Chương 26: Tự Ngẫm
Lững thững quay lại tập đoàn làm việc, làm điều Lam Xảo Nhiên cô ưu tiên ở hiện tại, nhưng tâm trạng không thể khá hơn.
Lúc này, Tịch Tố Hinh sốt sắng lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, lúc nãy Vu tổng xuống tìm cậu, bảo cậu trả lời tin nhắn của ngài ấy. ”
“ Ừ… ”
“ Hai người xảy ra chuyện gì sao? ”
“ Tố Hinh, tối nay rủ Uyển Uyển và Nhã Tư đi quán bar, tớ muốn uống rượu giải sầu…”
Tịch Tố Hinh trợn mắt, càng thêm chắc chắn hôn nhân của bạn thân xảy ra vấn đề nghiêm trọng, nhưng hiện tại đang trong giờ làm việc cũng không tiện trò chuyện, nên gật đầu đồng ý với cô.
Sau đó, Lam Xảo Nhiên buồn bã lê lết từng bước và ngồi xuống bàn làm việc. Tuy lấy điện thoại đọc những dòng tin nhắn Vu Duẫn gửi đến, nhưng không có ý định sẽ trả lời.
Thế nhưng, tan làm buổi trưa, Vu Duẫn liên tục gọi điện thoại cho Xảo Nhiên nhưng kết quả y như lần đầu, reo hết hồi chuông lại kết thúc.
Ting…
Điện thoại của Lam Xảo Nhiên tiếp tục vang lên âm thanh, nhưng lần này là thông báo tin nhắn. Lúc này, cô cầm lấy lên xem, hai hàng chân mày lập tức nhíu lại.
Nội dung:
“ Em cứ không nghe điện thoại là anh xuống tận phòng làm việc đấy. ”
Lời hăm dọa của Vu Duẫn, thực sự khiến cho Lam Xảo Nhiên xao động, thậm chí còn chủ động gọi lại, đến khi người bên kia nghe máy lập tức cáu gắt lên tiếng:
“ Anh muốn chúng ta tiếp tục cãi nhau à? ”
Một người nóng, thì người còn lại chắc chắn phải nguội, như Đinh Tẫn Dực nói, phụ nữ càng cứng càng bướng.
Dịu giọng năn nỉ:
“ Được rồi mà, em đã giận suốt 12 giờ đồng hồ, làm huề nhau đi…Chúng ta ra ngoài ăn trưa nha? ”
“ Nói xong chưa? Xong rồi tôi cúp đấy! ”
“ Xảo Nhiên, anh đã hạ mình năn nỉ, em còn muốn gì nữa? Anh sai khi tự tiện xem điện thoại của em, nhưng nhờ thế mới phát hiện em nhắn tin với nam nhân khác, rốt cuộc anh là gì của em vậy? ”
Và rồi, Vu Duẫn lại để cơn ghen của mình thao túng lý trí, nhưng thực sự anh rất muốn nghe một lời giải thích từ cô. Là người yêu cũ cũng được, bạn bè bình thường chẳng sao, nhưng mối quan hệ đó phải rõ ràng với anh.
“ Trước khi lên án hay trách móc tôi, thì anh nên tự ngẫm lại bản thân mình. ”
Tút… tút… tút…
Bộp… rầm…
Ở trong văn phòng làm việc của tổng giám đốc, Vu Duẫn nóng giận sau khi nghe tiếng tút đều bên tai, lập tức đập điện thoại xuống bàn và đá bay chiếc ghế da vào góc tường.
Tự ngẫm ư?
Anh sai điều gì?
Là ai đã chọc anh phải nổi điên?
…----------------…
Bảy giờ tối, Vu Duẫn trở về nhà riêng sau một ngày làm việc trong trạng thái bất ổn. Vốn định Lam Xảo Nhiên sẽ ở nhà và anh dự định một lần tranh cãi cho kết thúc câu chuyện, muốn cô trả lời hai câu hỏi, ‘ anh là gì của em và em có yêu anh không? ’. Thế nhưng, xe của cô không có ở sân, chứng minh cô chẳng có ở nhà.
