Chương 206 : Đáng tiếc, đáng tiếc. (1)
Trong trường phong, từng chiếc từng chiếc Tấn toa nhiều chỗ hư hại, lục tục lái vào Cự tán quan.
Ba ngày tới, bốn ngày đi, hôm nay là ngày thứ bảy.
Ngày thứ bảy, trong Cự tán quan vô cùng bận rộn.
Tấn toa xuất kích, lục tục trở lại, thủ quan tu sĩ đang bận rộn ghi danh chiến công của chiến bộ tu sĩ.
Trong quan ải, chiến bộ tu sĩ đẫm máu về, không ít cũng lấy chiến công đổi tiên ngọc, đan dược, pháp bảo, lấy đề thăng thực lực.
Trên cổng thành, một vị nữ nhân áo tơ trắng, hơi lo âu, nhìn bên trời.
Trong gió mang máu tanh lau không hết, Tấn toa của người ấy có trở về hay chưa?
- Tố Thu tiên tử yên tâm, Ninh... thủ đoạn của Chu Minh đạo hữu nhất định sẽ không xảy ra chuyện...
Cảnh Chước an ủi.
- Ừ, ta biết hắn lợi hại, nhưng hắn rốt cuộc chẳng qua là... Ta nghe nói, trong Tấn toa đã trở về Cự tán quan, có bảy phần chiến bộ thủ thắng, ba phần cũng không hoàn thành nhiệm vụ phá vỡ yêu thành... Không những như vậy, thậm chí có ba tên Nguyên anh tu sĩ, trọng thương mất đi thân thể, chỉ có nguyên anh chạy về... Hắn sẽ bình an sao?
Nữ nhân áo tơ trắng cắn môi nhạt, thở dài sâu kín.
Hắn vì sao thích cậy mạnh như vậy, vì sao...?
Rõ ràng kêu ta thủ thành, chính hắn lại chui đi tới vùng đất hung hiểm...
Vẻ lo lắng trong mắt nàng, vô luận Cảnh Chước an ủi như thế nào, cũng hóa không ra.
Cho đến lúc nơi chân trời, một hàng Tấn toa phá không mà về, nàng mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Đầu toa thuyền, một thanh niên quần áo trắng áo bào đen đang khoanh tay đứng trong gió, sắc mặt mặc dù tái nhợt, lại nhếch một nụ cười như thường ngày.
- Hắn trở lại rồi... Lấy cá tính của hắn, nhất định vừa được vô số chiến công, tựa như năm đó, chuyện hắn làm ở Quỷ Tước tông vậy...
Ân Tố Thu mắt sáng long lanh chợt lóe, xuống cổng thành, đi về phía quan nội, nàng muốn nghênh đón Ninh Phàm khải hoàn.
...
Trận chiến này chiến thắng rồi.
Chiến công đã đầy đủ rời khỏi, kế sau phá vỡ yêu thành, tiếp theo, sợ rằng chính là Tuyết tôn đích thân ra tay, dẫn quần anh vào Long Mộng trạch quyết chiến...
Trận chiến ấy Ninh Phàm không chuẩn bị đi.
Nguyên nhân sao, ngược lại là có mấy cái.
Đầu tiên, chiến công đã đầy đủ, không cần thiết hung hiểm, hoàn toàn không cần phải mạo hiểm nữa. Vả lại ngày quyết chiến định ở một tháng sau, mà năm nay ngày Thái cổ Truyền tống trận khai mở cũng là vào khoảng một tháng mấy ngày sau...
Nếu tham chiến, vạn nhất có chút chậm trễ, không thể tới được Thái cổ Truyền tống trận.
Kế nữa, trong Long Mộng trạch có Hóa thần yêu tướng, mình bắt hai nữ tử bạn yêu của y, giết một người nam tử bạn yêu của y... Bắt nữ yêu cũng đã đành, giết nam yêu... Sau khi Ninh Phàm giết chết sư phát nam yêu, hắn phát hiện, huyết khí của sư phát nam yêu dính ở trên người mấy ngày không tán. Khí tức này vạn nhất trở thành nguyên nhân Hóa thần yêu tướng đối phó mình, là không ổn... Mình hoàn toàn không cần thiết, cố ý đưa tới cửa, đến Long Mộng trạch cho yêu tướng giết hại.
Nguyên nhân thứ ba là trữ vật đại của sư phát nam yêu, trong đó có ít thứ khiến Ninh Phàm cực kỳ để ý.
Nguyên nhân cuối cùng, là bản thân Ninh Phàm, bản thân cần thời gian tu dưỡng... Thương thế cùng với yêu huyết!
Trên đường đi về, Ninh Phàm mấy lần đem thần niệm vào Đỉnh Lô hoàn, dò xét trữ vật đại, kết quả của nó khiến cho hắn âm thầm kinh động!
Trong trữ vật đại của sư phát lão yêu lại có một khối sắt Thái cổ tinh thần vào khoảng anh đào!
Khối sắt vào khoảng anh đào nhìn như không nhiều, nhưng phải biết, chính là Âm Dương tỏa, cũng bất quá có nhiều như vậy mà thôi, dù sao Âm Dương tỏa bản thân cũng không lớn.
Mà trong Trảm Ly kiếm, lại chỉ có một tia Thái cổ tinh thần vỡ vụn... Nếu sảm vào cả khối sắt ngôi sao này, phẩm chất đề cao không nói, đan liền vững chắc mà nói, Trảm Ly kiếm chính là chống cự Toái hư pháp thuật cũng chưa chắc sẽ bể.
