Chương : 1
Đương kim thánh thượng có bảy vị hoàng tử, gồm có: đại hoàng tử – con trai của hoàng hậu, cũng chính là thái tử đương triều, từ nhỏ đã có tài, chăm chỉ học hành, là vị minh quân tương lai trong mắt các chư thần, được người người ủng hộ.
Nhị hoàng tử do Tần phi viện sinh, kiêu ngạo khinh người, tuy có trí tuệ nhưng lại không được lòng dân.
Tam hoàng tử do Lam quý phi viện sinh, thiên tư thông dĩnh, nhưng trời sinh tính tình đạm bạc, sớm đã rời xa hoàng cung, sống một cuộc sống sơn dã.
Tứ hoàng tử cũng cùng một mẹ với tam hoàng tử, và là một người vô cùng thông minh. Tuy nhiên tính cách lại khác với ca ca của mình. Tứ hoàng tử là một nhà quân sự kỳ tài, biết đối nhân xử thế, lại biết kiên nhẫn, làm việc cẩn thận, cho nên cũng không ai hiểu rõ được thực lực của hắn.
Ngũ hoàng từ là nhi tử của Tề quý phi, học hành không bằng ai, đã tự kiêu tự đại, miệng lưỡi vô cùng nhanh nhảu.
Mọi người đều biết, ngũ hoàng tử cùng nhị hoàng tử liên thủ lại đấu với thái tử. Cũng đã từng thử dụ dỗ cả tứ hoàng tử, nhưng lại bị tứ hoàng tử cự tuyệt. Hai người này vốn vẫn nuôi hy vọng, thỉnh thoảng lại tới phủ của tứ hoàng tử, khiến người bên ngoài tưởng nhầm tứ hoàng tử cùng phe với ngũ hoàng tử. Mà thái độ của tứ hoàng tử lại mập mờ, vừa không phủ nhận cũng không thừa nhận.
Về phần lục hoàng tử và thất hoàng tử, đều đã bị loại trừ ra khỏi cuộc đấu tranh giành ngôi vị này.
Trước tiên nói tới thất hoàng tử, là do Tần phi viện sinh, năm nay chỉ mới ba tuổi, trẻ con như thế làm sao mà tranh vị được?
Còn lục hoàng tử, tuy là hoàng hậu viện sinh, bào đệ của thái tử, nhưng cảnh ngộ lại không giống nhau. Hoàng đế không những đã vất vả quốc gia đại sự, lại còn phải sủng hạnh chúng phi tần hậu cung, nào có tâm tư lo tới con cái.
Hoàng hậu là quốc gia chi mẫu, đứng đầu hậu cung, ngoài việc quản chế hậu cung tần phi, còn phải bồi dưỡng thái tử, cho nên cũng làm gì còn thời gian lo cho con thứ. Bởi vậy lục hoàng tử dù thông minh nhanh nhẹn, thiên phú dị bẩm, cũng vẫn không được phụ mẫu quan tâm yêu thương, chẳng khác gì một cô nhi.
Nhưng may mà có thái tử tính tình ôn hòa dịu dàng, thỉnh thoảng lại tới thăm đệ đệ của mình, để nó không quá cô đơn. Ngoài ra còn có vị cửu vương gia hơn nó bảy tuổi, chỉ có điều khi là thiếu niên, cửu vương gia còn có thể chơi đùa với nó, nhưng hôm nay đã có kiều thê kề bên, cho nên đã quên đi vị hoàng tử cô độc đó. May mà lục hoàng tử thường xuyên tới thái y viện đọc sách, ở đây có vị thái y râu bạc hòa ái hiền lành coi nó như cháu, cho nên nó rất thích mùi dược vị, vì đó là mùi của gia gia…
Bởi vậy, mọi người cũng đã bỏ qua thiếu niên năm đó.
Thời gian trôi qua, hoàng đế long thể nhiễm phong hàn, thuốc thang hay châm cứu đều vô ích, hưởng thọ bốn mươi lắm tuổi.
Lại nghe nói, ngũ hoàng tử luôn đối nghịch với thái tử, bỗng một ngày chết đuối trong hồ tại phủ đệ, không ai biết nguyên nhân.
Có người nói là do thái tử gây nên, nhưng cũng có người phản đối, cho rằng thái tử vốn là người kế thừa ngôi vị hoàng đế, không cần phải làm việc nguy hiểm như vậy. Ngược lại, nhị hoàng tử vốn dã tâm bừng bừng, cùng tứ hoàng tử thông minh gian xảo mới có khả năng làm việc đó.
Ngay lúc mọi người còn đang đoán mò lung tung, trong cũng bỗng truyền ra kinh văn.
Thái tử một nhà ba người bị giam lỏng trong hoàng cung, nhị hoàng tử bị đánh vào thiên lao, tứ hoàng tử bị uy hiếp, thất hoàng tử cũng mẫu phi đều bị nhốt vào lãnh cung. Mà người kế vị, chính là vị hoàng tử không ai quan tâm đến – lục hoàng tử – Triệu Tĩnh!
Sau khi kế vị, Triệu Tĩnh phong Hồng Linh lên ngôi hoàng hậu, trong vòng một ngày, hoàn thành hai chuyện đại sự.
Hồng Linh, con gái của trang chủ Hồng Diệp sơn trang, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, không những quốc sắc thiên hương, bế nguyệt tu hoa, võ công cao cường, mà còn có được tài trí thông tuệ hơn người.
Một mỹ nhân như thế, tất nhiên không thiếu những vị nam tử giỏi giang quyền thế tới hỏi cưới.
Hôm nay nàng đã thành hoàng hậu, thực cũng xứng với dung mạo cùng tài trí của nàng.
Lục hoàng tử Triệu Tĩnh lên ngôi hoàng đế, cùng thế lực của Hồng Diệp sơn trang làm hậu thuẫn.
Hồng Diệp sơn trang vốn là bang phái giang hồ, không quan hệ tới triều đình. Nhưng em vợ của Diệp Thiên Bình lại là một vị đại thần trong triều, danh vọng cực cao, thường qua lại với nhiều quan viên khác. Khi trang chủ Hồng Lôi biết tình nhân của con gái là đương kim lục hoàng tử cũng muốn ngôi vị cao cao tại thượng kia, liền xuất phát từ lợi ích cá nhân, hợp tác với em vợ mượn sức đại thần trong triều âm thầm ủng hộ lục hoàng tử, sau đó tập kết nhân sĩ giang hồ, chờ đợi thời cơ chín muồi.