Căn bản Lam Xảo Nhiên đã về lúc gần 6 giờ tối, và rời đi trước 15 phút anh về.
Áo vest, caravat được Vu Duẫn cởi và tháo ra ném lung tung trên ghế sofa phòng khách, sau đó vừa đi vào phòng bếp vừa mở khuy áo ở cổ và cổ tay, tiếp theo sắn lên cho thoải mái.
Rót một ly nước lọc uống cho hạ nhiệt cơ thể, và Vu Duẫn quay ngược trở lại phòng khách, quyết tâm ở nhà chờ đợi Lam Xảo Nhiên trở về.
Thế nhưng, suốt hai giờ đồng hồ Vu Duẫn đã mất kiên nhẫn, đan xen là nỗi lo lắng và bất an không biết vợ mình đang ở đâu. Thế nên, ngay lập tức lấy điện thoại gọi cho cô.
Hai cuộc gọi nối tiếp đều có chung một kết quả, sau đó Vu Duẫn ngẫm nghĩ và quyết định gọi cho bà Lam, hồi chuông đầu tiên bà ấy đã nghe.
“ A lô, mẹ nghe. ”
“ Mẹ à, vợ con có ở bên đó không? ”
“ Không, sao thế con? ”
“ À… hôm nay con và Xảo Nhiên có cãi nhau, giờ này cô ấy chưa về nhà nên con lo lắng, con gọi cũng chẳng nghe, nên hỏi mẹ thử xem. ”
Nghe Vu Duẫn nói ‘ cãi nhau ’ là sắc mặt của bà Lam lập tức thay đổi, đứng ngồi không yên lo lắng cho hôn nhân của cả hai, gấp gáp lên tiếng đáp lại:
“ Để mẹ gọi cho Xảo Nhiên, có gì sẽ thông báo với con. ”
Ở quán bar, Lam Xảo Nhiên tụ tập cùng ba cô bạn và mượn rượu giải sầu, uống đến mức phải ngăn lại, hiện tại cũng đã hơi say.
“ Xảo Nhiên, cậu đừng uống nữa, chừa sức lái xe về nhà. Có chuyện gì cậu cứ chia sẻ với bọn tớ, như vậy sẽ dễ chịu hơn là uống rượu đấy. ”
“ Chưa có bằng chứng cụ thể, tớ không muốn nói lung tung… chỉ là tớ thấy buồn lắm… ”
Dứt câu, Lam Xảo Nhiên nâng ly rượu trên tay nốc một nửa, đôi mắt đỏ au chứa đựng bên trong nhiều nỗi u sầu, đau buồn. Nghe thế, cả ba bất giác nhìn nhau suy đoán, cuối cùng Nhạc Uyển Uyển tò mò lên tiếng:
“ Vu tổng ngoại tình hả? ”
Lương Tư Nhã lại cất lời nối tiếp:
“ Cậu phát hiện Vu tổng có tình nhân và con riêng bên ngoài đúng không? Tớ vừa xem bộ phim có nội dung như thế đấy, nhìn cậu cũng giống với nhân vật nữ chính đó lắm. ”
Lam Xảo Nhiên đưa mắt nhìn lần lượt từng người, sau đó lắc đầu phủ nhận mặc dù trong lòng đang nghi ngờ Vu Duẫn đêm qua đã làm chuyện có lỗi với cô.
“ Không phải… ”
Đột nhiên, tầm mắt của Lam Xảo Nhiên dán vào màn hình điện thoại đang phát sáng, trên đó hiển thị cái tên được lưu là “ Mẹ Yêu ”.
Thấy thế, Lam Xảo Nhiên đứng dậy khỏi ghế, cầm lên túi xách cùng chiếc điện thoại, lên tiếng:
“ Tớ đi vệ sinh. ”
Điều Lam Xảo Nhiên không ngờ tới, chính là từ khi cô và bạn bước vào nơi đây đã thu hút rơi vào tầm nhìn của một cô gái, dáng vẻ người đó vô cùng nguy hiểm.
Lúc này, cô gái đó quay sang và rướn người tới trước, truyền âm thanh vào tai của một nam nhân đang ngồi bên cạnh, sau đó cả hai cùng nhìn nhau mỉm cười thích thú và cực kỳ gian xảo.
