Chương 44: Con Muốn Ly Hôn
•Ngày hôm sau…
Sau giờ tan làm, Lam Xảo Nhiên đưa Tịch Tố Hinh về chung cư, sau đó cô lái xe trở về nhà mình. Từ lúc ra khỏi tập đoàn Vu Hoàng một chút, cô đã phát hiện xe của Vu Duẫn theo đuôi phía sau.
Tiếp tục hơn mười phút lái xe, cuối cùng cũng dừng lại trước một căn biệt thự. Lam Xảo Nhiên tháo dây thắt an toàn và xuống xe, mang theo chìa khóa mở cổng.
Lúc này, chiếc xe của Vu Duẫn cũng dừng lại phía sau, gấp gáp bước xuống và chạy tới ngăn cản Xảo Nhiên, lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, theo anh về nhà mình đi. ”
Vu Duẫn anh đúng là đại ngốc, lúc cô về nhà thì không trân trọng, bày đặt tự cao chờ vợ năn nỉ. Nếu chuyện này để cho Đinh Tẫn Dực biết được, sẽ cười vào mặt anh.
“ Nơi đó đã không còn là nhà tôi nữa! ”
Nói rồi, Lam Xảo Nhiên dứt khoát gỡ tay của Vu Duẫn ra khỏi phần eo, thành công mở cổng và sau đó quay lại chiếc xe, lên xe lái vào trong sân.
Thế nhưng, Vu Duẫn quyết tâm đưa vợ về nhà, nên theo cô vào trong tiếp tục năn nỉ. Lúc này, ông bà Lam đang ngồi ở sofa, thấy cả hai bước vào kẻ bám người gạt, chồng ôm vợ đẩy mà nhíu mày nhìn nhau, sau đó đồng thanh hắng giọng.
Sau đó, ông Vu nghiêm khắc lên tiếng:
“ Hai đứa bước vào đây. ”
“ Ba mẹ! ”
“ Ba mẹ! ”
“ Quyết định thế nào? Ba muốn có câu trả lời dứt khoát, chứ cứ thế này người ta cười chê. ”
Câu hỏi của ông Lam vừa dứt, thì ngay lập tức cả hai đồng thanh trả lời:
“ Con muốn ly hôn. ” - “ Con muốn đón Xảo Nhiên về nhà. ”
Vu Duẫn nhăn nhó, sau đó nắm lấy bàn tay của Xảo Nhiên, dịu giọng lên tiếng:
” Vợ ơi, theo anh về nhà đi mà, về rồi em muốn đánh muốn mắng gì cũng được hết… ”
Lam Xảo Nhiên cứng rắn giật mạnh bàn tay, sắc mặt chẳng biểu lộ cảm xúc càng làm cho Vu Duẫn thêm phần sợ sệt, cuối cùng cô quay người bước nhanh về hướng cầu thang, lên thẳng trên phòng.
Anh gọi theo:
“ Xảo Nhiên… Xảo Nhiên. ”
Nhìn thấy ba mẹ vợ đang nhìn, Vu Duẫn cũng không dám lỗ mãng chạy theo. Lúc này, ông Lam lên tiếng:
“ Con ngồi xuống đi Vu Duẫn, ba có vài chuyện muốn hỏi con. ”
Sắc mặt của ông Lam cực kỳ nghiêm túc, mặc dù trước đây là cấp dưới của Vu Duẫn nhưng hiện tại vai vế trên anh, khiến anh phải cúi đầu dạ vâng.
Sau đó, Vu Duẫn bước tới ngồi xuống sofa, ở chiếc ghế đơn, hỏi lại:
“ Có chuyện gì vậy ba mẹ? ”
“ Con có thật lòng yêu Xảo Nhiên không? ”
Vu Duẫn chững lại vài nhịp, nhưng sau đó gật đầu chắc nịch, lập tức trả lời:
“ Xảo Nhiên là vợ con, con tất nhiên rất yêu cô ấy. ”
“ Ừ, tại ba nghe Tố Hinh nói, rằng con có mối quan hệ rất tốt với bạn gái cũ, nên sợ ‘ con gái của ba ’ bị bỏ rơi. Vu Duẫn à, hai đứa xảy ra việc gì ba mẹ không rõ, nhưng cứ thế này thực sự chẳng ổn, Xảo Nhiên ở đây cũng đã lâu, hai đứa nên nói chuyện và dứt khoát một lần! ”
Bị ba vợ nhắc nhở và dường như cũng có chút không hài lòng về anh, nên Vu Duẫn biết thân biết phận lên phòng tiếp tục dỗ dành Xảo Nhiên, nhưng cô khóa cửa không cho anh vào.
• Cốc… cốc…
“ Xảo Nhiên… em đừng tuyệt tình như thế mà…mở cửa cho anh đi… ”
• Cốc… cốc…
“ Vợ ơi… tại anh yêu em nên anh mới ghen…em còn chưa giải thích rõ ràng tại sao đến nhà Cao Vỹ Tường vào giờ đó… ”
• Cốc…cốc…
“ Bà xã… anh cho Di Linh nghỉ việc rồi, sau này cũng không dám tiếp xúc… ”
• Cạch…
Cánh cửa được Lam Xảo Nhiên mở ra, nhưng sắc mặt lúc này cũng chẳng thay đổi, dường như cũng không hề lay động, vô cùng kiên định trước quyết định sẽ ly hôn.
