Chương 237 : Đan đỉnh môn, buổi đấu giá. (2)
Nhắc tới, Hắc Ma viêm thứ 7 đổi Thanh Loan hỏa thứ 8, Cảnh Chước vẫn còn có lời.
Mà cần đóa hỏa diễm này, Ninh Phàm không phải vì thôn phệ, mà là coi trọng Di Thế cung địa mạch yêu hỏa Thanh Loan viêm!
Lấy được đóa hỏa diễm, nói không chừng ngày sau có chỗ dùng, cho dù không dùng được, cũng không ngại.
Cảnh Chước đã đi rồi.
Ninh Phàm một mình ở khách lâu, thở dài thật sâu. Hắn vỗ tay, lấy ra một khối hỏa ngọc màu đen.
Ngày đó, lúc hắn đột phá Nguyên anh, lần nữa luyện hóa Hắc Ma viêm, rốt cuộc phát hiện trong Hắc Ma viêm, lại có một giọt thần ý tâm huyết, lặng lẽ giấu trong hỏa diễm.
Thần ý tâm huyết đó là lão ma lưu lại, mà trong tâm huyết, thần ý hóa thành một câu cảnh cáo, lần lượt truyền ra với những Hóa thần tu sĩ dò xét hỏa diễm này...
Ninh Phàm rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao lúc ở đại Tấn, Tuyết tôn hết sức chiếu cố mình, lại không dám đoạt lại Tùng Hàn Tủy của mình...
- Cút!
Thanh âm kia nhỏ bé.
Khí thế kia cũng là chân tiên.
Sự che chở yên lặng không nói, khiến lòng của Ninh Phàm nhập ma có chút ấm áp.
Trên mặt lạnh như băng, rốt cuộc hiện lên vẻ tươi cười.
- Sư tôn, hơn mười năm, ngài hôm nay ở Kiếm giới khỏe không...?!
Hắn không cha không mẹ, lão ma lại thật giống như cha của hắn, một người cha đem hắn dẫn lên chân ma đạo.
Thất Mai phong tuyết, hắn có sư có thê, trời tuy lạnh lẽo, lại từ lúc sanh ra đến nay lần đầu tiên ấm áp.
Thế nhưng ấm áp bởi vì Niết Hoàng mà... vỡ tan tành!
- Hàn Niết Thiên! Ta kết anh rồi! Sau đó sẽ là Hóa thần! Luyện hư! Toái hư! Còn có 90 năm, rất nhanh... Rất nhanh, ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt vì đã phản bội sư tôn!
...
Tần gia khách lâu, hắn ở lại khách lâu này.
Một ngày trăm khối tiên ngọc, đối với Nguyên anh tu sĩ mà nói bất quá chuyện nhỏ.
Sau khi Ninh Phàm đột phá Nguyên anh, trước khi đỉnh phong, vào Di Thế tháp tu luyện là chuyện ngu. Khổ tu thu nạp nguyên lực thiên địa, trừ phi là đất có linh mạch tuyệt cao, tư chất nghịch thiên chi tu, nếu không dựa vào khổ tu vỡ anh hóa thần, căn bản không thể.
Vạn giáp pháp lực, 60 vạn năm, thật ra thì khổ tu nhưng tới, chỉ có đan dược, truyền thừa, bí thuật, bằng các loại thủ đoạn mới có thể có hy vọng hóa thần.
Mà muốn hóa thần trong thời gian nhanh nhất thì cần không chừa thủ đoạn nào!
Trước khi Ninh Phàm rời khỏi Di Thế tháp, hắn quyết định kế hoạch hóa thần cho mình, là lùng bắt ngoại hải tán tu nữ tu làm đỉnh lô.
Tán tu phần lớn là hạng người của tu sĩ các nước tới Vô Tận hải tìm cơ duyên. Cái gọi là cơ duyên này dĩ nhiên bao gồm giết người đoạt bảo.
Nếu không muốn giết người, thì vào tông môn, làm nhiệm vụ khổ tu đi. Thế nhưng dạng này, tông môn tài nguyên có hạn, Hóa thần cũng không tới phiên ngươi.
Cho nên, Nguyên anh tán tu ở ngoại hải, hơn phân nửa không phải hạng người tốt, nơi này không có Vũ giới giới pháp, giết người vô tội!
Chẳng qua là trong tán tu, nữ tu rốt cuộc quá ít, mà sắc bổ một tên Nguyên anh nữ tu, cũng bất quá tương đương với dùng một quả Nguyên anh đạo quả, có thể gia tăng 20 giáp, trung kỳ so với sơ kỳ lại nhiều, hậu kỳ so với trung kỳ lại nhiều, nhưng cũng không quá nhiều. Chính là Nguyên anh đỉnh phong nữ tu, sắc bổ sạch sẽ cũng chẳng khác gì là 30 giáp pháp lực.
Vả lại hiệu suất của loại sắc bổ này còn là ”Âm Dương biến” độc hữu, phổ thông sắc bổ ma công, sắc bổ Nguyên anh, có thể gia tăng 10 giáp pháp lực, đều là chuyện tốt.
Nguyên anh đạo quả, một quả tăng 20 giáp pháp lực, chẳng khác gì năm trăm vạn tiên ngọc, dĩ nhiên nếu đấu giá, giá tiền sẽ cao hơn. Về phần Nguyên anh đỉnh lô, liền tiện nghi một ít, 300 vạn tiên ngọc là có thể mua được...
Cộng thêm trong Đỉnh Lô hoàn, còn có đám nữ nhân Băng Linh, Nguyệt Linh, còn có Trà Hoa Nữ, Phong Tín nữ nhân hai vị Nguyên anh nữ yêu.
