Chương 269 : Giết một người trước! (1)
Bắc Hạt cười lạnh không dứt.
- Ta muốn Bắc tháp tháp chủ của ngươi!
- Thụ tử cuồng vọng!
Bắc Hạt ánh mắt rét lạnh, bàn tay chộp về phía Ninh Phàm, lập tức, nguyên lực thiên địa trong ngàn dặm hóa thành ti ti mưa lửa, cuốn về phía Ninh Phàm.
Nữ thi thấy Ninh Phàm có nguy hiểm, bước ra một bước, muốn giúp Ninh Phàm đối phó Bắc Hạt. Nếu nàng xuất thủ, bóp chết Bắc Hạt dễ như trở bàn tay! Nàng đường đường thi ma, chỉ sợ ‘Quang’ của Ninh Phàm, trừ điều này ra lại sợ qua ai!
Nhưng trước khi nữ thi xuất thủ, Ninh Phàm lại bắt nhu đề của nàng, lắc đầu một cái.
- Ngoan, chờ ta.
Thái độ của nữ thi khiến Ninh Phàm thật cao hứng, nàng biết bảo vệ mình, đây cũng xem là không uổng công mình đã tốt với nữ thi.
Nhưng trận chiến này, là Ninh Phàm hi vọng chặt đứt nhuệ khí của Bắc Hạt, mượn lấy một bước trở thành Bắc tháp tháp chủ. Hắn không cần tương trợ, chỉ mình là đủ rồi.
Danh lợi, địa vị, luôn phải dựa vào tay của chính mình, nhất nhất đoạt tới!
Bắc Hạt nguyên lực hóa hỏa, hóa là tứ phẩm linh hỏa ‘Hạt linh hỏa’, chính là tứ chuyển...
Ninh Phàm vừa nhấc ngón tay, Bạch Cốt viêm, Hắc Ma viêm, một đen một trắng, hóa thành vòng xoáy hỏa diễm màu xám tro bay xoáy ở trường không!
Vào một khắc hỏa diễm đó hiện thân, Bắc Hạt sắc mặt đại biến, khó tin, mà lão ta thả ra hỏa vũ ‘Hạt linh hỏa’ đầy trời, u viêm màu nâu, đều vào một chớp mắt này, nhẹ nhàng run rẩy, tựa như sợ hãi!
Linh hỏa đạt tới ngũ phẩm, chính là địa mạch yêu hỏa, chính là tôn giả trong lửa!
Dưới ngũ phẩm đều thành con kiến hôi! Lửa đốt con kiến hôi làm sao không sợ!
Vả lại nếu chỉ là một loại yêu hỏa, cũng không sao, hai loại hợp chung một chỗ, ba tháp tháp chủ không khỏi là luyện đan sư, người người trong cơ thể luyện hóa có 4 phẩm linh hỏa, lại câu dẫn trong cùng một lúc, hỏa chủng sợ hãi!
Địa mạch yêu hỏa, ngũ phẩm là vật mà Hóa thần khó cầu! Lúc thực lực không đủ, Ninh Phàm sử dụng yêu hỏa này dè đặt. Nhưng hôm nay, hắn không sợ thi triển. Ngoại hải có vị Hóa thần nào có thể cướp đoạt hỏa diễm của hắn!
- Ha! Địa mạch yêu hỏa! Bạch Cốt viêm! Hắc Ma viêm! Không thể nào! Ngũ phẩm yêu hỏa, Hóa thần khó cầu, ngươi làm sao có vật này?
- Ngươi không cần biết được. Long tuyền chi hỏa, đệ bát chuyển!
Bát chuyển chi hỏa hóa thành tám con Hỏa Long màu xám tro, cuốn ùa trường không!
Biển lửa màu nâu của Bắc Hạt lập tức bị diệt!
- Ta thay đổi chủ ý! Đông, tây, bắc ba tháp tháp chủ, Chu mỗ muốn một mình đảm đương!
Lời nói của Ninh Phàm có chút cuồng vọng, hơn nữa là ở địa giới của Di Thế cung, đối với ba tháp tháp chủ sinh sát tâm, muốn giết người đoạt vị!
Nhưng mà cuồng vọng này, cộng thêm hung danh ‘Chu Minh’ lại làm người ta dễ dàng tiếp nhận, khiến cho người tin tưởng, Chu Minh hắn có tư cách cuồng vọng!
Vốn tưởng rằng tiết mục báo thù của Dư Long, không nhìn được rồi.
Không ngờ, không ngờ có thể xem kịch hay Chu Minh làm dữ...
Đông, tây, bắc ba tháp tháp chủ, một mình Ninh Phàm hắn muốn hết!
Chuyện này nhìn như cuồng vọng, nhưng Ninh Phàm lại mơ hồ có chút suy đoán.
Mình cùng Bắc Hạt sinh mâu thuẫn, Bắc Hạt không biết bản thân mình có địa vị của ngũ chuyển đan thuật, không tiếc lời, nhưng cổ quái là, Hóa thần Lục Thanh trấn giữ trung tháp không ra mặt điều hòa.
Lục Thanh đó hẳn biết mình có ngũ chuyển đan thuật, Ninh Phàm ở Huyền Vũ thành đưa tới oanh động to lớn như vậy, lão ta cũng không hiện thân.
Khi Ninh Phàm lên tiếng, muốn đoạt địa vị của Bắc Hạt Bắc tháp tháp chủ, Lục Thanh vẫn không hiện thân.
