Chương 110 : Long tuyền hỏa, thử kiếm thạch! (2)
Băng hệ pháp thuật không có phẩm cấp cao, Ninh Phàm chỉ có thể lui mà cầu thứ yếu, học một loại cấp thấp băng thuật, đó là Băng vũ thuật.
Băng vũ thuật, linh cấp pháp thuật, hiệu quả đem pháp lực hóa thành băng vũ, sắc bén như đâm, thích hợp đối phó tập quần địch nhân. Trăm giọt mưa băng, có thể nói chút thành tựu, ngàn đạo mưa băng có thể nói đại thành, chín ngàn đạo mưa băng, có thể nói viên mãn, mà trên chín ngàn đạo, vô chỉ vô cảnh.
Thuật này, trong tu chân giới được xem là pháp thuật cực kỳ bình thường... Tuy nhiên thay đổi ý nghĩ suy nghĩ một chút, Ninh Phàm cảm thấy, dùng phổ thông băng hệ pháp thuật, địch nhân đóng băng bị hỏa hệ pháp thuật thiêu hủy thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Sau khi bị Long tuyền mạnh mẽ thiêu hủy, lại thấy Ninh Phàm dùng phổ thông băng công đánh lén, ý tưởng thứ nhất của địch nhân là gì? Là pháp thuật của Ninh Phàm hao hết, không đủ để thi triển băng thuật mạnh hơn! Là thuật này không đáng để lo, là khinh thường, là sơ vu phòng hoạn!
Có thể khiến cho địch nhân khinh thường, đó càng trọng yếu hơn xa so với pháp thuật bản thân cao cấp!
Tu chân giới có câu cách ngôn, người bơi giỏi lại chết đuối, người cầm dù lại ướt thân. Có lúc, dùng cao cấp pháp thuật công kích, dẫn tới địch nhân coi trọng đề phòng, nhưng so ra kém xa dùng âm mưu dùng pháp thuật cấp thấp đùa bỡn, khiến cho địch nhân khinh thường rồi bị thương.
Rất nhiều cao thủ, cả đời cẩn thận, kết quả thường thường không phải chết trên tay cao thủ, mà là chết ở khinh thường.
Sau Long tuyền là Băng vũ... Xem ra băng vũ này có thể bẫy chết không ít người chứ.
- Như vậy, thời gian tiếp theo, liền chuyên cần pháp thuật, cần phải đem Long tuyền thuật cùng Băng vũ thuật tu luyện tới cảnh giới khá cao!
...
Một tháng sau, Ninh Phàm bỗng nhiên con mắt bên trái lạnh lẽo, mắt phải nóng bỏng!
Tay phải của hắn chỉ một cái, hắc hỏa đằng đốt thử kiếm thạch, giống như vòng xoáy.
Chuyển thứ nhất! Thạch thân hơi rung rung.
Chuyển thứ hai! Thạch thân bắt đầu tróc ra đá vụn.
Chuyển thứ ba! Thạch thân mãnh liệt chấn động, cũng mơ hồ bắt đầu xuất hiện vết rách. Mà sau đó một đạo Hỏa Long màu đen, từ trong vòng xoáy vừa nhảy ra, cắn một cái mạnh về phía thử kiếm thạch, hỏa uy đại thịnh! Thử kiếm thạch nhất thời vết rách như mây!
Nhưng đấy vẫn chưa hết. Ninh Phàm hai tay pháp quyết đột nhiên biến đổi, long hỏa biến mất, kèm theo mà đến là bên trong thạch quan, ngàn đạo mưa băng.
Ngàn đạo băng mưa, hóa thành thiên đạo băng thứ rớt xuống, uy lực bị thương Dung linh trung kỳ tu sĩ, đối với Kim đan cao thủ mà nói, nhìn như cực kỳ không đáng nhắc tới.
Nhưng sau khi băng vũ đánh vào trên thử kiếm thạch, nhất thời, thử kiếm thạch phát ra một tiếng kinh lôi nổ vang, ầm ầm nát bấy!
Thử kiếm thạch đủ để ngăn cản Kim đan điên phong một kích, cứ như vậy bể nát!
Mà từ Song Tu điện thạch quan, chấn động này ầm truyền ra, hóa thành một cổ động đất mãnh liệt, cuốn ùa Minh Tước cốc!
Một tông cao thủ đều kinh hãi, đua nhau rời khỏi nhà, sau khi biết được cũng không phải là có địch xâm phạm, mỗi người thở phào nhẹ nhõm, cũng nhìn về phương hướng Song Tu điện.
Bọn họ hoảng sợ phát hiện, đưa tới chấn động này, cuối cùng là Ninh Phàm bế quan trong Song Tu điện!
- Ninh trưởng lão kết quả trong thạch quan nghiên cứu pháp thuật gì, uy lực lại cường đại như vậy...
Mà bên trong Bạch điện, Bạch Phi Đằng đang ngưng luyện khí lạnh, bỗng nhiên khó tin nhìn về Song Tu điện!
Đạo tiếng ầm mới vừa rồi, người khác không biết là vật gì, nhưng ông ta lại biết.
