục Nguyên hoành kiếm đề ngang cổ, cho dù phật giáo công pháp phòng ngự kinh người nhưng Dưỡng Pháp đại sư biết rõ, chỉ cần Lục Nguyên kéo một cái mạng của hắn xem như mất ở chỗ này.
- Tổ thứ mười Võ Đang tiên môn Lục Nguyên thắng.
Trọng tài tuyên bố khiến cho Dưỡng Pháp đại sư mặt xám như tro.
Lục Nguyên lắc đầu tiện tay tra kiếm vào vỏ:
- Làm sao có thể để cho ngươi trụ quá mười chiêu, ta nói được thì làm được.
Hắn đối với thắng lợi này hoàn toàn không để trong lòng, kỳ thực cùng với đối thủ đấu lâu như vậy là vì để xem kiếm pháp của đối thủ mà trận này Dưỡng Pháp hòa thượng không dùng Đạt Ma kiếm pháp, Lục Nguyên sẽ giải quyết nhanh chóng.
Mười chiêu quả nhiên là mười chiêu.
Những người bên cạnh đều hoảng sợ.
Muốn trong mười chiêu chiến thắng Dưỡng Pháp hòa thượng cũng không có nhiều người làm được thật không ngờ tu tiên giả của Tấn quốc lại làm được, vốn cho rằng Võ Đang tiên môn vòng thứ ba sẽ toàn quân bị diệt không ngờ lại có người vào vòng thứ tư dễ dàng như thế.
Kỳ thật vừa riồ Lục Nguyên nói mười chiêu rất nhiều tu tiên giả đứng ngoài quan sát phát hiện kiếm thuật của Lục Nguyên không có gì lạ nhưng mỗi kiếm xuất ra lại đúng chỗ hiểm, chỉ sợ cấp bậc này rất cao rồi.
Về phần tu tiên giả Võ Đang tiên môn tất cả đều nghĩ là may mắn bọn họ thật không ngờ Lục Nguyên lại có thể đi vào vòng trong.
Lục Nguyên hiện tại thầm nghĩ không biết phần thưởng vượt qua vòng ba là gì, trọng tài đưa cho hắn một cái bình sứ Lục Nguyên mở ra chỉ thấy bên trong phát ra mùi đan dược.
- Đây là Chân Võ Đan, là đặc sản của Chân Võ Động Thiên, có thể tăng pháp lực, đối với tu tiên giả Trường Sinh sơ kỳ có công hiệu cực lớn.
Trọng tài giới thiệu xem ra đan dược này tăng pháp lực cực lớn là đồ bất phàm.
Vượt qua tỷ thí vòng ba chỉ có mười tám người mà thôi, Võ Đang tiên môn Lục Nguyên một người mười bảy người khác đều là của tứ đại tiên môn, mà bây giờ đã tới vòng thứ tư, Lục Nguyên lại may mắn không phải tiếp tục giao thủ với tu tiên giả tầng thứ năm.
Mà vòng tỷ thí thứ tư cuối cùng cũng bắt đầu.
Lục Nguyên hiện tại đau đầu không phải vòng thứ tư, không khó thông qua, mà chỉ là sau khi vượt qua thì xác suất hắn chạm phải Trường Sinh Kỳ tầng thứ năm càng lớn, như vậy làm sao mà đánh.
Tứ đại tiên môn của Đại Tần quốc đủ loại tuyệt kỹ, đủ loại thủ đoạn, tu tiên giả Trường Sinh Kỳ tầng thứ năm vô cùng mạnh mẽ, mà Lục Nguyên không ngờ lại có thể lọt vào vòng này.
- Tổ thứ bảy vòng thứ tư tỷ thí, Vô Kiếm tiên môn Mạc Liễu đấu với Võ Đang tiên môn Lục Lục.
Lục Nguyên đi lên trên đài lúc này đối thủ Mạc Liễu cũng đi lên.
Mạc Liễu ở Vô Kiếm tiên môn là người bề ngoài nhìn chừng hai mươi tuổi mặt như trái xoan, Lục Nguyên lúc lên đài mới phát hiện ra có điều không bình thường, ánh mắt của Mạc Liễu nhìn hắn tại sao giống như có thâm cừu đại hận gì đó.
Cho dù Mạc Liễu cừu thị Võ Đang tiên môn, coi thường Võ Đang tiên môn cũng không đến trình độ này.
Trong tai của Lục Nguyên truyền tới một đạo thanh âm;
- Ta biết ngươi chính là Lục Nguyên, Hoa Sơn tiên môn Lục Nguyên.
Lục Nguyên ngạc nhiên bị phát hiện rồi sao? Tuy nhiên cũng chẳng sao dù sao lúc trước Võ Đang tiên môn đã cho mình lệnh bài đệ tử khách tịch, mình miễn cưỡng có thể tính là người của Võ Đang tiên môn.