Thượng phẩm sơ cấp phi kiếm, Trảm Ly kiếm... Kiếm này kiếm thể cực mỏng, nói không chừng còn chưa dùng hết khối sắt này, nếu có còn thừa lại, Ninh Phàm rất có thể lại luyện kiện Thái cổ thần binh thứ hai!
Chẳng qua là tinh thần thiết này đầu không nhỏ, lại bị yêu khí ăn mòn nghiêm trọng.
Ninh Phàm cũng không biết, khối sắt này là yêu tướng giao cho sư phát bạn yêu, lệnh cho lão lấy yêu lực ô trọc vật này sau khi yêu tướng hóa rồng, lấy khối sắt này tạo một món Thái cổ thần binh... Thái cổ thần binh, Thần Ma có thể dùng, nếu Thái cổ yêu mạch yêu tộc cũng có thể lái...
Đáng tiếc là khối sắt này rơi vào trong tay Ninh Phàm, yêu tướng nếu biết được, nhất định phải nổi giận.
Khối sắt này bị yêu khí ăn mòn, muốn xóa đi, khá cần thủ đoạn hao phí, hơn nữa càng nhanh càng tốt.
Như vậy trước khi xóa đi tinh thần thiết yêu khí, hắn không lòng rỗi rãnh, đi quản Long Mộng trạch quyết chiến.
Mà chính trong cơ thể hắn, giờ phút này hội tụ tam trọng yêu huyết sôi trào trong người...
Hóa thân cự nhân, hắn giết liền ba tên Nguyên anh chi yêu, cũng ăn tam nhân yêu thi, quá trình là rất ác tâm không sai, nhưng thôn phệ huyết thực, ngược lại đề thăng yêu lực thuật ghi lại trong “Sơn trà kinh” của Trà Hoa nữ yêu.
Yêu tộc tu có hai loại con đường.
Một là tu luyện công pháp, hấp thu thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh hoa, chuyển hóa yêu lực.
Hai là thôn phệ huyết thực, lấy máu của sinh linh đề thăng yêu huyết yêu lực.
Cho nên, vào lúc Ninh Phàm hóa thân cự nhân, diệt lão yêu còn không tính, cứng rắn ăn vào máu thịt của ba người.
Máu thịt của ba người bị Ninh Phàm đưa vào trong cơ thể vận chuyển yêu công luyện hóa, hóa thành ba giọt máu tươi. Máu màu xanh nhạt là bạch xà lưu. Máu màu vàng nhạt là hoàng điêu lưu. Máu màu vàng chính là Nguyên anh trung kỳ sư phát lão yêu lưu.
Máu màu xanh cùng màu vàng ẩn chứa yêu huyết mỏng manh, dù sao cũng là bí pháp thôi sinh Nguyên anh yêu vật. Nhưng cho dù mỏng manh, một giọt máu ẩn chứa yêu lực, cũng là mấy trăm lần yêu huyết mỏng manh của Ninh Phàm.
Mà yêu huyết màu vàng kia ẩn chứa yêu lực càng là gấp mười lần tinh huyết tổng cộng của hai yêu!
Giờ phút này vũ chi yêu huyết trong cơ thể Ninh Phàm đang chậm chạp hấp thu lực lượng của ba giọt máu tươi.
Yêu lực của hắn chậm rãi đề thăng, mà khiến cho hắn bất ngờ là vũ chi yêu mạch của mình càng chậm rãi đề thăng phẩm chất.
Huyết mạch mỏng manh dần dần phẩm chất đề thăng... Loại chuyện này, cho dù đặt trong thượng cổ yêu tộc cũng xem như không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng chuyện này, đúng thật diễn biến trên người Ninh Phàm. Nguyên nhân sao, đương nhiên lại là sự thần diệu của Âm Dương tỏa rồi.
Nó có thể khiến cho Ninh Phàm lấy thân người khai ra thần, yêu, ma mạch, đề thăng phẩm chất huyết mạch của hắn, lại có kỳ quái ra sao?
Âm Dương tỏa, gồm thâu hết thảy dùng làm của mình. Yêu huyết của người khác cũng có thể đề thăng thực lực thân mình.
Bỏ ra pháp lực không nhìn, vào lúc Ninh Phàm yêu lực chỉ là tài nghệ Dung linh sơ kỳ.
Nhưng nếu luyện hóa ba giọt máu tươi, yêu lực của hắn đề thăng tới Dung linh hậu kỳ, thậm chí... đỉnh phong!
Trong trữ vật đại, trừ thái cổ tinh thần thiết, còn dư lại chính là một ít linh dược, pháp bảo của sư phát lão yêu. Pháp bảo không chịu nổi đập vào mắt, đều là cướp đoạt nhân tộc tu sĩ mà được, nhưng những linh dược kia, từng cái phẩm chất không tầm thường, lại lần nữa đòi lấy được một ít Luyện thần thảo.
Trừ cái này ra, trong trữ vật đại còn để một cái bình ngọc phong ấn tinh xảo.
Trong bình ngọc này để lộ ra một tia yêu lực, chỉ ngửi một cái liền khiến yêu huyết sôi trào!
Bạn đang đọc truyện tại ST Truyện - www.ST Truyện