Chuyện này nói rõ một vài vấn đề.
Lục Thanh ngầm cho phép lời nói của mình!
Thậm chí Ninh Phàm có thể tưởng tượng, Bắc Tiểu Man kia hơn phân nửa cũng ở trong bóng tối, hứng thú bừng bừng chờ nhìn mình giết người.
Hắn lớn gan suy đoán... Cái gọi là ba tháp tháp chủ cùng Di Thế cung, thực tế cũng không hợp.
Lục Thanh hẳn cùng phe với Bắc Tiểu Man, thân phận Tứ thiên.
Mà Đông Thanh, Tây Bạch, Bắc Hạt ba người, hẳn là ngoại hải đan sư, hoặc là người nằm vùng của Vũ điện.
Có lẽ là người của nội hải, có lẽ là thế lực khác, hoặc căn bản là cùng Lục Thanh có thù oán, tóm lại không cùng đường với Lục Thanh, cho nên lão ta không ra mặt ngăn cản, tồn lòng mượn đao giết người.
Nếu không phải như vậy, Lục Thanh nhất định đã ra mặt cười ha hả, khiến song phương dừng tay nói chuyện.
Tâm tư của Lục Thanh, sau khi Ninh Phàm nghiên cứu, kiên định lòng lập uy hơn.
Lần đi Hoan Ma hải vực, tham gia buổi đấu giá cấp đại tu sĩ, tu sĩ đang ngồi đều là đại tu sĩ, trong đó không ít người, thậm chí không đem La Phi, Hạng Liêu đập vào trong mắt. Nếu Ninh Phàm muốn tiếp tục ma uy khiếp người ở chỗ này lập uy, quá mức có lợi ích.
Chẳng qua là hắn cuồng ngôn lại khiến cho đám ba tên tháp chủ Bắc Hạt, người người sắc mặt xanh mét.
Địa mạch yêu hỏa của hắn càng làm cho ba người Bắc Hạt lộ ra vẻ thèm thuồng.
- Ha ha, không ngờ, Thanh Loan hỏa không cách nào vào tay, lại được Hắc Ma viêm, Bạch Cốt viêm... Chỉ cần giết ngươi, hai đóa hỏa diễm này ngược cũng đủ để nộp lên ‘Viêm tôn’, hoàn thành nhiệm vụ!
Viêm tôn?!
Ánh mắt của Ninh Phàm đông lại một cái, quả nhiên, tựa hồ để cho mình đoán trúng.
Lời đồn đãi Vũ điện Viêm tôn, Hóa thần trung kỳ tu vi, ngũ chuyển luyện đan sư!
Tựa hồ tu luyện có ‘Viêm quyết’ bí pháp, chuyên lấy thôn phệ linh hỏa tấn thăng tu vi, đề thăng đan đạo. Cũng là người trên danh nghĩa khách khanh của Di Thế cung!
Đám ba người Bắc Hạt quả nhiên là Vũ Điện tôn lão nằm vùng nơi này, hơn phân nửa là vì Thanh Loan hỏa của Bắc Tiểu Man.
Điều này cũng khiến Ninh Phàm nghĩ thông suốt một chuyện. Vì sao Thanh Loan hỏa không đặt ở chỗ của Lục Thanh, không đặt ở ba tháp khác, lại để ở chỗ của Bắc Tiểu Man.
Bởi vì thân phận địa vị của Lục Thanh không gánh nổi Thanh Loan hỏa, để ở chỗ của Bắc Tiểu Man, chính là Vũ Điện tôn lão cũng không dám cướp đoạt!
Như vậy, giết ba người này, nhìn như cuồng vọng, nhưng thực tế hoàn toàn lấy được sự ngầm cho phép của Di Thế cung.
Tâm tư bay lộn, nếu mình có thể giết chết ba người, nhất định có thực lực chấn nhiếp Lục Thanh, đến lúc đó hứa hẹn trở thành Di Thế cung khách khanh, đòi Thanh Loan hỏa sẽ không nhiều khó khăn!
Về phần đắc tội Vũ điện Viêm tôn, hoàn toàn không vào trong phạm vi cân nhắc của Ninh Phàm.
- Xem ra, Chu mỗ cùng ba vị tháp chủ, nhất định có một phen cuộc chiến sinh tử... Vi Lương, ở chỗ này chờ ta. Nhớ, không cho nàng tùy tiện ăn thịt người. Ta đi một lát sẽ trở lại.
- Quang... cẩn... thận...
Ninh Phàm xoa xoa tóc xanh của nữ thi, ánh mắt rét lạnh, nhìn về ba người Bắc Hạt.
- Trong Huyền Vũ thành không tiện động võ, tổn thương người vô tội không phải là chuyện tốt. Ba vị tháp chủ nếu muốn giết Chu mỗ, liền tới ngoại hải hải vực đánh một trận!
Ninh Phàm hôi quang chợt lóe, thuấn di đi, độn tốc này khiến cho không ít Nguyên anh lão quái ghé mắt, chính là ba người Bắc Hạt cũng hơi ngưng trọng.
Nhưng địa mạch yêu hỏa lại ở trước mắt đây... Ba người hai mắt nhìn nhau một cái, đều từ trong mắt đối phương thấy một tia tham lam, đua nhau vọt người đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện lấy tại ST Truyện