Mạc Liễu dùng thiên lý truyền âm nói:
- Chung đại tiểu thư mấy lần nhắc tới tên ngươi, cái tên dâm tặc này.
Lục Nguyên bị mắng hắn bị mắng nhiều lần rồi nhưng chưa bao giờ bị mắng là dâm tặc, đúng rồi sao mình lại là dâm tặc, thật là kỳ quái, à, Mạc Liễu là người của Vô Kiếm tiên môn mình lại quen biết Chung đại tiểu thư, lúc Yến sư thúc tổ phi thăng mình vô tình đụng lầm vào bờ môi của nàng, môi đụng môi trở thành dâm tặc sao? Kỳ quái quá thay, kỳ quái quá thay.
Lục Nguyên không biết Chung đại tiểu thư từ nhỏ đã có thiên tư cực cao vô luân là tu hành hay là quản lý nhân tài đều rất phục chúng, mà Mạc Liễu chính là một nhân vật dưới tay của nàng, bất tri bất giác đã yêu thích Chung đại tiểu thư.
Không cần phải kỳ quái, Mạc Liễu tuy là nữ tử, nhưng căn bản là nàng đã thích Chung đại tiểu thư.
Chỉ là Chung đại tiểu thư quyền cao chức trọng nàng không dám nói gì, cho nên luôn đi theo làm tùy tùng của Chung đại tiểu thư.
Hôm nay nhìn thấy Lục Nguyên dĩ nhiên là nàng tức giận.
Lúc này nàng muốn ngay lập tức đánh bại Lục Nguyên.
Để cho đại tiểu thư biết, Lục Nguyên cũng chỉ là một xú nam nhân không đáng nhắc đến mà thôi.
Mạc Liễu thống khoái mắng vài câu, phải dạy dỗ tên dâm tặc này thật tốt, ngón tay nàng giương lên một đạo vô hình kiếm ý phát ra, vô kiếm tiên môn tuyệt kỹ ít vô cùng so với Thanh Thành tiên môn còn ít hơn bọn họ chỉ có hai loại một loại là Cửu Huyền Vô Ảnh kiếm khí, loại Vô Ảnh kiếm khí này chỉ có vài người học được mà thôi, loại Vô Ảnh kiếm khí này căn bản không cần phóng ra phi kiếm, có thể dùng ngón tay bắn ra kiếm trong suốt.
Ngươi có thể cảm thấy được kiếm khí nhưng cảm giác vô cùng yếu, hơn nữa phiền toái chính là, kiếm khí này có thể dài có thể ngắn, thỉnh thoảng biến hóa, dễ bị trúng chiêu.
Cũng may Mạc Liễu chỉ có thể dùng một thanh Vô Ảnh kiếm khí.
Phiền toái.
Lục Nguyên lúc này theo bản năng mà chống đỡ, chỉ thấy keng một tiếng một đạo vô hình kiếm khí đã đánh trúng kiếm của hắn.
Đối với Vô Ảnh kiếm khí không nhìn thấy này, Lục Nguyên vô cùng thấy phiền toái, nếu như Vô Ảnh kiếm khí có thể dễ dàng phá thì Vo Kiếm tiên môn không thể nào dựa vào tuyệt chiêu này mà xưng hùng hậu thế.
Lục Nguyên tránh tránh phải tránh, tuy nhiên Vô Ảnh kiếm khí này không có hình dạng và tính chất, có thể dài có thể ngắn, vượt qua như điện đúng là không có cách nào cả, cũng chỉ có thể tế ra năm đạo kiếm sắc, hoàng quang lưu chuyển.
Lục Nguyên tế ra năm đạo kiếm sắc hoàng quang lưu chuyển Mạc Liễu cười lạnh một tiếng, chỉ là một pháp bảo mà thôi, tác dụng lớn nhất của Vô Ảnh kiếm khí chính là xuyên qua pháo bảo, pháp bảo cao cấp may ra khó vượt qua, Mạc Liễu chỉ huy Vô Ảnh kiếm khí công kích Lục Nguyên.
Chỉ là Mạc Liễu vừng dùng Vô Ảnh kiếm khí tấn công ngón tay đã chấn động.
Vô Ảnh kiếm khí dễ dàng xuyên qua pháp bảo nhưng hiện tại năm đạo kim sắc này lại ngăn cản được, giống như không thể nào xuyên qua.
Đúng thế Vô Ảnh kiếm khí đúng là dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự lực phòng ngự của Lục Nguyên cũng chỉ mới tới tầng thứ năm mà thôi, nhưng ngũ sắc kiếm quang của hắn vô cùng tuần hoàn.
