Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?
  3. Chương : 102

Chương : 102



Edit: Vô Vi tỷ tỷ

Có một thanh âm luôn cứ xuất hiện trong tâm trí, nếu trong lòng ngươi có ta, kiếp sau ngươi nghe thấy Tử Nguyệt hay là một tên khác của ta, sẽ thừa thụ tâm giảo chi đau.

Quân Khanh Vũ…

A Cửu nhớ kỹ tên này, tâm đau nhói khó tả, cả đời này, ta sao có thể chỉ vì khối ngọc mà đi tới nơi đây.

Nàng vẫn cho là chính mình sẽ cùng Thập Nhất một chỗ. Thế nhưng khi đến nơi này, người nọ chỉ có thân thể Thập Nhất, lại
không có ký ức Thập Nhất. Mà nàng vẫn cho rằng, cả đời này nàng chỉ sẽ thích Thập Nhất, chỉ biết dùng cả đời để bảo hộ Thập Nhất, chỉ có Thập Nhất mới có thể chiếm trọn trái tim nàng. Mà lúc này, vì sao lại xuất hiện ngươi, Quân Khanh Vũ?

A Cửu từ trong lòng lấy ra một khối ngọc bội, tính toán để lại bên người hắn. Nhưng ngoài bình phong bỗng truyền đến tiếng mở cửa, cực kỳ nhẹ. A Cửu vội vàng thu lại ngọc bội, chợt lóe, trốn phía sau bức màn.

Chỉ thấy Hữu Danh cẩn thận nhẹ nhàng đi đến, ngồi xổm trước người Quân Khanh Vũ, nhỏ giọng thì thầm “Hoàng thượng, hoàng thượng.”

Kêu vài tiếng, Quân Khanh Vũ mới mệt mỏi mở mắt ra, hai tròng mắt màu tím mờ mịt đầy mệt mỏi, tựa hồ không hài lòng.

“Nương nương tới.”

Trong mắt Quân Khanh Vũ lóe lên chút kinh ngạc, thấp giọng hô “Còn tới?”

Hữu Danh cả kinh, không hiểu “Còn tới?” trong miệng Quân Thanh Vũ là có ý gì, lại cười híp mắt, gật đầu nói, “Vừa tới, bên ngoài có tuyết rơi.”

Vừa tới? Quân Khanh Vũ hơi nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng không thể nghe rõ, nói “Không phải sáng sớm đã tới rồi sao?”

Sau đó như nhớ ra cái gì, bảo Hữu Danh đỡ hắn đứng lên, “Ngươi vừa nói bên ngoài có tuyết rơi?”

“Đúng vậy, đã rơi cả ngày rồi.”
Con ngươi màu tím xẹt qua một tia kinh ngạc, sau có hắng giọng một cái nhỏ giọng nói, “Để cho nàng vào.”

“Vâng.” Hữu Danh cao hứng cười nói, lại thoáng nhìn Quân Khanh Vũ tựa hồ như có gì muốn nói, “Hoàng thượng còn có gì phân phó?”

“Tuyết rơi nhiều như vậy, giờ cũng đã trễ, ngươi đem than lô đến đây.”

Hữu Danh ngẩn ra, dù cho trời lạnh đến đâu thì từ nhỏ đến lớn hoàng thượng cũng chưa từng dùng qua bất luận cái than lô nào. Đầu óc vừa chuyển, lúc này đã hiểu ý tứ của Quân Khanh Vũ, vội cười hì hì đi xuống.

Chỉ trong chốc lát cửa lại bị đẩy ra, cách bình phong bán trong suốt to lớn, Quân Khanh Vũ nhìn thấy thân hình mảnh khảnh từ từ đi đến. Hữu Danh đi tới đầu tiên, đem than lô để xuống, sau đó lại mở cửa sổ thông khí, lập tức đem hương đến đốt.

Người kia chậm rãi đi vòng qua bình phong, bên ngoài khoác áo choàng màu đen kèm mũ tuyết, đang nhẹ cúi đầu. Sau đó đi tới trước mặt hắn, giơ lên hai tay trắng nõn hạ mũ xuống, lộ ra dung nha khuynh quốc khuynh thành.

Cái loại xinh đẹp này, là chân thực đường hoàng, càng là một loại kinh tâm động phách, ngũ quan tinh xảo không thể xoi mói, khi cười lại càng ôn nhu quyến rũ.