Chẳng qua là Ninh Phàm không xác định, sắc bổ yêu nữ là gia tăng pháp lực hay là yêu lực. Nếu yêu lực, tuy cũng có thể đề thăng thực lực, nhưng hơn phân nửa đề thăng yêu lực, mà không cách nào đột phá Nguyên anh trung kỳ.
93 giáp pháp lực, còn kém 7 giáp, là có thể đột phá Nguyên anh trung kỳ!
Xem ra, tựa hồ phải tiêu phí đi 2000 vạn tiên ngọc rồi!
Linh tử của Trúc Thanh cung cũng đã đành, trong Đan Đỉnh môn, tựa hồ còn có Nguyên anh đỉnh lô...
Đan Đỉnh môn này lựa chọn đỉnh lô có tư chất tuyệt cao, lấy bí dược một đường hộ tống kết anh, cho dù kết anh, vẫn gieo cấm chỉ, mà không cách nào phản kháng.
Mua đỉnh lô, kỷ xảo cực tốt, lại người người tấm thân xử nữ, đảm nhiệm ngươi tùy ý sắc bổ. Chỉ cần ngươi không giết người sau chuyện này, thì sẽ không làm những đỉnh lô nữ nhân đó không ưa.
Gần đây, tựa hồ vừa vặn có buổi đấu giá đỉnh lô của Đan Đỉnh môn, nghe nói trừ đỉnh lô, còn bán những vật khác...
Chuyện sắc bổ hai yêu nữ, để lại sau khi mua đỉnh lô sẽ bàn lại.
Mà trước lúc này, xử lý xong Ưng Hạc lão nhân Nguyên anh, cũng như hút hết thi thể thi khí của chư vị Nguyên anh lão quái thì tốt hơn.
Máu thịt, nếu ăn vào cũng có thể huyết thực bí pháp, đề thăng yêu lực.
Ninh Phàm vỗ vào trữ vật đại, hiện ra Nguyên anh của Ưng Hạc. Ninh Phàm ánh mắt lạnh lùng, một chưởng vỗ trên thiên linh của Nguyên anh, sưu hồn diệt ức!
Từ trong ký ức của người này, chẳng những có thể biết được cách dùng chân chính Phù loan thuật của cổ yêu tế khí, càng có thể hiểu biết đối với bí mật của Phong Yêu điện.
Ký ức của A Tam vẫn không đủ, thân phận của y có hạn, đối với Phong Yêu điện biết cũng có hạn.
Nhưng Ưng Hạc, người này là Phong Yêu điện thất trưởng lão...
- Sưu hồn…
Sưu hồn, xâm nhập thiên linh.
Thức hải của Ưng Hạc lão nhân dường như giống một khoảnh màu xám tro, bởi vì ba phần thức hải thi triển Dung Yêu thuật, nên thức hải này phạm vi cũng nhỏ hẹp lại.
Cũng không phải đặc thù thức hải, mà là tu luyện yêu thuật làm thức hải bị yêu lực nhuộm bẩn.
Thần niệm chi ảnh của Ninh Phàm đứng trên đại dương màu xám tro, vẫy tay từ trong biển gọi đến từng giọt nước biển.
Một giọt nước biển, một tia ký ức.
Ưng Hạc là ma tu, người tu luyện yêu mạch. Trong nội hải tựa như lão, ma tu tu luyện yêu công yêu mạch không đếm xuể. Người này tu luyện cũng không phải là thái cổ yêu mạch, chỉ là vũ mạch thông thường, ngược lại tương tự như Ninh Phàm.
Cả đời ký ức thật giống như đèn kéo quân, từ trong nhìn thấy người nọ bình sinh, từng trận sát phạt biển máu, từng bước một từ ma tu tầm thường, một đường tu luyện một ngàn bảy trăm năm, đến mức hiện nay.
Ma Giám bảng, Nội hải Thất tôn, mười vạn huyền không đảo, nội hải rất nhiều bí văn...
Những thứ này, Ninh Phàm cũng theo dõi một hai từ trong ký ức của lão.
Nhưng nước biển sắp khô khốc hết sức, phần đáy nhất, lại có một tầng nước biển, bị yêu lực màu tím phong ấn.
Trong đó cất giấu bí mật liên quan tới Phong Yêu điện... Nó bị tử ấn phong ấn, chính Ninh Phàm, cũng không cách nào không tổn hao gì phá vỡ.
Hắn thử dò xét phần hạ bộ của mình, biết được tin tức của ‘Phù loan thuật’ ‘Dung Yêu thuật’ trong đó. Nhưng kết quả, vừa chạm vào cấm địa, lập tức, khắp thức hải tử quang đại thịnh, tan vỡ!
Nguy hiểm lại càng nguy hiểm, thu hồi thần niệm, mép của Ninh Phàm lưu lại một tia tử huyết.
Phong ấn này là yêu tôn đứng đầu Phong Yêu điện lưu lại, chỉ một đạo yêu ấn, liền khiến Ninh Phàm hộc máu...
Phong ấn này là vì phòng ngừa tông môn tu sĩ rơi vào tay địch, sưu hồn là một loại niệm cấm khác.
Hắn trầm tâm tĩnh khí, hồi lâu, tâm cảnh ôn hòa.
- Nội hải rất nguy hiểm... Nơi này cơ hồ một Lạc Đan, sẽ lập tức bị nhân tộc, yêu tộc, ma tộc cùng rất nhiều chủng tộc công kích... Nơi này chớ nói giết người không người quản, Nội hải Thất tôn, trừ phi ta đột phá Hóa thần, thêm vào đó đạt tới trung kỳ, nếu không, không cách nào chống lại... Đường tu chân, càng về sau chênh lệch lại to lớn như vậy... Cho dù là Thái Cổ ma mạch, muốn vượt cấp, cũng không dễ dàng...
Text được lấy tại ST Truyện