“ Tần Điệp, được đấy! ”
Lúc này, Tịch Tố Hinh sốt sắng lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, lúc nãy Vu tổng xuống tìm cậu, bảo cậu trả lời tin nhắn của ngài ấy. ”
“ Ừ… ”
“ Hai người xảy ra chuyện gì sao? ”
“ Tố Hinh, tối nay rủ Uyển Uyển và Nhã Tư đi quán bar, tớ muốn uống rượu giải sầu…”
Tịch Tố Hinh trợn mắt, càng thêm chắc chắn hôn nhân của bạn thân xảy ra vấn đề nghiêm trọng, nhưng hiện tại đang trong giờ làm việc cũng không tiện trò chuyện, nên gật đầu đồng ý với cô.
Sau đó, Lam Xảo Nhiên buồn bã lê lết từng bước và ngồi xuống bàn làm việc. Tuy lấy điện thoại đọc những dòng tin nhắn Vu Duẫn gửi đến, nhưng không có ý định sẽ trả lời.
Thế nhưng, tan làm buổi trưa, Vu Duẫn liên tục gọi điện thoại cho Xảo Nhiên nhưng kết quả y như lần đầu, reo hết hồi chuông lại kết thúc.
Ting…
Điện thoại của Lam Xảo Nhiên tiếp tục vang lên âm thanh, nhưng lần này là thông báo tin nhắn. Lúc này, cô cầm lấy lên xem, hai hàng chân mày lập tức nhíu lại.
Nội dung:
“ Em cứ không nghe điện thoại là anh xuống tận phòng làm việc đấy. ”
Lời hăm dọa của Vu Duẫn, thực sự khiến cho Lam Xảo Nhiên xao động, thậm chí còn chủ động gọi lại, đến khi người bên kia nghe máy lập tức cáu gắt lên tiếng:
“ Anh muốn chúng ta tiếp tục cãi nhau à? ”
Một người nóng, thì người còn lại chắc chắn phải nguội, như Đinh Tẫn Dực nói, phụ nữ càng cứng càng bướng.
Dịu giọng năn nỉ:
“ Được rồi mà, em đã giận suốt 12 giờ đồng hồ, làm huề nhau đi…Chúng ta ra ngoài ăn trưa nha? ”
“ Nói xong chưa? Xong rồi tôi cúp đấy! ”
“ Xảo Nhiên, anh đã hạ mình năn nỉ, em còn muốn gì nữa? Anh sai khi tự tiện xem điện thoại của em, nhưng nhờ thế mới phát hiện em nhắn tin với nam nhân khác, rốt cuộc anh là gì của em vậy? ”
Và rồi, Vu Duẫn lại để cơn ghen của mình thao túng lý trí, nhưng thực sự anh rất muốn nghe một lời giải thích từ cô. Là người yêu cũ cũng được, bạn bè bình thường chẳng sao, nhưng mối quan hệ đó phải rõ ràng với anh.
“ Trước khi lên án hay trách móc tôi, thì anh nên tự ngẫm lại bản thân mình. ”
Tút… tút… tút…
Bộp… rầm…
Ở trong văn phòng làm việc của tổng giám đốc, Vu Duẫn nóng giận sau khi nghe tiếng tút đều bên tai, lập tức đập điện thoại xuống bàn và đá bay chiếc ghế da vào góc tường.
Tự ngẫm ư?
Anh sai điều gì?
Là ai đã chọc anh phải nổi điên?
…----------------…
Bảy giờ tối, Vu Duẫn trở về nhà riêng sau một ngày làm việc trong trạng thái bất ổn. Vốn định Lam Xảo Nhiên sẽ ở nhà và anh dự định một lần tranh cãi cho kết thúc câu chuyện, muốn cô trả lời hai câu hỏi, ‘ anh là gì của em và em có yêu anh không? ’. Thế nhưng, xe của cô không có ở sân, chứng minh cô chẳng có ở nhà.
Căn bản Lam Xảo Nhiên đã về lúc gần 6 giờ tối, và rời đi trước 15 phút anh về.