Anh mắt của Vu Duẫn vô cùng ngoan ngoãn hiền lương, tha thiết lên tiếng:
“ Về nhà nha? ”
“ Anh về đi! ”
Vu Duẫn lắc đầu, dịu dàng nắm lấy hai bàn tay của Xảo Nhiên âu yếm nâng niu, nói:
“ Về một mình anh không về đâu, chúng ta rõ ràng đang rất vui vẻ hạnh phúc, bỗng dưng…Xảo Nhiên, giữa chúng ta ai cũng sai, mình bỏ qua cho nhau nhé em? ”
“ Vậy anh nghĩ Tần Di Linh là loại người gì? ”
Vu Duẫn nhất thời bất động, nhưng đôi mắt khẽ di chuyển qua lại như đang suy nghĩ câu trả lời thích hợp, sau đó lên tiếng:
“ Chỉ cần anh không xao động, loại người gì chẳng quan trọng. ”
Lam Xảo Nhiên cười nhạt rút lại hai tay, lập tức bước ra khỏi phòng xuống cầu thang. Ngay sau đó Vu Duẫn cũng theo sau và níu lấy cánh tay ngăn lại, lên tiếng:
“ Xảo Nhiên…anh biết sai rồi mà, anh sẽ thay đổi… ”
• Reng… reng…reng…
Điện thoại trong túi áo vest của Vu Duẫn reo lên, anh bực tức nghiến răng và sau đó một tay giữ Xảo Nhiên một tay lấy xem, tiếp theo áp vào bên tai.
“ Chú nghe, nói gì thì nói nhanh và vô thẳng vấn đề. ”
“ Chú đến chưa? ”
“ Đến đâu…? ”
Vừa hỏi xong, sắc mặt của Vu Duẫn dường như cũng sực nhận ra, lại nói tiếp:
“ Chắc chú không đến được, thím cháu vẫn còn đang giận. ”
Thật ra, bốn hôm nữa đến ngày Vu Trác kết hôn, nên tối nay làm tiệc chia tay độc thân và rủ rê Vu Duẫn cùng Lam Xảo Nhiên. Thế nhưng, cả hai như này, làm gì có tâm trạng tham gia.
“ Chú bắt cóc thím đi, mọi người ai cũng đang trông hai vợ chồng chú đấy… ”
Sau giờ tan làm, Lam Xảo Nhiên đưa Tịch Tố Hinh về chung cư, sau đó cô lái xe trở về nhà mình. Từ lúc ra khỏi tập đoàn Vu Hoàng một chút, cô đã phát hiện xe của Vu Duẫn theo đuôi phía sau.
Tiếp tục hơn mười phút lái xe, cuối cùng cũng dừng lại trước một căn biệt thự. Lam Xảo Nhiên tháo dây thắt an toàn và xuống xe, mang theo chìa khóa mở cổng.
Lúc này, chiếc xe của Vu Duẫn cũng dừng lại phía sau, gấp gáp bước xuống và chạy tới ngăn cản Xảo Nhiên, lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, theo anh về nhà mình đi. ”
Vu Duẫn anh đúng là đại ngốc, lúc cô về nhà thì không trân trọng, bày đặt tự cao chờ vợ năn nỉ. Nếu chuyện này để cho Đinh Tẫn Dực biết được, sẽ cười vào mặt anh.
“ Nơi đó đã không còn là nhà tôi nữa! ”
Nói rồi, Lam Xảo Nhiên dứt khoát gỡ tay của Vu Duẫn ra khỏi phần eo, thành công mở cổng và sau đó quay lại chiếc xe, lên xe lái vào trong sân.
Thế nhưng, Vu Duẫn quyết tâm đưa vợ về nhà, nên theo cô vào trong tiếp tục năn nỉ. Lúc này, ông bà Lam đang ngồi ở sofa, thấy cả hai bước vào kẻ bám người gạt, chồng ôm vợ đẩy mà nhíu mày nhìn nhau, sau đó đồng thanh hắng giọng.
Sau đó, ông Vu nghiêm khắc lên tiếng:
“ Hai đứa bước vào đây. ”
“ Ba mẹ! ”
“ Ba mẹ! ”
“ Quyết định thế nào? Ba muốn có câu trả lời dứt khoát, chứ cứ thế này người ta cười chê. ”
Câu hỏi của ông Lam vừa dứt, thì ngay lập tức cả hai đồng thanh trả lời:
“ Con muốn ly hôn. ” - “ Con muốn đón Xảo Nhiên về nhà. ”
Vu Duẫn nhăn nhó, sau đó nắm lấy bàn tay của Xảo Nhiên, dịu giọng lên tiếng:
” Vợ ơi, theo anh về nhà đi mà, về rồi em muốn đánh muốn mắng gì cũng được hết… ”
Lam Xảo Nhiên cứng rắn giật mạnh bàn tay, sắc mặt chẳng biểu lộ cảm xúc càng làm cho Vu Duẫn thêm phần sợ sệt, cuối cùng cô quay người bước nhanh về hướng cầu thang, lên thẳng trên phòng.
