Chương 23: Tham gia yến tiệc
Cuối tuần…
Hôm nay là ngày nghỉ nên Nhã Hân không phải đến tập đoàn, cô chỉ ở nhà dọn dẹp qua loa một chút. Đến buổi chiều thì Lý Tử Tử gọi đến
Nhã Hân nhấc máy nghe “Alo!”
Lý Tử Tử “Cậu còn nhớ đã hẹn gì với mình không đấy?”
Nhã Hân “Mình vẫn nhớ mà!”
Lý Tử Tử “Vậy cậu chuẩn bị đi một lát nữa mình sẽ qua đón cậu!”
Nhã Hân cúp máy, cô mở tủ quần áo ra chọn một bộ váy dạ hội màu trắng. Cô mặc một chiếc váy trắng được cắt may theo phong cách không đối xứng khiến làn da trắng nõn mịn màng của cô thoắt ẩn thoắt hiện càng lộ rõ sự mê người. Bên trên được gắn thêm một lớp voan mỏng, những hạt trân châu đen được khảm trên chiếc thắt lưng cùng những viên kim cương lộng lẫy được đính trên phần cổ áo và xung quanh phần ngực. Thiết kế đơn giản nhưng vẫn không kém phần sang trọng. Bộ lễ phục cup ngực, ôm lấy đường cong hoàn mỹ của xương quai xanh. Phần sẻ tà dưới chân váy khoe được đôi chân dài thon gọn của cô. Vòng eo được thiết kế tỉ mỉ ôm chọn lấy vòng eo con kiến của cô.
Nhã Hân ngồi vào bàn trang điểm bắt đầu make up, cô chọn cho mình một tông make up nhẹ nhàng thuần khiết. Khuôn mặt của cô vốn dĩ đã đẹp nên không cần phải make up quá cầu kỳ cô chỉ dặm một lớp nền sau đó đến phấn phủ để giữ lớp nền không bị trôi. Phần mắt cô đánh tone hồng nhạt và cho thêm một chút kim tuyến lấn lánh sau đó đến kẻ mắt. Hai má cô cũng đánh ít phấn má rồi tô một chút son môi đỏ rồi cho lớp lớp son bóng cho cuốn hút hơn.
Người bình thường make uo mất gần khoảng hơn một tiếng nhưng Nhã Hân chỉ cần không đến vao mươi phút cô đã làm xong rồi.
Về phần tóc vì không để quá cầu kì nên Nhã Hân vẫn để xoã tự nhiên. Trông vừa cuốn hút lại có thêm chút mê hoặc. Tóc cô dài mượt hơi xoăn nhẹ trông vô cùng tự nhiên và thuần khiết.
Lúc Nhã Hân chuẩn bị xong thì Lý Tử Tử cũng theo địa chỉ của cô mà tới nơi. Cô đi đôi giày cao gót màu trắng cao hơn 9 phân để ăn gian chiều cao và cho đôi chân của cô thêm phần quyến rũ.
Ra đến nơi quả thật Nhã Hân phải làm cho Lý Tử Tử bất ngờ.
Lý Tử Tử chạy đến “Oa! Thật không ngờ nha Hân Hân của chúng ta bình thường đã đẹp động lòng người rồi hôm nay trông cậu như vậy là định đẹp muốn hớp hồn tất cả các thiếu gia trong tến tiệc sao?”
Nhã Hân “Cậu mà còn trêu mình nữa là mình không đunh cùng cậu nữa đâu đấy”
Lý Tử Tử “A ya thôi cứ coi như là mình chưa nói gì đi? Nhưng mà không thể phủ nhận rằng là cậu thật sự rất xinh đẹp mặc dù không phải nhân vật chính nhưng chắc chắn cậu sẽ làm tâm điểm chú ý của yến tiệc này cho mà xem”
Nhã Hân quả thật có rất nhiều người khen cô xinh đẹp này kia nhưng cô lại cảm thấy xinh đẹp thì đã sao, số phận mới quyết định con người cô
Nhã Hân thở dài, cô nhún vai “Nếu cậu còn đứng đây mà khen mình nữa thì sẽ muộn mất đó. Rồi cậu sẽ không ngắm được công tử đẹp trai nào đâu”
Hai người lên xe cùng nhau tới yến tiệc. Nơi diễn ra yến tiệc này được tổ chức tại trung tâm của thành phố hoa lệ Lạc Thành.
Từ nhà cô cách nơi tổ chức cũng không xa chỉ mất ba mươi phút là đến nơi. Họ đến nơi thì cũng đã 7 h tối.
