Chương : 25
“Tới giờ học thực hành rồi đấy đệ tử yêu quý của ta à?” Trước mặt Thủy xuất hiện hình ảnh mờ ảo chứa nửa người của ngũ trưởng lão.
”Con biết rồi, con về ngay.” Thủy nói rồi dùng phép thuật dịch chuyển biến mất như làn khói rồi đột ngột xuất hiện ở cửa điện bạc trúc.
Nói một chút về cách liên lạc ở thế giới này nha, ở đây việc liên lạc cũng sử dụng phép thuật. Muốn liên lạc với nhau, người ở đây sử dụng phép liên thông để làm xuất hiện hình ảnh, từ đó hai người có thể trao đổi với nhau.
Còn truyền thông ở đây thì được ghi lại nhờ quả cầu ký ức, quả cầu này có thể sao chép lại toàn bộ nội dung đã ghi cho một quả cầu khác, dù chúng cách nhau cả vạn dặm. Tóm lại là khá giống với công nghệ cao ở trái đất nhưng mà cái này thuận tiện hơn, còn không có sóng điện từ làm ảnh hưởng tới môi trường xung quanh nữa.
.......................
Thủy vào lớp vừa đúng lúc mọi người chuẩn bị thực hành, khi cô đi vào cũng không ai cảm thấy ngạc nhiên vì qua một tiết học vừa rồi, bọn họ đều đã tìm hiểu về Thủy khá rõ. Chỉ có chỗ hơi phiền phức đó là vẫn có vô số người bị vẻ đẹp của Thủy làm mê mẩn.
”Đã tới rồi thì vào thực hành luôn đi con.” Ngủ trưởng lão nhìn Thủy nhẹ nhàng nói.
”Vâng, vậy cần phải biến hình thành con gì vậy sư phụ.” Thủy nói, không biết phải biến thành con gì đây, đúng là cái loại phép thuật dở hơi mà, chả biết sinh ra để làm gì nữa.
”Con muốn biến thành loài động vật nào cũng được.” Không biết tiểu gia hỏa này sẽ biến thành con gì đây.
”Hi hi con biết rồi.” Thủy cười giòn tan, tiếng cười trong vắt không dính bụi trần khiến người ta say mê mà không giám tới gần, sợ đó là mộng ảo chạm vào sẽ biến mất.
.......................
Có một số sư huynh, sư tỷ biến hình trước nên tạo thành vô số con vật: sư tử dũng mãnh, hồ ly giảo hoạt, cún con đáng yêu......
Khi Thủy chuẩn bị biến hình, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người cô, một người vừa vào vào học viện đã tạo ra vô số các ngoại lệ liệu có phép thuật thế nào? Hơn nữa vẻ đẹp của cô cũng khiến người khác khó lòng mà rời khỏi được.
Điều làm mọi người ngạc nhiên là Thủy không hề mở miệng niệm bất kỳ câu thần chú nào mà lại có một trùm sáng từ từ hội tụ và bao phủ cả người cô. Đây chẳng lẽ là loại phép thuật cấp cao nhất trong truyền thuyết, không cần sử dụng chú cũng có thể làm phép.
Thật sự là quá biến thái rồi, tất cả ai cũng mắt chữ o mồm chữ a cả, ngũ trưởng lão luôn nhe nhởn tươi cười khuôn mặt cũng đã trở nên nghiêm túc. Đúng là tiểu đệ tử yêu quý, may mà hôm đấy mình cùng mấy người kia tranh giành với lão đại già kia, nếu không sao lại có được tiểu nha đầu vừa đáng yêu vừa giỏi giang này làm đệ tử chứ. Trong lòng ngũ trưởng lão vô cùng vui vẻ, thật sự là rất đáng để kiêu ngạo với mấy lão già bên học viện y dược nha.