Lục Nguyên dùng Dưỡng Ngô kiếm chuyển động đâm về phía Mạc Liễu, một kiếm này như cuồng phong vận chuyển, thống khoái mà chém tới, lúc này Mạc Liễu vô cùng kinh ngạc.
Mạc Liễu vô cùng kỳ quái, thì đầu kiếm của Lục Nguyên đã chém xuống Mạc Liễu vội vàng xuất kiếm ngăn cản, một thanh kiếm lá liễu màu xanh đã xuất ra khỏi vỏ.
Gió và cây là một chủ đề vĩnh viễn.
Gió lớn có thể làm đổ cây cối.
Mà cây cối nhiều hơn cũng có thể ngăn cản cuồng phong, biến mất vô hình.
Lần này gió mãnh liệt hơn hay là cây nhiều hơn?
Cuồng phong gào thét, cây cối tan tác, kỳ thật hai người giao thủ không dễ phân cao thấp, đúng thế, chiêu thức của Lục Nguyên rất cao minh nhưng pháp lực của Mạc Liễu cực cao, Mạc Liễu dùng Vô Ảnh kiếm khí không phá được phòng ngự của Lục Nguyên lại bị một đòn của Lục Nguyên làm cho bị thương rồi.
Mạc Liễu dĩ nhiên không dễ dàng nhận thất bại như vậy Vô Ảnh kiếm khí lại tiếp tục công kích Lục Nguyên.
Tuy nhiên hữu dụng sao?
Lục Nguyên lại trở tay, một kiêm đuổi một kiếm, Vô Ảnh kiếm khí tạm thời đã mất đi tác dụng, Mạc Liễu lúc này còn muốn liều mạng với mình thật là buồn cười, Lục Nguyên thi triển Liên Hoàn khoái kiếm, kiếm thế như Trường Giang.
Đã qua hơn mười chiêu, chiêu thức của Lục Nguyên biến đổi, trường kiếm di chuyển, Mạc Liễu tuyệt đối không ngờ lại có biến hóa như thế, mũi kiếm cứ thế mà chĩa lên cổ nàng.
Thắng bại đã rõ.
Lục Nguyên rút trường kiếm về tay.
Trong những người đang xem cuộc chiến có một số nhân vật khá trác kiệt.
Ví dụ như ở góc Đông Nam có một người sắc mặt sầu khổ đang chắp tay, hắn chính là Tống Đông Hạ của Tiêu Dao tiên môn.
Ở phía xa hơn một hòa thượng sắc mặt khô héo, chính là Tịch Pháp hòa thượng, một trong Tứ Đại đoạt quan.
- Vô Ảnh kiếm khí bị phá, hắn có pháp bảo gì vậy?
Chung Thu kỳ quái hắn là tu tiên giả Trường Sinh kỳ tầng thứ năm cũng dùng Vô Ảnh kiếm khí dĩ nhiên là kỳ quái.
- Người này lợi hại không phải vì pháp bảo của hắn mà vì chiêu thức của hắn.
Thanh âm của Tống Đông Hạ hơi khàn khàn:
- Chiêu thức của hắn lúc đầu nhìn thì như bình thường nhưng lúc chiến đấu thì vô cùng thần kỹ, mỗi chiêu đều tinh xảo vô cùng đúng là địch thủ.
- Vạn pháp tại tâm, pháp lực yếu chính là khuyết điểm lớn nhất của hắn, Trường Sinh kỳ tầng thứ tư chính là cực hạn của hắn rồi, Trường sinh kỳ tầng thứ năm nhất định hắn đánh không lại.
Tịch Pháp hòa thượng mơ hồ hiện ra thêm một con mắt đó chính là con mắt thứ ba của y, Mạt Pháp chi nhãn.
Mạt Pháp một trong bảy mươi ba tuyệt kỹ của Hoa Tự.
Chỉ là tuyệt kỹ này rất khó luyện thành, Tịch Pháp hòa thượng có thể luyện ra công pháp này thì phải rất tài giỏi, đừng nhìn hắn lúc này có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, hắn vô cùng khó lường, kỳ thật Trường Sinh kỳ tầng thứ năm đều là trụ cột của tiên môn.
Tu tiên giả của Võ Đang tiên môn nghị luận liên tục bọn họ cũng không ngờ rằng Lục Nguyên qua cửa ải này dễ dàng như vậy, sau một lúc cuộc tỷ thí vòng thứ tư đã kết thúc, chỉ còn lại chín người mà thôi.
Hơn nữa điều cổ quái chính là trong chín người này ngoại trừ Lục Nguyên những người khác đều là tu tiên giả Trường Sinh kỳ tầng thứ năm.