Áo vest, caravat được Vu Duẫn cởi và tháo ra ném lung tung trên ghế sofa phòng khách, sau đó vừa đi vào phòng bếp vừa mở khuy áo ở cổ và cổ tay, tiếp theo sắn lên cho thoải mái.
Rót một ly nước lọc uống cho hạ nhiệt cơ thể, và Vu Duẫn quay ngược trở lại phòng khách, quyết tâm ở nhà chờ đợi Lam Xảo Nhiên trở về.
Thế nhưng, suốt hai giờ đồng hồ Vu Duẫn đã mất kiên nhẫn, đan xen là nỗi lo lắng và bất an không biết vợ mình đang ở đâu. Thế nên, ngay lập tức lấy điện thoại gọi cho cô.
Hai cuộc gọi nối tiếp đều có chung một kết quả, sau đó Vu Duẫn ngẫm nghĩ và quyết định gọi cho bà Lam, hồi chuông đầu tiên bà ấy đã nghe.
“ A lô, mẹ nghe. ”
“ Mẹ à, vợ con có ở bên đó không? ”
“ Không, sao thế con? ”
“ À… hôm nay con và Xảo Nhiên có cãi nhau, giờ này cô ấy chưa về nhà nên con lo lắng, con gọi cũng chẳng nghe, nên hỏi mẹ thử xem. ”
Nghe Vu Duẫn nói ‘ cãi nhau ’ là sắc mặt của bà Lam lập tức thay đổi, đứng ngồi không yên lo lắng cho hôn nhân của cả hai, gấp gáp lên tiếng đáp lại:
“ Để mẹ gọi cho Xảo Nhiên, có gì sẽ thông báo với con. ”
Ở quán bar, Lam Xảo Nhiên tụ tập cùng ba cô bạn và mượn rượu giải sầu, uống đến mức phải ngăn lại, hiện tại cũng đã hơi say.
“ Xảo Nhiên, cậu đừng uống nữa, chừa sức lái xe về nhà. Có chuyện gì cậu cứ chia sẻ với bọn tớ, như vậy sẽ dễ chịu hơn là uống rượu đấy. ”
“ Chưa có bằng chứng cụ thể, tớ không muốn nói lung tung… chỉ là tớ thấy buồn lắm… ”
Dứt câu, Lam Xảo Nhiên nâng ly rượu trên tay nốc một nửa, đôi mắt đỏ au chứa đựng bên trong nhiều nỗi u sầu, đau buồn. Nghe thế, cả ba bất giác nhìn nhau suy đoán, cuối cùng Nhạc Uyển Uyển tò mò lên tiếng:
“ Vu tổng ngoại tình hả? ”
Lương Tư Nhã lại cất lời nối tiếp:
“ Cậu phát hiện Vu tổng có tình nhân và con riêng bên ngoài đúng không? Tớ vừa xem bộ phim có nội dung như thế đấy, nhìn cậu cũng giống với nhân vật nữ chính đó lắm. ”
Lam Xảo Nhiên đưa mắt nhìn lần lượt từng người, sau đó lắc đầu phủ nhận mặc dù trong lòng đang nghi ngờ Vu Duẫn đêm qua đã làm chuyện có lỗi với cô.
“ Không phải… ”
Đột nhiên, tầm mắt của Lam Xảo Nhiên dán vào màn hình điện thoại đang phát sáng, trên đó hiển thị cái tên được lưu là “ Mẹ Yêu ”.
Thấy thế, Lam Xảo Nhiên đứng dậy khỏi ghế, cầm lên túi xách cùng chiếc điện thoại, lên tiếng:
“ Tớ đi vệ sinh. ”
Điều Lam Xảo Nhiên không ngờ tới, chính là từ khi cô và bạn bước vào nơi đây đã thu hút rơi vào tầm nhìn của một cô gái, dáng vẻ người đó vô cùng nguy hiểm.
Lúc này, cô gái đó quay sang và rướn người tới trước, truyền âm thanh vào tai của một nam nhân đang ngồi bên cạnh, sau đó cả hai cùng nhìn nhau mỉm cười thích thú và cực kỳ gian xảo.
“ Tần Điệp, được đấy! ”