Trùm sáng biến mất lộ ra trước mặt mọi người một “cái” thực sự quá dễ thương đi. Cả người Thủy vẫn như vậy, chỉ khác là đôi mắt to tròn hơn, trên đầu mọc thêm hai cái tai mèo. Đôi tay cũng đã biến thành tay mèo, nhìn đôi tay mập mập phủ lông trắng muốt thật sự rất đẹp. Tổ hợp tất cả tạo nên loại nửa người nửa miêu, thật sự là đáng yêu, hai cái tai thỉnh thoảng còn rung động khiến người khác rất muốn sờ thử.
”Oa, đáng yêu quá đi.” Mọi người cùng một câu nói ra sau đó quay qua nhìn nhau rồi ai nấy đều bật cười.
.........................
Ỷ Lan nhìn Dương luôn dõi theo Thủy thì vô cùng tức giận, nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này cô ta lại càng tức hơn.
”Cô ta sử dụng không đúng loại phép thuật.” Ỷ Lan không để ý tới những ánh mắt xung quanh mà nhìn chằm chằm Thủy.
”Tôi thấy mình sử dụng đúng mà.” Thủy nghiêng đầu nhìn Lan, cái tai trên đầu vô thức mà vẫy vẫy.
”Sư phụ đã nói là phải biến thành một loài động vật mà cô lại biến thành bộ dạng người không ra người, vật chẳng ra vật.”
”Thật xin lỗi, Ỷ Lan cô ấy...” Dương tiến đến kéo Lan về phía sau không muốn cô ta gây chuyện nữa, không ngờ cô ta lại giãy ra khỏi tay cậu.
”Em chỉ nói đúng sự thật thôi mà.” Ỷ Lan giãy giụa thật mạnh để thoát khỏi tay Dương. Rõ ràng người mà Dương nên bênh vực lúc này là mình, tại sao anh ấy lại bênh vực cô ta chứ?
”Này, tôi nghĩ người sai là cô đấy. Cô không nghe thấy sư phụ nói là có thể biến thành bất kỳ loài động vật nào sao?” Thủy nhàn nhạt liếc nhìn Lan bằng ánh mắt đầy khinh thường.
”Con biết rồi, con về ngay.” Thủy nói rồi dùng phép thuật dịch chuyển biến mất như làn khói rồi đột ngột xuất hiện ở cửa điện bạc trúc.
Nói một chút về cách liên lạc ở thế giới này nha, ở đây việc liên lạc cũng sử dụng phép thuật. Muốn liên lạc với nhau, người ở đây sử dụng phép liên thông để làm xuất hiện hình ảnh, từ đó hai người có thể trao đổi với nhau.
Còn truyền thông ở đây thì được ghi lại nhờ quả cầu ký ức, quả cầu này có thể sao chép lại toàn bộ nội dung đã ghi cho một quả cầu khác, dù chúng cách nhau cả vạn dặm. Tóm lại là khá giống với công nghệ cao ở trái đất nhưng mà cái này thuận tiện hơn, còn không có sóng điện từ làm ảnh hưởng tới môi trường xung quanh nữa.
.......................
Thủy vào lớp vừa đúng lúc mọi người chuẩn bị thực hành, khi cô đi vào cũng không ai cảm thấy ngạc nhiên vì qua một tiết học vừa rồi, bọn họ đều đã tìm hiểu về Thủy khá rõ. Chỉ có chỗ hơi phiền phức đó là vẫn có vô số người bị vẻ đẹp của Thủy làm mê mẩn.
”Đã tới rồi thì vào thực hành luôn đi con.” Ngủ trưởng lão nhìn Thủy nhẹ nhàng nói.
”Vâng, vậy cần phải biến hình thành con gì vậy sư phụ.” Thủy nói, không biết phải biến thành con gì đây, đúng là cái loại phép thuật dở hơi mà, chả biết sinh ra để làm gì nữa.
”Con muốn biến thành loài động vật nào cũng được.” Không biết tiểu gia hỏa này sẽ biến thành con gì đây.