Trong con ngươi màu tím Quân Khanh Vũ hiện lên một tia khiếp sợ, trong đáy mắt thoáng qua một tia lơ đãng cùng thất vọng. Ánh mắt không khỏi dời đi không nhìn nữ tử khuynh quốc khuynh thành, mà mờ mịt nhìn về phía sau nàng.

“Hoàng thượng” Thanh âm êm ái của nữ tử kia truyền đến, nhất thời đem suy nghĩ của Quân Khanh Vũ trở về.

“Tiểu Mi.” Quân Khanh Vũ cười cười, nhìn sắc mặt trông chờ của Tô Mi, cười đến tựa hồ có chút tự trách.

Tô Mi đưa tay đặt vật gì đó xuống bàn, sau đó đem áo choàng trên người cởi ra, vắt lên bên cạnh. Nhã nhặn động tác chỉ có ở khuê nữ Giang Nam, mà động tác treo y phục lưu loát, tựa hồ như thường xuyên đi tới nơi này.

A Cửu im lặng nép vào góc tường, cách bức màn nhìn hai người phía trước. Một người ngạo cự lục quốc đệ nhất mỹ nhân, một người yêu mỵ ngây thơ thân phận tôn quý. Bộ dáng hai người được ánh đèn chiếu rọi tự như một đôi bích nhân không thể xoi mói.

“Hoàng thương thân thể đã tốt hơn nhiều rồi chứ?” Cầm áo treo lên bên cạnh, Tô Mi ngồi nơi A Cửu vừa ngồi, kéo tay Quân Khanh Vũ. Hôm nay nàng không kiêu ngạo ngang ngược giống như ngày ấy A Cửu thấy, mặt mày chân thật làm cho người khác cảm thấy nhẹ nhàng nhu thuận. xem ra tâm tư nàng thật nhạy bén, hiểu được khi nào đối với Quân Khanh Vũ làm nũng, lại hiểu được khi nào cần nhu thuận, tâm tư nữ tử khéo léo như thế, chính mình nào có thể so được.

Nàng điên rồi sao? Trong chổ tối, khóe môi không khỏi cười khổ. Chính mình sao có thể so với người khác.

Trong lòng nàng tự giận mắng mình. Lại nghe thấy hai người nói chuyện.

“Đã không có gì đáng ngại, ngày mai sẽ khỏe hẵn. Nhưng còn ngươi…”

Quân Khanh Vũ chuyển tay cầm, cúi đầu nhìn bàn tay nàng trắng nõn như ngọc.

“Đã trễ thế này còn đến đây, vậy rất nguy hiểm, hơn nữa bên ngoài còn có tuyết lớn như vậy.” Thanh âm hớn cực kỳ mềm nhẹ, như lông chim lướt qua.

Tô Mi cúi đầu rũ mi “Hoàng thượng, thần thiếp lo lắng cho người.

“Trẫm biết.” Hắn đem tay này cầm thêm chặt, “Tay ngươi sao rồi?”

“Đã tốt rồi ạ” Nàng gật đầu, “Chỉ là không thể cầm vật gì quá nặng.”

Trong mắt chợt tê dại, Quân Khanh Vũ đem nàng ôm vào lòng, cằm đặt trên đỉnh đầu nàng, “Năm đó, trẫm vô năng, không thể bảo hộ ngươi chu toàn, nay sẽ không như trước, trẫm sẽ không để bất luận kẻ nào tổn thương ngươi nữa.”

“Hoàng thượng.” Tựa hồ như nhớ tới sự tình thống khổ ngày ấy, Tô Mi thương tâm khóc.

Trong chỗ tối, A Cửu quay đầu nhìn về hướng khác, Quân Khanh Vũ, lúc ngươi say rượu từng hỏi ta “Mai Nhị, cả đời này ngươi có từng muốn bảo hộ người nào không?”. Nguyên lai, người ngươi muốn bảo hộ, lại là nữ tử này. Lúc đó nàng không trả lời hắn, bởi khi ấy trong lòng nàng, người nàng muốn bảo hộ chỉ có Thập Nhất. Mà bây giờ, hình như còn có thêm một người nữa.

“Tô Mi, trẫm trước đây đã từng hứa cho ngươi dời khỏi tiểu viện kia.”

Quân Khanh Vũ như nhớ lại chuyện tốt gì nói, “Ba ngày sau, trẫm cho ngươi một căn nhà tại Đế đô.”

Tô Mi hai mắt đẫm lệ nghi hoặc nhìn Quân Khanh Vũ, sau đó cười khổ “Nhà lớn thì thế nào? Nếu không ở bên hoàng thượng, phòng ở có hoa lệ đến đâu, dù rằng lưu ly cung đi nữa, đối với thần thiếp mà nói cũng tựa như mộ phần.”