Thảo nào nó được gọi là yến tiệc lớn nhất của thành phố. Bên ngoài được canh gác nghiêm ngặt chỉ những ai có vé mời mới được vào, xung toàn những chiếc xe ô tô sang trọng đắt tiền đang theo lối vào cửa. Ai ai cũng ăn mặc rất đẹp, đặc biệt là những tiểu thư nhà giàu họ luôn muốn mình trở thành tâm điểm chú ý nên trang phục của họ rất lộng lẫy.
Những cô gái xinh đẹp trong bữa tiệc xa xỉ đã thu hút sự chú ý của không ít thương nhân, tất cả mọi người đều tụ tập lại tại đây.
Nhã Hân và Lý Tử Tử cùng nhau bước vào, họ được phục vụ đưa cho hai chiếc mặt nạ che đi nửa khuôn mặt. Nhã Hân nhận lấy và đeo mặt nạ lên. Vốn dĩ cô đã xinh đẹp mà giờ đây định mượn chiếc mặt nạ để che bớt đi nhan sắc xinh đẹp trên khuôn mặt của cô nhưng không, nó chỉ che đi một nửa khuôn mặt của cô thôi. Còn những thứ khác Nhã Hân vẫn rất toả sáng thu hút mọi ánh nhìn.
Nhã Hân quả thật rất đẹp nhưng không ngờ cô ấy lại giống hệt một mỹ nhân như vậy. Bộ lễ phục màu trắng lung linh ôm gọn lấy thân hình cô, hàng lông mày thanh tú như làn thu thủy, làn da trắng trẻo như ngọc nổi bật giữa màn đêm đen, đôi mắt trong veo như hồ nước hơi dao động nhưng lại hết sức thanh lạnh!
Bên trong yến tiệc rất sang trọng. Cảnh sắc về đêm lúc này trông chẳng khác nào cảnh tượng trong mộng ảo. Những tia sáng từ đèn thủy tinh trên trần nhà chiếu rọi toàn bộ xung quanh.
Bữa tiệc tổ chức ba năm một lần này nghe nói là do tổng thống Phong Dư tổ chức vậy nên khách mời cũng toàn là những thương nhân nổi tiếng trên khắp thế giới, người nào người nấy đều cực kỳ tài giỏi. Và cũng là cơ hội của rất nhiều thương nhân khác muốn hợp tác cùng những ông lớn trong nghành.
Không khí bên trong rất ồn ào. Nhưng lại có những con người giả tạo họ chỉ có vẻ bề ngoài là đi xua nịnh những người giàu có để kiếm lợi cho bản thân.
Hôm nay là ngày nghỉ nên Nhã Hân không phải đến tập đoàn, cô chỉ ở nhà dọn dẹp qua loa một chút. Đến buổi chiều thì Lý Tử Tử gọi đến
Nhã Hân nhấc máy nghe “Alo!”
Lý Tử Tử “Cậu còn nhớ đã hẹn gì với mình không đấy?”
Nhã Hân “Mình vẫn nhớ mà!”
Lý Tử Tử “Vậy cậu chuẩn bị đi một lát nữa mình sẽ qua đón cậu!”
Nhã Hân cúp máy, cô mở tủ quần áo ra chọn một bộ váy dạ hội màu trắng. Cô mặc một chiếc váy trắng được cắt may theo phong cách không đối xứng khiến làn da trắng nõn mịn màng của cô thoắt ẩn thoắt hiện càng lộ rõ sự mê người. Bên trên được gắn thêm một lớp voan mỏng, những hạt trân châu đen được khảm trên chiếc thắt lưng cùng những viên kim cương lộng lẫy được đính trên phần cổ áo và xung quanh phần ngực. Thiết kế đơn giản nhưng vẫn không kém phần sang trọng. Bộ lễ phục cup ngực, ôm lấy đường cong hoàn mỹ của xương quai xanh. Phần sẻ tà dưới chân váy khoe được đôi chân dài thon gọn của cô. Vòng eo được thiết kế tỉ mỉ ôm chọn lấy vòng eo con kiến của cô.
Nhã Hân ngồi vào bàn trang điểm bắt đầu make up, cô chọn cho mình một tông make up nhẹ nhàng thuần khiết. Khuôn mặt của cô vốn dĩ đã đẹp nên không cần phải make up quá cầu kỳ cô chỉ dặm một lớp nền sau đó đến phấn phủ để giữ lớp nền không bị trôi. Phần mắt cô đánh tone hồng nhạt và cho thêm một chút kim tuyến lấn lánh sau đó đến kẻ mắt. Hai má cô cũng đánh ít phấn má rồi tô một chút son môi đỏ rồi cho lớp lớp son bóng cho cuốn hút hơn.
Người bình thường make uo mất gần khoảng hơn một tiếng nhưng Nhã Hân chỉ cần không đến vao mươi phút cô đã làm xong rồi.
