Chương 50: Gả Cho Anh Thì Là Của Anh
Ông Vu nhìn thấy cả hai tay trong tay về nhà, trong lòng vui mừng nhưng sắc mặt vẫn âm trầm nghiêm khắc răn đe. Lúc này, Vu Duẫn và Lam Xảo Nhiên đi đến, lên tiếng:
“ Ba mẹ, tụi con mới về. ”
“ Ba mẹ. ”
Bà Vu cũng lạnh nhạt gật đầu, nhưng trong lòng không giống như ông Vu, bà ấy đang có ánh nhìn và suy nghĩ khác về Xảo Nhiên sau cái tát dành cho Tần Di Linh hôm đó.
Bà đã quá hiểu chuyện, đã quá cố gắng dung hòa để tránh khiến cô hiểu lầm, nhưng cứ được nước lấn tới.
Ông Vu lên tiếng hỏi:
“ Sao rồi? Hai đứa quyết định thế nào? ”
Bất giác, Vu Duẫn và Lam Xảo Nhiên nhìn nhau, anh khẽ cười rồi đưa tay choàng qua bả vai của cô ôm lấy ngồi xuống sofa, trả lời:
“ Vợ chồng nào không xảy ra mâu thuẩn chứ, ba mẹ cũng hay tranh cãi rồi giận hờn nhau đấy. ”
“ Cái thằng này! ”
Cuối cùng, mọi thứ đều quay trở lại bình thường, vợ chồng trẻ vui vẻ cười nói, chỉ có điều mối quan hệ của bà Vu và cô là không thể như trước. Căn bản Lam Xảo Nhiên là cô gái thông minh, đã nhận ra từ hôm cô bị sốt ở viện.
Tuy bà ấy có mặt, nhưng không hề hỏi han, cư xử chẳng còn thân thiết.
Ăn cơm tối xong, bốn người ra ngoài phòng khách tiếp tục trò chuyện, lần này ông Vu và Vu Duẫn nói về chuyện tình cảm của Vu Phát với Tần Điệp, cả thái độ của ông bà Vu Hoằng hiện tại.
“ Đáng lẽ ra có gia đình hạnh phúc, vợ đẹp con ngoan, Vu Phát thực sự quá ngốc! ”
“ Anh ấy tháng này cô này, tháng kia cô khác, ba với bác hai tức giận chi cho hao tổn sức khỏe! ”
Gần mười giờ tối, ông bà Vu cùng nhau lên phòng nghỉ ngơi, tâm trạng hiện tại chẳng còn phiền não như những hôm trước. Lúc này, vợ chồng Vu Duẫn cũng thế, nhưng Lam Xảo Nhiên nán lại, lên tiếng nói với anh.
“ Anh lên phòng trước đi, em đi rót nước ấm. ”
“ Ừ… ”
Thế nhưng, Vu Duẫn lên phòng và vệ sinh cá nhân hơn mười phút, sau đó lên giường lấy Laptop làm việc thêm gần hai mười phút, nhưng mãi chẳng Xảo Nhiên xuất hiện.
Thế là, Vu Duẫn gập lại chiếc Laptop và để lên bàn, xỏ dép vào chân định đi tìm vợ. Cùng lúc, cánh cửa phòng được mở ra, Lam Xảo Nhiên cầm theo ly nước ấm bước vào.
“ Anh uống không? ”
“ Không! Em đi đâu vậy? ”
Lam Xảo Nhiên cười gượng, lúng túng đặt ly nước ấm xuống bàn, vừa đi vào phòng tắm vừa trả lời:
“ Thì rót nước đấy. ”
“ Rót một ly nước ấm mất ba mươi phút ư? ”
Lam Xảo Nhiên thở dài, lên tiếng:
“ Em đi làm dâu. ”
Sau đó, hơn mười phút sau Lam Xảo Nhiên từ phòng tắm trở ra, đi nhanh tới bàn trang điểm chăm sóc da. Lúc này, Vu Duẫn đi đến dựa người vào tường, lên tiếng:
“ Làm dâu là em làm gì? ”
Lam Xảo Nhiên bất mãn nhìn lên Vu Duẫn, sau đó vừa thoa vừa nói:
“ Những việc em làm cho ba mẹ anh đều xuất phát từ tấm lòng và tự nguyện, không phải để thể hiện nên em không nói. ”
Nghe thế, Vu Duẫn khẽ cười, đoán rằng cô pha sữa mang cho ba mẹ anh. Và rồi, anh bước đến đứng sau lưng cô, bàn tay to lớn đặt lên vai nhẹ nhàng massage, ánh mắt dịu dàng say đắm nhìn cô qua gương, cất lời:
“ Nhanh lên, trễ rồi. Từ hôm chúng ta giận nhau đến giờ, chưa có đêm nào anh ngủ hơn bốn tiếng. ”
“ Anh không ngủ được, chắc em ngủ ngon. Anh xem đi, da mặt của em xấu xí lắm rồi, anh phải mua mỹ phẩm cho em dưỡng da. ”
“ Được, được! ”
