Chương 2: 2: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới
"Cuộc sống mới bắt đầu chuẩn bị thu xếp thôi,chẳng còn gì phải luyến tiếc cả ,mình phải thật mạnh mẽ không được ũ rủ nữa,chai zô...Tối...Gia đình ông ta đang ngồi ăn cơm và nói chuyện vui vẽ cô ấy đang xách hành lí xuống từ từ xem ra cô ấy quả thật không có gì chỗ tựa vững chắc rồi,trời tối khá lạnh không biết cô ấy qua đêm ở đâu...?Ba..."Con ở lại ăn cơm đi rồi đi ...Thời Tịch Ngọc ..."Tôi không cần ông cứ ăn cơm với gia đình của ông đi tôi không rảnh đâu ...."Con cũng là con gái của ba mà..."Không, tôi không có không phải con gái của ông ông đã có gia đình mới ông cũng chẳng coi tôi là con gái,của ông nữa rồi , tôi thật sự kinh tởm.."Mày dám ăn nói với tao như vậy à.."Tại sao lại không dám nói nó không đúng à."Mày, mày cút ngay cho tao ,tao không có đứa con gái như mày..."Cảm ơn ông, đã nuôi nấng tôi khi mẹ tôi đã mất tôi sẽ trả ơn ông sau,chúng ta sau đừng bao giờ gặp lại nhau nữa.Chào ông.."Nếu bây giờ mày bước chân ra khỏi nhà này, thì sau này đừng quay lại đây nữa ..."Haha , sau này ông có cầu xin tôi cũng sẽ không quay lại đâu..tôi sẽ không làm phiền cuộc sống mới của ông đâu..! Tạm biệtCô ấy đã lên xe và rời đi ,cô ấy không quay đầu lại nhìn đi chỉ 1 cái nhưng vậy cũng tốt cô ấy cũng thoát khỏi cảnh mẹ ghẻ con chồng người ta nói đúng , mấy đời mấy đúc có xương mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng,cuộc sống của cô ấy đã quá khổ sở nhiều rồi, hãy cho cô ấy 1 cuộc sống mới đầy vui vẻ và hạnh phúc…!Ba.."Lên cơn đau tim ngất xỉu ngay tại chỗ..Haizzz , giờ mình vẫn chưa tìm được nhà nên mình sẽ tới công ty chỗ ở nhân viên ở tạm vậy ,công ty lớn như vậy không biết có ma không nữa ,ui ui chắc không có đâu do mình nghĩ nhiều thôi nếu mà có ma thì chỉ có trên tổng tài ác ma đấy thôi,hắn đúng là đồ ác quỷ mà...Cuối cùng cô ấy đã tới công ty ,đem hành lí vào là 1 cực hình với cô ấy đồ sạc khá nhiều và nặng nên hơi vất vả ,cô ấy đi vào tới thang máy phát hiện thang máy bị hư nên phải đi thang bộ nếu lên tới tầng ở của nhân viên là tầng 10 lúc này đã là 9h đêm rồi trong công ty mọi người đã về hết không còn 1 bóng người ...!Sợ ma quá đi"Bắc Minh Phong"Sao giờ này công ty lại còn có người vậy,lạ thật ,lẻ nào là ăn trộm trong tướng người khá quen ..Bắc Minh Phong đã lại gần xem đó là ai ,không ngờ cả 2 người 4 mắt nhìn nhau và la lên aaaaaaaa...!"Thời Tịch Ngọc ""Có ma cứu tôi với.,."Bắc Minh Phong"Này này cô im ngay tôi không phải là ma là sếp cô đây này.."Hả...! Là anh à ,làm tôi giật cả mình anh làm gì thế giờ này 9h đêm rồi anh định gì mà tôi à.."Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng đấy sao giờ này cô lại ở đây.."Tôi,tôi không còn nơi nào để đi nữa rồi...!"Ý cô là ....!Tôi hiểu rồi "Ừm , không nói chuyện với anh nữa tôi phải đem hành lí lên,nếu anh có lòng tốt thì đem lên phụ tôi với ."Ừm, ở công ty cũng không an toàn lắm đâu.."Này , này ý anh là sao ,anh đừng hù tôi nha...Bỗng nhiên Thời Tịch Ngọc và cất lời xong mấy bé chuột chạy qua chân cô ấy , cô ấy đã la lên và nhảy lên người Sếp anh ấy ấm cô ấy vào lòng, cô ấy ôm chặt người anh ấy..."A a có con gì chạy qua chân tôi kìa,anh đuổi nó đi đi tôi sợ.."