Về phần tóc vì không để quá cầu kì nên Nhã Hân vẫn để xoã tự nhiên. Trông vừa cuốn hút lại có thêm chút mê hoặc. Tóc cô dài mượt hơi xoăn nhẹ trông vô cùng tự nhiên và thuần khiết.
Lúc Nhã Hân chuẩn bị xong thì Lý Tử Tử cũng theo địa chỉ của cô mà tới nơi. Cô đi đôi giày cao gót màu trắng cao hơn 9 phân để ăn gian chiều cao và cho đôi chân của cô thêm phần quyến rũ.
Ra đến nơi quả thật Nhã Hân phải làm cho Lý Tử Tử bất ngờ.
Lý Tử Tử chạy đến “Oa! Thật không ngờ nha Hân Hân của chúng ta bình thường đã đẹp động lòng người rồi hôm nay trông cậu như vậy là định đẹp muốn hớp hồn tất cả các thiếu gia trong tến tiệc sao?”
Nhã Hân “Cậu mà còn trêu mình nữa là mình không đunh cùng cậu nữa đâu đấy”
Lý Tử Tử “A ya thôi cứ coi như là mình chưa nói gì đi? Nhưng mà không thể phủ nhận rằng là cậu thật sự rất xinh đẹp mặc dù không phải nhân vật chính nhưng chắc chắn cậu sẽ làm tâm điểm chú ý của yến tiệc này cho mà xem”
Nhã Hân quả thật có rất nhiều người khen cô xinh đẹp này kia nhưng cô lại cảm thấy xinh đẹp thì đã sao, số phận mới quyết định con người cô
Nhã Hân thở dài, cô nhún vai “Nếu cậu còn đứng đây mà khen mình nữa thì sẽ muộn mất đó. Rồi cậu sẽ không ngắm được công tử đẹp trai nào đâu”
Hai người lên xe cùng nhau tới yến tiệc. Nơi diễn ra yến tiệc này được tổ chức tại trung tâm của thành phố hoa lệ Lạc Thành.
Từ nhà cô cách nơi tổ chức cũng không xa chỉ mất ba mươi phút là đến nơi. Họ đến nơi thì cũng đã 7 h tối.
Thảo nào nó được gọi là yến tiệc lớn nhất của thành phố. Bên ngoài được canh gác nghiêm ngặt chỉ những ai có vé mời mới được vào, xung toàn những chiếc xe ô tô sang trọng đắt tiền đang theo lối vào cửa. Ai ai cũng ăn mặc rất đẹp, đặc biệt là những tiểu thư nhà giàu họ luôn muốn mình trở thành tâm điểm chú ý nên trang phục của họ rất lộng lẫy.
Những cô gái xinh đẹp trong bữa tiệc xa xỉ đã thu hút sự chú ý của không ít thương nhân, tất cả mọi người đều tụ tập lại tại đây.
Nhã Hân và Lý Tử Tử cùng nhau bước vào, họ được phục vụ đưa cho hai chiếc mặt nạ che đi nửa khuôn mặt. Nhã Hân nhận lấy và đeo mặt nạ lên. Vốn dĩ cô đã xinh đẹp mà giờ đây định mượn chiếc mặt nạ để che bớt đi nhan sắc xinh đẹp trên khuôn mặt của cô nhưng không, nó chỉ che đi một nửa khuôn mặt của cô thôi. Còn những thứ khác Nhã Hân vẫn rất toả sáng thu hút mọi ánh nhìn.
Nhã Hân quả thật rất đẹp nhưng không ngờ cô ấy lại giống hệt một mỹ nhân như vậy. Bộ lễ phục màu trắng lung linh ôm gọn lấy thân hình cô, hàng lông mày thanh tú như làn thu thủy, làn da trắng trẻo như ngọc nổi bật giữa màn đêm đen, đôi mắt trong veo như hồ nước hơi dao động nhưng lại hết sức thanh lạnh!
Bên trong yến tiệc rất sang trọng. Cảnh sắc về đêm lúc này trông chẳng khác nào cảnh tượng trong mộng ảo. Những tia sáng từ đèn thủy tinh trên trần nhà chiếu rọi toàn bộ xung quanh.
Bữa tiệc tổ chức ba năm một lần này nghe nói là do tổng thống Phong Dư tổ chức vậy nên khách mời cũng toàn là những thương nhân nổi tiếng trên khắp thế giới, người nào người nấy đều cực kỳ tài giỏi. Và cũng là cơ hội của rất nhiều thương nhân khác muốn hợp tác cùng những ông lớn trong nghành.
Không khí bên trong rất ồn ào. Nhưng lại có những con người giả tạo họ chỉ có vẻ bề ngoài là đi xua nịnh những người giàu có để kiếm lợi cho bản thân.