Căn phòng sau đó chìm trong bóng tối, nhưng có ánh đèn ngủ nhàn nhạt. Lúc này, âm giọng khó chịu lẫn nũng nịu của Lam Xảo Nhiên phát ra, sau đó bật cười khanh khách, lên tiếng:
“ Đừng, Duẫn, em nhột! ”
“ Gả cho anh thì là của anh! ”
Lam Xảo Nhiên bất lực, cuối cùng ngoan ngoãn nằm yên cho Vu Duẫn thỏa mãn thú tính sờ nắn bầu ngực của cô, do anh muốn cảm nhận…
Thế nhưng, đột nhiên anh hỏi:
“ Xảo Nhiên, Di Linh từng nói gì với em à? ”
“ Thôi, em không muốn nhắc đến, cứ để thời gian tự anh cảm nhận. Em nói, có khi anh nghĩ em ghét chị ta nên bịa chuyện bôi xấu, vu không người tốt! ”
Đôi mắt của Vu Duẫn lay động, lông mày khẽ nhíu lại đôi chút suy nghĩ, sau đó giản ra đưa mặt gần kề hôn vào gò má của Xảo Nhiên, hỏi:
“ Hôm đó em đến nhà Cao Vỹ Tường làm gì? ”
“ Vu Duẫn à, em nhận ra, những điều anh hứa với em chỉ là cho có. ”
Giọng cười trầm thấp của Vu Duẫn vang lên, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mát lạnh mịn màng của cô, cất tiếng:
“ Không hứa sao lấy vợ được chứ! ”
Lam Xảo Nhiên nóng giận nghiêng người xoay sang trừng mắt với Vu Duẫn, bàn tay lập tức đánh vào bờ vai vạm vỡ săn chắc, thế nhưng nụ hôn nhanh chóng rơi vào bờ môi mềm mại khiến cô xao lãng, thậm chí còn mút mát day dưa cùng anh.
Sau một lúc thỏa mãn nụ hôn, Lam Xảo Nhiên kể tường tận từng sự việc đêm hôm đó với Vu Duẫn và cả mối quan hệ với Cao Vỹ Tường. Nghe xong, anh không tránh khỏi giật mình hoảng sợ, lập tức lên tiếng:
“ Sau này đừng đến đó nữa, nguy hiểm phức tạp lắm! ”
“ Tại anh làm cho em buồn, nên mượn rượu giải sầu đó. Em và anh Vỹ Tường thì có gì chứ, lúc ấy chỉ thích thích nhau thôi. ”
“ Thế sao em bảo với Vu Trác rằng mình đã có bạn trai? ”
“ Ba mẹ, tụi con mới về. ”
“ Ba mẹ. ”
Bà Vu cũng lạnh nhạt gật đầu, nhưng trong lòng không giống như ông Vu, bà ấy đang có ánh nhìn và suy nghĩ khác về Xảo Nhiên sau cái tát dành cho Tần Di Linh hôm đó.
Bà đã quá hiểu chuyện, đã quá cố gắng dung hòa để tránh khiến cô hiểu lầm, nhưng cứ được nước lấn tới.
Ông Vu lên tiếng hỏi:
“ Sao rồi? Hai đứa quyết định thế nào? ”
Bất giác, Vu Duẫn và Lam Xảo Nhiên nhìn nhau, anh khẽ cười rồi đưa tay choàng qua bả vai của cô ôm lấy ngồi xuống sofa, trả lời:
“ Vợ chồng nào không xảy ra mâu thuẩn chứ, ba mẹ cũng hay tranh cãi rồi giận hờn nhau đấy. ”
“ Cái thằng này! ”
Cuối cùng, mọi thứ đều quay trở lại bình thường, vợ chồng trẻ vui vẻ cười nói, chỉ có điều mối quan hệ của bà Vu và cô là không thể như trước. Căn bản Lam Xảo Nhiên là cô gái thông minh, đã nhận ra từ hôm cô bị sốt ở viện.
Tuy bà ấy có mặt, nhưng không hề hỏi han, cư xử chẳng còn thân thiết.
Ăn cơm tối xong, bốn người ra ngoài phòng khách tiếp tục trò chuyện, lần này ông Vu và Vu Duẫn nói về chuyện tình cảm của Vu Phát với Tần Điệp, cả thái độ của ông bà Vu Hoằng hiện tại.
“ Đáng lẽ ra có gia đình hạnh phúc, vợ đẹp con ngoan, Vu Phát thực sự quá ngốc! ”
“ Anh ấy tháng này cô này, tháng kia cô khác, ba với bác hai tức giận chi cho hao tổn sức khỏe! ”
Gần mười giờ tối, ông bà Vu cùng nhau lên phòng nghỉ ngơi, tâm trạng hiện tại chẳng còn phiền não như những hôm trước. Lúc này, vợ chồng Vu Duẫn cũng thế, nhưng Lam Xảo Nhiên nán lại, lên tiếng nói với anh.