Anh gọi theo:
“ Xảo Nhiên… Xảo Nhiên. ”
Nhìn thấy ba mẹ vợ đang nhìn, Vu Duẫn cũng không dám lỗ mãng chạy theo. Lúc này, ông Lam lên tiếng:
“ Con ngồi xuống đi Vu Duẫn, ba có vài chuyện muốn hỏi con. ”
Sắc mặt của ông Lam cực kỳ nghiêm túc, mặc dù trước đây là cấp dưới của Vu Duẫn nhưng hiện tại vai vế trên anh, khiến anh phải cúi đầu dạ vâng.
Sau đó, Vu Duẫn bước tới ngồi xuống sofa, ở chiếc ghế đơn, hỏi lại:
“ Có chuyện gì vậy ba mẹ? ”
“ Con có thật lòng yêu Xảo Nhiên không? ”
Vu Duẫn chững lại vài nhịp, nhưng sau đó gật đầu chắc nịch, lập tức trả lời:
“ Xảo Nhiên là vợ con, con tất nhiên rất yêu cô ấy. ”
“ Ừ, tại ba nghe Tố Hinh nói, rằng con có mối quan hệ rất tốt với bạn gái cũ, nên sợ ‘ con gái của ba ’ bị bỏ rơi. Vu Duẫn à, hai đứa xảy ra việc gì ba mẹ không rõ, nhưng cứ thế này thực sự chẳng ổn, Xảo Nhiên ở đây cũng đã lâu, hai đứa nên nói chuyện và dứt khoát một lần! ”
Bị ba vợ nhắc nhở và dường như cũng có chút không hài lòng về anh, nên Vu Duẫn biết thân biết phận lên phòng tiếp tục dỗ dành Xảo Nhiên, nhưng cô khóa cửa không cho anh vào.
• Cốc… cốc…
“ Xảo Nhiên… em đừng tuyệt tình như thế mà…mở cửa cho anh đi… ”
• Cốc… cốc…
“ Vợ ơi… tại anh yêu em nên anh mới ghen…em còn chưa giải thích rõ ràng tại sao đến nhà Cao Vỹ Tường vào giờ đó… ”
• Cốc…cốc…
“ Bà xã… anh cho Di Linh nghỉ việc rồi, sau này cũng không dám tiếp xúc… ”
• Cạch…
Cánh cửa được Lam Xảo Nhiên mở ra, nhưng sắc mặt lúc này cũng chẳng thay đổi, dường như cũng không hề lay động, vô cùng kiên định trước quyết định sẽ ly hôn.
Anh mắt của Vu Duẫn vô cùng ngoan ngoãn hiền lương, tha thiết lên tiếng:
“ Về nhà nha? ”
“ Anh về đi! ”
Vu Duẫn lắc đầu, dịu dàng nắm lấy hai bàn tay của Xảo Nhiên âu yếm nâng niu, nói:
“ Về một mình anh không về đâu, chúng ta rõ ràng đang rất vui vẻ hạnh phúc, bỗng dưng…Xảo Nhiên, giữa chúng ta ai cũng sai, mình bỏ qua cho nhau nhé em? ”
“ Vậy anh nghĩ Tần Di Linh là loại người gì? ”
Vu Duẫn nhất thời bất động, nhưng đôi mắt khẽ di chuyển qua lại như đang suy nghĩ câu trả lời thích hợp, sau đó lên tiếng:
“ Chỉ cần anh không xao động, loại người gì chẳng quan trọng. ”
Lam Xảo Nhiên cười nhạt rút lại hai tay, lập tức bước ra khỏi phòng xuống cầu thang. Ngay sau đó Vu Duẫn cũng theo sau và níu lấy cánh tay ngăn lại, lên tiếng:
“ Xảo Nhiên…anh biết sai rồi mà, anh sẽ thay đổi… ”
• Reng… reng…reng…
Điện thoại trong túi áo vest của Vu Duẫn reo lên, anh bực tức nghiến răng và sau đó một tay giữ Xảo Nhiên một tay lấy xem, tiếp theo áp vào bên tai.
“ Chú nghe, nói gì thì nói nhanh và vô thẳng vấn đề. ”
“ Chú đến chưa? ”
“ Đến đâu…? ”
Vừa hỏi xong, sắc mặt của Vu Duẫn dường như cũng sực nhận ra, lại nói tiếp:
“ Chắc chú không đến được, thím cháu vẫn còn đang giận. ”
Thật ra, bốn hôm nữa đến ngày Vu Trác kết hôn, nên tối nay làm tiệc chia tay độc thân và rủ rê Vu Duẫn cùng Lam Xảo Nhiên. Thế nhưng, cả hai như này, làm gì có tâm trạng tham gia.
“ Chú bắt cóc thím đi, mọi người ai cũng đang trông hai vợ chồng chú đấy… ”