”Hi hi con biết rồi.” Thủy cười giòn tan, tiếng cười trong vắt không dính bụi trần khiến người ta say mê mà không giám tới gần, sợ đó là mộng ảo chạm vào sẽ biến mất.
.......................
Có một số sư huynh, sư tỷ biến hình trước nên tạo thành vô số con vật: sư tử dũng mãnh, hồ ly giảo hoạt, cún con đáng yêu......
Khi Thủy chuẩn bị biến hình, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người cô, một người vừa vào vào học viện đã tạo ra vô số các ngoại lệ liệu có phép thuật thế nào? Hơn nữa vẻ đẹp của cô cũng khiến người khác khó lòng mà rời khỏi được.
Điều làm mọi người ngạc nhiên là Thủy không hề mở miệng niệm bất kỳ câu thần chú nào mà lại có một trùm sáng từ từ hội tụ và bao phủ cả người cô. Đây chẳng lẽ là loại phép thuật cấp cao nhất trong truyền thuyết, không cần sử dụng chú cũng có thể làm phép.
Thật sự là quá biến thái rồi, tất cả ai cũng mắt chữ o mồm chữ a cả, ngũ trưởng lão luôn nhe nhởn tươi cười khuôn mặt cũng đã trở nên nghiêm túc. Đúng là tiểu đệ tử yêu quý, may mà hôm đấy mình cùng mấy người kia tranh giành với lão đại già kia, nếu không sao lại có được tiểu nha đầu vừa đáng yêu vừa giỏi giang này làm đệ tử chứ. Trong lòng ngũ trưởng lão vô cùng vui vẻ, thật sự là rất đáng để kiêu ngạo với mấy lão già bên học viện y dược nha.
Trùm sáng biến mất lộ ra trước mặt mọi người một “cái” thực sự quá dễ thương đi. Cả người Thủy vẫn như vậy, chỉ khác là đôi mắt to tròn hơn, trên đầu mọc thêm hai cái tai mèo. Đôi tay cũng đã biến thành tay mèo, nhìn đôi tay mập mập phủ lông trắng muốt thật sự rất đẹp. Tổ hợp tất cả tạo nên loại nửa người nửa miêu, thật sự là đáng yêu, hai cái tai thỉnh thoảng còn rung động khiến người khác rất muốn sờ thử.
”Oa, đáng yêu quá đi.” Mọi người cùng một câu nói ra sau đó quay qua nhìn nhau rồi ai nấy đều bật cười.
.........................
Ỷ Lan nhìn Dương luôn dõi theo Thủy thì vô cùng tức giận, nhìn thấy bộ dạng đáng yêu này cô ta lại càng tức hơn.
”Cô ta sử dụng không đúng loại phép thuật.” Ỷ Lan không để ý tới những ánh mắt xung quanh mà nhìn chằm chằm Thủy.
”Tôi thấy mình sử dụng đúng mà.” Thủy nghiêng đầu nhìn Lan, cái tai trên đầu vô thức mà vẫy vẫy.
”Sư phụ đã nói là phải biến thành một loài động vật mà cô lại biến thành bộ dạng người không ra người, vật chẳng ra vật.”
”Thật xin lỗi, Ỷ Lan cô ấy...” Dương tiến đến kéo Lan về phía sau không muốn cô ta gây chuyện nữa, không ngờ cô ta lại giãy ra khỏi tay cậu.
”Em chỉ nói đúng sự thật thôi mà.” Ỷ Lan giãy giụa thật mạnh để thoát khỏi tay Dương. Rõ ràng người mà Dương nên bênh vực lúc này là mình, tại sao anh ấy lại bênh vực cô ta chứ?
”Này, tôi nghĩ người sai là cô đấy. Cô không nghe thấy sư phụ nói là có thể biến thành bất kỳ loài động vật nào sao?” Thủy nhàn nhạt liếc nhìn Lan bằng ánh mắt đầy khinh thường.