“ Anh lên phòng trước đi, em đi rót nước ấm. ”
“ Ừ… ”
Thế nhưng, Vu Duẫn lên phòng và vệ sinh cá nhân hơn mười phút, sau đó lên giường lấy Laptop làm việc thêm gần hai mười phút, nhưng mãi chẳng Xảo Nhiên xuất hiện.
Thế là, Vu Duẫn gập lại chiếc Laptop và để lên bàn, xỏ dép vào chân định đi tìm vợ. Cùng lúc, cánh cửa phòng được mở ra, Lam Xảo Nhiên cầm theo ly nước ấm bước vào.
“ Anh uống không? ”
“ Không! Em đi đâu vậy? ”
Lam Xảo Nhiên cười gượng, lúng túng đặt ly nước ấm xuống bàn, vừa đi vào phòng tắm vừa trả lời:
“ Thì rót nước đấy. ”
“ Rót một ly nước ấm mất ba mươi phút ư? ”
Lam Xảo Nhiên thở dài, lên tiếng:
“ Em đi làm dâu. ”
Sau đó, hơn mười phút sau Lam Xảo Nhiên từ phòng tắm trở ra, đi nhanh tới bàn trang điểm chăm sóc da. Lúc này, Vu Duẫn đi đến dựa người vào tường, lên tiếng:
“ Làm dâu là em làm gì? ”
Lam Xảo Nhiên bất mãn nhìn lên Vu Duẫn, sau đó vừa thoa vừa nói:
“ Những việc em làm cho ba mẹ anh đều xuất phát từ tấm lòng và tự nguyện, không phải để thể hiện nên em không nói. ”
Nghe thế, Vu Duẫn khẽ cười, đoán rằng cô pha sữa mang cho ba mẹ anh. Và rồi, anh bước đến đứng sau lưng cô, bàn tay to lớn đặt lên vai nhẹ nhàng massage, ánh mắt dịu dàng say đắm nhìn cô qua gương, cất lời:
“ Nhanh lên, trễ rồi. Từ hôm chúng ta giận nhau đến giờ, chưa có đêm nào anh ngủ hơn bốn tiếng. ”
“ Anh không ngủ được, chắc em ngủ ngon. Anh xem đi, da mặt của em xấu xí lắm rồi, anh phải mua mỹ phẩm cho em dưỡng da. ”
“ Được, được! ”
Căn phòng sau đó chìm trong bóng tối, nhưng có ánh đèn ngủ nhàn nhạt. Lúc này, âm giọng khó chịu lẫn nũng nịu của Lam Xảo Nhiên phát ra, sau đó bật cười khanh khách, lên tiếng:
“ Đừng, Duẫn, em nhột! ”
“ Gả cho anh thì là của anh! ”
Lam Xảo Nhiên bất lực, cuối cùng ngoan ngoãn nằm yên cho Vu Duẫn thỏa mãn thú tính sờ nắn bầu ngực của cô, do anh muốn cảm nhận…
Thế nhưng, đột nhiên anh hỏi:
“ Xảo Nhiên, Di Linh từng nói gì với em à? ”
“ Thôi, em không muốn nhắc đến, cứ để thời gian tự anh cảm nhận. Em nói, có khi anh nghĩ em ghét chị ta nên bịa chuyện bôi xấu, vu không người tốt! ”
Đôi mắt của Vu Duẫn lay động, lông mày khẽ nhíu lại đôi chút suy nghĩ, sau đó giản ra đưa mặt gần kề hôn vào gò má của Xảo Nhiên, hỏi:
“ Hôm đó em đến nhà Cao Vỹ Tường làm gì? ”
“ Vu Duẫn à, em nhận ra, những điều anh hứa với em chỉ là cho có. ”
Giọng cười trầm thấp của Vu Duẫn vang lên, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mát lạnh mịn màng của cô, cất tiếng:
“ Không hứa sao lấy vợ được chứ! ”
Lam Xảo Nhiên nóng giận nghiêng người xoay sang trừng mắt với Vu Duẫn, bàn tay lập tức đánh vào bờ vai vạm vỡ săn chắc, thế nhưng nụ hôn nhanh chóng rơi vào bờ môi mềm mại khiến cô xao lãng, thậm chí còn mút mát day dưa cùng anh.
Sau một lúc thỏa mãn nụ hôn, Lam Xảo Nhiên kể tường tận từng sự việc đêm hôm đó với Vu Duẫn và cả mối quan hệ với Cao Vỹ Tường. Nghe xong, anh không tránh khỏi giật mình hoảng sợ, lập tức lên tiếng:
“ Sau này đừng đến đó nữa, nguy hiểm phức tạp lắm! ”
“ Tại anh làm cho em buồn, nên mượn rượu giải sầu đó. Em và anh Vỹ Tường thì có gì chứ, lúc ấy chỉ thích thích nhau thôi. ”
“ Thế sao em bảo với Vu Trác rằng mình đã có bạn trai? ”