- Không thể nào! Ninh Phàm mới bế quan bốn tháng, liền đánh nát thử kiếm thạch sao!?
Bạch Phi Đằng mặt lộ không cam lòng. Thử kiếm thạch, ông ta cũng từng đánh nát, nhưng đó là kết quả mà ông ta bế quan trong mấy chục năm, kéo dài lấy pháp lực công kích thử kiếm thạch.
Nhưng Ninh Phàm lại chỉ bế quan bốn tháng liền đánh nát thử kiếm thạch... Lần này đánh cuộc tựa hồ không thể coi thường người này.
- Hừ, bất kể như thế nào, lão phu cũng không thua ngươi, chỉ cần lão phu, thôn phệ đạo tứ phẩm hàn khí này!
Bạch Phi Đằng nhìn trong hàn khí trước người, chứa một đạo khí lạnh màu tím, ánh lửa nóng bỏng.
- Lão phu tuyệt đối sẽ không thua đồ nhi của Hàn Nguyên Cực! Cực phẩm pháp bảo của ngươi, lão phu nhất định phải được!
Bạch Phi Đằng uy nghiêm cười một tiếng.
Vào tháng thứ tư, pháp thuật bay lượn bên trong thạch quan, cuối cùng đánh bể nát thử kiếm thạch.
Tháng thứ năm, kiếm khí tứ tán bên trong thạch quan, cũng truyền ra hỏa khí nóng bỏng cùng bạch cốt bóng kiếm.
Tháng thứ sáu, bên trong thạch quan một mảnh an tĩnh, có lúc truyền ra tiếng đạp đất ùng ùng, có tiếng hô hào của khí linh.
Nửa năm, thoáng qua rồi biến mất, mà trong thạch quan dần dần yên lặng lại, chỉ còn dư lại tiếng địa hỏa thiêu đốt một cách ngẫu nhiên.
Đó cũng mơ hồ báo trước có thần binh hiện thế.
Pháp thuật học thành xong mấy loại. Hai đạo kiếm khí càng thuần thục, thể ngộ sâu hơn. Mà luyện thể thuật, cũng nắm giữ một loại “Trượng lục chi thân”. Còn chân chính khiến cho Ninh Phàm vui sướng, là chút thành tựu của “Niệm Ngụy quyết” và “Niệm Thủ quyết”!
Bên trong thạch quan, một tay của Ninh Phàm chấp sau lưng, một tay kia cong ngón tay bắn ra, có ngay lập tức một đạo kiếm mang, thấu ngón tay ra, Hóa kiếm vi hỏa.
Chân của hắn vừa đạp xuống đất, thạch quan chấn động. Vô số bạch cốt hư ảnh xuất hiện trên mặt đất, mà một đạo huyết tuyến như có như không bị sát khí ngưng tụ, du ly trong hư ảnh.
Đạo kiếm khí thứ hai, Ninh Phàm khẽ mỉm cười, hai đạo kiếm khí, cuối cùng lĩnh ngộ được chút cảnh giới thành tựu, hôm nay không cần động kiếm, chỉ dựa vào một một cái đạp chân sẽ có thể thúc giục kiếm khí.
Hắn thu thần sắc, nhắm mắt, chỉ một cái điểm giữa chân mày, lập tức quanh thân ngân quang đại hiện, cũng trong ngân quang, hóa thành cao một trượng sáu thước, bắp thịt to con, lữ lực kinh người, thể trạng đại biến, không phải là một người gầy yếu nữa.
Thuật này chính là hắn tu luyện một loại luyện thể thuật, so với cự nhân chi nhân của đám Niết hoàng Cốt hoàng diễn hóa vạn trượng, một trượng sáu thước tựa hồ nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng đây là Ninh Phàm lần đầu tiên tu luyện luyện thể thuật đã hiếm thấy. Vả lại hóa thành người sáu trượng, thân thể phòng ngự của Ninh Phàm đề thăng gấp đôi, khí lực đề thăng ba thành, dựa vào nhục thân mạnh mẽ, quyền diệt Dung linh, không khó!
Ninh Phàm tu thành luyện thể thuật này ý nghĩa ngày sau cho dù pháp lực của hắn hao hết, vẫn có biện pháp chiến đấu! Dù sao luyện thể thuật tiêu hao là lực của khí huyết, chớ không phải là pháp lực!
Ninh Phàm thu lấy pháp tướng sáu trượng, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau khi nghỉ ngơi một lát, ánh mắt bỗng nhiên đông lại một cái, dung mạo của hắn lại nhanh chóng biến đổi!
Mạnh Sở, Tiết Thanh, Chu Minh, Nam Dương tử, Úy Trì, Quỷ Tước tử!
Phàm là người nào mà Ninh Phàm đã gặp qua, người có tu vi thấp hơn thần niệm cảnh giới của hắn, từng người một lần lượt biến ảo ra! Cũng không phải là tướng mạo lấy giả loạn chân, ngay cả khí tức cũng giống như đúc!
Truyện Sắc Hiệp - https://STTruyen.com