Được rồi được rồi nó đi rồi không còn nữa ..""Anh nói thật không ,anh đừng gạt tôi đấy.."Thật ,không tin cô nhìn xem..Cô ấy nhìn xuống ,mấy con chuột đã chạy đi rồi cô ấy vẫn cứ ôm chặt người anh ấy vẫn chưa buông cô ấy vẫn chưa biết là mình đã nhảy lên người Sếp của mình...!"Tôi nói đúng không chúng đã đi rồi .."Oh chúng đi thật rồi Và sau đó cả hai người mặt đối mặt 4 mắt nhìn nhau thắm thiết,anh ấy càng ngày ôm chặt cô ấy hơn,tiếng sét tình yêu của hai người lẽ nào bắt đầu tại đây..."Anh anh làm gì vậy sao lại ôm tôi"Này cô tự nhảy lên người tôi đấy nhá , còn không buông tôi không chắc sẽ làm gì cô tại đây đâu.."Đồ bi3n thái!Anh ấy nhẹ nhàng thử cô ấy xuống cả 2 đều hơi ngại không khí dần như là hơi ngượng nhưng anh ấy đã cất tiếng nói bầu không khí dần khác đi."Cô định ở đây thật à..."Ừm tôi giờ không ở công ty thì biết đi đâu bây giờ tôi không có gì gia định không còn nơi để nương tựa không còn 1 nơi nào để đi ...."Tôi không biết cô đã xảy ra chuyện gì nhưng sau này cô muốn tâm sự thì tìm tôi tôi muốn sẵn sàng và giúp đỡ cô..Cô ấy nghĩ trong đầu tên này bữa nay uống lộn thuốc hả trời hôm qua thì cậu mày mắng chửi mình giờ lại dịu dàng là thường..."Tôi hỏi anh câu này nha, anh hứa là không được mắng tôi."Ừm cô hỏi đi "Hôm nay Anh uống lộn thuốc hay sao dịu dàng lạ thường vậy.."Cô....."Này anh nói không mắng tôi mà.,."Tôi chưa la cô do hôm qua tôi có hơi nóng tính ,mẹ tôi giục tôi cưới vợ nhưng tôi chưa tìm được cô nào ưng ý.."Haha, đừng nói với tôi là anh thích con trai nhá"Cô, cô giữ hâm à tôi không có .."Không có thì thôi là gì la thấy ghê vậy..thôi cũng gần 10h rồi tôi phải chuyển hành lí lên nữa,không nói chuyện với anh nữa tôi đi đây.."À hay là cô đừng ở công ty tôi có phòng cho cô thuê này.."Thật không ở đâu vậy.."Ở nhà tôi còn dư 1 phòng khá lớn phù hợp với cô đấy.."Nhưng hiện tại tôi không có nhiều tiền đâu."Tôi sẽ lấy rẻ cô 500 tệ 1 tháng ..."Anh nói thật không .."Không lẽ tôi gạt cô.."Được tôi đồng ý.,Thôi không sao anh ấy lấy rẻ mình là được có chỗ ở còn đi hơn không sống chung nhà với tên ác ma này hi vọng chân tay mình còn đủ không phải chân tay lìa khỏi thân xác mỗi thứ 1 nơi nghĩ thôi tôi cũng đã thấy sợ rồi, anh ta thật sự rất hung dữ khi lên cơn, nhưng không sao mình chịu được..."Giờ tôi chuyển qua luôn hả.."Ừm , đi tôi chở cô đi về luôn "Thôi thôi tôi bắt xe được mắc công lại làm phiền anh.."Tôi nói tôi chở cô về là tôi chở cô về sao cô lắm mồm vậy..-Anh mắt của anh ấy nhìn Tịch Ngọc như 1 viên đạn,cô ấy nhìn thẳng và mắt anh thấy và nói...?"Anh đừng nhìn tôi như thế tôi tôi không có sợ đâu, anh chở thì anh chở có gì đâu phải hứng dữ với tôi"Đem hành lí ra xe đi"Anh không đem phụ tôi hả.."Dạ có chị hai mời chị hai đi trước ạ"Tôi cảm ơnHaizz mình không nên chọc vào anh ta nữa khó khăn mới có được chỗ ở chọc anh ta lại mất chỗ ở chắc mình ở gầm cầu mất thôi…Về nhà mới thôi....