“Ngươi mỗi ngày sẽ đều nhìn thấy trẫm.” Hắn lau đi nước mắt trên mặt nàng, an ủi nói.

Tô Mi kinh hỉ run sợ trong chốc lát, thấp giọng nói, “Chỉ mong lần này hoàng thượng không có gạt ta. Nếu không…”

“Nếu không?” Hắn nhíu mày. “Nếu không thì thế nào?”

“Nếu không , canh thần thiếp làm không cho hoàng thượng uống.”

Nói thì nói như thế, nhưng Tô Mi vẫn từ trong lòng hắn đứng dậy, dem cái chung nhỏ bưng tới, mở nắp ra, tay đẹp cầm lấy cái thìa múc một chút canh, nhẹ nhàng thổi, sao đó đút tới bên miệng Quân Khanh Vũ.

Trong mắt hắn hiện đầy ý cười, mỗi một thìa canh đưa lên đều nhất nhất uống cạn, “Tay nghề của Tiểu Mi ngày càng tiến bộ. Sau này, trẫm cho lui ngự trù, cho ngươi chuyển quản đồ ăn của trẫm.”

Tô Mi tức giận trừng mắt nhìn hắn.

“Hoàng thượng xem thần thiếp như bà nấu cơm sao?”

“Không muốn sao?” Hắn cười, thanh âm thật dễ nghe.

Nhưng mà, đó lại như lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng A Cửu, nàng cúi đầu, máu lạnh toàn thân càng lạnh. Tả Khuynh nói, “Phu nhân, hôm nay ngự trù đưa tới món gì, hoàng thượng cũng không ăn.”

Kỳ thực không phải không ăn, mà chỉ là không muốn ăn, nói đúng hơn là chỉ muốn ăn món người nào đó nấu. Và người đó chính là Tô Mi.

A Cửu ẩn mình trong bóng tới, nụ cười cay đắng chậm rãi hình thành, con ngươi cũng trở nên lành lạnh.

Tả Khuynh nói, Quân Khanh Vũ mệt mỏi, ai cũng không gặp. Nhưng mà nàng vừa xoay người đi, Mạc Hải Đường tới, hắn liền gặp. Không phải là không muốn thấy, chỉ là không muốn gặp một người. Và người này lại chính là nàng.

Cúi đầu nhìn bàn tay chính mình, vì lần đầu tiên nấu canh mà tay bị bỏng không tả. Mỗi khi vải áo chạm vào vết thương, đối với A Cửu mà nói chính là một lần trào phúng, một lần sỉ nhục. Nàng khi nào thì hèn mọn tới mức vì một nam tử lại làm ra chuyện chính mình không thể hiểu nổi. Khi nào thì hèn mọn đến thích một người chỉ một lòng thích người khác, mà nơi chốn lợi dụng nam nhân của chính mình.

Nếu là hèn mọn, nàng cũng nên vì một người khác, vì Thập Nhất, vì Cảnh Nhất Bích. Tình cảnh trước mắt làm nàng khó chịu không thôi, may là, vừa lúc truyền đến tiếng đập cửa, sau đó Tả Khuynh đi đến.

Thừa dịp nhiều người, huống hồ, lúc đốt hương, Hữu Danh có mở cửa sổ, nàng thân hình chợt lóe, nhảy ra khỏi cửa sổ. Bước nhanh hướng Mai Ẩn Điện của mình mà chạy, mọi người đều đã ngủ. Chung canh được Thu Mặc đặt trên bếp lửa nhỏ riu riu mà hâm nóng.

A Cửu ôm lấy chung canh, xoay người lên nóc nhà, tính toán đem đổ bỏ, nhưng lại thấy Tử Nguyệt đang đứng một mình trong gió tuyết.

Hắn cầm ô trên mặt dính đầy tuyết. Áo choàng màu đen được thêu lên những đám mây kim sắc trong gió lạnh phần phật tung bay, lướt qua mặt nạ tái nhợt nhìn có phần quỷ mỵ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
4607 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
4552 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4418 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
3919 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
3918 View
3
Ngôn Tình
Mạnh Nhất Trong Lịch Sử Luyện Khí Kì( Luyện Khí 5000 Năm)
6

Mạnh Nhất Trong Lịch Sử Luyện Khí Kì( Luyện Khí 5000 Năm)

Astory.vn
89 chương
3602 View
5
Tiên Hiệp
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter