Chương 271 : Giết một người trước! (3)
Vòng xoáy quay cuồng, nguyên lực lôi cuốn xé tung, sinh ra chín con Hỏa Long màu xám tro. Mỗi một con đều dài ngàn dặm, tản mát ra khí tức kinh khủng đủ để nghiền ép Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ!
Trong đó, Bắc Hạt cùng Tây Bạch, đều bị một con Hỏa Long đốt cháy, đã tay chân luống cuống ứng đối. Còn bảy con Hỏa Long khác lại bị dùng để tuyệt sát Đông Thanh một người yếu nhất trong ba người!
Âm Dương tỏa nuốt lửa, nhưng mà chỉ một mà không thể có hai. Trước khi ba người chú trọng Ninh Phàm, hắn quyết định lấy thủ đoạn lôi đình, đánh chết một người trước!
Mà Đông Thanh, 6000 giáp pháp lực, giết lão tính ra thành công lớn nhất! Tuy nhiên sao... rõ ràng đánh lén như vậy hơn phân nửa khó mà có hiệu quả.
Trong lòng Ninh Phàm cười lạnh, kế sách đã quyết. Vào một khắc long hỏa công địch, lay động thân hình, chợt độn mất tăm, chính là Niệm ẩn quyết!
Khi bảy con Hỏa Long công kích Đông Thanh, Ninh Phàm ẩn thân muốn đánh lén. Bắc Hạt trong lòng treo tảng đá lớn, trong lòng biết không tốt!
Đông Thanh là lão tam, là yếu nhất trong ba người, người này yếu nhất lại bị Ninh Phàm tận lực lấy bảy con Hỏa Long công kích, dụng tâm của hắn rất rõ ràng nhược yết, hẳn là muốn một kích giết người! Hẳn là muốn đánh lén Đông Thanh!
Người này thật là ác độc! Tuy nhiên hắn đừng mơ tưởng như nguyện!
Bắc Hạt hét lớn một tiếng, phun ra một hớp máu tươi, lấy tự tổn tu vi làm giá, bàn tay chộp một cái, thẳng thừng bóp vỡ Long Hỏa!
Long hỏa này đủ để diệt sát tức thì Nguyên anh hậu kỳ, nhưng Bắc Hạt có thể thuấn diệt lửa này, không hổ là đại tu sĩ cấp đỉnh phong!
Rồi sau đó ngựa không ngừng vó câu. Một cái thuấn di đã xuất hiện bên người Đông Thanh, nghiêm nghị nói:
- Tam đệ chớ sợ, ta tới giúp ngươi!
Có Bắc Hạt giúp Đông Thanh chống đỡ Hỏa Long, thuật này cho dù có thể gây tổn thương cho hai người, cũng nhất định bị thương nhẹ.
Tây Bạch cũng nhìn ra Đông Thanh gặp nạn. Lão cắn đầu lưỡi một cái, chấn vỡ long hỏa, muốn đi giúp Đông Thanh.
Nhưng thân ảnh của một người thanh niên, mắt lộ ra hàn mang, cũng đột nhiên hiện ra ở sau lưng lão, lúc hiện thân, quyền mang thật giống như mưa rơi, đánh vào trên lưng Tây Bạch!
Cực phẩm thượng cấp hộ giáp, sau mấy chục đạo quyền mang, ầm ầm vỡ vụn, dư lực lập tức khiến cho Tây Bạch trọng thương.
Mỗi một quyền sau đó đánh vào trên sống lưng của Tây Bạch cũng làm cho thương thế lão nặng hơn một phần, tích cốt tấc tấc nát bấy!
Trong lòng của Tây Bạch hoảng sợ thất sắc, không ngờ Ninh Phàm rốt cuộc giương đông kích tây! Chân chính muốn giết chết trước rốt cuộc là mình!
Lão ta càng không ngờ, quyền lực của Ninh Phàm kinh khủng đến tức lộn ruột.
Nửa bước ngọc mệnh quyền lực! Mỗi một quyền, cũng đánh ra tiếng của núi sông tan vỡ!
‘Phốc!’
Mới vừa đối mặt, tây tháp tháp chủ không ngờ trọng thương!
Giờ khắc này, Bắc Hạt, Đông Thanh đồng loạt sắc mặt tức giận, muốn cứu Tây Bạch đã quá muộn!
Trong tin đồn, Chu Minh bất quá ngân cốt đệ nhất cảnh luyện thể mà thôi, nhưng tình hình chân thực lại thật giống như chỉ kém một chút nữa là nhập vào ngọc mệnh. Và trong lớp tu sĩ dưới Hóa thần, chỉ dựa vào nhục thân mạnh mẽ, cơ hồ không người nào dám đối địch với hắn!
- Sao... Làm sao có thể...?!
Tây Bạch trọng thương, miễn cưỡng móc ra pháp bảo tiểu tháp, đánh tới phía Ninh Phàm, ngay tức khắc mượn thế muốn trốn.
Tiểu tháp kia danh liệt cực phẩm đỉnh phong, ngăm đen như sắt, nhưng lộ ra uy áp kinh khủng.
Nó mới vừa bay lên không, liền hóa thành to lớn ngàn trượng, mang tiếng vang lớn của phong áp, đương đầu đập về phía Ninh Phàm.
Trên đó, phụ linh có ‘Phá pháp’ thần thông! Bất kỳ pháp thuật, cũng ngăn trở không được tháp này rơi xuống!
Muốn ngăn cản tháp này, chỉ có lấy bảo chế bảo, hoặc
là thân thể đi ngăn cản.
Tây Bạch xem ra, thân thể của Ninh Phàm nửa bước ngọc mệnh đã nghịch thiên, nhưng là chân chánh ngọc mệnh cao thủ, cũng không cách nào dùng thân thể cứng rắn ngăn cản cực phẩm đỉnh phong chi bảo.
Nhưng chuyện khiến cho lão chuẩn bị không kịp đã xuất hiện!
Lại thấy giữa ngân quang, Ninh Phàm hóa thân thành cự nhân trăm trượng, quyền mang chợt động, lại dựa vào thân thể, cứng rắn chống cự pháp bảo!
Còn đối với kết quả chạm vào nhau, là sau khi thân ảnh của cự nhân lay động, ổn định, pháp bảo cự tháp lại bị một quyền đánh ra mấy đạo liệt ngân, ngược lại bay đi!
- Không thể nào! Chính là ngọc mệnh cao thủ cũng không thể cứng rắn chống cự cực phẩm đỉnh phong pháp bảo!
Thực vậy, ngọc mệnh cao thủ không làm được, nhưng Ninh Phàm khắc Thạch Binh ma văn, cũng chịu đựng 99 châm, tấn nhập tướng cấp thứ hai, huyền thổ ma văn có thể đề thăng gấp mấy lần nhục thể phòng ngự, bàn về công kích, Ninh Phàm thể thuật không như ngọc mệnh cảnh, nhưng bàn về phòng ngự, chỉ có ngọc mệnh đệ nhị cảnh cao thủ mới có thể tương đương với nhau!
Pháp bảo rung chuyển, cự nhân mắt lộ vẻ đạm mạc, một ngón tay điểm xuống, hôi quang chợt lóe, thiên địa sóng gợn từng vòng đẩy ra. Tây tháp tháp chủ đang độn trốn, bị vòng sáng chấn xuống một cái, lập tức quanh thân sinh ra vô số dây nhỏ không thể nhận ra, gắt gao định trụ lão ta.
Định thân thuật này đại tu sĩ nhất định 1 khí tức!
Tây Bạch lạnh cả người, 1 khí tức này quyết định số mạng!
Cơ hồ không chút do dự, lão liền phun ra mấy hớp máu tươi, cưỡng ép đánh xơ xác định thân. Nhưng giữa lúc đó, cự nhân sãi bước đạp trời, đã đuổi theo lão, bàn tay chộp một cái, gắt gao bắt lấy lão ở lòng bàn tay. Mà chuyện làm ba tên tháp chủ đồng loạt sợ hãi lại xuất hiện!
Cự nhân mở ra cái miệng khổng lồ, một miệng nuốt tây tháp tháp chủ vào trong miệng, nhai thành phấn vụn! Ăn sống! Ngay cả nguyên anh cũng không chạy khỏi!
Miễn cưỡng đánh tan long hỏa, nhưng Bắc Hạt cùng Đông Thanh lại đồng loạt sắc mặt ảm đạm.
Người này... người này... là kẻ điên!
Chỉ có yêu tộc mới dám ăn sống tu sĩ, nếu nhân tộc, nhất định bởi vì tu sĩ có huyết dịch linh lực quá mạnh mẽ, mà tiên mạch vỡ nát!
Mà khiến cho hai người sợ hãi, là lúc này mới vừa đối mặt, trong ba người, tây tháp tháp chủ đứng hàng thứ hai lại đã bị bỏ mình!
Chưa kể Ninh Phàm chơi thủ đoạn giương đông kích tây, cho dù chính diện công kích, Bắc Hạt tự hỏi hơi mạnh so với Tây Bạch, nhưng hơn phân nửa cũng phải bị Ninh Phàm vừa đối mặt trọng thương!
- Đây chính là... thực lực chân chính của Chu Minh sao?! Không thể nào! Có thực lực như vậy, Hạng Liêu kia sao có thể chạy khỏi từ trong tay hắn chứ?! Ngay cả nhị đệ cũng không trốn thoát a! Đúng, đúng rồi, bổn tọa nghĩ tới! Hạng Liêu đó từ sau cuộc chiến Đan Đỉnh, lặng yên không một tiếng động, càng không truyền ra tin tức đoạt xác sống lại... Hạng Liêu ngày đó nhất định không chân chính chạy trốn, mà là bị Chu Minh, sau chuyện này bắt được giết chết!
Nói cách khác, La Phi, Hạng Liêu, Tây Bạch...
Chu Minh đã giết chết ba vị đại tu sĩ!
- Thực lực của người này tuyệt không bình thường! Dưới Hóa thần, ai là địch thủ của hắn! Đáng hận, trốn đi!
Đông Thanh phẫn hận cắn răng.
- Trốn!
Bắc Hạt cơ hồ không chút do dự, lập tức đáp ứng!
Nhưng hai người vừa định thuấn di, lại thấy cự nhân co ngón tay bắn liền hai đạo định thân thuật, đem hai người đua nhau định trụ, ngăn cản độn hành.
- Muốn đi, trễ rồi!
Dưới ma uy, chính là Bắc Hạt, cũng trong lòng run lên, giận dữ hét lớn.
- Chu Minh! Ngươi giết Tây Bạch, đã phạm giới pháp, đắc tội Vũ điện ta, chẳng lẽ còn chưa thu tay sao?
- Vô Tận hải, không có giới pháp!
- Được! Được! Chu Minh, ngươi chớ có ngông cuồng! Vật này ta vốn không muốn sử dụng, bởi vì giá quá lớn... Nhưng ngươi vừa hồ đồ ngu xuẩn, hôm nay ta muốn ngươi chết! ‘Huyền Thiên Trảm Linh kiếm’, hiện!
Truyện Sắc Hiệp - https://STTruyen.com